Monday, November 9, 2020

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Ba Tuần 32 Thường NIên

 Suy Niệm Tin Mừng Thứ Ba Tuần 32 Thường NIên 

Trong đoạn cuối bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta nghe Chúa nói "Chúng ta là những đầy tớ vô dụng. "Những lời này của Chúa Giêsu có thể như khinh thường và chỉ trích chúng ta một cách khá tiêu cực và rõ ràng là trái ngược với những điều khác mà Ngài đã dạy chúng ta. Như mọi khi, chúng ta được hiểu khá rõ ràng là khi nhận được những chỉ trích tiêu cực thì đó sẽ là những thách thức để chúng ta suy nghĩ sâu sắc hơn, cũng như giáo huấn và những việc làm sáng tỏ một cách tích cực cũng có rất nhiều thách thức lớn hơn. Chúng ta có thể diễn giải lời của Chúa Giêsu: Không nên quá ỷ y vào những ân sủng của Thiên Chúa ban cho mỗi người chúng ta. Như Thánh Phaolô đã [1 Cor 4: 7] nhắc nhở chúng ta biết rằng không có bất cứ điều gì mà Thiên Chúa đã không ban cho chúng ta được: tất cả là hồng ân và là những món quà tặng của Thiên Chúa. Vì vậy chúng ta là người phải biết ơn Thiên Chúa, chứ không phải Thiên Chúa nên biết ơn cho chúng ta.
Ở trong mức độ sâu sắc hơn và có lẽ một chút huyền bí, chúng ta nên vui mừng là chúng ta thực sự "vô dụng" trước mặt Thiên Chúa. "Sự hữu dụng” của chúng ta chắc chắn không phải là một hạng mục để giúp chúng ta thấu hiểu được mầu nhiệm sáng tạo của Thiên Chúa. Thiên Chúa dựng nên mặt trời, không khí, nước và những thứ khác trong thiên nhiên để chúng ta sử dụng, nhưng Ngài đã không tạo dựng con người chúng ta để được "sử dụng": Sự kỳ diệu lạ thường và sự cứu rỗi con người nhân loại chúng ta chứng to cho chúng ta biết là Thiên Chúa tạo dựng ra con người chúng ta vì tình yêu, với tình yêu và đơn thuần là chỉ vì tình yêu.
Nếu chúng ta là tôi tớ của Thiên Chúa, chắc chắn có một cái gì đó mà Thiên Chúa đang đòi hỏi nơi chúng ta. Giống như một người đầy tớ trung thành, chúng ta phải chú ý tới những gì mà Thiên Chúa muốn nơi chúng ta và chúng ta phải nhanh chóng đáp ứng. Chúng ta không thể là một đầy tớ xấu hay bất trung là người lười biếng hay lưỡng lự những mệnh lệnh của ông chủ nhà. Tệ hơn nữa, chúng ta không thể phẫn nộ, từ chối những mệnh lệnh và những lời giáo huấn của Thiên Chúa, và có khi còn nghĩ rằng mình đáng được ưu đãi và đáng được nhận phần thưởng. Điều tốt hơn hết, chúng ta thường xuyên hãy tự hỏi chính mình "Có những điều gì mà Thiên Chúa mà đã hay đang đòi hỏi nơi chúng ta mà chúng ta chưa thể đáp ứng?
Lạy Chúa xin ban cho chúng con ân sủng để biết cảm ơn Chúa và ngợi khen Chúa vì những sự kỳ diệu mà Chúa đã thực hiện nơi con người chúng con.... Xin cho chúng con biết khiêm tốn để nhận biết mình chỉ là phận hèn tôi tớ của Chúa và giúp chúng con hiểu được những gì Chúa muốn nơi chúng con.

REFLECTION
We are useless servants.” These words of Jesus may strike us as rather negative and distinctly at odds with much else that He taught us. As always, we best understand such negative statements as challenges to deeper thinking, just as his positive and enlightening teaching also contains many great challenges. We may paraphrase Jesus’ words as: Do not take grace for granted. Paul [1Cor 4:7] reminds us that we do not have anything which has not been given us: all is grace and gift. Therefore it is we who must be grateful to God, not God who should be grateful to us. Preface IV for our ordinary weekday Eucharistic Prayer teaches us: “You have no need of our praise, yet our desire to thank you is itself your gift.
On a much deeper and perhaps somewhat mystical level, we should rejoice that we are indeed “useless” to God. “Use” is not a category to help us understand the mystery of creation. God created the sun, the air, water and the other things of nature for our use, but he did not create us for “use”: the incredible and liberating wonder of our being is that God created us out of love and simply for love.
Lord, grant us the grace to thank You and praise You for the wonder of our being.

Opening Prayer: 
Holy Spirit, help me to hear your voice and inspire in me the right words and attitudes during this prayer.

Encountering Christ:
1. The Strange Concept of Servitude: In modern times, perhaps we have become overly sensitive to the concept of hierarchy in response to our strong belief that all citizens are equal. However, we still experience a basic need for authority and, hence, for a hierarchical structure. In this Gospel, Jesus refers to a social hierarchy which, to our mind, seems oppressive, but he clearly focuses on the sober realization of our own status as persons under authority. We have no difficulty in understanding ourselves as servants before the Almighty, but how do we acknowledge and support the need for authority in our modern society?
2. Taking Pride in One’s Identity: In our day, being driven to seek a career promotion is considered healthy ambition. The mentality of Jesus’s time was different. Rising in social ranks was not common. Goodness meant, for the most part, to be content with your station in life and perform your job well. These days, healthy ambition is properly encouraged, but the desire to do the job at hand to the best of our ability should be encouraged as well. “Our greatest happiness does not depend on the condition of life in which chance has placed us, but is always the result of a good conscience, good health, occupation, and freedom in all just pursuits” (Thomas Jefferson).
3. An Unprofitable Servant: The devil says seek to “become like gods.” Instead, let’s embrace the wonders of our humble status as human persons. We are weak, but called to be strong in Christ; small, but called to contemplate his greatness; insignificant, but sent to proclaim to the world the one thing that truly matters—that we are children of the eternal, loving God. As such, our “low status” is what makes us great.

Conversing with Christ: “My soul proclaims the greatness of the Lord, my spirit rejoices in God my savior, for he has looked with favor on his lowly servant. From this day all generations will call me blessed: the Almighty has done great things for me, and holy is his name” (Magnificat).
Resolution: Lord, today by your grace I will adopt the humble attitude of the “unprofitable servant” from the parable, or the “lowly servant” in Mary’s Magnificat during a charitable task or chore at work or at home.

Meditation:
Are you ready to give the Lord your best, regardless of what it might cost you? Perhaps we are like the laborer in Jesus' parable who expected special favor and reward for going the extra mile? How unfair for the master to compel his servant to give more than what was expected! Don't we love to assert our rights: "I will give only what is required and no more!" But who can satisfy the claims of love? Jesus used this parable of the dutiful servant to explain that we can never put God in our debt or make the claim that God owes us something. We must regard ourselves as God's servants, just as Jesus came "not to be served, but to serve" (Matthew 20:28). Service of God and of neighbor is both a voluntary or free act and a sacred duty. One can volunteer for service or be compelled to do service for one's country or one's family when special needs arise. Likewise, God expects us to give him the worship and praise which is his due. And he gladly accepts the free-will offering of our lives to him and to his service. What makes our offering pleasing to God is the love we express in the gift of self-giving. True love is sacrificial, generous, and selfless.
How can we love others selflessly and unconditionally? Scripture tells us that God himself is love (1 John 4:16) – he is the author of life and the source of all true relationships of love and friendship. He created us in love for love and he fills our hearts with the boundless love that gives whatever is good for the sake of another (Romans 5:5). If we love one another, God abides in us and his love is perfected in us (1 John 4:12). God honors the faithful servant who loves and serves others generously. He is ever ready to work in and through us for his glory. We must remember, however, that God can never be indebted to us. We have no claim on him. His love compels us to give him our best! And when we have done our best, we have simply done our duty. We can never outmatch God in doing good and showing love. God loves us without measure. Does the love of God compel you to give your best?

"Lord Jesus, fill my heart with love, gratitude and generosity. Make me a faithful and zealous servant for you. May I generously pour out my life in loving service for you and for others, just as you have so generously poured yourself out in love for me."

No comments:

Post a Comment