Sunday, December 6, 2020

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Năm Tuần thứ Hai Mùa Vong

 Suy Niệm Tin Mừng Thứ Năm Tuần thứ Hai Mùa Vong 

Nếu tiếng Chúa đang gọi chúng ta dể phục vụ Ngài hay để làm một cái gì đó cụ thể trong tận nơi đáy lòng của chúng ta, Chúng ta phải phản ứng như thế nào? 
Có phải chúng ta sẽ rụt rè, sợ hãi, hay thu mình lại thụ động hay tìm cách tránh né khỏi công việc đó. Hay chúng ta cầu nguyện để tìm kiếm ân sủng và quyền năng của Chúa Thánh Thần giúp chúng ta nắm vững vấn đề, lên dự án và rồi chúng ta hành động? 
Thiên Chúa của chúng ta luôn luôn giữ lời hứa với chúng ta và Ngài sẽ không bỏ rơi chúng ta một mình, đặc biệt là những khi chúng ta đang làm theo ý muốn của Ngài. Chúng ta hãy nhớ rằng Ngài dùng các tông đồ, những người đánh cá, quê mùa và ít học thức hơn là các kinh sư và người Pharisêu, để rao giảng Tin Mừng. 
Thiên Chúa đã ban cho các tông đồ những Ân Sũng, những món quà về ngôn ngữ qua sức mạnh của Chúa Thánh Thần trong ngày Chúa Thánh Thần Hiện Xuống và Ngài đã sai họ đi đến các chân trời góc biển để rao truyền Tin Mừng của Ngài. Thiên Chúa không hứa với chúng ta là “theo” Ngài, chúng ta sẽ có một cuộc sống dễ dàng, và giàu sang. Những gì Ngài đã hứa là Ngài sẽ luôn ở bên chúng ta để nắm giữ bàn tay của chúng ta và giúp chúng ta trong suốt cuộc hành trình của chúng ta, miễn là chúng ta biết luôn trung thành với Ngài. Ngài sẽ cho chúng ta những cơ hội và giúp chúng ta thành công trong công việc mà Ngài đã vạch ra cho chúng ta. 
Không có những việc phục vụ quá nhỏ hoặc quá không đáng kể. 
Mọi hành động nhỏ trong sự hòa hợp với ý muốn của Thiên Chúa, khi vướng mắc với nhau, chúng ta đã biến những tấm thảm đó thành các mảnh hình ghép (Puzzle) để thực hiện kế hoạch của Thiên Chúa được nên thực tế, và tất cả mọi linh hồn cũng sẽ được thừa hưởng vương quốc của Ngài trên trời. Những người không tin sẽ đến để nhận biết Thiên Chúa của chúng ta, qua những cử chỉ, hành vi thương yêu của chúng ta, và qua những việc làm thường ngày lòng tốt , lời nói và cách sống của chúng ta. 

Reflection: 
Don't we sometimes feel that a task or service given to us is so daunting that we feel so inadequate and incapable of accomplishing it? Our fears and insecurities get the better of us. However, deep down in our hearts, we hear God calling us to service or to do something specific. Do we just cower and retreat from the task at hand, or do we seek the grace and power of the Holy Spirit to embolden us into action? We hold on to God's promise that He will not let us down, especially when we are doing His will. Let us remember that He enabled the apostles, mere fishermen who were not educated like the Scribes and Pharisees, to preach the Good News. 
He gave them the gift of tongues through the power of the Holy Spirit during Pentecost and sent them to the farthest corners of the earth to evangelize those who have not heard the Word of God. God doesn't promise that following Him will be easy. What He promises is that He will always be there to hold our hand and assist us in our journey, as long as we remain faithful to Him. He will open up doors of opportunities for us to succeed in our task that He has mapped out for us. No task or service is too small or too insignificant. Every small act in consonance with God's will, when enmeshed together, forms the tapestry that completes the pieces of the puzzle to make God's grand plan a reality, that every soul will inherit His kingdom. Non-believers will come to know Yahweh, our God, through our loving acts, our random acts of kindness and the impossible will become possible. 

Opening Prayer: 
Lord God, thank you for these meek and humble words. Help me to open my heart so that your gentle invitation can seep into my soul. I want the rest that you promise. “The Lord is my shepherd; there is nothing I lack. In green pastures he makes me lie down; to still waters he leads me; he restores my soul (Psalms 23).” 

Encountering Christ: 
1. Come to Me: In this Gospel passage, Christ made it very clear that he himself ought to be our center of attention. Psalm 123 reminds us, “Like the eyes of a maid on the hand of her mistress, so our eyes are on the Lord our God.” And here it’s as if Christ says, “Come to me; I’m the one who will give you rest. Why do you look to football games and shopping and television to satisfy you? Neither do work or school, or even family or friends, fill the God-shaped hole in your heart. If you come to me, I will put you at peace.” 
2. Take My Yoke: Sometimes we do not want to accept Christ’s yoke, finding it too burdensome. But then we find we cannot plow; we cannot make any headway through the hard dirt of the field of our life. Sometimes we take up a different yoke–even one which is heavier or more irritating–because we think it is more efficient or more rational than Christ’s yoke. But then we find that this yoke is too cumbersome, that it wounds our shoulders, that it numbs our faith. This is the yoke of the world, and it is not good for us. Christ wants us to take up his yoke, because then he can plow at our side, shouldering the brunt of the burden. 
3. Learn from Me: This is the third time Christ says “me” or “my”: Come to me, take my yoke, learn from me. Learning implies newness. It implies letting ourselves take a journey to new shores, to change position so that we see what we saw before, but from a new perspective. When Christ says, “learn from me,” he’s telling us, “I’m not some statue carved in stone. I live and breathe and act. Learn from how I live, how I am, how I love.” In order to learn from him, we have to come to him, to move toward new vistas, and take the concrete step of shouldering his yoke. Then we will have rest—his rest. 
Conversing with Christ: Lord Jesus, I turn my eyes to you! You are the one who never disappoints me. Indeed, you fascinate and attract me by your humility and friendliness. I feel drawn to you; do not let the evil one lead me away. 
Resolution: Lord, today by your grace I will pray Psalm 23 asking you to “restore my soul” (verse 3).

No comments:

Post a Comment