Suy Niệm Bài Đọc Thứ Ba Tuần 18 Thường Niên.
Hôm nay, Chúa Kitô nói với chúng ta về những điều cần thiết. Người Pharisêu đã tích lũy một số lượng lớn các tập quán và truyền thống của họ. Trong những tập tục này có nhiều điều đã giúp họ sống tốt trong đức tin và giúp con người tiến bộ trong đức hạnh, nhưng họ đã quá khắt khe. Họ đã thay thế những tình yêu thương, bác ái bằng các những thứ luật lệ, nghi thức rờm rà và gò bó. Chúng ta hãy trở lại với những gì thiết yếu hay cần thiết trong cuộc sống của chúng ta với Chúa Kitô. Thử suy ngẫm xem chng ta có coi trọng phong tục, tập quán và sở thích của mình hơn là những gì Chúa Kitô muốn chúng ta qua các giáo huấn của Giáo hội không? Có phải chúng ta đang mất dấu ấn vì chúng ta tập trung quá nhiều vào phương tiện và nhu cầu cá nhân hơn là chỉ biết đặt nnièm và dựa vào Chúa Kitô?
Những gì phát ra từ miệng một người cho chúng ta biết anh ta là ai; vì nó cho thấy những gì anh ta coi trọng trong tâm hồn của anh ta, chúng ta có thể sẽ nghe được những lời thấm đẫm tình yêu của Thiên Chúa, hoặc là chúng ta sẽ nghe được tất cả những lời nói đê tiện, xấu xa hay những lời nói sai trái với sự tyhật. Chúng ta sẽ thấy một người đàn ông tự cho mình là trung tâm của vũ trụ hoặc là đặt mình ở giữa những nhu cầu của người khác. Chúng ta sẽ hiểu ai coi mình là một công cụ của Thiên Chúa và ai dùng Thiên Chúa như một công cụ để đặt tới sự thành công riêng của mình. Những gì bên trong con người luôn xuất hiện trong lời nói của mình.\
Người khôn ngoan biết làm theo ý Thiên Chúa là một người có đầy trí tuệ và biết tìm cách để giúp người khác đạt được mục tiêu của chính họ là hiệp nhất với Chúa Kitô. Có nhiều loại người trong xã hội; chúng ta cần phải theo những người đã được gieo bằng sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Chúng ta cần sáng suốt để biết được những người nào đến từ nơi Thiên Chúa, chúng ta có thể nhận ra những người này bằng cách nhìn vào những hoa quả của chúng, nhưng chúng ta vẫn có thể cần một vị linh hướng để giúp chúng ta nhận ra những chuyển động của tâm hồn mình, để chúng ta không rơi vào hố mù với người mù.
Lạy Chúa, chúng con đang sống trong một thế giới khó hiểu, nơi mọi người gọi là xấu, “tốt”, và tốt, “xấu”, Xin Chúa giúp chúng con nhận thức những thứ tốt để chúng con luôn có sự bình yên trong tâm hồn.
Introductory Prayer:
Lord, give me knowledge of your ways so that I can love the path you have drawn out for me and have hope in every step along its way. I humble myself before you because you continually show me that your ways are not our ways. I thank you, for this is where I find true happiness.
Petition: Lord Jesus, teach me your ways.
1. Tradition and Traditions: Christ is telling us about the essentials. The Pharisees had amassed a great number of traditions. Many of these were made in good faith and helped man progress in virtue, but they missed the mark. They replaced a loving relationship with rituals. Let us get back to what is essential in our life with Christ. Do I give more importance to my customs and likes, rather than to what Christ asks of me through his Church? Am I missing the mark by putting more focus on the means to the end, rather than on the end itself – Christ?
2. The Interior Man: What comes out of a man’s mouth shows who he is; it shows what he values in his heart. Either we will hear words that are permeated with God’s love, or we will hear all types of vile and foul speech. We will see if a man is self-centered or centered on the needs of others. We will understand who sees himself as an instrument of God and who uses God as an instrument to his success. What is inside of man always comes out in his speech.
3. True Leadership: Man is to follow the wisdom of God. A person filled with wisdom knows how best to help another person attain his goal: unity with Christ. There are many types of plants (people) out there; we must follow those which have been sown with the wisdom of God. We need help discerning which plants come from our Lord. We can recognize them by their fruits, but still we may need a spiritual director to help us discern the movements of our own soul, so that we don’t fall in the blind man’s pit.
Conversation with Christ: Lord Jesus, we live in a confusing world where people call the bad, “good” and the good, “bad”. Help me to discern so that I will always have your peace in my heart.
Tuesday of the Eighteenth Week in Ordinary Time
Opening Prayer: Here I am Lord in your presence, offering to you this new day with its pleasant and unpleasant moments. I beg you to strengthen my faith, hope, and charity, so that on this day I may do with a loving heart what you ask of me.
Encountering Christ:
· The Pharisees and the Law: The Pharisees learned from Moses to follow the law to please God and thus be faithful to the covenant. We do the same when we follow the Ten Commandments or the teachings of the Church. However, Jesus purified the law and taught us to fulfill it, not out of duty or with self-righteousness, but for pure love of God without any other personal interest, “for the letter brings death, but the Spirit gives life” (2 Corinthians 3:6). Spiritual death comes from selfishness, self-justification, pride, and impurity in our actions, but the Holy Spirit can fill our actions with charity and make us worthy of eternal life. We are called to accomplish our duty with love for God. “Whatever someone does, if he does it for a temporary utility, he does it like a slave and consequently does not keep the Sabbath” (St. Augustine, Sermon 33 on the Old Testament).
· What Comes Out of the Mouth Is What Defiles One: A woman once came to me contrite because she had said some hurtful words to her husband. “Now,” she said, “we have already reconciled ourselves, but I realize that those words that I said to him have hurt me also, without knowing it.” This reality is more common in our lives than we can imagine. “The mystery of sin is composed of a twofold wound, which the sinner opens in his own side and in the relationship with his neighbor” (Compendium of the Social Doctrine of the Church 117). St. James also admonishes us: “With the tongue we praise Our Lord and Father, and with it we curse human beings, who have been made in God’s likeness. Out of the same mouth come praise and cursing. My brothers and sisters, this should not be” (James 3:9-10). We bridle our tongue with grace given to us by Our Lord.
· The Heart and the Pearl: When the oysters in the sea open their shells and something foreign enters, the oyster produces a slime called nacre with which it envelops the foreign object to protect itself. Thus it forms a pearl. Just as an oyster produces nacre, an authentic Christian produces virtues that protect us from sinning. We cover ourselves with the grace of God and are transformed into something beautiful. As a fruit of the Holy Spirit, we grow in “love, joy, peace, patience, kindness, generosity, faithfulness, gentleness, self-control” (Galatians 5:22-23).
Conversing with Christ: Come Holy Spirit and open my heart and mind to understand and to accept myself so that I can better bear the fruits of the Spirit. Purify me more and more from my tendency towards sins of the tongue so that I can be another Christ among my brethren.
Resolution: Lord, today by your grace I will avoid the temptation to gossip.
No comments:
Post a Comment