Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Lễ Phục Sinh A 2023
Chúng ta đã được tạo ra trong niềm vui. Chúng ta không bao giờ nghe ai đó nói: “Chúng ta biết đấy, tất cả niềm vui này không dành cho Chúng ta . Chúng ta ước mình có thêm một chút đau khổ trong cuộc sống của mình.” Chúng ta được tạo ra vì niềm vui, nhưng Chúng ta nhận ra rằng đó không phải là thứ mà chúng ta có thể mua được tring siêu thị hay online. Chúng ta hãy nghĩ về những khoảnh khắc vui vẻ nhất trong cuộc đời Chúng ta . Không phải đó là những bất ngờ sao?
Tin Mừng hôm nay cho chúng ta một ý tưởng về sự ngạc nhiên khi khám phá ra ngôi mộ trống. bả Maria Magdalene đã ở đó dưới chân Thập giá. Cô ấy đã nhìn thấy cái chết của Chúa Giêsu. Đóng đinh không phải là một trò chơi. Đó là một cách chết nhục nhã và khủng khiếp đến nỗi người La Mã cuối cùng đã đặt nó ra ngoài vòng pháp luật. Vì vậy, bà Maria Magdalene đã không mong đợi một ngôi mộ trống. Bà biết rằng Chúa Giêsu đã thực sự chết. Vì vậy, khi nhìn thấy ngôi mộ trống, bà không biết phải làm gì. Vì vậy, cô ấy chạy về và báo cho ông phểo và ông Gioan biết.
Cả hai chạy đến ngôi mộ. Rõ ràng, Ông Gioan đã trung thanh và luôn yêu kính thầy Gisee của mình nên ông đã hối hả chạy thật nhanh bà đến ngôi mộ trước ông Phêro ông Gioan đứng ngoài nhìn vào trong mộ không thấy gì ngoài những tấm khăn niệm, ông ta đợi ông Phêro đén và ông ta đã vào mộ trước. Khi ông Phểrơ vào trong mộ, thì ông Gioan cũng vào theo. Nhưng những gì họ thấy đã làm họ rất ngạc nhiên. Hay nói đúng hơn, những gì họ không thấy làm họ ngạc nhiên. Xác Chúa Giêsu đã biến mất. Khăn vải niệm vẫn còn đó, nhưng xác của Chúa đã biến mất.
Trên thực tế, người Hy Lạp nói rằng vải khăn niệm vẫn còn ở đấy, vẫn còn nguyên dấu vết của các nếp gấp của nó. Dường như xác Chúa Giêsu vừa bốc hơi và để lại nguyên vẹn khăn niệm với những nếp cuốn xác của Ngai như thể vẫn còn xác. Nhưng không có xác của Ngài. Chúng ta hãy thử tưởng tượng sự ngạc nhiên của các Môn đệ này. Có lẽ họ đang phân vân điều gì đã xảy ra ở đây? Và sau đo đoạn cuối Tin Mừng có nói rằng ông Gioan đã thấy và tin. Ông tin rằng Chúa Giêsu đã sống lại từ cõi chết!
Sự ngạc nhiên hẳn đã làm ông Gioan choáng ngợp. Nhưng khi ông bắt đầu tin, ông đã có niềm vui và sung sướng biết bao. Niềm vui là phản ứng tốt nhất cho sự Phục sinh. Ai có thể tưởng tượng rằng sự chết có thể bị chinh phục? Đó là ý nghĩa của sự Phục sinh. Cái chết của tất cả mọi người Chúng không phải là sự kết thúc. Giống như Chúa Giêsu đã sống lại từ cõi chết, chúng ta cũng sẽ sống lại từ cõi chết. Thể xác và linh hồn củachúng ta sẽ sống mãi mãi. Đau khổ không có lời cuối cùng. Cái chết không phải là sự kết chung. Tình yêu của Thiên Chúa, đã ban cho chúng ta trong Chúa Giêsu Kitô, mới có sự kết thúc viên mãn sau cùng. Đó là lý do tại sao thánh vịnh hôm nay hét lên: “Đây là ngày Chúa đã làm ra, trong ngày này chúng ta hãy reo vui mừng rỡ!”
Vào Ngày Lễ Phục Sinh, chúng ta cũng ngạc nhiên vì sự hiện diện của Chúa Giêsu Phục Sinh. Và chúng ta cũng tràn đầy Niềm Vui. Khi chúng ta nhận ra món quà Phục sinh, niềm vui là phản ứng tốt nhất cho chúng ta. Niềm vui là hoa trái của Chúa Thánh Thần. Điều đó có nghĩa là trên hết đó là một món quà từ Thiên Chúa. Tuy nhiên, Thiên Chúa sẽ không bao giờ ép buộc chúng ta phải vui mừng: chúng ta phải cần phải chuẩn bị mảnh đất tâm hồn mình. Dưới đây là 3 gợi ý giúp chúng ta thực hiện điều đó. Chúng ta có thể gọi nó là GPS.
G (Gratitude) Lòng biết ơn. Chúng ta đã nghe ai đó nói rằng một trái tim biết ơn sẽ làm im lặng một cái lưỡi phàn nàn. Nếu chúng ta luôn nắm chặt,đóng kín tâm hồn của mình thì làm sao Chúa Thánh Linh có thể lấp đầy lòng chúng ta với niềm vui? Vì vậy, nếu chúng ta muốn có nhiều niềm vui hơn trong cuộc sống, chúng ta hãy bắt đầu bằng việc biết ơn. Một cách đơn giản để làm điều này là viết ra những điều mà Chúng ta biết ơn mỗi ngày. Nếu chúng ta làm được như thế, Chúng ta sẽ ngạc nhiên rất nhiều.
P (prayer) Cầu nguyện. Chúng ta hãy cầu xin Chúa Thánh Thần ban cho chúng ta có niềm vui. Niềm vui là kết quả của mối quan hệ giữa chúng ta với Chúa Giêsu Kitô, và Chúa Thánh Thần là Đấng làm cho Chúa Kitô hiện diện với chúng ta.
S (Sharing) Chia sẻ. Nếu Chúng ta không cảm thấy vui vẻ, chúng ta hãy cố gắng mang lại niềm vui cho cuộc sống của người khác và Chúng ta sẽ ngạc nhiên trước những gì xảy ra trong trái tim của chính mình. Gọi cho ai đó, mỉm cười với ai đó, làm điều gì đó tử tế với người qua đường, một người đang cần sự giúp đỡ. Và niềm vui sẽ tuôn trào từ đó.
Vì vậy, GPS chính là Lòng biết ơn, Cầu nguyện, Chia sẻ. Và giờ đây chúng ta lãnh nhận nguồn vui lớn nhất trong cuộc sống là Mình và Máu Thánh Chúa Giêsu Kitô. Người đã chết cho chúng ta, Người đã sống lại vì chúng ta, và Người muốn mang lại cho chúng ta niềm vui được hiện diện trong Bí tích Thánh Thể.
Easter Sunday (ABC) -
LESSON: Joy is the Best Response
We were created for joy. You never hear someone say, “You know, this whole joy thing is not for me. I wish I had a little bit more misery in my life.” We are created for joy, but we come to realize that it’s not something we can just buy at the local Wal-Mart. Think about the most joyful moments of your life. Isn’t it true that they were a surprise?
The gospel gives us an idea of the surprise of discovering the empty tomb. Mary Magdalene had been there at the foot of the Cross. She had seen Jesus’ die. Crucifixion was not a joke. It was such a horrible way to die that the Romans eventually outlawed it. So, Mary Magdalene was not expecting an empty tomb. She knew that Jesus had really died. So, when she sees the empty tomb, she doesn’t know what to make of it. So, she runs and tells Peter and John.
They both run to the tomb. Apparently, John had been more faithful to his Insanity workouts than Peter, and he beat him to the tomb. He looks in, and then he waits for Peter. Peter was appointed the first Pope and so John wanted to let him go in first. Peter enters the tomb, and then John goes in. What they saw surprised them. Or better said, what they didn’t see surprised them. The body of Jesus was gone. The burial clothing was there, but the body was gone.
Actually, the Greek says that the burial clothing was lying there in its folds. It seemed that the body of Jesus had just evaporated and left the clothes lying there as though there were still a body. But there was no body. Imagine their surprise. What has happened here? And then the gospel says that John saw and believed. He believed that Jesus had risen from the dead!
The surprise must have overwhelmed him. But as he began to believe, he was filled with joy. Joy is the best response to Easter. Who could have ever imagined that death could be conquered? That’s what Easter means. Your death and my death is not the end. Just as Jesus rose from the dead we will rise from the dead. Body and soul, we will live forever. Suffering does not have the last word. Death does not have the last word. The love of God, given to us in Jesus Christ has the last word. This is why the psalm today shouts out: “This is the day the Lord has made, let us REJOICE and be glad!” On Easter, we also are surprised by the presence of the Risen Jesus. And we too are filled with Joy. When we realize the gift of Easter, joy is the best response.
APPLICATION: Choose Joy
Joy is a fruit of the Holy Spirit. That means that above all it’s a gift from God. However God will never force joy on us: we have to help prepare the soil of our hearts. Here are 3 suggestions to help us do that. You could call it GPS. G – Gratitude. I heard someone say that a grateful heart silences a complaining tongue. If we’re always griping, how will the Holy Spirit fill our hearts with joy? So if we want more joy in our lives, let’s start by being grateful. A simple way to do this is to write down one thing you’re grateful for each day. You’ll be amazed. P – Prayer. Ask the Holy Spirit for the gift of joy. Joy is the result of our relationship with Jesus Christ, and the Holy Spirit is the one who makes Christ present to us.
Sharing – If you’re not feeling very joyful, try to bring joy into someone else’s life and you’ll be astounded at what happens in your own heart. Call someone, smile at someone, do something kind. And joy flows from that. So GPS – Gratitude, Prayer, Sharing. And now we’re about to receive the greatest source of joy, the Body and Blood of Jesus Christ. He died for us, he rose for us, and he wants to bring us the joy of his presence in the Eucharist.
The Resurrection of the Body
Easter Sunday (Year A)
On the first day of the week, Mary of Magdala came to the tomb early in the morning, while it was still dark, and saw the stone removed from the tomb. So she ran and went to Simon Peter and to the other disciple whom Jesus loved, and told them, “They have taken the Lord from the tomb, and we don’t know where they put him.” So Peter and the other disciple went out and came to the tomb. John 20:1–3
Happy Easter! Our Lord has risen, He has overcome death and He has opened the gates of Heaven to all who believe and receive the gift of salvation. Alleluia! What a glorious day we celebrate!
Today’s Gospel concludes by saying, “For they did not yet understand the Scripture that he had to rise from the dead.” This is evident by the initial reaction of Mary of Magdala, Simon Peter and the Apostle John. Mary first thought that someone had taken the body of Jesus and moved it from the tomb. Peter was confused and ran to see for himself. John also went and when he saw the empty tomb, he believed. Eventually, all of the Apostles would come to understand and believe.
The initial reaction to the empty tomb teaches us an important lesson. Though the Resurrection of Christ is clearly known to us today, our knowledge of this glorious event must continually deepen. This is evidenced by the fact that the disciples of Jesus came to understand the Resurrection over time. They did not comprehend His Resurrection when Jesus first taught them about it. They did not fully understand it when they saw the empty tomb. They did not even fully comprehend it when they saw the risen Lord. It was only after they were given the gift of the Holy Spirit at Pentecost that their minds were open to this incredible mystery of faith so that they could begin to penetrate and comprehend this mystery more clearly.
The Resurrection of Christ was a real historical event. But it is also an event that transcends time. It’s an event that must permeate all time and transform every moment of our lives. When Jesus rose from the dead, it was much different than a simple return to life. He did not simply come back to the life He lived before He died. Instead, His resurrected state was a new beginning. He was now different. He was transformed. His body would now never age. It could not die. It could pass through closed doors. This resurrected body of our Lord, which is perfectly united to His divine soul, will remain with Him forever.
The resurrected body of our Lord also made it possible for us to share in His resurrected state. We now have hope that, if we share in His suffering and death, we will also share in His Resurrection. But what does that mean? Saint Thomas Aquinas believed that our resurrected bodies will be glorious beyond imagination. We will never age, require no food, never experience illness, be free from all disorders and will live this way forever. Somehow, through our bodies, we will also be able to share ourselves with others in a pure and holy way, communicating to others the love of God alive within our souls. We will have the gift of agility, being able to move from place to place with immediacy simply by thinking it. Our new glorified bodies will manifest the ways that we loved and served God in this world. For example, Jesus’ resurrected body had wounds in His hands, feet and side. But now those wounds radiate His glory and forever testify to His act of perfect love.
Reflect, today, upon the Resurrection of the Savior of the World. As you do, reflect also upon His invitation to share in this new life. Though much of our understanding of the Resurrection of Jesus, as well as our hope of sharing in this resurrected state, will only be understood when we share in it, it is important to place these ideas in our minds so that we have something to anticipate. At the very least, we must know and understand that our sharing in the resurrected state of Jesus is glorious beyond what we can imagine. This is what we celebrate today. And this celebration must fill us with hopeful anticipation of our participation in this glorious new life to come.
My resurrected Lord, Your sacred body and soul are forever united as one in a new and glorified state. You now invite all of us to share in Your suffering and death in this life so that we can share in Your Resurrection. Please fill my mind with understanding of this gift in order to fill me with hope so that I will work tirelessly for that day on which I hope to share in Your Resurrection. Jesus, I trust in You.
Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Lễ Phục Sinh
Chúa đã sống Lại Alelluia
Hôm nay là một ngày vui mừng và hy vọng. Mủa Chay đã chấm dứt và bắt đầu cho những ngày ăn mừng vì Chúa đã sống lại. Chúng ta có lẽ không còn để ý đến những gì xung quanh, vì Mùa Phục Sinh cho chúng ta hy vọng vì lý do rất đơn giản đó là Chúa Giêsu đã sống lại.
Sau khi Chúa Giêsu Kitô đã phải chịu đau khổ, sỉ nhục và chết, và Ngài đã sống lại, Ngài đã vượt qua cái chết. Chúa Cha của chúng ta trên trời đã minh chứng Người Con của Ngài đã trung thành cho đến chết. Chiến thắng và niềm vui là những gì mà chúng ta cảm thấy như Chúa Giêsu đã chinh phục tất cả. Và ngay bây giờ chiến thắng đã ưu thế trước bóng đêm.
Với sự phục sinh của Chúa Giêsu Kitô, chúng ta thấy ánh sáng và hy vọng. Sau ba năm rao giảng tin mừng và làm phép lạ, tạo diều kiện để mang niềm tin vui cho nhân loại, nhưng sự phản bội đã dẫn đến sự khổ đau và cái chết của Ngài. Những điều tiên báo về sự phục sinh của Chúa Giêsu đã trở thành sự thật, mà ngay cả những môn đệ, bạn bè của Ngài vẫn không thể hiểu được là hình ảnh Đấng Cứu Thế sẽ không thể giải thích được bằng sự hiểu biết và những ấn tượng trước đây của họ, đặc biệt là trong cái chết đầy khổ nhục và tàn nhẫn của Ngài.
Hơn thế nữa, sự bối rối, sợ hãi của họ, và nỗi buồn đã trở nên trầm trọng Nhưng sự phục sinh của Ngài là một điều hoàn toàn xa lạ với họ. Điều không mấy ngạc nhiên, là hầu hết môn đệ và bạn bè của Ngài đã bỏ chạy và không chứng kiến được cuộc khổ nạn và cái chết của Ngài..
Trong bài Tin Mừng hôm này nói đến sự sống lại của Chúa Kitô, chúng ta thấy bà Maria Magdala đến thăm mộ của Chúa Giêsu nhưng bà đã khám phá ra rằng đó chỉ là ngôi mộ trống rỗng, sau đó ông Phêrô và các môn đệ khác đã xác định bây giờ chỉ còn là ngôi mộ trống.
Hơn nữa, thiên thần cũng đã nói với họ rằng Chúa đã sống lại. Và họ đã được hướng dẫn để cho các môn đệ của Ngài biết rằng Ngài đã sống lại và Ngài sẽ gặp họ ở Galilê.
Tại sao lại ở Galilee? Đó là nơi mà các tông đồ đã tụ họp và gặp gỡ Chúa lần đầu tiên và đó cũng là một kỷ niệm của cuộc gặp gỡ tuyệt vời để quên đi những đau khổ và lo sợ và để họ có thể bắt đầu làm lại thêm một lần nữa.
Kinh nghiệm về cuộc gặp gỡ Chúa sống lại ở Galilê cho phép chúng ta bắt đầu con đường mới. Bất kể là những gì chúng ta đã trải qua, đặc biệt là những khi chúng ta đang gặp phải những tình huống bất lực và tuyệt vọng, chúng ta phải nhớ lại rằng Chúa Giêsu đang có mặt tại hiện trường với chúng ta. Ngài đang sống. Cái chết đã được chinh phục và do đó sự Sống đã chiến thắng cái chết.
Sự thật như vậy là lý do đã quá đủ cho để chúng ta mạng dạn đến với cuộc sống hiện tại của chúng ta với lòng can đảm và niềm vui.
Reflection Sunday Easter
Today is a time to rejoice and hope. The fast is over, giving way to
feast. No matter what we are undergoing, aster allows us to hope for the simple
reason that the Lord is risen. He suffered and died but now, he is alive. He
has overcome death. Our father in heaven has vindicated His son for being
faithful until the end. Victory and joy are what we feel as Jesus conquers all.
Light now prevails over darkness.
And so with the resurrection of Jesus, we see some light and hope. After three years of creative ministry that brought about joy and opposition leading to his suffering and death, Jesus' prediction of his resurrection has come true. Even his friends could not fathom that the expected Messiah did not conform to their previous impressions and understanding, particularly in his cruel death. More so, their confusion, fear, and sadness were aggravated by his claim of his resurrection, something that was totally alien to them. Not surprisingly, his friends were not present during his passion and death.
And so in the Gospel account of the resurrection, we see Mary Magdala visiting the tomb of Jesus only to discover that it is empty, which is subsequently confirmed by Peter and the other disciple. Moreover, an
angel tells them that the Lord is alive. They are then instructed to tell his disciples that they are to meet in Galilee. Why Galilee? It was where the apostles had their first encounter with Jesus and memories of such wonderful encounter had to be relived in order to be able to start again.
Our Galilee experience allows us to begin anew. No matter what we undergo especially when we are faced with situations of helplessness and hopelessness, we just have to recall that Jesus is there for us. He is alive. Death has been conquered and thus, life triumphs over death. Such truth is sufficient reason for us to move on in life with courage and joy.
Chúng ta đã được tạo ra trong niềm vui. Chúng ta không bao giờ nghe ai đó nói: “Chúng ta biết đấy, tất cả niềm vui này không dành cho Chúng ta . Chúng ta ước mình có thêm một chút đau khổ trong cuộc sống của mình.” Chúng ta được tạo ra vì niềm vui, nhưng Chúng ta nhận ra rằng đó không phải là thứ mà chúng ta có thể mua được tring siêu thị hay online. Chúng ta hãy nghĩ về những khoảnh khắc vui vẻ nhất trong cuộc đời Chúng ta . Không phải đó là những bất ngờ sao?
Tin Mừng hôm nay cho chúng ta một ý tưởng về sự ngạc nhiên khi khám phá ra ngôi mộ trống. bả Maria Magdalene đã ở đó dưới chân Thập giá. Cô ấy đã nhìn thấy cái chết của Chúa Giêsu. Đóng đinh không phải là một trò chơi. Đó là một cách chết nhục nhã và khủng khiếp đến nỗi người La Mã cuối cùng đã đặt nó ra ngoài vòng pháp luật. Vì vậy, bà Maria Magdalene đã không mong đợi một ngôi mộ trống. Bà biết rằng Chúa Giêsu đã thực sự chết. Vì vậy, khi nhìn thấy ngôi mộ trống, bà không biết phải làm gì. Vì vậy, cô ấy chạy về và báo cho ông phểo và ông Gioan biết.
Cả hai chạy đến ngôi mộ. Rõ ràng, Ông Gioan đã trung thanh và luôn yêu kính thầy Gisee của mình nên ông đã hối hả chạy thật nhanh bà đến ngôi mộ trước ông Phêro ông Gioan đứng ngoài nhìn vào trong mộ không thấy gì ngoài những tấm khăn niệm, ông ta đợi ông Phêro đén và ông ta đã vào mộ trước. Khi ông Phểrơ vào trong mộ, thì ông Gioan cũng vào theo. Nhưng những gì họ thấy đã làm họ rất ngạc nhiên. Hay nói đúng hơn, những gì họ không thấy làm họ ngạc nhiên. Xác Chúa Giêsu đã biến mất. Khăn vải niệm vẫn còn đó, nhưng xác của Chúa đã biến mất.
Trên thực tế, người Hy Lạp nói rằng vải khăn niệm vẫn còn ở đấy, vẫn còn nguyên dấu vết của các nếp gấp của nó. Dường như xác Chúa Giêsu vừa bốc hơi và để lại nguyên vẹn khăn niệm với những nếp cuốn xác của Ngai như thể vẫn còn xác. Nhưng không có xác của Ngài. Chúng ta hãy thử tưởng tượng sự ngạc nhiên của các Môn đệ này. Có lẽ họ đang phân vân điều gì đã xảy ra ở đây? Và sau đo đoạn cuối Tin Mừng có nói rằng ông Gioan đã thấy và tin. Ông tin rằng Chúa Giêsu đã sống lại từ cõi chết!
Sự ngạc nhiên hẳn đã làm ông Gioan choáng ngợp. Nhưng khi ông bắt đầu tin, ông đã có niềm vui và sung sướng biết bao. Niềm vui là phản ứng tốt nhất cho sự Phục sinh. Ai có thể tưởng tượng rằng sự chết có thể bị chinh phục? Đó là ý nghĩa của sự Phục sinh. Cái chết của tất cả mọi người Chúng không phải là sự kết thúc. Giống như Chúa Giêsu đã sống lại từ cõi chết, chúng ta cũng sẽ sống lại từ cõi chết. Thể xác và linh hồn củachúng ta sẽ sống mãi mãi. Đau khổ không có lời cuối cùng. Cái chết không phải là sự kết chung. Tình yêu của Thiên Chúa, đã ban cho chúng ta trong Chúa Giêsu Kitô, mới có sự kết thúc viên mãn sau cùng. Đó là lý do tại sao thánh vịnh hôm nay hét lên: “Đây là ngày Chúa đã làm ra, trong ngày này chúng ta hãy reo vui mừng rỡ!”
Vào Ngày Lễ Phục Sinh, chúng ta cũng ngạc nhiên vì sự hiện diện của Chúa Giêsu Phục Sinh. Và chúng ta cũng tràn đầy Niềm Vui. Khi chúng ta nhận ra món quà Phục sinh, niềm vui là phản ứng tốt nhất cho chúng ta. Niềm vui là hoa trái của Chúa Thánh Thần. Điều đó có nghĩa là trên hết đó là một món quà từ Thiên Chúa. Tuy nhiên, Thiên Chúa sẽ không bao giờ ép buộc chúng ta phải vui mừng: chúng ta phải cần phải chuẩn bị mảnh đất tâm hồn mình. Dưới đây là 3 gợi ý giúp chúng ta thực hiện điều đó. Chúng ta có thể gọi nó là GPS.
G (Gratitude) Lòng biết ơn. Chúng ta đã nghe ai đó nói rằng một trái tim biết ơn sẽ làm im lặng một cái lưỡi phàn nàn. Nếu chúng ta luôn nắm chặt,đóng kín tâm hồn của mình thì làm sao Chúa Thánh Linh có thể lấp đầy lòng chúng ta với niềm vui? Vì vậy, nếu chúng ta muốn có nhiều niềm vui hơn trong cuộc sống, chúng ta hãy bắt đầu bằng việc biết ơn. Một cách đơn giản để làm điều này là viết ra những điều mà Chúng ta biết ơn mỗi ngày. Nếu chúng ta làm được như thế, Chúng ta sẽ ngạc nhiên rất nhiều.
P (prayer) Cầu nguyện. Chúng ta hãy cầu xin Chúa Thánh Thần ban cho chúng ta có niềm vui. Niềm vui là kết quả của mối quan hệ giữa chúng ta với Chúa Giêsu Kitô, và Chúa Thánh Thần là Đấng làm cho Chúa Kitô hiện diện với chúng ta.
S (Sharing) Chia sẻ. Nếu Chúng ta không cảm thấy vui vẻ, chúng ta hãy cố gắng mang lại niềm vui cho cuộc sống của người khác và Chúng ta sẽ ngạc nhiên trước những gì xảy ra trong trái tim của chính mình. Gọi cho ai đó, mỉm cười với ai đó, làm điều gì đó tử tế với người qua đường, một người đang cần sự giúp đỡ. Và niềm vui sẽ tuôn trào từ đó.
Vì vậy, GPS chính là Lòng biết ơn, Cầu nguyện, Chia sẻ. Và giờ đây chúng ta lãnh nhận nguồn vui lớn nhất trong cuộc sống là Mình và Máu Thánh Chúa Giêsu Kitô. Người đã chết cho chúng ta, Người đã sống lại vì chúng ta, và Người muốn mang lại cho chúng ta niềm vui được hiện diện trong Bí tích Thánh Thể.
LESSON: Joy is the Best Response
We were created for joy. You never hear someone say, “You know, this whole joy thing is not for me. I wish I had a little bit more misery in my life.” We are created for joy, but we come to realize that it’s not something we can just buy at the local Wal-Mart. Think about the most joyful moments of your life. Isn’t it true that they were a surprise?
The gospel gives us an idea of the surprise of discovering the empty tomb. Mary Magdalene had been there at the foot of the Cross. She had seen Jesus’ die. Crucifixion was not a joke. It was such a horrible way to die that the Romans eventually outlawed it. So, Mary Magdalene was not expecting an empty tomb. She knew that Jesus had really died. So, when she sees the empty tomb, she doesn’t know what to make of it. So, she runs and tells Peter and John.
They both run to the tomb. Apparently, John had been more faithful to his Insanity workouts than Peter, and he beat him to the tomb. He looks in, and then he waits for Peter. Peter was appointed the first Pope and so John wanted to let him go in first. Peter enters the tomb, and then John goes in. What they saw surprised them. Or better said, what they didn’t see surprised them. The body of Jesus was gone. The burial clothing was there, but the body was gone.
Actually, the Greek says that the burial clothing was lying there in its folds. It seemed that the body of Jesus had just evaporated and left the clothes lying there as though there were still a body. But there was no body. Imagine their surprise. What has happened here? And then the gospel says that John saw and believed. He believed that Jesus had risen from the dead!
The surprise must have overwhelmed him. But as he began to believe, he was filled with joy. Joy is the best response to Easter. Who could have ever imagined that death could be conquered? That’s what Easter means. Your death and my death is not the end. Just as Jesus rose from the dead we will rise from the dead. Body and soul, we will live forever. Suffering does not have the last word. Death does not have the last word. The love of God, given to us in Jesus Christ has the last word. This is why the psalm today shouts out: “This is the day the Lord has made, let us REJOICE and be glad!” On Easter, we also are surprised by the presence of the Risen Jesus. And we too are filled with Joy. When we realize the gift of Easter, joy is the best response.
APPLICATION: Choose Joy
Joy is a fruit of the Holy Spirit. That means that above all it’s a gift from God. However God will never force joy on us: we have to help prepare the soil of our hearts. Here are 3 suggestions to help us do that. You could call it GPS. G – Gratitude. I heard someone say that a grateful heart silences a complaining tongue. If we’re always griping, how will the Holy Spirit fill our hearts with joy? So if we want more joy in our lives, let’s start by being grateful. A simple way to do this is to write down one thing you’re grateful for each day. You’ll be amazed. P – Prayer. Ask the Holy Spirit for the gift of joy. Joy is the result of our relationship with Jesus Christ, and the Holy Spirit is the one who makes Christ present to us.
Sharing – If you’re not feeling very joyful, try to bring joy into someone else’s life and you’ll be astounded at what happens in your own heart. Call someone, smile at someone, do something kind. And joy flows from that. So GPS – Gratitude, Prayer, Sharing. And now we’re about to receive the greatest source of joy, the Body and Blood of Jesus Christ. He died for us, he rose for us, and he wants to bring us the joy of his presence in the Eucharist.
Easter Sunday (Year A)
On the first day of the week, Mary of Magdala came to the tomb early in the morning, while it was still dark, and saw the stone removed from the tomb. So she ran and went to Simon Peter and to the other disciple whom Jesus loved, and told them, “They have taken the Lord from the tomb, and we don’t know where they put him.” So Peter and the other disciple went out and came to the tomb. John 20:1–3
Happy Easter! Our Lord has risen, He has overcome death and He has opened the gates of Heaven to all who believe and receive the gift of salvation. Alleluia! What a glorious day we celebrate!
Today’s Gospel concludes by saying, “For they did not yet understand the Scripture that he had to rise from the dead.” This is evident by the initial reaction of Mary of Magdala, Simon Peter and the Apostle John. Mary first thought that someone had taken the body of Jesus and moved it from the tomb. Peter was confused and ran to see for himself. John also went and when he saw the empty tomb, he believed. Eventually, all of the Apostles would come to understand and believe.
The initial reaction to the empty tomb teaches us an important lesson. Though the Resurrection of Christ is clearly known to us today, our knowledge of this glorious event must continually deepen. This is evidenced by the fact that the disciples of Jesus came to understand the Resurrection over time. They did not comprehend His Resurrection when Jesus first taught them about it. They did not fully understand it when they saw the empty tomb. They did not even fully comprehend it when they saw the risen Lord. It was only after they were given the gift of the Holy Spirit at Pentecost that their minds were open to this incredible mystery of faith so that they could begin to penetrate and comprehend this mystery more clearly.
The Resurrection of Christ was a real historical event. But it is also an event that transcends time. It’s an event that must permeate all time and transform every moment of our lives. When Jesus rose from the dead, it was much different than a simple return to life. He did not simply come back to the life He lived before He died. Instead, His resurrected state was a new beginning. He was now different. He was transformed. His body would now never age. It could not die. It could pass through closed doors. This resurrected body of our Lord, which is perfectly united to His divine soul, will remain with Him forever.
The resurrected body of our Lord also made it possible for us to share in His resurrected state. We now have hope that, if we share in His suffering and death, we will also share in His Resurrection. But what does that mean? Saint Thomas Aquinas believed that our resurrected bodies will be glorious beyond imagination. We will never age, require no food, never experience illness, be free from all disorders and will live this way forever. Somehow, through our bodies, we will also be able to share ourselves with others in a pure and holy way, communicating to others the love of God alive within our souls. We will have the gift of agility, being able to move from place to place with immediacy simply by thinking it. Our new glorified bodies will manifest the ways that we loved and served God in this world. For example, Jesus’ resurrected body had wounds in His hands, feet and side. But now those wounds radiate His glory and forever testify to His act of perfect love.
Reflect, today, upon the Resurrection of the Savior of the World. As you do, reflect also upon His invitation to share in this new life. Though much of our understanding of the Resurrection of Jesus, as well as our hope of sharing in this resurrected state, will only be understood when we share in it, it is important to place these ideas in our minds so that we have something to anticipate. At the very least, we must know and understand that our sharing in the resurrected state of Jesus is glorious beyond what we can imagine. This is what we celebrate today. And this celebration must fill us with hopeful anticipation of our participation in this glorious new life to come.
My resurrected Lord, Your sacred body and soul are forever united as one in a new and glorified state. You now invite all of us to share in Your suffering and death in this life so that we can share in Your Resurrection. Please fill my mind with understanding of this gift in order to fill me with hope so that I will work tirelessly for that day on which I hope to share in Your Resurrection. Jesus, I trust in You.
Chúa đã sống Lại Alelluia
Hôm nay là một ngày vui mừng và hy vọng. Mủa Chay đã chấm dứt và bắt đầu cho những ngày ăn mừng vì Chúa đã sống lại. Chúng ta có lẽ không còn để ý đến những gì xung quanh, vì Mùa Phục Sinh cho chúng ta hy vọng vì lý do rất đơn giản đó là Chúa Giêsu đã sống lại.
Sau khi Chúa Giêsu Kitô đã phải chịu đau khổ, sỉ nhục và chết, và Ngài đã sống lại, Ngài đã vượt qua cái chết. Chúa Cha của chúng ta trên trời đã minh chứng Người Con của Ngài đã trung thành cho đến chết. Chiến thắng và niềm vui là những gì mà chúng ta cảm thấy như Chúa Giêsu đã chinh phục tất cả. Và ngay bây giờ chiến thắng đã ưu thế trước bóng đêm.
Với sự phục sinh của Chúa Giêsu Kitô, chúng ta thấy ánh sáng và hy vọng. Sau ba năm rao giảng tin mừng và làm phép lạ, tạo diều kiện để mang niềm tin vui cho nhân loại, nhưng sự phản bội đã dẫn đến sự khổ đau và cái chết của Ngài. Những điều tiên báo về sự phục sinh của Chúa Giêsu đã trở thành sự thật, mà ngay cả những môn đệ, bạn bè của Ngài vẫn không thể hiểu được là hình ảnh Đấng Cứu Thế sẽ không thể giải thích được bằng sự hiểu biết và những ấn tượng trước đây của họ, đặc biệt là trong cái chết đầy khổ nhục và tàn nhẫn của Ngài.
Hơn thế nữa, sự bối rối, sợ hãi của họ, và nỗi buồn đã trở nên trầm trọng Nhưng sự phục sinh của Ngài là một điều hoàn toàn xa lạ với họ. Điều không mấy ngạc nhiên, là hầu hết môn đệ và bạn bè của Ngài đã bỏ chạy và không chứng kiến được cuộc khổ nạn và cái chết của Ngài..
Trong bài Tin Mừng hôm này nói đến sự sống lại của Chúa Kitô, chúng ta thấy bà Maria Magdala đến thăm mộ của Chúa Giêsu nhưng bà đã khám phá ra rằng đó chỉ là ngôi mộ trống rỗng, sau đó ông Phêrô và các môn đệ khác đã xác định bây giờ chỉ còn là ngôi mộ trống.
Hơn nữa, thiên thần cũng đã nói với họ rằng Chúa đã sống lại. Và họ đã được hướng dẫn để cho các môn đệ của Ngài biết rằng Ngài đã sống lại và Ngài sẽ gặp họ ở Galilê.
Tại sao lại ở Galilee? Đó là nơi mà các tông đồ đã tụ họp và gặp gỡ Chúa lần đầu tiên và đó cũng là một kỷ niệm của cuộc gặp gỡ tuyệt vời để quên đi những đau khổ và lo sợ và để họ có thể bắt đầu làm lại thêm một lần nữa.
Kinh nghiệm về cuộc gặp gỡ Chúa sống lại ở Galilê cho phép chúng ta bắt đầu con đường mới. Bất kể là những gì chúng ta đã trải qua, đặc biệt là những khi chúng ta đang gặp phải những tình huống bất lực và tuyệt vọng, chúng ta phải nhớ lại rằng Chúa Giêsu đang có mặt tại hiện trường với chúng ta. Ngài đang sống. Cái chết đã được chinh phục và do đó sự Sống đã chiến thắng cái chết.
Sự thật như vậy là lý do đã quá đủ cho để chúng ta mạng dạn đến với cuộc sống hiện tại của chúng ta với lòng can đảm và niềm vui.
And so with the resurrection of Jesus, we see some light and hope. After three years of creative ministry that brought about joy and opposition leading to his suffering and death, Jesus' prediction of his resurrection has come true. Even his friends could not fathom that the expected Messiah did not conform to their previous impressions and understanding, particularly in his cruel death. More so, their confusion, fear, and sadness were aggravated by his claim of his resurrection, something that was totally alien to them. Not surprisingly, his friends were not present during his passion and death.
And so in the Gospel account of the resurrection, we see Mary Magdala visiting the tomb of Jesus only to discover that it is empty, which is subsequently confirmed by Peter and the other disciple. Moreover, an
angel tells them that the Lord is alive. They are then instructed to tell his disciples that they are to meet in Galilee. Why Galilee? It was where the apostles had their first encounter with Jesus and memories of such wonderful encounter had to be relived in order to be able to start again.
Our Galilee experience allows us to begin anew. No matter what we undergo especially when we are faced with situations of helplessness and hopelessness, we just have to recall that Jesus is there for us. He is alive. Death has been conquered and thus, life triumphs over death. Such truth is sufficient reason for us to move on in life with courage and joy.
No comments:
Post a Comment