Suy Niệm Tin Mừng Thứ Hai Tuần 18 Thường Niên
Đức tin là một món quà cho không từ Thiên Chúa và nằm ngoài sự hiểu biết và sự kiểm soát của con người. Và đây là lý do tại sao chúng ta cần cầu nguyện xin Chúa cho chúng ta món quà đức tin dù chỉ nhỏ như hạt cải. Điều này cho chúng ta thấy là ân sủng có được nơi Thiên Chúa và chúng ta phải cố gắng tiếp tục cầu xin Chúa ban cho ân sủng này. Chúng ta không thể hy vọng đức tin của chúng ta sẽ phát triển bằng những nỗ lực và ràng buộc của con người. Cũng giống như đức tin là một món quà nơi Thiên Chúa, Lo âu sợ hãi là một đặc điểm của con người, và nó xảy ra hàng ngày trong cuộc sống mà chúng ta phải đối mặt. Có lẽ đây là lý do tại sao chúng ta cúi mình quỳ gối để cầu xin, tìm kiếm sự hiện diện của Chúa trong thế giới của chúng ta. .
Trong bài đọc Tin Mừng hôm nay, chúng ta nghe thấy Chúa Giêsu mời gọi chúng ta phải biết tin tưởng hoàn toàn vào Chúa, Chúa Giêsu quở mắng Phêrôr khi ông ta bắt đầu chìm trong nước khi ông ta bước đi trên mặt nước, “Quân yếu lòng tin! Sao lại hoài nghi!?” (Mt 14: 31)
Thật vậy, tại sao Phêrô hoài nghi khi Chúa đang ở ngay bên cạnh?
Bây giờ là lúc chúng ta cần đặt niềm tin tưởng của chng ta vào Chúa vì Chúa luôn hiện diện bên cạnh chúng ta. Chúng ta hãy cầu nguyện cho đức tin của chúng ta nơi Chúa Kitô để giúp chúng ta có thể sống tự tin giữa những bất trắc, rủi ro trong cuộc sống. Và khi chúng ta cảm thấy mệt mỏi, choáng ngợp, thì ngay lúc đó, Chúa sẽ đẫn dắt và kéo chúng ta đến nơi an toàn.
Lạy Chúa, xin hãy giúp chúng con luôn có niềm tin vào Chúa. Và sau hết, giúp chúng con biết cầu nguyện cho nhau, cho những người đã cầu nguyện cho chúng con và cho những người cần đến lời cầu nguyện của chúng con nhiều nhất.
Reflection:
Faith is a free gift from God and is beyond our logical understanding and human control. And this is why pray for the gift of faith even as small as a mustard seed. This takes grace from above and we must continually strive to beg for this grace. We cannot expect our faith to grow through our human efforts and constraints.
As much as faith is a gift from God, fear is a human trait. It is in our daily experiences that we have fears to face. It is perhaps this reason why we bend our knees to seek for God's assuring presence in our world. .
In today's Gospel reading, we hear Jesus asking us to have complete trust in him, as he chastises Peter as he began to sink while walking on the water, "Man of little faith, why did you doubt?" (Mt14: 31)
Indeed why did Peter doubt when our Lord was so close by?
Now is the time for us to believe and the trust that our Lord is always close by our side.
Let us pray for faith in Christ to help us live on confidently amidst many uncertainties in our lives. And when we feel overwhelmed, at that very instant, he will take us and pull us to safety. Lord, please help us to always have faith. Finally, we pray for one another, for those who have asked our prayers and for those who need our prayers the most.
Reflection:
Opening Prayer: Lord Jesus Christ, grant me the grace to get to know you more, so I can love you more.
Encountering Christ:
· True God and True Man: Jesus shows us his heart in these lines of Scripture: “His heart was moved with pity for them.” Jesus is never indifferent to our loneliness, pain, or distress. He wants to be united to us. Pope Emeritus Benedict XVI says, “God has a face–meaning he is a “you” who can enter into a relationship–and who has not withdrawn into his heavenly dwelling place, looking down at humanity from on high. God is certainly above all things, but he addresses us, he listens to us, he sees us, he speaks to us, he makes a covenant, he is capable of love” (Pope Benedict XVI General Audience, January 16, 2013).
· I Am the Bread of Life: The disciples worried because they were painfully conscious of their own limitations to give food to five thousand people, so they asked Jesus to dismiss the crowd. But for Jesus, this was an opportunity to teach his disciples (and us) not to count on our own resources, but on the grace and love of God, if we want to bear fruit. “There is no need for them to go away; give them some food yourselves.” Psalm 127:2 says, “It is vain for you to rise early and put off your rest at night, to eat bread earned by hard toil—all this God gives to his beloved in sleep.”
· Twelve Baskets of Leftovers: The abundance of leftover bread shows the greatness of Jesus’s heart and his magnanimity. Jesus is always predisposed to give us as much as we need, even to overflowing. Nevertheless, St. Paul opens our horizons even more when he says “What eye has not seen, and ear has not heard, and what has not entered the human heart, what God has prepared for those who love him” (1 Corinthians 2:9). These twelve baskets are a sign that God has prepared for us something better than we can ever expect. Is this not a motivation to follow Jesus in faith? “Let us not grow tired of doing good, for in due time we shall reap our harvest, if we do not give up” (Galatians 6:9).
Conversing with Christ: My Lord, allow me to contemplate you looking at the crowd with a heart “moved” by love for them and for me. I know that you love me with a tender heart and that you look at me with eyes of true love.
Resolution: Lord, today by your grace I will share with someone what I’ve contemplated about the heart of Jes
Epriest 2020
Introductory Prayer: Lord Jesus, I believe you want me to have faith in you, faith that hearkens to your words without any second-guessing. I hope in your words, not relying solely on my own strength or reasoning. I love you. You continue to astonish me by showing me that your ways are not my ways.
Petition: Lord, may my prayer lead me to step out from my comfort zone today.
1. Loneliness and Prayer: Jesus dismissed the crowds and went up on the mountain by himself to pray. He was willing to leave the comfort of others’ company to be alone with God. Being in silence without others may lead briefly to certain loneliness and interior emptiness. We may feel the impulse to seek out others – anything – to anesthetize us from the pain of being alone. If this is the case, we need to persevere in prayer. This suffering from silence can turn into joy and peace. But we must remain with God and learn to enjoy his presence in quiet prayer.
2. The Price of Prayer: "Take courage, it is I; do not be afraid." Peter said to him in reply, "Lord, if it is you, command me to come to you on the water." At times, our fear of silent prayer can be stronger than Peter’s fear of Jesus on the water. We are so used to the company of others, of keeping busy, of being needed, of “zoning out”, that we fear to relinquish these comforts even for a short time of prayer. We must be willing to give up these common comforts, at least temporarily, if we will learn to pray. We must empty ourselves to be filled by Christ, to trust and rely on his strength.
3. A Firm Resolve: “After they got into the boat, the wind died down.” Once we “get into the boat,” that is, once we resolve to embrace silent, focused prayer, our fears die down like the wind. We have to make a firm decision to dive full force into our prayer, overcoming the inertia of every stripe, if we wish to experience the freedom, peace and joy of true prayer. Ask the Lord for that grace and be generous as you begin.
Conversation with Christ: Lord, you know the sluggishness I experience as I set out to pray. You know how I am tempted to put it off and just do something else. Give me the faith and courage to launch into the deep – to begin to pray with all my heart.
Resolution: I will make a firm resolve to pray intensely today.
Suy Niệm Tin Mừng Thứ Hai tuần 18 Thường Niên
Con người sống trong quá khứ và tương lai, và cả hai có vẻ may mắn hơn nhiều so với hiện tại. Nhiều lần trong cuộc hành trình của họ trong sa mạc, Thiên Chúa đã đến cứu độ và giải cứu dân Israel, Khi họ đói, Ngài đã cho họ manna từ trời để ăn, Nhưng họ quá cứng lòng và không tin vào Thiên Chúa và họ chống lại Thiên Chúa và Môisên. Và nhiều lần ông Môisen đã cầu xin Chúa để ông được chết sớm hơn vì ông không thể chịu nổi sự cứng lòng của đám người Israel này! Giờ đây, những người Israel này nhớ đến xứ Ai Cập yêu mến, tiện nghi mà quên rằng họ là những người nô lệ, bị lưu đầy và họ đã kêu la xin Thiên Chúa giải thoát họ.
Nếu chúng ta chỉ có thể cần tin tưởng vào Thiên Chúa hơn và nhận ra Thiên Chúa trong tình hình hiện nay của chúng ta, thì chúng ta sẽ được hạnh phúc. Quá khứ đã biến mất; tương lai chưa đến và không phải là hiện tại, Tất cả chúng ta sống trong hiện tại, vì vậy chúng ta hãy giữ nắm lấy hiện tại và những gì Thiên Chúa ban cho chúng ta.
Sự chăm sóc và yêu thương của Thiên Chúa là điều hiển nhiên trong việc nuôi ăn 5.000 người như bài Tin Mừng nhắc đến, Chúa Giêsu đã thương xót đám đông và dành nhiều thời giờ để giảng dạy và an ủi họ. Khi Ngài hỏi các môn đệ về việc nuôi ăn đám dân này, thì họ đã không thể ngờ được vì họ nghĩ với một tiền quá lớn vẫn không mua đủ thức ăn cho mỗi người, Họ có rất ít bánh nhưng quá nhiều người đến với Chúa. Giống như các môn đệ, chúng ta thường tập trung vào những điều tiêu cực và những gì còn thiếu, Chúa Giêsu đã thách thức các môn đệ phải nhìn sâu vào chính bản thân mình, hãy đặt niềm tin vào Thiên Chúa và lòng từ bi của Ngài là nguồn sức mạnh, và chắc chắn với lòng tin đó cũng đã quá đủ để nuôi 5000 người được ăn nuống no đủ.
Chúng ta hãy luôn tin rằng Thiên Chúa luôn để ý và chăm sóc chúng ta và Ngài đã ban cho chúng ta tất cả những gì theo như sự yêu cầu của chúng ta, và hãy hành động như thể chúng ta là con cái của Thiên Chúa Tin vào sự quan phòng của Thiên Chúa phép lạ sẽ không ngừng xảy ra khi chúng ta biết sẵn lòng mở rộng tâm hồn và tâm trí của chúng ta. Lạy Chúa, Xin giúp cho chúng con biết đặt niềm tin vào Chúa.
Reflection:
People live in the past and the future, and both seem far better than the present. Many times in their journey through the wilderness God came to the rescue of the Israelites. When they were hungry, he gave them manna from heaven. But they grew tired of it and began to weep and complain, driving poor Moses out of his mind. He even asked God to kill him so he wouldn’t have to put up with it anymore! Now the people remembered Egypt fondly, conveniently forgetting that they were slaves and that they had cried bitterly to God for liberation. If only we could trust God more and find God in our present situation and be reasonably happy. The past is gone; the future isn’t here yet. All we have is the present, so let us embrace it.
God’s loving care was evident in the feeding of the 5,000. Jesus had compassion on the crowd and spent much time teaching and consoling them. When he asked his disciples to feed the people, they were at a loss for words. They had so little food and there were so many people. Like the disciples, we often focus on the negative and what is lacking. Jesus challenged them to look deep into themselves. Trust in God and compassion are powerful forces, and sure enough, there was more than enough to feed everyone. Let us always believe that God cares for us and has already granted our request — then act as if it were so. Miracles have not ceased — we need only open our hearts and minds.
Lord, deepen my trust in You.
Suy Niệm
Phép lạ hoá bánh và cá ra nhiều để nuôi hơn năm ngàn người, đã được kể lại trong cả bốn sách Phúc Âm (Hôm nay chúng ta nghe Matthêu chương 14: đoạn 13 -21Ngoài ra còn có Mc 6: 35-44; Lc 9: 12-17; và Ga 6: 1-15) , đây là một điềm báo trước về lòng quảng đại của Chúa trong việc để lại cho chúng ta Bí tích Thánh Thể, Mình và Máu Thánh của Chúa Kitô đã trở nên của ăn nuôi sống chúng ta trong hình bánh và rượu.
Tất cả bốn Tin Mừng đều cho chúng ta thầy những cử chỉ rất quen thuộc trong việc cử hành Thánh Thể: "Ngài cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, bẻ ra, và trao cho các môn đệ để phân phát cho mọi người "(Mt 14: 19); " Chúa Giêsu lấy năm cái bánh và hai con cá, và nâng mắt lên trời, ông phát âm là một chúc tụng, bẻ bánh ra và trao cho môn đồ của ông để phân phát cho người dân" (Mc 6:41); "Chúa Giêsu sau đó lấy năm cái bánh và hai con cá, nâng mắt lên trời, phát âm là một phước lành trên chúng; ông đã phá vỡ chúng và đưa chúng cho các môn đệ để phân phát cho đám đông "(Lc 9: 16); và" sau đó Chúa Giêsu đã lấy cái bánh, tạ ơn và phân phối chúng "(Ga 6: 11). Cũng như Chúa chúng ta ăn năm ngàn người vì lòng thương xót họ trong cơn đói của họ, vì họ không ăn trong nhiều ngày, Chúa chúng ta đã hiến mình cho chúng ta trong Bí Tích Thánh Thể là lương thực thiêng liêng và đồ uống cho sự sống đời đời.
Ngoài ra, Thánh Thể mang lại cho Giáo Hội và các thành viên của nó "sự hiệp nhất và hòa bình họ biểu," hiệp nhất với Chúa Kitô và tất cả những người khác trong đức tin nhận Thánh Thể
Reflection:
The multiplication of loaves and fish to feed about five thousand men, recounted in the four Gospels (today's reading Mt 14: 13 -21; Mk 6: 35 - 44; Lk 9: 12 – 17; and Jn 6: 1 – 15), is a key foreshadowing of the Lord's generosity in leaving us the Eucharist, his body for food in the form of bread and his blood as drink in the form of wine.
All four Gospel accounts feature the same gestures familiar to us in the Eucharistic celebration: "He took the five loaves and the two fishes, raised his eyes to heaven, pronounced the blessing, broke the loaves, and handed them to the disciples to distribute to the people" (Mt 14: 19); "Jesus took the five loaves and the two fish and, raising his eyes to heaven, he pronounced a blessing, broke the loaves and handed them to his disciples to distribute to the people' (Mk 6:41); "Jesus then took the five loaves and two fish, and raising his eyes to heaven, pronounced a blessing over them; he broke them and gave them to the disciples to distribute to the crowd" (Lk 9: 16); and "Jesus then took the loaves, gave thanks and distributed them" (Jn 6: 11).
Just as our Lord fed the five thousand because he had compassion on them in their hunger, since they not eaten for days, our Lord gave himself to us in the Eucharist as spiritual food and drink for eternal life. In addition, the Eucharist brings to the Church and its members "the unity and peace they signify," unity with Christ and all others who in faith receive the Eucharist.
No comments:
Post a Comment