Friday, April 14, 2023

Suy Niệm Thứ Bẩy Tuần Thánh trong Ngày

Suy Niệm Thứ Bẩy Tuần Thánh trong Ngày
            Hôm nay sự im lặng đã bao trùm vũ trụ và ngự trị trong tất cả mọi loài sáng tạo: Chúa Giêsu đã chết và đang nằm trong mồ.
- Hôm nay là ngày mà cả Giáo Hội Công Giáo không có nơi nào được cử hành Thánh lễ: bởi vì Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa của chúng ta thực sự đã chết đi trong cái bản chất tạo vật của Ngài.  Mầu nhiệm của những sự huyền ! Trước đó là những gì mà chúng ta phải cúi mình thờ lạy khuất phục.-
- Tại hang đá Bêlem năm xưa, Thiên Chúa được cuốn trong chiếc mỏng, giữa đêm đông giá lạnh, nằm trong cái máng cho chiên lừa ăn một cách rất thấp hèn.
- Trong Vườn Cây Dầu, Chúa Giêsu đã bị căng thẳng với quá nhiều âu lo và buồn phiền  cho đến đỗi mồ hôi máu.
- Tại thành Jerusalem, Thiên Chúa đã bị xét xử như một tên tội phạm hình sự hay như một tên cướp,  bị đánh đòn, bị đội mão gai; bị vác thánh giá đi khắc các nẻo để đến núi sọ,
- Và trên thập giá Chúa Giêsu đã chết để yêu thương và cứu chuộcloài người chúng ta đã hư mất:  
- Khi giờ đã đến, Chúa Giêsu đã sẵn sàng hy sinh và chịu mất mạng sống mình để làm của Lễ Hy Sinh, Hiến Dâng lên Thiên Chúa Cha để đền tội lỗi của chúng ta.
            Không bao giờ có bất cứ một tôn giáo nào khác mà có thể nghĩ đến một thực tế như hôm nay. Không có một “ thần linh hay một vị chúa nào khác “đã có thể điên cuồng trong tình yêu như Chúa Giêsu Kitô.
Thánh Maria, Mẹ của đau khổ: Xin hãy tha thứ cho chúng con. Mẹ đã săn sóc, lo lắng cho Chúa Giêsu trong hơn ba mươi năm. Nhưng khi Ngài đã rơi vào tay của những kẻ thù, Ngài hầu như đã không còn được sống nổi trong hơn mười hai giờ đồng hồ. Bây giờ một phép lạ, một cách huyền bí, chúng ta có được Ngài, Ngài đã chịu đau khổ, đã chịu chết và Ngài đã sống lại từ cõi chết, Ngài hiện diện trong Thánh Thể. Cuộc sống hiện tại của chúng ta là phải dành riêng cho việc chăm sóc Ngài.
            Chúng ta hãy chuẩn bị cho việc ghi nhớ sự đơn độc của Đức Maria để sống trong ánh sáng của Phục Sinh và để chào mừng và tuyên xưng đức tin của chúng ta khi một ngày đáng buồn này đã qua đi; khi chúng ta sống với người mẹ mới, đóHội Thánh  Công Giáo: Chúa Giêsu Kitô đã sống lại, cũng giống như Ngài đã nói! (x Mt 28: 6).
 
Holy Saturday with Mother Mary
The Savior of the World died a cruel death upon the Cross. His broken body was laid in the tomb. His disciples scattered and were fearful that they would be next. But our Blessed Mother kept vigil in the perfect hope that her Son would soon rise.
Traditionally, Saturdays within the Church year are dedicated to the Blessed Virgin Mary. This ancient tradition developed in part due to the belief that, as others were filled with fear and confusion, Mother Mary kept vigil on Holy Saturday in prayerful anticipation of Jesus’ resurrection. She knew her Son would rise. She had hope beyond hope. Her faith was certain. Her love kept her vigilant as she awaited the return of her Son.
For many centuries, it has been suggested that the first person to whom Jesus appeared after His Resurrection was His own mother. Pope Saint John Paul II believed this. Saint Ignatius of Loyola believed it. And many others throughout the centuries shared this belief.
For these reasons, Holy Saturday is an ideal day to ponder the pondering heart of our Blessed Mother. There are several times in Sacred Scripture where we are told that Mother Mary pondered the mysteries of her Son’s life in her heart. She was one of the few who stood by Him in His agony and death. She stood before the Cross and prayerfully pondered His perfect sacrifice. The Blessed Mother held His dead body in her arms and pondered where His spirit had gone. And today she keeps vigil, pondering His imminent return to her.
Ponder her pondering heart. Try to unite your own heart with hers. Try to understand what she was thinking and hoping. Try to feel what she felt this sorrowful day. Try to experience her faith, her trust and her joyful expectation.
So many people in this world walk in despair and confusion. So many have lost hope in the new life that awaits them. So many have their own form of interior death without allowing God to draw them into His Resurrection. So many people today need the hope that was so alive in the heart of our Blessed Mother that first Holy Saturday.
Ponder the reality of Holy Saturday in silence this day and allow the glorious heart of our Blessed Mother to inspire you and draw you more deeply into her life of faith, hope and love.
Dearest Mother Mary, on that first Holy Saturday, you kept vigil for your Son. You allowed the divine gift of hope to grow within you, and you allowed that hope to be your strength in the midst of the horror of the Cross. Pray for me that I may ponder your beautiful heart this day so that I, too, may be filled with hope as I endure the challenges of this earthly life. Give me a heart of joyful anticipation as I await the grace of new life our Lord so deeply desires to bestow upon me. Mother Mary, pray for me.  Jesus, I do trust in You.
 
Holy Saturday with Mother Mary
Opening Prayer: Jesus, like the women in today’s reading, I can be both fearful and overjoyed in this life of faith. Please increase my faith so that I can bring you my fears.
Encountering Christ:
1. Easter People: On this Holy Saturday, we wait with prayerful perseverance and hope during these dark hours while we remember Christ in the tomb. But a new day is about to dawn. St. John Paul II said, “Do not abandon yourself to despair. We are Easter people, and Alleluia is our song.” As Easter people, hope is our Christian identity. We are beloved sons and daughters of God who are called to believe that Christ is truly risen–to feel it deep in our bones–and then live this truth.
2. Do Not Be Afraid: The first disciples did not have the gift of hindsight, as we do. Jesus said he would rise again (Mark 9:31), but they had to live through his Crucifixion and those deathly quiet hours afterward without knowing what would happen next and armed with only their faith. When the women came to see the tomb, they must have been wondering and perhaps a little afraid of what they would find. The first words we hear from the angel and the resurrected Christ are, “Do not be afraid.” As Christians, we can be unafraid of death because we stand firm in our faith that Christ has won the victory for us. Jesus told John, “Do not be afraid. I am…the one who lives. Once I was dead, but now I am alive forever and ever” (Revelation 1:17-18). May we, like the women, hear those words of comfort from our King, the One who lived and died for us. May we see Christ’s tomb in the dark of the Easter Vigil as hopeful disciples who firmly believe he lives.
3. Humble Worship: “How beautiful are the feet upon the mountains of the one bringing good news” (Isaiah 52:7). Scripture tells us that St. Mary Magdalene had a special devotion to Christ’s precious feet. She wept over and anointed his feet in contrition for her sins (Luke 7:37-38). She stood courageously at the foot of his cross (John 19:25). What a humble devotion to worship at the feet of Our Lord. In this story, we hear how St. Mary Magdalene again worshiped at his feet: “They approached, embraced his feet, and did him homage” (Mark 28:9). May we humbly worship our Lord as St. Mary Magdalene did.
Conversing with Christ: Dear Jesus, I want to possess an unshakable faith, but I can be so easily shaken. Doubts creep in, and I find it difficult to trust in your providence. Root me in my identity as your beloved child, and then grant me the virtues I need to live out of this place of dignity. Help me proclaim like Isaiah, “God indeed is my salvation; I am confident and unafraid” (Isaiah 12:2).
Resolution: Lord, today, by your grace, I will examine my fears and bring them to you so that you might redeem them. 

No comments:

Post a Comment