Suy Niệm Tin Mừng thứ Tư tuần thứ Hai
Phục Sinh
Bài đọc Tin Mừng hôm nay được trích lời trong Kinh Thánh: "Thiên Chúa yêu thương thế gian đến nỗi Ngài đã ban Con Một của Ngài, để ai tin vào Con của Ngài thì không bị hư mất, nhưng sẽ được sống đời đời. Đối với Thiên Chúa, Ngài sai Con của Ngài đến với thế gian không phải là để lên án thế gian, nhưng là để qua Chúa Con mà cả nhân loại trên thế giới có thể được cứu rỗi ". Những câu này cho chúng ta thấy được tầm quan trọng là chúng ta phải xác tín rằng: trong Kitô giáo thì chính tình yêu của Thiên Chúa là nguyên lý căn bản và năng động cho sự cứu rỗi thế giới. Việc này cho thấy rằng Thiên Chúa trong bản tính Ngôi Hai làm người là Chúa Giêsu, và người mà chúng ta tin rằng, là cũng là một trong Thiên Chúa được thúc đẩy bởi một tình yêu tuyệt vời như vậy mà Ngài đã ban tặng cho thế giới chúng ta Người Con độc nhất của Ngài. Qua Chúa Giêsu, chúng ta biết rằng "thế giới", có nghĩa là, toàn thể tạo vật, và đặc biệt là nhân loại con người đang sống, là đối tượng của tình yêu cứu độ của Thiên Chúa. Vì vậy, Thánh Gioan đã nói: "Bề rộng của tình yêu Thiên Chúa là thế giới của loài người trong đó Chúa Kitô đã chết, và độ sâu của tình yêu Thiên Chúa là món quà quý giá nhất của Ngài đó chính là Con yêu dấu của Ngài."
Điều này nhắc nhở chúng ta là Thiên Chúa đã muốn chia sẻ "sự sống đời đời" của Ngài với chúng ta biết bao nhiêu. Là người Kitô hữu, chúng ta được mời gọi để tham dự vào sự hiệp thông trong sự sống lại với Chúa Giêsu, và đã đến để chia sẻ sự cứu rỗi này trong đức tin. Với một Đức tin như thế chúng ta cần phải có những hành động liên tục hướng tới Chúa Giêsu, và tận hiến chính mình cho Chúa Kitô trong việc chấp nhận Chúa là Thiên Chúa như Ngài đã tỏ lộ chính Ngài cho chúng ta, vâng chính Ngài là Con yêu dấu mọi đàng, là biểu tượng cao nhất của tình yêu Thiên Chúa.
Lạy Chúa, chúng con cảm tạ ơn Chúa vì Chúa đã tỏ lộ tình yêu của Thiên Chúa cho chúng ta biết.
Reflection SG 2016
The Gospel reading today contains one of the most popularly quoted verses in the Bible: “God loved the world so much that he gave his only Son, so that everyone who believes in him may not be lost but may have eternal life. For God sent his Son into the world not to condemn the world, but so that through him the world might be saved.” These verses show how important is the conviction that in Christianity it is God’s love which is the dynamic principle for the salvation of the world. It shows that the God whom Jesus revealed, and whom we believe, is a God who is motivated by a love so great that He has gifted the world with His own Son. Through Jesus, we learn that the “world”, that is, the whole of creation, and in particular its human inhabitants, who are the object of God’s saving love. Therefore, as one writer puts it, “The breadth of God’s love is the world of mankind for whom Christ died, and the depth of God’s love is His most precious gift, His only beloved Son.”
It reminds us how much God wants to share His own “eternal life” with us. As Christians, we are called to enter into a life-giving communion with Jesus, and come to share in this saving “life” through faith. Such faith calls for a constant movement towards Jesus and, the giving of ourselves to him and in accepting him as he has revealed himself, that is, the only beloved Son, the supreme expression of God’s love. Lord, thank You for revealing God’s love to us.
Reflection: 2015
Today with the myriad of opinions in modern living, it may seem that truth does not exist —truth about God, truth about gender issue, truth about marriage, moral truths, and, ultimately, truth about myself. Today's gospel passage identifies Christ to be «the way, and the truth, and the life» (Jn 14:6). Separate from Christ, there is only desolation, falsehood and death. There is one and only one road to heaven and it is called Jesus Christ.
Christ is not just another opinion. Christ is Truth itself. To deny truth is like someone who insists in closing his eyes from the sun-light. Whether he likes it or not, the sun will always be there; but the poor fellow has freely chosen to close his eyes from the sun of truth. Likewise, many spend themselves in their career with sheer will-power, they claim to fulfill their full potential, forgetting that they could only attain the truth about themselves by walking with Christ.
On the other hand, according to Benedict XVI, «each person finds his good by adherence to God's plan for him, in order to realize it fully: in this plan, he finds his truth, and through adherence to this truth he becomes free (cf. Jn 8:32)» (Encyclical Letter "Caritas in Veritate"). The truth of each one is a calling to be a son or daughter of God in the heavenly home: «For this is the will of God, your sanctification” (1Thess 4:3). God wants free daughters and sons, not slaves.
Truly, the perfect “I” is a joint project between God and I. When we strive for holiness, we begin to reflect the truth of God in our lives. The Pope said it beautifully: «Each saint is like a ray of light that shines forth from the Word of God» (Apostolic Exhortation "Verbum Domini").
Reflection: 2016
Today the Gospel proposes to us once more to follow in the footsteps of Thomas the Apostle, that go from doubt to faith. Like Thomas, we approach the Lord full of doubts, but He also comes to meet us: «God so loved the world that he gave his only Son that whoever believes in him may not be lost, but may have eternal life» (Jn 3:16).
Thomas was not present in the first apparition of Jesus to the apostles, that Easter morning. «A week later» (Jn 20:26), in spite of his refusal to believe, Thomas joins the other disciples. The hint is quite clear: faith is not maintained far from the community. Far from our brothers, our faith does not grow nor ripen. At each Sunday's Eucharist we recognize his Presence. If Thomas was honest enough to show his doubts it was because the Lord did not initially grant him what He did to Mary of Magdala: not only to listen and to see the Lord, but to touch him with her own hands. Christ comes to meet us, mostly when we are together with our brothers and are celebrating with them the partition of the Bread, that is, the Eucharist. It is then when He invites us to “put our fingers in His side”, that is, to penetrate the impenetrable mystery of His life.
The move from incredulity to Faith has its stages. Our conversion to Jesus Christ —our step from darkness into light— is a personal process, but we need the community. These past Easter days, we all have felt the urge to follow Jesus on his way of the Cross. Now, fully in Easter time, the Church invites us to enter the new life with Him, with our works being done in God (cf. Jn 3:21).
Today, we also have to personally feel Jesus' invitation to Thomas: «and be not faithless, but believing» (Jn 20:27). Our life is at stake, as «he that believed on him is not condemned» (Jn 3:18), but goes to the light.
Suy Niệm Thứ Tư Tuần thứ Hai Phục Sinh
Quyền năng Thiên Chúa vượt xa các quy tắc và cấu trúc nhân tạo của con người . Điều này được thấy rõ trong bài đọc thứ nhất hôm nay. Các tông đồ đã bị bắt và bị giam cầm. Tuy nhiên, nhờ quyền năng của Thiên Chúa, họ đã được đưa ra khỏi nhà tù và tiếp tục hướng dẫn để rao giảng trong các đền thờ mà họ ngoan ngoãn vâng lời Thiên Chúa và thực hành. Chính trong bối cảnh này mà các tín hữu và môn đệ của Chúa Giêsu, đã đáp lại với những tiếng gọi của Chúa để tiếp tục sứ mạng của Chúa Giêsu, Nhất định họ phải có niềm tin vào sự can thiệp của Thiên Chúa; và tất cả có thể được tiến hành tốt trong tình yêu của Thiên Chúa. Tuy nhiên tình yêu của Thiên Chúa không phải là những cảm giác mơ hồ hay cảm giác tình cảm mà là một tình yêu phải trả giá. Thiên Chúa đã cho chúng ta những gì là thân yêu nhất với Thiên Chúa; đó là Con của Ngài, là Chúa Giêsu Kitô đã chết cho chúng ta để cho chúng ta thấy tình yêu của Thiên Chúa như là tình yêu của Cha mẹ và Ngài đã thực hiện lời hứa của Ngài là ban cho chúng ta "sự sống đời đời". Do đó sự cứu rỗi là trọng tâm sứ mệnh của Chúa Giêsu trên trái đất này.
Làm thế nào để chúng ta có thể đáp ứng lại với lời kêu gọi của Chúa, để tiếp tục sứ mệnh của Chúa Giêsu trong bất cứ nơi nào chúng ta đến và trong mọi hoàn cảnh trong cuộc sống (kinh nghiệm tích cực và tiêu cực) của chúng ta. Có phải chúng ta chuẩn bị để vượt xa hơn những cơ cấu và các quy tắc và chọn con đường dọi ánh sáng của Chúa Kitô thay vì bóng tối? Để kiểm tra động cơ thúc đẩy của chúng ta trong tất cả các lời nói và hành động của chúng ta, chúng ta được mời tham dự những thách thức, thử thách để thực hành việc xem xét và kiểm thảo chính mình mỗi ngày; kiểm thảo (kiểm tra) cuộc sống của chúng ta hàng ngày trong ánh sáng của Chúa Kitô, để thấy sự hiện diện của Thiên Chúa trong kinh nghiệm cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Như những người được Phục Sinh trong Chúa Kitô, chúng ta được gọi là những người mang ánh sáng của Chúa Kitô và là các nhân chứng tình yêu của Thiên Chúa cho tất cả mọi người.
Reflection: 2014
God’s power goes beyond man-made rules and structures. This is clearly seen in the first Reading. The apostles were arrested and imprisoned. Yet by the power of God, they were taken out of the prison and further instructed to preach in the temple which they obediently carried out. It is in this context that the believers and followers of Jesus, in responding to the call to continue the mission of Jesus, ought to have faith in the intervention of God — that all may be well (Julian of Norwich) in God's love. However God’s love is not vaguely sentimental feeling but a love that costs. God gave what was most dear to God — His Son, Jesus Christ whose death reveals God's love as the Father/Mother and the fulfillment of God's promise of ‘eternal life’. Hence salvation is central to Jesus’ mission on earth.
How do we respond to this call, to continue Jesus' mission wherever we are and under all circumstances in life (positive and negative experiences). Are we prepared to go beyond structures and rules and choose the path of light of Christ instead of the darkness? In order to check our motivations in all our words and actions, we are invited to take up the challenge to practice the Daily Examine — to check our life daily in the light of Christ, and to see God’s presence in our daily life experiences. As Easter people, we are called to be bearers of light and witnesses of God’s love for all.
Wednesday 2nd Week of Easter 2023
“God so loved the world that he gave his
only-begotten Son, so that everyone who believes in him might not perish but
might have eternal life.” John 3:16
We continue, today, to read from the conversation that Jesus had with Nicodemus, the Pharisee who ultimately converted and is venerated as one of the early saints of the Church. Recall that Jesus challenged Nicodemus as a way of helping him to make the difficult decision to reject the malice of the other Pharisees and to become His follower. This passage quoted above comes from Nicodemus’ first conversation with Jesus and is often quoted by our evangelical brothers and sisters as a summary of the whole Gospel. And indeed it is.
Throughout Chapter 3 of John’s Gospel, Jesus teaches about light and darkness, being born from above, wickedness, sin, condemnation, the Spirit and much more. But in many ways, all that Jesus taught in this chapter and throughout His public ministry can be summed up in this short and to-the-point statement: “God so loved the world that he gave his only-begotten Son, so that everyone who believes in him might not perish but might have eternal life.” This short teaching could be broken down into five essential truths.
First, the Father’s love for humanity, and specifically, for you, is a love so deep that there is no way we will ever fully understand the depths of His love.
Second, the love the Father has for us compelled Him to give us the greatest gift we could ever receive and the greatest gift the Father could give: His own divine Son. This gift must be prayerfully pondered if we are to come to a deepening understanding of the infinite generosity of the Father.
Third, as we prayerfully enter deeper and deeper into our understanding of this incredible gift of the Son, our only appropriate response is faith. We must “believe in Him.” And our belief must deepen just as our understanding deepens.
Fourth, we must realize that eternal death is always possible. It is possible that we eternally “perish.” That realization will give even greater insight into the gift of the Son, in that we will realize that the first duty of the Son is to save us from eternal separation from the Father.
Lastly, the gift of the Son from the Father is not only to save us but also to draw us to the heights of Heaven. That is, we are given “eternal life.” This gift of eternity is of infinite capacity, value, glory and fulfillment.
Reflect, today, upon this summary of the whole Gospel: “God so loved the world that he gave his only-begotten Son, so that everyone who believes in him might not perish but might have eternal life.” Take it line by line, prayerfully seeking to understand the beautiful and transforming truths revealed to us by our Lord in this holy conversation with Nicodemus. Try to see yourself as Nicodemus, a good person who is trying to understand Jesus and His teachings more clearly. If you can listen to these words with Nicodemus and accept them deeply in faith, then you, too, will share in the eternal glory these words promise.
My glorious Lord, You came to us as the greatest Gift ever imagined. You are the gift of the Father in Heaven. You were sent out of love for the purpose of saving us and drawing us into the glory of eternity. Help me to understand and believe all that You are and to receive You as the saving Gift for Eternity. Jesus, I trust in You.
Wednesday 2nd Week of Easter2023
Opening Prayer:
Lord God, you live in light inaccessible. You are the sun of righteousness that
sheds your lovely light on us. Thank you for coming to save the world. Thank
you for raising us up to light, imperishable when our lives here below have run
their earthly course.
Encountering Christ:
1. Lumen
Christi: This passage can be divided into two parts. Verses 16-18
speak of the Son of God. God gave his only Son; God sent his only Son; those
who do not believe in the Son of God are already condemned. Verses 19-21 speak
of the light. The light came into the world; the wicked do not come toward the
light, but whoever lives, the truth comes to the light. The Son of God is the
light. John 8:12 says, “I am the light of the world. Whoever follows me will
not walk in darkness but will have the light of life.” At the beginning of the
Easter Vigil Mass, as the priest holds up the Paschal candle, he intones three
times, “Lumen Christi!” and the people respond, “Deo gratias!” This means
“Light of Christ!” and “thanks be to God!” It is God who has sent light into
the world, not “to condemn the world, but that the world might be saved through
him.”
2. Dispelling Unbelief: God sent his Son into the world to save the world, but from what does it need saving? From unbelief. The passage does not say that God condemns the wicked deeds of men (though, of course, he does); it does not say that he condemns at all. It simply affirms, “whoever does not believe has already been condemned.” Unbelief bears its own punishment. The world needs saving from unbelief in Jesus Christ. Life apart from Jesus leads to wicked works done in darkness. I cannot reject Jesus and at the same time retain goodness, light, and truth—at least, not in their fullness. “I am the Way, and the Truth, and the Life (and the light!),” says Jesus.
3. God Sent the Light: Another translation of John 3:16 reads, “For this is how God loved the world: he gave his only Son.” There is nothing better than Jesus. God the Father can give no greater gift than his only-begotten Son. What’s more, we can say that with the giving of Christ, God has already given us everything–light and life and blessings and happiness and holiness. And friendship and love and truth and courage, and much more besides. Jesus is God’s gift of salvation to men. The very name “Jesus” means “God saves.” He came for no other person except that “everyone who believes in him might have eternal life.” And the proof that he can give us eternal life is his Resurrection.
Conversing with Christ: Lord Jesus, be the light of my life! Shine in me so that I can shine out to others, calling them to live in the light. You are that light! Give me the grace to do all my works “in God.”
Resolution: Lord, today, by your grace, I will pray the rosary,
meditating with Mary on the luminous mysteries of Christ’s public life.
Bài đọc Tin Mừng hôm nay được trích lời trong Kinh Thánh: "Thiên Chúa yêu thương thế gian đến nỗi Ngài đã ban Con Một của Ngài, để ai tin vào Con của Ngài thì không bị hư mất, nhưng sẽ được sống đời đời. Đối với Thiên Chúa, Ngài sai Con của Ngài đến với thế gian không phải là để lên án thế gian, nhưng là để qua Chúa Con mà cả nhân loại trên thế giới có thể được cứu rỗi ". Những câu này cho chúng ta thấy được tầm quan trọng là chúng ta phải xác tín rằng: trong Kitô giáo thì chính tình yêu của Thiên Chúa là nguyên lý căn bản và năng động cho sự cứu rỗi thế giới. Việc này cho thấy rằng Thiên Chúa trong bản tính Ngôi Hai làm người là Chúa Giêsu, và người mà chúng ta tin rằng, là cũng là một trong Thiên Chúa được thúc đẩy bởi một tình yêu tuyệt vời như vậy mà Ngài đã ban tặng cho thế giới chúng ta Người Con độc nhất của Ngài. Qua Chúa Giêsu, chúng ta biết rằng "thế giới", có nghĩa là, toàn thể tạo vật, và đặc biệt là nhân loại con người đang sống, là đối tượng của tình yêu cứu độ của Thiên Chúa. Vì vậy, Thánh Gioan đã nói: "Bề rộng của tình yêu Thiên Chúa là thế giới của loài người trong đó Chúa Kitô đã chết, và độ sâu của tình yêu Thiên Chúa là món quà quý giá nhất của Ngài đó chính là Con yêu dấu của Ngài."
Điều này nhắc nhở chúng ta là Thiên Chúa đã muốn chia sẻ "sự sống đời đời" của Ngài với chúng ta biết bao nhiêu. Là người Kitô hữu, chúng ta được mời gọi để tham dự vào sự hiệp thông trong sự sống lại với Chúa Giêsu, và đã đến để chia sẻ sự cứu rỗi này trong đức tin. Với một Đức tin như thế chúng ta cần phải có những hành động liên tục hướng tới Chúa Giêsu, và tận hiến chính mình cho Chúa Kitô trong việc chấp nhận Chúa là Thiên Chúa như Ngài đã tỏ lộ chính Ngài cho chúng ta, vâng chính Ngài là Con yêu dấu mọi đàng, là biểu tượng cao nhất của tình yêu Thiên Chúa.
Lạy Chúa, chúng con cảm tạ ơn Chúa vì Chúa đã tỏ lộ tình yêu của Thiên Chúa cho chúng ta biết.
The Gospel reading today contains one of the most popularly quoted verses in the Bible: “God loved the world so much that he gave his only Son, so that everyone who believes in him may not be lost but may have eternal life. For God sent his Son into the world not to condemn the world, but so that through him the world might be saved.” These verses show how important is the conviction that in Christianity it is God’s love which is the dynamic principle for the salvation of the world. It shows that the God whom Jesus revealed, and whom we believe, is a God who is motivated by a love so great that He has gifted the world with His own Son. Through Jesus, we learn that the “world”, that is, the whole of creation, and in particular its human inhabitants, who are the object of God’s saving love. Therefore, as one writer puts it, “The breadth of God’s love is the world of mankind for whom Christ died, and the depth of God’s love is His most precious gift, His only beloved Son.”
It reminds us how much God wants to share His own “eternal life” with us. As Christians, we are called to enter into a life-giving communion with Jesus, and come to share in this saving “life” through faith. Such faith calls for a constant movement towards Jesus and, the giving of ourselves to him and in accepting him as he has revealed himself, that is, the only beloved Son, the supreme expression of God’s love. Lord, thank You for revealing God’s love to us.
Reflection: 2015
Today with the myriad of opinions in modern living, it may seem that truth does not exist —truth about God, truth about gender issue, truth about marriage, moral truths, and, ultimately, truth about myself. Today's gospel passage identifies Christ to be «the way, and the truth, and the life» (Jn 14:6). Separate from Christ, there is only desolation, falsehood and death. There is one and only one road to heaven and it is called Jesus Christ.
Christ is not just another opinion. Christ is Truth itself. To deny truth is like someone who insists in closing his eyes from the sun-light. Whether he likes it or not, the sun will always be there; but the poor fellow has freely chosen to close his eyes from the sun of truth. Likewise, many spend themselves in their career with sheer will-power, they claim to fulfill their full potential, forgetting that they could only attain the truth about themselves by walking with Christ.
On the other hand, according to Benedict XVI, «each person finds his good by adherence to God's plan for him, in order to realize it fully: in this plan, he finds his truth, and through adherence to this truth he becomes free (cf. Jn 8:32)» (Encyclical Letter "Caritas in Veritate"). The truth of each one is a calling to be a son or daughter of God in the heavenly home: «For this is the will of God, your sanctification” (1Thess 4:3). God wants free daughters and sons, not slaves.
Truly, the perfect “I” is a joint project between God and I. When we strive for holiness, we begin to reflect the truth of God in our lives. The Pope said it beautifully: «Each saint is like a ray of light that shines forth from the Word of God» (Apostolic Exhortation "Verbum Domini").
Today the Gospel proposes to us once more to follow in the footsteps of Thomas the Apostle, that go from doubt to faith. Like Thomas, we approach the Lord full of doubts, but He also comes to meet us: «God so loved the world that he gave his only Son that whoever believes in him may not be lost, but may have eternal life» (Jn 3:16).
Thomas was not present in the first apparition of Jesus to the apostles, that Easter morning. «A week later» (Jn 20:26), in spite of his refusal to believe, Thomas joins the other disciples. The hint is quite clear: faith is not maintained far from the community. Far from our brothers, our faith does not grow nor ripen. At each Sunday's Eucharist we recognize his Presence. If Thomas was honest enough to show his doubts it was because the Lord did not initially grant him what He did to Mary of Magdala: not only to listen and to see the Lord, but to touch him with her own hands. Christ comes to meet us, mostly when we are together with our brothers and are celebrating with them the partition of the Bread, that is, the Eucharist. It is then when He invites us to “put our fingers in His side”, that is, to penetrate the impenetrable mystery of His life.
The move from incredulity to Faith has its stages. Our conversion to Jesus Christ —our step from darkness into light— is a personal process, but we need the community. These past Easter days, we all have felt the urge to follow Jesus on his way of the Cross. Now, fully in Easter time, the Church invites us to enter the new life with Him, with our works being done in God (cf. Jn 3:21).
Today, we also have to personally feel Jesus' invitation to Thomas: «and be not faithless, but believing» (Jn 20:27). Our life is at stake, as «he that believed on him is not condemned» (Jn 3:18), but goes to the light.
Quyền năng Thiên Chúa vượt xa các quy tắc và cấu trúc nhân tạo của con người . Điều này được thấy rõ trong bài đọc thứ nhất hôm nay. Các tông đồ đã bị bắt và bị giam cầm. Tuy nhiên, nhờ quyền năng của Thiên Chúa, họ đã được đưa ra khỏi nhà tù và tiếp tục hướng dẫn để rao giảng trong các đền thờ mà họ ngoan ngoãn vâng lời Thiên Chúa và thực hành. Chính trong bối cảnh này mà các tín hữu và môn đệ của Chúa Giêsu, đã đáp lại với những tiếng gọi của Chúa để tiếp tục sứ mạng của Chúa Giêsu, Nhất định họ phải có niềm tin vào sự can thiệp của Thiên Chúa; và tất cả có thể được tiến hành tốt trong tình yêu của Thiên Chúa. Tuy nhiên tình yêu của Thiên Chúa không phải là những cảm giác mơ hồ hay cảm giác tình cảm mà là một tình yêu phải trả giá. Thiên Chúa đã cho chúng ta những gì là thân yêu nhất với Thiên Chúa; đó là Con của Ngài, là Chúa Giêsu Kitô đã chết cho chúng ta để cho chúng ta thấy tình yêu của Thiên Chúa như là tình yêu của Cha mẹ và Ngài đã thực hiện lời hứa của Ngài là ban cho chúng ta "sự sống đời đời". Do đó sự cứu rỗi là trọng tâm sứ mệnh của Chúa Giêsu trên trái đất này.
Làm thế nào để chúng ta có thể đáp ứng lại với lời kêu gọi của Chúa, để tiếp tục sứ mệnh của Chúa Giêsu trong bất cứ nơi nào chúng ta đến và trong mọi hoàn cảnh trong cuộc sống (kinh nghiệm tích cực và tiêu cực) của chúng ta. Có phải chúng ta chuẩn bị để vượt xa hơn những cơ cấu và các quy tắc và chọn con đường dọi ánh sáng của Chúa Kitô thay vì bóng tối? Để kiểm tra động cơ thúc đẩy của chúng ta trong tất cả các lời nói và hành động của chúng ta, chúng ta được mời tham dự những thách thức, thử thách để thực hành việc xem xét và kiểm thảo chính mình mỗi ngày; kiểm thảo (kiểm tra) cuộc sống của chúng ta hàng ngày trong ánh sáng của Chúa Kitô, để thấy sự hiện diện của Thiên Chúa trong kinh nghiệm cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Như những người được Phục Sinh trong Chúa Kitô, chúng ta được gọi là những người mang ánh sáng của Chúa Kitô và là các nhân chứng tình yêu của Thiên Chúa cho tất cả mọi người.
God’s power goes beyond man-made rules and structures. This is clearly seen in the first Reading. The apostles were arrested and imprisoned. Yet by the power of God, they were taken out of the prison and further instructed to preach in the temple which they obediently carried out. It is in this context that the believers and followers of Jesus, in responding to the call to continue the mission of Jesus, ought to have faith in the intervention of God — that all may be well (Julian of Norwich) in God's love. However God’s love is not vaguely sentimental feeling but a love that costs. God gave what was most dear to God — His Son, Jesus Christ whose death reveals God's love as the Father/Mother and the fulfillment of God's promise of ‘eternal life’. Hence salvation is central to Jesus’ mission on earth.
How do we respond to this call, to continue Jesus' mission wherever we are and under all circumstances in life (positive and negative experiences). Are we prepared to go beyond structures and rules and choose the path of light of Christ instead of the darkness? In order to check our motivations in all our words and actions, we are invited to take up the challenge to practice the Daily Examine — to check our life daily in the light of Christ, and to see God’s presence in our daily life experiences. As Easter people, we are called to be bearers of light and witnesses of God’s love for all.
We continue, today, to read from the conversation that Jesus had with Nicodemus, the Pharisee who ultimately converted and is venerated as one of the early saints of the Church. Recall that Jesus challenged Nicodemus as a way of helping him to make the difficult decision to reject the malice of the other Pharisees and to become His follower. This passage quoted above comes from Nicodemus’ first conversation with Jesus and is often quoted by our evangelical brothers and sisters as a summary of the whole Gospel. And indeed it is.
Throughout Chapter 3 of John’s Gospel, Jesus teaches about light and darkness, being born from above, wickedness, sin, condemnation, the Spirit and much more. But in many ways, all that Jesus taught in this chapter and throughout His public ministry can be summed up in this short and to-the-point statement: “God so loved the world that he gave his only-begotten Son, so that everyone who believes in him might not perish but might have eternal life.” This short teaching could be broken down into five essential truths.
First, the Father’s love for humanity, and specifically, for you, is a love so deep that there is no way we will ever fully understand the depths of His love.
Second, the love the Father has for us compelled Him to give us the greatest gift we could ever receive and the greatest gift the Father could give: His own divine Son. This gift must be prayerfully pondered if we are to come to a deepening understanding of the infinite generosity of the Father.
Third, as we prayerfully enter deeper and deeper into our understanding of this incredible gift of the Son, our only appropriate response is faith. We must “believe in Him.” And our belief must deepen just as our understanding deepens.
Fourth, we must realize that eternal death is always possible. It is possible that we eternally “perish.” That realization will give even greater insight into the gift of the Son, in that we will realize that the first duty of the Son is to save us from eternal separation from the Father.
Lastly, the gift of the Son from the Father is not only to save us but also to draw us to the heights of Heaven. That is, we are given “eternal life.” This gift of eternity is of infinite capacity, value, glory and fulfillment.
Reflect, today, upon this summary of the whole Gospel: “God so loved the world that he gave his only-begotten Son, so that everyone who believes in him might not perish but might have eternal life.” Take it line by line, prayerfully seeking to understand the beautiful and transforming truths revealed to us by our Lord in this holy conversation with Nicodemus. Try to see yourself as Nicodemus, a good person who is trying to understand Jesus and His teachings more clearly. If you can listen to these words with Nicodemus and accept them deeply in faith, then you, too, will share in the eternal glory these words promise.
My glorious Lord, You came to us as the greatest Gift ever imagined. You are the gift of the Father in Heaven. You were sent out of love for the purpose of saving us and drawing us into the glory of eternity. Help me to understand and believe all that You are and to receive You as the saving Gift for Eternity. Jesus, I trust in You.
2. Dispelling Unbelief: God sent his Son into the world to save the world, but from what does it need saving? From unbelief. The passage does not say that God condemns the wicked deeds of men (though, of course, he does); it does not say that he condemns at all. It simply affirms, “whoever does not believe has already been condemned.” Unbelief bears its own punishment. The world needs saving from unbelief in Jesus Christ. Life apart from Jesus leads to wicked works done in darkness. I cannot reject Jesus and at the same time retain goodness, light, and truth—at least, not in their fullness. “I am the Way, and the Truth, and the Life (and the light!),” says Jesus.
3. God Sent the Light: Another translation of John 3:16 reads, “For this is how God loved the world: he gave his only Son.” There is nothing better than Jesus. God the Father can give no greater gift than his only-begotten Son. What’s more, we can say that with the giving of Christ, God has already given us everything–light and life and blessings and happiness and holiness. And friendship and love and truth and courage, and much more besides. Jesus is God’s gift of salvation to men. The very name “Jesus” means “God saves.” He came for no other person except that “everyone who believes in him might have eternal life.” And the proof that he can give us eternal life is his Resurrection.
Conversing with Christ: Lord Jesus, be the light of my life! Shine in me so that I can shine out to others, calling them to live in the light. You are that light! Give me the grace to do all my works “in God.”
No comments:
Post a Comment