Wednesday, December 23, 2020

ASTM Suy Niệm Chúa Nhật thứ Tư Mùa Vọng Năm B 2020

  ASTM Suy Niệm Chúa Nhật thứ Tư Mùa Vọng Năm B 2020 

Hôm nay là Chúa Nhật cuối cùng của Mùa Vọng, và chúng ta đang chuẩn bị những ngày cuối mùa này cho đại lễ mừng Chúa giáng sinh. 
Trong dịp này Giáo hội nhắc nhở chúng ta về một ngày chín tháng trước, khi Chúa Giêsu được thành hình trong lòng Mẹ, chúng ta thấy có hai mầu nhiệm huyền bí to lớn liên quan đến ngày đó. 
Mầu nhiệm trước tiên là mầu nhiệm Thiên Chúa làm người, Thiên Chúa hóa thân xuống trần làm người như chúng ta. Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta đến nỗi trở thành một con người và con người thấp bé ở giữa chúng ta, để Ngài giải cứu chúng ta thoát khỏi tội lỗi và những sự vô nghĩa mà tội lỗi đã mang lại, và Ngài còn chỉ cho chúng ta con đường dẫn đến một cuộc sống ý nghĩa với Thiên Chúa ngay trong bây giờ và mãi mãi. 
Mầu nhiệm bí ẩn thứ hai là Thiên Chúa đã không và sẽ không đưa ra kế hoạch cứu rỗi đó cho nhân loại chúng ta một mình Ngài. Nhưng thay vào đó, Ngài cũng mong muốn sự hợp tác của chúng ta trong chương trình cứu rỗi của Ngài, Thiên Chúa mong mõi sự hợp tác của chúng ta. 
Trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta đã chứng kiến sự kiện Thiên Chúa đã mời gọi Đức nữ trinh Maria cùng hợp tác với Ngài trong chương trình cứu rỗi nhân loại, Ngài đã chọn Đức Maria làm mẹ của Đấng Cứu Thế. Đức Maria đã có thể từ chối lời mời gọi tham dự chương trình cứu chuộc này như những người được mời dự tiệc cưới của con Vua như trong câu chuyện dụ ngôn trong các tin mừng mà chúng ta thường nghe. 
Đức Maria Mary có thể đã đáp lại với Sứ thần Gabriel "lạy Chúa, con cảm ơn lời mời gọi của Chúa, nhưng những gì Chúa muốn con thực hiện thực sự là bất tiện cho con. Con thực sự muốn thực thi những gì Chúa muốn nơi con, nhưng con vẫn chưa thể làm được." 
Thưa quý ông bà và anh chị em, 
Đó là cách mà ông Adong và bà Evà đã đáp lại lời mời gọi của Thiên Chúa ngay lúc đầu để chăm sóc Vườn Địa đàng. Nhưng Đức Maria đã không làm thế, cô không xúc phạm Thiên Chúa bằng một câu trả lời như thế. Vì Đức Maria biết ý của Thiên Chúa, và biết rằng kế hoạch của Ngài luôn có sự khôn ngoan và tuyệt vời. Và vì thế, Đức Maria đã không màng đến danh dự của cô, mà còn hạ mình để phục vụ theo ý muốn của Thiên Chúa: "Tôi là tôi tớ của Chúa, xin cho những lời ấy có thể được thực hiện theo như lời Chúa muốn" 
Tiếng “Xin Vâng" của đức Maria đã làm đảo ngược chữ "không" của bà Evà, và nhường chỗ cho việc Chúa Kitô đảo lộn sự sa ngã của ông Adong. Khi Thiên Chúa làm gián đoạn kế hoạch của chúng ta, chúng ta nên noi gương Đức Maria, đóng góp vào công việc cứu rỗi của Thiên Chúa cho dù điều đó có thể là việc làm rất nhỏ nhặt. Sự cứu rỗi là công việc của Thiên Chúa, nhưng sự cứu rỗi này cũng có thể xảy ra nếu có sự hợp tác của chúng ta. 
Trong buối cầu nguyện ngày 12/12/2006. Đức giáo hoàng Benedictô 16 có nói: "mặc dù chính Thiên Chúa là người chủ động đến ở giữa loài người, và ngài luôn là kiến trúc sư chính của kế hoạch này, nhưng cũng đúng là ngài sẽ không thực hiện được nếu như không có sự hợp tác tích cực của chúng ta. Do đó, việc chuẩn bị cho Lễ Giáng sinh có nghĩa là sự cam kết với chính mình tạo nên sự hiện diện của Thiên Chúa ở giữa loài người.' Không ai có thể bị loại trừ, mỗi người đều có thể và đóng góp để ngôi nhà hiệp thông này ngày càng khang trang, đẹp đẽ hơn. " Giáo hoàng Benedict XVI, Angelus, ngày 12 tháng 12 năm 2006, Thành phố Vatican. www.zenit.org/ 
Lời "xin vâng" của Đức Maria đối với Thiên Chúa không hề dễ dàng; vì sự việc liên quan đến một sự thay đổi hoàn toàn trong kế hoạch riêng của đức Maria. Nhưng Đức Maria đã sớm cảm nhận được ơn kêu gọi để phụng sự Thiên Chúa qua sự thánh hiến cuộc sống thanh khiết giữ mình đồng trinh, có nghĩa là không sinh con. Đây là lý do mà Đức Maria đã thưa với Sứ thần: "Làm sao việc ấy có thể xẩy ra được, vì tôi không có quan hệ với một người đàn ông nào?" Nhận xét đó sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu Đức Maria đã mong muốn hay đã có kế hoạch sống một cuộc sống hôn nhân bình thường với thánh Giuse, vị hôn phu của cô. 
Cuộc sống thanh khiết giữ mình đồng trinh của đức Maria là dâng chính thân xác của mình cho Thiên Chúa là điều mà đức Maria đã hình dung và lên kế hoạch cho chính mình. Nhưng khi Sứ thần Gabriel đến và kế hoạch của Đức Maria đã thay đổi. Thiên Chúa thường làm những điều tương tự như thế với chúng ta. 
Giống như một huấn luyện viên giỏi, Thiên Chúa đưa đẩy chúng ta ra khỏi cái sự thoải mái, vùng an toàn của chúng ta để chúng ta có thể phát huy hết những tiềm năng của mình với tư cách là những Kitô giáo. Thiên Chúa có thể muốn phá vỡ kế hoạch riêng của chúng ta trong ba cách đặc biệt. 
Trước hết, khi chúng ta thực sự đang bận rộn với công việc và không muốn bị gián đoạn, Ngài đã hướng dẫn và đưa chúng ta đến sự liên hệ với những người cần giúp đỡ. 
Thứ hai, chúng ta đột nhiên nhận ra rằng một số hành vi hay những việc làm phổ biến hay theo thời mà chúng ta muốn làm theo, thực sự là những việc làm chống lại giáo huấn của Giáo hội, và Thiên Chúa, đó là những tai hoạ gây ra sự thiệt hại cho chúng ta và cho những người khác nữa. 
Thứ ba, khi chúng ta thực sự mệt mỏi, chán ngán hay tức giận, lương tâm của chúng ta sẽ như sứ thần Gabriel trong đoạn Tin Mừng hôm nay, đem đến cho chúng ta một thông điệp rằng chúng ta thực sự cần tiếp tục công việc chúng ta đang làm, hay chúng ta cần làm thêm một chút nữa với sự ân cần, hay kiên nhẫn hơn với ai đó, hoặc nên giữ miệng lưỡi của chúng ta, không nên nói những lời chúng ta không nên nói.. 
Đây là ba cách phổ biến mà Thiên Chúa muốn phá vỡ kế hoạch riêng của chúng ta để mời gọi chúng ta trở thành đối tác trong kế hoạch cứu rỗi của Ngài. 
Trong Chúa nhật cuối mùa vọng này, chúng ta hãy cầu xin Thiên Chúa quảng đại và ban ơn đáp lại những sự gián đoạn trong cuộc sống, như đức Maria đã làm, nhất là trong mùa Giáng sinh, để chúng ta có thể đóng góp phần nào đó trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa. 

LESSON: 
Salvation Is a Partnership between God and Man (with optional quotation from Pope Benedict XVI) 
On this last Sunday of Advent, as the solemn celebration of Christ's birth approaches, the Church reminds us of that holy day nine months earlier when Jesus was conceived in his Mother's womb. There are two great mysteries connected with that day. The first is the mystery of God becoming man - the Incarnation. God has loved us so much that he became one of us, so that he could save us from sin and the meaninglessness that sin brings, and show us the way to a meaningful life, now and forever. The second mystery is that God didn't - and doesn't - work out that plan of salvation for us all by himself. Instead, he asks for our cooperation. 
In today's Gospel, God invites Mary to become the mother of the Savior. It was possible for Mary to reject this invitation. As in the parable of the many townspeople who decline the king's invitation to attend his son's wedding feast. Mary could have said, "Thanks for the invitation, Lord, but what you're asking is actually very inconvenient for me. I really wish I could do what you want, but I'm just not there yet." That's how Adam and Eve had responded to God's invitation to take care of the Garden of Eden. But Mary didn't insult God with an answer like that. She knew God, and knew that his plans are always wise and wonderful. So she put her life at his service: "I am the handmaid of the Lord, may it be done unto me according to your word." 
Mary's "yes" reversed Eve's "no", and made room for Christ's undoing of Adam's fall. When God disrupts our plans, we should follow Mary's example, making our contribution to God's work of salvation, however small it may be. Salvation is God's business, but it's a partnership; we have a role to play as well. 
"Therefore, though it is God who takes the initiative of coming to dwell in the midst of men, and he is always the main architect of this plan, it is also true that he does not will to carry it out without our active cooperation. Therefore, to prepare for Christmas means to commit oneself to build 'God's dwelling with men.' No one is excluded; everyone can and must contribute so that this house of communion will be more spacious and beautiful." Pope Benedict XVI, Angelus, 12 December 2006, Vatican City. www.zenit.org 
Today's First Reading gives us another example of God's partnership-strategy in his work of salvation 
It brings us back 1000 years before the Incarnation, to the day when God promised King David that he would make one of his descendants into the Savior of the world, the everlasting King. But that promise only happened "when King David was settled in his palace, and the LORD had given him rest from all his enemies." David had spent almost twenty years on the run, fighting for his own life and for the survival of Israel against their enemies, the Philistines. 
But David had spent so much time and energy working hard to do his part in God's plan of salvation, that he had begun to forget who was really in charge. After finally achieving peace and prosperity for himself and his people, he looks around and realizes that the Ark of the Covenant, the golden chest containing the Ten Commandments, the Manna, and Aaron's staff, the holy place where God's presence is made manifest, is still housed in a tent, while he is living it up in a palace. And David thinks that it's time for him to build a beautiful temple for the Ark - as if he would like to share his success and prosperity with God. But then God sends him a message through the prophet Nathan: "Should you build me a house to dwell in?" In other words, he reminds this great King that God is the one who has been guiding him and giving him success in all his endeavors. He reminds David that his role in God's plan of salvation is real, and important, but it's only secondary - God is the senior partner, David, like Mary, and like every Christian is just the junior partner. 

Mary's "yes" to God wasn't easy; it involved a total change of her plans. 
Mary had felt called early on to serve God through consecrated virginity, which meant not having children. This is the reason behind her comment to the angel: "How can this be, since I have no relations with a man?" That comment would have made no sense if she were planning on leading a normal married life with St Joseph, her fiancée. Life as a virgin consecrated to God was what she had envisioned for herself and planned for. But then the angel came along and changed those plans. 
God often does the same thing with us. Like a good coach, he pushes us out of our comfort zone so that we can reach our full potential as Christians. There are three ways especially in which God tends to disrupt our plans. 
First, when we are really busy and don't' want any interruptions he brings us into contact with someone who needs help. Second, we suddenly discover that certain popular and fashionable behaviors or activities (which we would like to follow) are actually against Church teaching, that they cause damage to us and to others. Third, when we are really tired, fed up, or angry, our conscience - like the angel Gabriel in today's Gospel passage sends us a message saying that we really need to keep working, or to do a little extra work, or to be extra patient with someone, or to hold our tongue. These are three common ways that God disrupts our personal plans in order to invite us to be partners in his plan of salvation. 
During this Mass, let's ask God for the grace to respond generously to those disruptions, as Mary did, especially during the Christmas season, so that our part in God's plan of salvation is sure to get done. 

No comments:

Post a Comment