Suy Niệm Tin Mừng Thứ Năm Tuần 18 TN -Matthew 16:13-20 -
Bài đọc thứ nhất hôm nay cho chúng ta những điều mặc khải đẹp nhất về Thiên Chúa. Thiên Chúa muốn chúng ta thân thiện rất cá nhân với Ngài, Ngài là ai đối với chúng ta? Những sự liên hệ của chúng ta với Ngài sẽ phụ thuộc vào điều này. Có lẽ quan điểm của chúng ta về Thiên Chúa cũng giống như một khung cửa sổ, bất kể ánh sáng mặt trời chiếu vào khung cửa sổ đó ra sao, nhưng ánh sáng được chiếu vào trong căn phòng sẽ phụ thuộc vào kích thước của khung cửa sổ đó.
Qua bài Tin Mừng, nếu chúng ta trả lời theo cùng cách mà thánh Phêrô đã trả lời Chúa “Thầy là Đấng Kitô, Con của Thiên Chúa hằng sống,” điều này có nghĩa là chúng ta biết Ngài; với tất cả các giác quan của chúng ta, chúng ta cảm thấy sự hiện diện của Chúa. Qua bức thư gởi cho dân thành Roma có biết là nếu chúng ta thú nhận với đôi môi của mình và tin vào trái tim của chúng ta là Chúa Giêsu Kitô là Chúa, thì chúng ta sẽ được Chúa biến đổi. Ngài sẽ lần lượt nói với chúng ta là " anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời."
Chúng ta phải tuyên xưng bằng với đức tin cùa chúng ta là :Chúa Giêsu chính Ngài là Chúa của chúng ta, sự hiện diện của Ngài bao quanh chúng ta, Ngài có quyền trên tất cả mọi loài kể cả chúng ta, quyền năng của Ngài tuôn đổ trên chúng ta, và chúng ta phải cúi đầu thờ lạy và kính mộ Ngài. Ngài là Chúa Thánh Linh. Chúng ta thực sự được biến đổi trong sự hiện diện của Ngài.
REFLECTION Thursday 18th Week in Ordinary Time
Today's first reading is one of the most beautiful revelations of who our God is. Our God wants us to be very personal with Him. Who is He to us? Our dealings with Him will depend on this. Perhaps our view of God is like a window – no matter how brightly the sun shines outside, the light that is allowed to shine into the room will depend on the size of the window.
But if we answer in the same way Peter did, "You are the Christ, the Son of the Living God," this means that we know him; with all our senses, we feel his presence. The letter to the Romans says that if we confess with our lips and believe in our hearts that Jesus Christ is Lord, then we are changed by God. He in turn tells us "Blessed are you – for it is the Father that reveals this reality to you."
Let us wholeheartedly confess to Jesus that he is our Lord, his presence surrounds us, his Lordship encompasses us, his power overwhelms us, and we bow down and adore him. He is the Holy God. We are indeed transformed in His presence.
Reflection on Matthew 16:13-23
Opening Prayer: Oh, Holy Spirit I open my heart and mind. Please come to me. Guide this prayer so that I may worship you with all my heart.
Encountering Christ:
· Called to a Personal Relationship with Christ: At first, Jesus asked his disciples a rather generic question: “Who do people say the Son of Man is?” But there was no mistaking the very personal nature of the second question, “And who do you say that I am?” Our relationship with Jesus, to which every single one of us is invited, knows no end, has no gaps in time, is 24/7 and makes every minute of our life count in a new and profound way. Loving Christ gives our life its whole meaning.
· The assistance of the Holy Spirit: Peter, enlightened by the Holy Spirit, answered Jesus proclaiming Jesus’s divinity. But his faith was not quite mature enough to see everything in this light. Peter still struggled to consider the cross, humiliation, death, injustice, and mistreatment from the perspective of faith in Jesus. Later, Peter learned that lesson well: “Beloved, do not be surprised that a trial by fire is occurring among you, as if something strange were happening to you. But rejoice to the extent that you share in the sufferings of Christ, so that when his glory is revealed you may also rejoice exultantly” (1 Peter 4:12-13). A mature faith allows us to see our whole life (joys, sorrows, and sufferings) as Jesus looks at it.
· Peter and the Church: Peter’s proclamation had some life-altering consequences for him and his fellow apostles. Peter was made the rock of the new church Jesus was forming, and all of them would become priests with the power to bind or loose sin. They would become the first in a long, long line of ordained priests, bishops, and popes who would serve the Church (all of us) through Jesus’s power and authority. There are also consequences for each of us who profess to be Catholic. We are called to love the church and build it up. “In her voyage across the ocean of this world, the Church is like a great ship being pounded by the waves of life’s different stresses. Our duty is not to abandon ship but to keep her on her course” (St. Boniface).
Conversing with Christ: My beloved Jesus, in your sweet presence I ask you to increase my faith so that I might see what you see—that I might see my family, neighbors, friends, and others as you see them. Help me to live my life with purpose, and help me to trust you and abandon myself to you more and more.
Resolution: Lord, today by your grace I will make silent acts of faith in your presence.
Suy Niệm Tin Mừng Matthew 16:13-20 - Thứ Năm Tuần 18 TN
Nhiều người chúng ta thích bám lấy tất cả mọi thứ mà họ có , vì họ sợ mất nó. Thánh Phaolô thách thức mọi người về nỗi sợ hăi này : lòng quảng đại luôn được ban thưởng , và bạn cho càng nhiều , thi bạn càng nhận được nhiều hơn . Nếu chúng ta keo kiệt với cuộc sống , cuộc sống sẽ keo kềnh với chúng ta . Nếu chúng ta biết kinh trọng va tử tế với moi người , chúng ta sẽ nhận được sự tử tế nơi người khác . Việc Quan trọng nhất là tất cả những gì chúng ta cho là phải cho trong sự vui vẻ và thân thiện . Sự oán giận , miễn cưỡng , hoặc Ích kỷ sẽ làm hỏng việc làm tốt của chúng ta.
Điều tương tự cũng áp dụng cho chính cuộc sống của chúng ta . Cái chết là phần quan trọng nhất của cuộc đời , vì nó mở đường cho cuộc sống mới , giống Như với hạt lúa mì . Nó mọc lên tự nhiên , và thậm chí có thể được rất tốt đẹp . Con người đă chuyển cái chết thành cái gì đó đáng sợ hăi và cố né tránh bằng mọi giá. Nỗi sợ hăi này thường ngăn cản chúng ta không muốn những sự rủi rỡ và tránh sự cố gắng để làm những những điều mới lạ.
Ngay cả nhưng khi chúng ta bám víu vào cuộc sống, chúng ta sẽ mất sự sống, vì mọi người sẽ đều phải chết. Chúng ta nên vui hưởng và tôn kính cuộc sống cho đến khi Thiên Chúa gọi chúng ta về với Ngài. Nếu chúng ta sẵn sàng buông suoi tất cả một cách duyên dáng, dễ dàng và không sợ hãi cái chết khi phải đến, chúng ta có thể nhận sẽ được nơi Thiên Chúa một cuộc sống mới với nhiều hạnh phúc hơn là những gì chúng ta hằng mơ tưởng. Giống như Đức Chúa Giêsus đã phó thác sự sống Ngài trong tay của Thiên Chúa Cha, vậy chúng ta nên phó thác tất cả những gì của chúng ta cho Chúa Giêsus.
Lay Chúa, chúng con cảm ơn Chúa vì những hồng ân Chúa đã ban cho chúng con đó là cuộc sống của chúng con.
Thursday 18th Week in Ordinary Time (A)
Many people cling to everything they have, afraid of losing it and not having enough. Paul challenges this fear: generosity is always rewarded, and the more you give, the more you will receive in return. If we are stingy with life, life will be stingy with us. If we are unceasingly kind towards others, we will receive kindness in return. Most importantly, all that we give must be done cheerfully. Resentment, reluctance, or selfishness will taint our good deeds.
The same applies to our very life. Death is the most important part of life, for it opens the way for new life, just as with the grain of wheat. It is natural, and can even be beautiful. Humans have turned it into something to fear and avoid at all costs. This fear often prevents us from taking risks or trying new things. Even if we cling to life fearfully, we will lose it anyway, for everyone eventually dies.
We should enjoy and reverence life until God calls us. If we are willing to let go gracefully and without fear when the time comes, we can then receive from God a life that is so much greater than we could ever imagine. Just as Jesus entrusted his life into the hands of God, so we should entrust ours to the Lord Jesus.
Lord, I thank You for the gift of my life.
No comments:
Post a Comment