Saturday 20th Thường niên Scripture: Matthew
23:1-12
Suy Niệm Thứ Bẩy tuần 20th Thường
Niên.
Qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta hãy thử ngẫm nghĩ: chúng ta có
như những người Biệt Phái những kẻ tự
cho mình đạo đức hơn người khác, vì mình thông hiểu giáo lý, thuộc lòng và biết
tất cả những Luật của Môisen, nhưng tai hại thay, họ đã không thực hành và cư
xử như những gì họ đã học, và tin. Như thánh Phaolô đã nói “Đức tin không có
hành động là chết”. Chúa Giêsu đã chỉ
cho chúng ta thấy rằng những kiến thức đạo đức tôn giáo không phải là điều quan
trọng nhất, nhưng phải là hành động của tình yêu.
Điểm chung để trở thành
một người Kitô hữu là phải biết yêu mến Thiên Chúa và yêu thương người khác.
Nếu chúng ta không thực hiện được điều đó, thì chúng ta còn thua cả những người
ngoại giáo và chúng ta cũng chẳng là gì. Vì thế chúng ta cần phải tìm đến với
những người khác hơn là chỉ biết ngồi ở một chỗ rung đùi trong cái chức vụ
thoải mái của chúng ta
Chúa Giêsu cũng đã đưa
ra cho chúng ta thấy cái tầm quan trọng của sự khiêm nhường và sự tha thứ. Ngay
cả khi Ngài được gọi là bậc thầy, là “sư phụ” của các tông đồ, nhưng Ngài không
bao giờ muốn được họ phục vụ, chính Ngài, ngài đã phục vụ họ như trong việc rửa
chân cho họ trong bữa tiệc ly. Ngài còn dạy họ hãy làm cho người khác như chính
Ngài đã làm cho họ.
Trong khi Chúa Giêsu bị
nhạo báng ở dinh quan Philatồ, Ngài vẫn giữ được cái thái đô khiêm nhượng và hiền lành. Ngài bị
đóng đinh như một tội phạm, nhưng Ngài đã sẵng sàng tha thứ cho kẻ thù của
mình. Ngài đã làm tất cả, chịu sĩ nhục, chịu đánh, chịu đau khổ và ngay cả việc
chịu chết để cứu rỗi tất cả các tội lỗi của con người chúng ta.
Chúng ta nên học nơi
Chúa Giêsu, người Con một của Thiên Chúa đã hạ mình làm tôi đày, để sống giữa
chúng ta, để phục vụ chúng ta hơn là để được phục vụ. "Trong anh em, người
làm lớn cả, phải làm người phục vụ anh em. Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống, và
ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên."
"Lạy Chúa Giêsu,
xin dạy chúng con biết sống theo sự khiêm tốn của Chúa là biết phục vụ mọi
người để chúng con có thể được sống trong tình yêu trong Chúa như Chúa đã yêu
thương chúng con. Xin Chúa đỗ đầy niềm vui trong việc phục vụ tha nhân nơi
chúng con, để chúng con có thể nhận ra sự tự do đích thực trong tình yêu vị tha và phục vụ quảng đại cho
những người chung quanh, xóm giềng của chúng con. "
REFLECTION
Today's Gospel calls for a change of attitude on the different levels of
society. In the Church and in society, there are lawmakers and those who
observe the law. This will always be the case and remain necessary but the
Gospel condemns the lawmaker who imposes burdens on the shoulders of others
without himself being willing to carry them. Lawmakers and observers of the law
are governed by the same law of love.
There
will always be people to with titles and degrees and dignitaries bedecked with
medals for small or big achievements who often meet at exclusive parties and
dinners. There will always be teachers and pupils, masters and students, those
with diplomas and ordinary laborers. There will always be parents and children,
adults and the young.
This
is message in today's Gospel. It asks to reflect not so much on the terms that
we use but on the way we live in community. The father and the son are together
children of God. The teacher and his pupil are together disciples of Jesus. The
lawmaker and other people are together under the great law of God, which is the
law of love.
Opening Prayer: Lord Jesus, today I place myself in your presence and I
ask you to open my heart so that I can let your word penetrate more deeply. In
this meditation, I want to conform my life to your Gospel, to your ideal for
me. I want to overcome my own pharisaical attitudes, and take on the attitudes
of your kingdom. Let me approach the Scriptures with humility, so that I can
change what needs to be changed. Let these words be the nourishment I need to
be able to grow and mature spiritually, to let go of my childish ways of seeing
the world.
Encountering Christ:
1.
Not Lifting a Finger: We want to be the kind of people who
lift our fingers to help others with their burdens, right? We must, therefore,
learn to be with others, to feel with them, to put ourselves in their shoes so
that we can understand what their burdens feel like. Our hearts need to feel real
empathy. We are Pharisees when we look upon others’ sins or lack of faith and
judge them. We are Christs for others when we put judgment of others aside,
pray for them, listen to them, accompany them, and strive to lift their
burdens.
2.
Works to Be Seen: People who do works to be seen are pharisaical. There is
no room for these kinds of people in the kingdom of God. When we strive to
impress those around us or, worse yet, prove that we are better than they are,
we are enslaved by sin. By contrast, when we are able to serve another person
in a hidden way, it keeps our love for God something truly personal and
intimate—just between God and us. As this intimacy with Christ fills our
hearts, he can free us from the desire to be seen by others.
3.
The Greatest Is a Servant to Others: How many opportunities we have each day
to be the least, and the servant of others! Day after day we find ourselves
disgruntled because of a terse discussion, because someone doesn’t respect our
opinion, or because they think they know more than we do. We feel belittled in
some way. The injustice can hurt, but Christ invites us to offer these moments
as a fragrant gift to him, which will strengthen us to be humble servants to
others.
Conversing with Christ: Lord, take away my proud spirit. Help me
to be a servant of others. Help me to let go of the opinions of myself that
drive me to want to be at the top and be seen by others. Help me to live only
for you. I know you see me.
Resolution: Lord, today by your grace I will do a hidden act of
service for someone.
No comments:
Post a Comment