Suy Niệm Tin Mừng Luke 18:9-14 Chúa Nhật 30th Thường Niên Năm C
Trong Tin Mừng cuả thánh Luca hôm nay, Chúa Giêsu đã dạy chúng ta hiểu biết hơn về việc cầu nguyện. Tuần trước, Chúa Giêsu khuyên chúng ta phải biết chịu khó và kiên nhẫn hơn trong việc cầu nguyện với Thiên Chúa, hãy kiên trì như bà góa đến quấy rầy ông thẩm phán trong làng, cho đến khi bà ta được phần thắng kiện. Trong tuần này, Chúa Giêsu kêu gọi chúng ta hãy nên khiêm tốn và thành tâm khi chúng ta cầu nguyện với Thiên Chúa. Trong lời cầu nguyện, chúng ta hãy thành tâm thú nhận tất cả những thiếu xót, những sai lầm và những thất bại của chúng ta.
Người Pharisêu trong bài dụ ngôn hôm nay, thực sự đã không cầu nguyện với Thiên Chúa, mà anh ta chỉ đơn thuần là nói chuyện với chính mình, anh ta khoe khoang về tất cả những thành tích anh ta đã làm, những nhân đức của anh ta. Đồng thời, anh ta cũng đã phạm một tội nặng nữa đó là tội xét đoán người thuế thu thấp hèn đang quỳ xa xa ở phía cuối đền thờ, một người mà thậm chí đã không dám ngước mắt lên trời vì nhận thấy mình thấp hèn và bất xứng với Thiên Chúa. Anh ta chỉ biết cúi đầu thì thầm những lời cầu xin sự tha thứ cho tất cả tội lỗi của mình.
Lời cầu nguyện của người Biệt Phái đã không gây được một tý ấn tượng nào với Chúa cả, trên thực tế, anh ta thậm chí đã trở về với đôi bàn tay trống rổng. Mặt khác, sự cầu nguyện của người thu thuế đã giành được sự tha thứ từ nơi Thiên Chúa nhân lành. Tại sao? Người thu thuế được tha thứ không phải vì hành vi tội phạm của mình, nhưng vì anh đã biết thành tâm thú nhận những yếu kém, lỗi lầm, những yếu kém của mình và biết khiêm khung thống hối và ăn năn.
Thiên Chúa yêu thương chúng ta mỗi khi chúng ta đến cầu nguyện với Ngài trong sự khiêm nhường. Chúng ta có thể nói rằng sự khiêm tốn chính là chìa khóa để đến với trái tim và lòng thương xót của Thiên Chúa, và một sự đảm bảo chắc chắn với một lời đáp trả thuận lợi cho chúng ta. Trong bài đọc thứ nhất, trích Sách Huấn Ca đã dạy chúng ta điều tương tự: Khiêm nhường là sự khởi đầu của sự khôn ngoan. Một trái tim biết khiêm tốn đặt chúng ta vào mức độ của người thấp hèn, yếu kém mà Thiên Chúa luôn luôn để ý lắng tai nghe. Tất nhiên, khi chúng ta cầu nguyện, chúng ta không được chơi trò dỡn cợt với Thiên Chúa. Chúng ta phải thực sự thành tâm thú nhận tội lỗi và thật lòng thống hối, ăn năn về những tội lỗi và những thiếu xót của chúng ta.
Những lời của Thánh Phaolô gửi cho Timôthê trong bài đọc thứ hai rất đẹp. "Tôi đã đấu trong cuộc thi đấu cao đẹp, đã chạy hết chặng đường, đã giữ vững niềm tin." (2Tim 4:6) Một số người trong chúng ta sẽ hỏi, "Tại sao là lời cầu nguyện của Thánh Phaolô lại khác với các lời cầu nguyện của những người Pharisêu?” . Sự khác biệt đó chính là sự khiêm tốn nơi thánh Phaolô và sự thiếu hoàn chỉnh nơi những người khác. Trong lúc tất cả chúng ta không có được một hồ sơ hay lý lịch tốt về những nhân đức anh hùng như Thánh Phaolô, Thật là một điều bất hạnh cho chúng ta vào lúc cuối cuộc đời, vì chúng ta không có thể biện minh cho những hành động của chúng ta trong ngày phán xét như Thánh Phaolô.
Vì vậy chúng ta hãy cố gắnh tập sống và thực hành đức khiêm nhượng mỗi ngày trong cuộc sống còn lại. Chân lý sẽ là chìa khóa dẫn chúng ta đến gần với Chúa hơn.
Meditation:
In today's Gospel from St. Luke, Jesus gives us more direction on prayer. Last week, Jesus advised us to be more persistent in asking God for favors, like the widow who bothered that judge. Just to placate her, the judge finally gave in. This week, Jesus urges us to be humble and truthful when we speak to God in prayer. That includes honestly taking the blame for our sins and failings.\
The Pharisee in today's parable wasn't really praying to God, but merely talking to himself about all his virtues. At the same time, he was guilty of rash judging that poor tax-collector at the rear of the temple who didn't even dare raise his eyes to heaven as he begged forgiveness for all his sins. The Pharisee's prayer didn't impress the Lord very much. In fact, he didn't even return home justified. On the other hand, the tax collector's prayer earned him forgiveness from God. Why? Not because of his offenses, but because he honestly acknowledged them and humbly repented.
God loves us when we pray with humility. We could even say that humility is the key to God's heart, a sure guarantee to a favorable reply. The first reading from the Book of Sirach teaches the same thing. Humility is the beginning of wisdom. A humble heart puts us on the level of the poor and needy to whom God always bends an ear. Of course, when we pray, we must not play games with God. We must really mean what we say when we acknowledge our sins and imperfections.
St. Paul's words to Timothy in the second reading are so very beautiful. "I have competed well; I have finished the race; I have kept the faith." Some would ask, "Why is Paul's prayer any different from that of the proud Pharisee? The difference is the humility in Paul and the complete lack of it in the other. While neither you nor I have a record of heroic virtue like St. Paul's, wouldn't it be great if, at the end of our lives, we could justify our deeds on Judgment Day as he could? Daily exercise in humility and truth is the key.
No comments:
Post a Comment