Bài giảng
Chúa nhật XVI thường niên AVài chục năm trước, tôi sống với ông bà
nội sau khi họ được chuyển đến khu
định cư tị nạn ở miền Nam sau khi Việt Nam bị chia cắt ở hai miền Nam Bắc. Tôi
nhớ một hôm sau khi mùa mưa bắt đầu, gia đình ông bà ra đồng trồng lúa trên nương và sau vài
tuần, cây lúa lên rất tốt, cỏ cũng mọc lên rất nhanh. Đến lúc nhổ cỏ ruộng, cô dắt tôi theo và chỉ
cho tôi phải nhổ những thứ gì dưới đất, còn cây lúa thì để yên dưới đất.
Tuy nhiên, với bộ não nhỏ bé trong cái đầu của tôi lúc đấy bất cứ thứ gì cô ấy chỉ cho tôi xem đều giống nhau. Vì vậy, thay vì nhổ cỏ dại, tôi đã nhổ gần hết các cây lúa cho đến khi cô tôi thấy được nững gì tôi đã làm. Và tôi bị cô mắng cho một trậ tơi bời. Tôi nói với cô ấy rằng tôi không thấy được sự khác biệt nào giữa cây lúa và cây cỏ bởi vì chúng trông giống nhau. Cuối cùng, cô ấy cho tôi đến bóng râm để ngồi đó và xem cô ấy làm việc. Thật là một đứa trẻ lười biếng huh?
Trong Tin Mừng, Chúa Giêsu chỉ ra rằng cỏ dại rất khó phát hiện vì chúng trông giống như lúa mì. Người nô lệ hỏi người chủ xem họ có nên nhổ cỏ không, anh ta trả lời: “Không nên, và cứ để vậy”. Theo quan điểm của Chúa Giê-su, Ngài không cố loại bỏ những kẻ xấu. Tại sao Ngài không loại trừ Giu-đa? Nếu Ngài làm vậy, Ngài cũng sẽ phải loại bỏ Phêrô. Phêro chắc chắn đã làm cho cuộc sống của Ngài trở nên hỗn độn. Vì vậy, với Giáo hội mà Chúa Giêsu đã thành lập. “Giáo hội không phải là viện bảo tàng dành cho các thánh, nhưng là trường học dành cho người tội lỗi…. Giáo hội của chúng ta không phải là Giáo hội dành cho những người cảm thấy mình tốt, mà là dành cho những người biết mình xấu xa tội lỗi.” Chúa Giêsu tự xưng là thầy thuốc đến để chữa cho những người đau bệnh, chư không phải những người khỏ mạnh. Chắc chắn chúng ta không ngạc nhiên khi chúng ta cảm tháy Giáo hội như là một bệnh viện. Và chúng ta ở đang đây vì Chúa Giêsu muốn chữa lành chúng ta, giúp chúng ta vượt qua sự lười biếng, tham lam, ghen tị và giận dữ. Những loại cỏ dại này thường ngụy trang như những đức tính tốt. Ví dụ, chúng ta hãy xem xét một trong bảy tội nặng chết người như Dâm dục, Háu ăn, Tham lam, Lười biếng, Phẫn nộ, Đố kỵ, Kiêu ngạo có thể không có chỗ trong lĩnh vực tâm hồn của chúng ta. Trong khi nhiều người trong chúng ta thừa nhận có cảm giác tự hào, tức giận và ham muốn, thì hầu hết chúng ta đều làm việc rất chăm chỉ, chúng ta đã bỏ ra cả ngày dài để làm việc. Do đó, chúng ta có thể cho rằng mình miễn nhiễm hoặc ít nhất là không phạm tội lười biếng. Tuy nhiên, điều này đã chắc là như vậy?
Chúng ta không biết cuối cùng mọi người sẽ ra sao. Chúng ta thậm chí không biết những gì chúng ta có thể làm vào ngày mai. Làm thế nào chúng ta có thể xét đoán bất cứ ai bây giờ?
Nếu chúng ta đọc các sách Tin Mừng rất cẩn thận, chúng ta thấy Chúa Giêsu đã quan tâm đến những người xấu hơn là những người tốt.
Bây giờ, đây là một điều rất khó hiểu, nhưng đó là sự thật. Một ví dụ, Người chăn chiên nhân hậu: anh ta để cả trăm con trên đỉnh đồi một mình để tìm kiếm một con cừu nhỏ đã đi lang thang, và bị lạc bày. Chúng ta thấy tội nghiệp người chăn cừu này chạy xuống đồi và vào thung lũng, và cuối cùng anh ta tìm thấy con cừu non thất lậc, anh ta mang con cừu lên vai và mang về đàn, và sau đó người chăn cừu làm gì? Mở tiệc ăn mừng.
Các bài đọc trong thánh lễ
hôm nay cho chúng ta một sứ điệp rất mạnh mẽ. Từ Bài Đọc Một, chúng ta đã học
về tình yêu của Thiên Chúa. Không có Đức Chúa Trời nào giống như Đức Chúa Trời
thật. Chúa quan tâm đến mọi người,
tỏa sáng trong sự công bình và kiên nhẫn đối với tất cả mọi người. Chúa sẽ không phán xét bất cứ ai một cách bất
công.
Trong sự công chính thiêng liêng của Ngài, Thiên Chúa ban cho tất cả chúng ta cơ hội để được cứu rỗi qua Chúa Giêsu Kytô. Khi một số người kiêu ngạo, nghi ngờ quyền năng của Thiên Chúa, thì Ngài cho họ thấy sức mạnh của Ngài. Qua những hành động như vậy, Ngài dạy dân Ngài rằng người ngay chính phải tử tế. Ngài đổ đầy hy vọng tốt lành cho con cái của Ngài vì Ngài đã ban cho tất cả những ai ăn năn tội lỗi của mình một cách rộng rãi. Trong quyền năng biết mọi sự của Ngài qua Đức Thánh Linh, Thiên Chúa biết những điểm yếu của con người chúng ta.
Qua Bí Tích Rửa Tội, Ngài ban cho chúng ta Chúa Thánh Thần ngự trị để giúp chúng ta khắc phục những yếu đuối của con người. Chúa Thánh Thần dạy chúng ta cách cầu nguyện. Thay mặt chúng ta, Ngài cầu bầu cùng Thiên Chúa cho mọi nhu cầu của chúng ta, đặc biệt là nhu cầu thuộc linh. Chúa nhìn thấy tấm lòng của chúng ta. Ngài biết những suy nghĩ của Chúa Thánh Linh, Đấng cầu thay cho chúng ta theo Ý muốn của Thiên Chúa. Trong khi Giáo hội Công giáo, món quà tuyệt vời của Thiên Chúa, vẫn ban phước lành cho nhiều người, một số người từ chối trở về nhà với Thân thể Chúa Kitô. Họ khước từ các Bí Tích của Giáo Hội. Khi làm như vậy, họ đang từ chối ân sủng của Thiên Chúa. Họ đang từ chối quyền năng của Chúa Thánh Thần. Họ từ chối Danh Chí Thánh của Chúa Giêsu. Hôm nay, Chúa Giêsu cho chúng ta biết điều gì sẽ xảy ra với những người từ chối trở về với Giáo Hội Công giáo.
Trong dụ ngôn hôm nay, Chúa Giêsu là người đã gieo giống tốt vào ruộng. Hạt giống tốt của Ngài, con cái Nước Trời được tìm thấy khắp thế giới. Cùng với con cái Chúa, có con cái của ma quỷ, những con cái mà Satan đã gieo để hành hạ con cái của Thiên Chúa, đây là những cỏ lùng, và những kẻ không chịu vào thiên quốc, chúng làm phiền con cái Chúa bằng thái độ thờ ơ với ơn cứu độ của chúng. Cuối cùng, các thiên thần sẽ phân loại con cái của Chúa khỏi con cái của Satan.
Giờ đây, lẽ ra Thiên Chúa có thể ban ơn cho mọi người bằng cách cử ngay các tôi tớ của Ngài, các thiên sứ, đến nhổ cỏ dại. Tại sao Ngài không làm như vậy sớm hơn? Ngài đã không làm như vậy bởi vì điều đó sẽ làm bật gốc con cái của Ngài. Phần này của đoạn Tin Mừng buộc chúng ta phải xem xét thực tế rằng mỗi người chúng ta sẽ chết và sẽ bị Thiên Chúa phán xét. Rõ ràng, không phải ai cũng được lên thiên đường. Đây là những dấu hiệu rõ ràng cho thấy chúng ta không thoải mái với sự thật và thực tế. Khi sự thật vắng mặt, thì không thể tìm thấy lòng trắc ẩn, theo nghĩa chân thực nhất của nó. Thay vào đó, chúng ta tự xoa dịu mình bằng ảo tưởng và lòng trắc ẩn giả tạo.
Vì vậy, dụ ngôn mà chúng ta nghe hôm nay nhắc nhở chúng ta rằng hỏa ngục là một nơi có thật và con người có thể được đưa tới đó. Chỉ những người thực sự hoàn hảo mới được vào thiên đàng và chỉ vì lý do đó, chúng ta cần cầu nguyện cho những người thân yêu đã khuất của chúng ta, những người vẫn còn mòn mỏi trong luyện ngục, nhận được lòng thương xót và lòng trắc ẩn của Chúa. Khi chúng ta tiếp tục cuộc hành trình của mình trong thời gian bình thường này, chúng ta hãy quyết tâm chuẩn bị tốt hơn cho cái chết của mình; và nhờ đó chúng ta có thể có một cái chết thánh thiện, kiên trì cho đến cùng. Xin cho mọi người chúng ta không sợ hãi cái chết mà giữ được sự thanh thản bình yên, và luôn biết tin tưởng rằng còn bao lâu chúng con còn sống như lúa mì trong ruộng của người chủ đất, thì chúng con sẽ được thu vào kho lẫm của Người vào ngày sau hết.
Homily for
the Sixteenth Sunday of Year A
A few years back, I lived with my grandparents after they moved to the refugee settlement area in the South of VN after Vietnam was divided in North and South. I remember one day after the raining season started, our grandparent’s family went to seed the rice in the field and after a couple of weeks, the rice plants grew up very well, and also the grass. When it was time to weed the grass from the rice field, my aunt took me with her and gave me the instruction what to pull out from the ground, and rice plants would be left alone in the ground.
Nevertheless, little brain in my little head, whatever she shows me looked the same. So, instead of pulling out of the grass and weeds, I pulled out most of the rice plants until my aunt yelled at me. I told her that there was not any difference between rice plants and the grass because they looked the same.
Finally, she sent me to the shade to sit there and watch her work. What a lazy kid huh?
In the Gospel, Jesus indicates that the weeds are hard to detect because they looked like wheat. The slave asked the owner if they should pull out the weeds, he replied, “Don’t even try.” From the Lord Jesus’ stand point, He did not try to pull out the bad ones. Why didn’t he weed out Judas? If he did, he would have to weed out Peter, too. Peter certainly had made a mess of his life.
Therefore, it is with the Church Jesus founded. “The Church is not a museum for saints, but a school for sinners…. Our church is not a Church for those who feel good, but for those who know they are bad.” Jesus called himself a doctor who came to heal the sick. Surely, it should not surprise us that the Church is a hospital. And we are here because Jesus wants to heal us, to help us get over our sloth and greed and envy and anger. These weeds often mask as virtues. For an example, let us consider one of the seven deadly sins such as Lust, Gluttony, Greed, Sloth, Wrath, Envy, Pride may have no place in our field. While many of us will admit to feelings of pride and anger and lust, most of us work very hard, we put in a long day’s work. Therefore, we may well assume we are immune to, or at least not guilty of sloth. However, is this so?
We do not know how people will turn out in the end. We do not even know what we might do tomorrow. How can we judge anyone now?
If we read the Gospels very, very carefully, Jesus is much more interested in the bad people than he is in the good people.
Now, this is a very difficult thing to understand, but it is true. One example, the Good Shepherd: he leaves the hundred on the hilltop all by themselves in search of little sheep that has wandered, and ran off on his own and got lost.
We see the poor shepherd run all down the hill and into the valley, and he finally brings him back, puts him on his shoulders, and then what does the shepherd do?
Today's readings provided us with a very powerful message. From the First Reading, we learned about the love of God. There is no God like the true God. He cares about everyone, shining in righteousness and patience towards all. He will not judge anyone unjustly.
In His Divine righteousness, God provides all of us with the opportunity to be saved through Jesus Christ. When some are arrogant, doubting the power of God, He shows them His strength. Through such actions, He teaches His people that the righteous must be kind. He fills His children with good hope because He freely gives to all who repent of their sins. In His all-knowing power through the Holy Spirit, God knows our human weaknesses.
Through the Sacrament of Baptism, He blessed us with the indwelling Holy Spirit to help us overcome our human weaknesses. The Holy Spirit teaches us how to pray. On our behalf, He intercedes to God for all our needs, especially our spiritual needs. God sees our heart. He knows the thoughts of the Holy Spirit who pleads on our behalf in accordance with the Will of God.
While the Catholic Church, the beautiful gift of God, has blessed many still, some refuse to come home to the Body of Christ. They reject the Sacraments of the Church.
By doing so, they are rejecting the grace of God. They are rejecting the power of the Holy Spirit. They reject the Most Holy Name of Jesus. Today, Jesus told us what will happen to those who refuse to come home to the Holy Catholic Church.
In the Parable today, Jesus was the One who sowed the good seed in the field.
His good seed, the children of the Kingdom are found throughout the world. In the company of the children of God, there are the children of the evil one, those that Satan has sowed to torment the children of God, these are the weeds, and the ones who refuse to come into the heavenly kingdom, they disturb the children of God by their attitude of indifference to their salvation. In the end, the angels will sort out God's children from Satan's children.
Now God could have done everyone a favor by immediately sending His servants, the angels, to remove the weeds. Why did He not do so sooner? He did not do so because that would have uprooted His children. This part of the Gospel passage forces us to consider the reality that each of us will die and will be judged by God. Clearly, not everyone goes to heaven. These are clear signs that we are uncomfortable with the truth and the reality. When truth is absent, compassion, in its truest sense cannot be found. Instead, we pacify ourselves with delusions and false compassion.
Thus, the parable we heard today reminds us that hell is a real place and people do go there. Only the perfect enter into heaven and for that reason alone, we need to pray that our beloved dead who may still languish in purgatory, receive the mercy and the compassion of God. As we continue our journey through ordinary time, let us resolve to become better prepared for our death; that it may be a holy death, persevering to the very end.
May we not fear death but maintain a peaceful serenity, confident that as long as we live like the wheat in the landowner's field, we will be gathered into His barn on the last day.
16th Sunday in Ỏdinary Time A
Jesus proposed another parable to the crowds,
saying: “The kingdom of heaven may be likened to a man who sowed good seed in
his field. While everyone was asleep his enemy came and sowed weeds all through
the wheat, and then went off. When the crop grew and bore fruit, the weeds
appeared as well.” Matthew 13:24–26
This parable would have made much sense to the people of Jesus’ time. It was common practice for an enemy to get revenge upon another by sowing a weed named “cockle” in with the wheat. As the cockle began to grow, it looked much like wheat until the grain was formed. And if it were mixed with the wheat and eaten, it would cause severe nausea. Due to this, it was also common practice for farmers with enemies to have servants stand watch over their fields after they were planted. Therefore, this parable reveals that the servants who were to keep watch failed in their duty.
In explaining this parable, Jesus says, “He who sows good seed is the Son of Man, the field is the world, the good seed the children of the kingdom. The weeds are the children of the evil one, and the enemy who sows them is the devil. The harvest is the end of the age, and the harvesters are angels” (Matthew 13:37–39). One common tactic of the evil one is to subtly mix his lies with the truth. He knows that if he were to propose some grave and obvious lie that many would reject it outright. Therefore, he attempts to create division and confusion by slowly and slightly suggesting his errors in such a way that they are more easily believed. Therefore, “the children of the evil one” can be understood as those in this world who are under the influence of the devil, as well as the legions of demons who attempt to sow confusion in our lives and within the Church.
One helpful way to prayerfully ponder this parable is to see yourself as one of those servants who is entrusted with the task of guarding the field. Since the field is the world, we all have a duty to keep the lies of the evil one from flourishing. To do that, we certainly must confront the most serious errors we encounter. For example, the dignity of the unborn child must be protected and the diabolical practice of abortion must cease. Additionally, we must work to protect the Church, our communities, friends and families from not only the grave errors of our times but also those most subtle ones. For example, within the Church, conflicts and confusions often arise. These divisions are part of the subtle lies sown by the evil one.
We must also see our own souls as the fertile soil. Certainly, God’s Word has been planted, but oftentimes we allow ourselves to believe subtle errors. This leads to internal conflict, sin and confusion. Thus, we must regularly guard our souls from these lies by relying upon the authentic teachings of our Church and the teachings of the saints.
Reflect, today, upon your sacred duty to be vigilant and constantly on the lookout for the seed of error sown within our world, the Church and your own soul. Vigilance is key. The evil one is always on the prowl. If we are to learn one of the central messages of this parable, then we must learn to guard and protect all that God has revealed and hold firmly to the Truth alone.
Glorious Word of God, You have sown Your seed of truth in our world, within Your Church and in my life. May I always listen to Your Word and respond to it wholeheartedly. Please also reveal to me the many lies of the evil one so that I can reject them with all my heart. Jesus, I trust in You.
16th Sunday in Ỏdinary Time A
Opening
Prayer: Lord, open my ears to
hear your Word. Please teach me the meaning of your parables as they apply to
my life of faith.
Encountering Christ:
1. Mercy and Justice: We would like God to “fix” all the sinful situations that surround us in this world, and pluck out all the weeds, but for reasons only God knows, he allows the weeds to grow alongside the wheat. Jesus told us that God the Father “makes his sun rise on the bad and the good, and causes rain to fall on the just and the unjust” (Matthew 5:45). Each of us also has weeds in the soil of our own hearts. So what can we do about all these weeds? In our own field, we can focus on faithfully receiving the Sacrament of Reconciliation to tame the weeds of our soul. For the weeds in our culture, we can pray, especially for people who sin and cause others to sin—those who are blind to their sinful behaviors. And we can console ourselves by remembering that Our Lord says that one day there will be no more evil, sinfulness, or unfairness. “She [the Church] will not be wounded any longer by sin, stains, self-love, that destroy or wound the earthly community. The beatific vision, in which God opens himself in an inexhaustible way to the elect, will be the ever-flowing well-spring of happiness, peace, and mutual communion” (CCC 1045).
2. Children of the
Kingdom: It can be easy to
lose our peace when we think about all the sinful behaviors and outright evil
in our society today. Trusting that God has a plan for all of his creatures can
allow us to react peacefully to the weeds we see. We can focus on being
“children of the kingdom” by doing God’s will and working to spread Christ’s
Kingdom here and now. We practice the virtue of prudence when we mind our own
business and remain focused on cultivating our own “good soil” (Mark 4:8).
3. Intentional
Plantings: Any gardener will
tell you that rich, loamy soil is not immune to weeds. In fact, some pretty
hearty weeds can grow in good soil if left to take root! The best defense
against weeds is intentional plantings. Whatever weeds–sins and vices–we pluck
out should be replaced by their opposite virtues. We can ask God to plant new
virtues in our hearts, especially after Confession. Those virtues may start out
like tiny mustard seeds, but God can use even a tiny speck of faith to grow
them into a beautiful reality. With our tending, watering, and pruning, the
virtues we strive to cultivate can become fruitful, just as the mustard plant
was, filled with the birds of the sky.
Conversing with
Christ: Lord Jesus, you are
justice and mercy. Please remove the weeds in my heart and cultivate it so that
I might be fruitful. Help me avoid being judgmental of people caught in sinful
behavior. Instead, help me pray for them and charitably admonish them to bring
them back to the life of grace if I feel called by the Holy Spirit.
Resolution: Lord, today, by your grace, I will consider what weeds
are growing in the soil of my heart and offer them to you in the Sacrament of
Reconciliation.
Tuy nhiên, với bộ não nhỏ bé trong cái đầu của tôi lúc đấy bất cứ thứ gì cô ấy chỉ cho tôi xem đều giống nhau. Vì vậy, thay vì nhổ cỏ dại, tôi đã nhổ gần hết các cây lúa cho đến khi cô tôi thấy được nững gì tôi đã làm. Và tôi bị cô mắng cho một trậ tơi bời. Tôi nói với cô ấy rằng tôi không thấy được sự khác biệt nào giữa cây lúa và cây cỏ bởi vì chúng trông giống nhau. Cuối cùng, cô ấy cho tôi đến bóng râm để ngồi đó và xem cô ấy làm việc. Thật là một đứa trẻ lười biếng huh?
Trong Tin Mừng, Chúa Giêsu chỉ ra rằng cỏ dại rất khó phát hiện vì chúng trông giống như lúa mì. Người nô lệ hỏi người chủ xem họ có nên nhổ cỏ không, anh ta trả lời: “Không nên, và cứ để vậy”. Theo quan điểm của Chúa Giê-su, Ngài không cố loại bỏ những kẻ xấu. Tại sao Ngài không loại trừ Giu-đa? Nếu Ngài làm vậy, Ngài cũng sẽ phải loại bỏ Phêrô. Phêro chắc chắn đã làm cho cuộc sống của Ngài trở nên hỗn độn. Vì vậy, với Giáo hội mà Chúa Giêsu đã thành lập. “Giáo hội không phải là viện bảo tàng dành cho các thánh, nhưng là trường học dành cho người tội lỗi…. Giáo hội của chúng ta không phải là Giáo hội dành cho những người cảm thấy mình tốt, mà là dành cho những người biết mình xấu xa tội lỗi.” Chúa Giêsu tự xưng là thầy thuốc đến để chữa cho những người đau bệnh, chư không phải những người khỏ mạnh. Chắc chắn chúng ta không ngạc nhiên khi chúng ta cảm tháy Giáo hội như là một bệnh viện. Và chúng ta ở đang đây vì Chúa Giêsu muốn chữa lành chúng ta, giúp chúng ta vượt qua sự lười biếng, tham lam, ghen tị và giận dữ. Những loại cỏ dại này thường ngụy trang như những đức tính tốt. Ví dụ, chúng ta hãy xem xét một trong bảy tội nặng chết người như Dâm dục, Háu ăn, Tham lam, Lười biếng, Phẫn nộ, Đố kỵ, Kiêu ngạo có thể không có chỗ trong lĩnh vực tâm hồn của chúng ta. Trong khi nhiều người trong chúng ta thừa nhận có cảm giác tự hào, tức giận và ham muốn, thì hầu hết chúng ta đều làm việc rất chăm chỉ, chúng ta đã bỏ ra cả ngày dài để làm việc. Do đó, chúng ta có thể cho rằng mình miễn nhiễm hoặc ít nhất là không phạm tội lười biếng. Tuy nhiên, điều này đã chắc là như vậy?
Chúng ta không biết cuối cùng mọi người sẽ ra sao. Chúng ta thậm chí không biết những gì chúng ta có thể làm vào ngày mai. Làm thế nào chúng ta có thể xét đoán bất cứ ai bây giờ?
Nếu chúng ta đọc các sách Tin Mừng rất cẩn thận, chúng ta thấy Chúa Giêsu đã quan tâm đến những người xấu hơn là những người tốt.
Bây giờ, đây là một điều rất khó hiểu, nhưng đó là sự thật. Một ví dụ, Người chăn chiên nhân hậu: anh ta để cả trăm con trên đỉnh đồi một mình để tìm kiếm một con cừu nhỏ đã đi lang thang, và bị lạc bày. Chúng ta thấy tội nghiệp người chăn cừu này chạy xuống đồi và vào thung lũng, và cuối cùng anh ta tìm thấy con cừu non thất lậc, anh ta mang con cừu lên vai và mang về đàn, và sau đó người chăn cừu làm gì? Mở tiệc ăn mừng.
Trong sự công chính thiêng liêng của Ngài, Thiên Chúa ban cho tất cả chúng ta cơ hội để được cứu rỗi qua Chúa Giêsu Kytô. Khi một số người kiêu ngạo, nghi ngờ quyền năng của Thiên Chúa, thì Ngài cho họ thấy sức mạnh của Ngài. Qua những hành động như vậy, Ngài dạy dân Ngài rằng người ngay chính phải tử tế. Ngài đổ đầy hy vọng tốt lành cho con cái của Ngài vì Ngài đã ban cho tất cả những ai ăn năn tội lỗi của mình một cách rộng rãi. Trong quyền năng biết mọi sự của Ngài qua Đức Thánh Linh, Thiên Chúa biết những điểm yếu của con người chúng ta.
Qua Bí Tích Rửa Tội, Ngài ban cho chúng ta Chúa Thánh Thần ngự trị để giúp chúng ta khắc phục những yếu đuối của con người. Chúa Thánh Thần dạy chúng ta cách cầu nguyện. Thay mặt chúng ta, Ngài cầu bầu cùng Thiên Chúa cho mọi nhu cầu của chúng ta, đặc biệt là nhu cầu thuộc linh. Chúa nhìn thấy tấm lòng của chúng ta. Ngài biết những suy nghĩ của Chúa Thánh Linh, Đấng cầu thay cho chúng ta theo Ý muốn của Thiên Chúa. Trong khi Giáo hội Công giáo, món quà tuyệt vời của Thiên Chúa, vẫn ban phước lành cho nhiều người, một số người từ chối trở về nhà với Thân thể Chúa Kitô. Họ khước từ các Bí Tích của Giáo Hội. Khi làm như vậy, họ đang từ chối ân sủng của Thiên Chúa. Họ đang từ chối quyền năng của Chúa Thánh Thần. Họ từ chối Danh Chí Thánh của Chúa Giêsu. Hôm nay, Chúa Giêsu cho chúng ta biết điều gì sẽ xảy ra với những người từ chối trở về với Giáo Hội Công giáo.
Trong dụ ngôn hôm nay, Chúa Giêsu là người đã gieo giống tốt vào ruộng. Hạt giống tốt của Ngài, con cái Nước Trời được tìm thấy khắp thế giới. Cùng với con cái Chúa, có con cái của ma quỷ, những con cái mà Satan đã gieo để hành hạ con cái của Thiên Chúa, đây là những cỏ lùng, và những kẻ không chịu vào thiên quốc, chúng làm phiền con cái Chúa bằng thái độ thờ ơ với ơn cứu độ của chúng. Cuối cùng, các thiên thần sẽ phân loại con cái của Chúa khỏi con cái của Satan.
Giờ đây, lẽ ra Thiên Chúa có thể ban ơn cho mọi người bằng cách cử ngay các tôi tớ của Ngài, các thiên sứ, đến nhổ cỏ dại. Tại sao Ngài không làm như vậy sớm hơn? Ngài đã không làm như vậy bởi vì điều đó sẽ làm bật gốc con cái của Ngài. Phần này của đoạn Tin Mừng buộc chúng ta phải xem xét thực tế rằng mỗi người chúng ta sẽ chết và sẽ bị Thiên Chúa phán xét. Rõ ràng, không phải ai cũng được lên thiên đường. Đây là những dấu hiệu rõ ràng cho thấy chúng ta không thoải mái với sự thật và thực tế. Khi sự thật vắng mặt, thì không thể tìm thấy lòng trắc ẩn, theo nghĩa chân thực nhất của nó. Thay vào đó, chúng ta tự xoa dịu mình bằng ảo tưởng và lòng trắc ẩn giả tạo.
Vì vậy, dụ ngôn mà chúng ta nghe hôm nay nhắc nhở chúng ta rằng hỏa ngục là một nơi có thật và con người có thể được đưa tới đó. Chỉ những người thực sự hoàn hảo mới được vào thiên đàng và chỉ vì lý do đó, chúng ta cần cầu nguyện cho những người thân yêu đã khuất của chúng ta, những người vẫn còn mòn mỏi trong luyện ngục, nhận được lòng thương xót và lòng trắc ẩn của Chúa. Khi chúng ta tiếp tục cuộc hành trình của mình trong thời gian bình thường này, chúng ta hãy quyết tâm chuẩn bị tốt hơn cho cái chết của mình; và nhờ đó chúng ta có thể có một cái chết thánh thiện, kiên trì cho đến cùng. Xin cho mọi người chúng ta không sợ hãi cái chết mà giữ được sự thanh thản bình yên, và luôn biết tin tưởng rằng còn bao lâu chúng con còn sống như lúa mì trong ruộng của người chủ đất, thì chúng con sẽ được thu vào kho lẫm của Người vào ngày sau hết.
A few years back, I lived with my grandparents after they moved to the refugee settlement area in the South of VN after Vietnam was divided in North and South. I remember one day after the raining season started, our grandparent’s family went to seed the rice in the field and after a couple of weeks, the rice plants grew up very well, and also the grass. When it was time to weed the grass from the rice field, my aunt took me with her and gave me the instruction what to pull out from the ground, and rice plants would be left alone in the ground.
Nevertheless, little brain in my little head, whatever she shows me looked the same. So, instead of pulling out of the grass and weeds, I pulled out most of the rice plants until my aunt yelled at me. I told her that there was not any difference between rice plants and the grass because they looked the same.
Finally, she sent me to the shade to sit there and watch her work. What a lazy kid huh?
In the Gospel, Jesus indicates that the weeds are hard to detect because they looked like wheat. The slave asked the owner if they should pull out the weeds, he replied, “Don’t even try.” From the Lord Jesus’ stand point, He did not try to pull out the bad ones. Why didn’t he weed out Judas? If he did, he would have to weed out Peter, too. Peter certainly had made a mess of his life.
Therefore, it is with the Church Jesus founded. “The Church is not a museum for saints, but a school for sinners…. Our church is not a Church for those who feel good, but for those who know they are bad.” Jesus called himself a doctor who came to heal the sick. Surely, it should not surprise us that the Church is a hospital. And we are here because Jesus wants to heal us, to help us get over our sloth and greed and envy and anger. These weeds often mask as virtues. For an example, let us consider one of the seven deadly sins such as Lust, Gluttony, Greed, Sloth, Wrath, Envy, Pride may have no place in our field. While many of us will admit to feelings of pride and anger and lust, most of us work very hard, we put in a long day’s work. Therefore, we may well assume we are immune to, or at least not guilty of sloth. However, is this so?
We do not know how people will turn out in the end. We do not even know what we might do tomorrow. How can we judge anyone now?
If we read the Gospels very, very carefully, Jesus is much more interested in the bad people than he is in the good people.
Now, this is a very difficult thing to understand, but it is true. One example, the Good Shepherd: he leaves the hundred on the hilltop all by themselves in search of little sheep that has wandered, and ran off on his own and got lost.
We see the poor shepherd run all down the hill and into the valley, and he finally brings him back, puts him on his shoulders, and then what does the shepherd do?
Today's readings provided us with a very powerful message. From the First Reading, we learned about the love of God. There is no God like the true God. He cares about everyone, shining in righteousness and patience towards all. He will not judge anyone unjustly.
In His Divine righteousness, God provides all of us with the opportunity to be saved through Jesus Christ. When some are arrogant, doubting the power of God, He shows them His strength. Through such actions, He teaches His people that the righteous must be kind. He fills His children with good hope because He freely gives to all who repent of their sins. In His all-knowing power through the Holy Spirit, God knows our human weaknesses.
Through the Sacrament of Baptism, He blessed us with the indwelling Holy Spirit to help us overcome our human weaknesses. The Holy Spirit teaches us how to pray. On our behalf, He intercedes to God for all our needs, especially our spiritual needs. God sees our heart. He knows the thoughts of the Holy Spirit who pleads on our behalf in accordance with the Will of God.
While the Catholic Church, the beautiful gift of God, has blessed many still, some refuse to come home to the Body of Christ. They reject the Sacraments of the Church.
By doing so, they are rejecting the grace of God. They are rejecting the power of the Holy Spirit. They reject the Most Holy Name of Jesus. Today, Jesus told us what will happen to those who refuse to come home to the Holy Catholic Church.
In the Parable today, Jesus was the One who sowed the good seed in the field.
His good seed, the children of the Kingdom are found throughout the world. In the company of the children of God, there are the children of the evil one, those that Satan has sowed to torment the children of God, these are the weeds, and the ones who refuse to come into the heavenly kingdom, they disturb the children of God by their attitude of indifference to their salvation. In the end, the angels will sort out God's children from Satan's children.
Now God could have done everyone a favor by immediately sending His servants, the angels, to remove the weeds. Why did He not do so sooner? He did not do so because that would have uprooted His children. This part of the Gospel passage forces us to consider the reality that each of us will die and will be judged by God. Clearly, not everyone goes to heaven. These are clear signs that we are uncomfortable with the truth and the reality. When truth is absent, compassion, in its truest sense cannot be found. Instead, we pacify ourselves with delusions and false compassion.
Thus, the parable we heard today reminds us that hell is a real place and people do go there. Only the perfect enter into heaven and for that reason alone, we need to pray that our beloved dead who may still languish in purgatory, receive the mercy and the compassion of God. As we continue our journey through ordinary time, let us resolve to become better prepared for our death; that it may be a holy death, persevering to the very end.
May we not fear death but maintain a peaceful serenity, confident that as long as we live like the wheat in the landowner's field, we will be gathered into His barn on the last day.
This parable would have made much sense to the people of Jesus’ time. It was common practice for an enemy to get revenge upon another by sowing a weed named “cockle” in with the wheat. As the cockle began to grow, it looked much like wheat until the grain was formed. And if it were mixed with the wheat and eaten, it would cause severe nausea. Due to this, it was also common practice for farmers with enemies to have servants stand watch over their fields after they were planted. Therefore, this parable reveals that the servants who were to keep watch failed in their duty.
In explaining this parable, Jesus says, “He who sows good seed is the Son of Man, the field is the world, the good seed the children of the kingdom. The weeds are the children of the evil one, and the enemy who sows them is the devil. The harvest is the end of the age, and the harvesters are angels” (Matthew 13:37–39). One common tactic of the evil one is to subtly mix his lies with the truth. He knows that if he were to propose some grave and obvious lie that many would reject it outright. Therefore, he attempts to create division and confusion by slowly and slightly suggesting his errors in such a way that they are more easily believed. Therefore, “the children of the evil one” can be understood as those in this world who are under the influence of the devil, as well as the legions of demons who attempt to sow confusion in our lives and within the Church.
One helpful way to prayerfully ponder this parable is to see yourself as one of those servants who is entrusted with the task of guarding the field. Since the field is the world, we all have a duty to keep the lies of the evil one from flourishing. To do that, we certainly must confront the most serious errors we encounter. For example, the dignity of the unborn child must be protected and the diabolical practice of abortion must cease. Additionally, we must work to protect the Church, our communities, friends and families from not only the grave errors of our times but also those most subtle ones. For example, within the Church, conflicts and confusions often arise. These divisions are part of the subtle lies sown by the evil one.
We must also see our own souls as the fertile soil. Certainly, God’s Word has been planted, but oftentimes we allow ourselves to believe subtle errors. This leads to internal conflict, sin and confusion. Thus, we must regularly guard our souls from these lies by relying upon the authentic teachings of our Church and the teachings of the saints.
Reflect, today, upon your sacred duty to be vigilant and constantly on the lookout for the seed of error sown within our world, the Church and your own soul. Vigilance is key. The evil one is always on the prowl. If we are to learn one of the central messages of this parable, then we must learn to guard and protect all that God has revealed and hold firmly to the Truth alone.
Glorious Word of God, You have sown Your seed of truth in our world, within Your Church and in my life. May I always listen to Your Word and respond to it wholeheartedly. Please also reveal to me the many lies of the evil one so that I can reject them with all my heart. Jesus, I trust in You.
1. Mercy and Justice: We would like God to “fix” all the sinful situations that surround us in this world, and pluck out all the weeds, but for reasons only God knows, he allows the weeds to grow alongside the wheat. Jesus told us that God the Father “makes his sun rise on the bad and the good, and causes rain to fall on the just and the unjust” (Matthew 5:45). Each of us also has weeds in the soil of our own hearts. So what can we do about all these weeds? In our own field, we can focus on faithfully receiving the Sacrament of Reconciliation to tame the weeds of our soul. For the weeds in our culture, we can pray, especially for people who sin and cause others to sin—those who are blind to their sinful behaviors. And we can console ourselves by remembering that Our Lord says that one day there will be no more evil, sinfulness, or unfairness. “She [the Church] will not be wounded any longer by sin, stains, self-love, that destroy or wound the earthly community. The beatific vision, in which God opens himself in an inexhaustible way to the elect, will be the ever-flowing well-spring of happiness, peace, and mutual communion” (CCC 1045).
No comments:
Post a Comment