Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Thứ Hai Mùa Chay B
Trong phụng vụ Chúa Nhật thứ 2 Mùa Chay hôm nay, chúng
được tiếp tục với câu chuyện khác về những sự thử thách Của Thiên Chúa gởi đến
để thử thách con người chúng ta. Chủ Nhật tuần rồi, chúng ta được Giáo Hội cho
thấy viêc Thiên Chúa thử thách bản tính con người của Chúa Giêsu trong sa mạc.
Trong Bài Đọc
thứ I hôm nay, chúng ta nghe nói về cách mà tổ phụ Abraham đã được Thiên Chúa thử thách. Qua những
bài đọc như thế này, Giáo Hội đã luôn luôn nhắc nhở chúng ta về những dấu ấn
tình yêu mà Thiên Chúa đối với thế giới trong việc đem con một Ngài đến để hy
sinh cho chúng ta cũng chỉ vì tình yêu.
Trong Thư
của thánh Phaolô tông đồ hôm nay. Thánh Phaolô sử dụng từ ngữ chính xác rút ra
từ câu chuyện Tình Yêu này để mô tả cách mà Thiên Chúa, đã làm cũng giống như
ông Abraham, đã không tiếc người con yêu dấu của mình, nhưng Ngài đã trao Người
Con duy nhất này đễ làm của lễ hiến tế lên Thiên Chúa cho chúng ta trên thập
giá (Rm 8:32; Genesis 22: 12,16).
Trong Tin Mừng
hôm nay, cũng như Thánh Phêrô, Giacôbê và Gioan, chúng ta đã nghe tiếng Chúa
vang lên trong tâm hồn chúng ta. Chúa Giêsu được gọi là "Con yêu dấu"
của Thiên Chúa Cha, như Isaac được mô tả như là con trai yêu quý duy nhất của
Abraham.
Giáo hội muốn
dùng những bài đọc này trong Mùa Chay để tỏ lộ Chúa Kitô cho chúng ta thấy và để
củng cố tinh thần chúng ta trong những lúc chúng ta phải gặp những cảnh phiền
não hay ưu buồn. Chúa Giêsu được coì như là Isăc người con duy nhất mà Abraham
nức lòng mong đợi được sinh ra để có người nối dõi tông đừơng (Matthew 1: 1;
John 8:56).
Trong việc biến
hình của Ngài, Chúa Giêsu được tỏ lộ như là "vị tiên tri vĩ đại như
Moses" được Thiên Chúa tiên báo qua những thời đại, sống và lớn lên với những người bà con nối xóm của Ngài, Có uy
quyền của Thiên Chúa để giảng dạy. Giống như Moses, Ngài lên núi với ba người bạn
và được tỏ ra trong vinh quang của Thiên Chúa giữa đám mây (Exodus 24:
1,9,15).
Ngài là một tiên tri đến sau tiên tri Ê-lisha trở lại
(Huấn Ca 48: 9-10; Malachi 3: 1,23-24). Và, như Ngài đã tiết lộ với các tông đồ,
chính Ngài là Con của Thiên Chúa được sai đến để chịu đựng những sự đau khổ và phải chịu chết cho tội lỗi của
chúng ta (Isaiah 53: 3).
Như trong
Thánh Vịnh chúng ta hát hôm nay,” Tôi tin đã tin cậy ngay cả trong lúc tôi nói:
"Tấm thân tôi trăm phần khổ cực!" Trước mặt Chúa thật là quý hoá cái
chết của những bậc thánh nhân Ngài là Ngài đã phải gánh những sự phiền toái u
buồn, Thiên Chúa cởi gỡ cái chết đã trói buộc con người chúng ta Ngài đã bẻ gãy
xiềng xích cho con. Ôi lạy Chúa, con là tôi tớ Chúa, con là tôi tớ Ngài, con
trai của nữ tỳ Ngài, Ngài đã bẻ gãy xiềng xích cho con. Con sẽ hiến dâng Chúa lời
ca ngợi làm sinh lễ, và con sẽ kêu cầu danh Chúa;” (Thánh Vịnh 115: 15-17).
Sự sống lại của
Chúa Kitô sẽ ban cho chúng ta có sự can đảm để đối đầu với những thử thách của
chúng ta, để dâng lên Thiên Chúa Cha chính chúng ta một cách trọn vẹn như Chính
Chúa đã làm, như Abraham và Isaac đã làm. Để giải thoát khỏi cái chết bởi sự chết
của Chúa Kitô, chúng ta đến với Thánh Lễ hôm nay để dâng lên Ngài của lễ tạ ơn, và đổi mới lời thề
hứa của chúng ta cũng như tôi tớ của Ngài là Abraham và những người đã trung
thành với Thiên Chúa
Reflection on 2nd Sunday of
Lents
The Lenten season continues with another story of testing.
Last Sunday, we heard the trial of Jesus in the desert. In
this week’s First Reading, we hear of how Abraham was put to the test. The Church has always read this story as a
sign of God’s love for the world in giving His only begotten son.
In today’s Epistle, Paul uses exact words drawn from
this story to describe how God, like Abraham, did not withhold His only Son,
but handed Him over for us on the cross
In the Gospel today, too, we hear another echo. Jesus is
called God’s “beloved Son” - as Isaac is described as Abraham’s beloved
firstborn son.
These readings are given to us in Lent to reveal
Christ’s identity and to strengthen us in the face of our afflictions.
-
In His transfiguration,
He is revealed to be the “prophet like Moses” foretold by God - raised from
among their own kinsmen, speaking with God’s own authority
(see
Deuteronomy 18:15,19). Like Moses, He climbs the mountain with three named
friends and beholds God’s glory in a cloud (see
Exodus 24:1,9,15).
And, as He discloses to the apostles, He is the Son of Man sent to suffer
and die for our sins (see Isaiah 53:3).
As we sing in today’s Psalm, Jesus believed in the face
of His afflictions, and God loosed Him from the bonds of death (see Psalm 116:3). His rising
should give us the courage to face our trials, to offer ourselves totally to
the Father - as He did, as Abraham and Isaac did.
Freed from death by His death, we come to this Mass to offer the sacrifice
of thanksgiving, and to renew our vows - as His servants and faithful ones.
No comments:
Post a Comment