Suy Niệm Tin Mừng Lễ Đức Mẹ Truyền Tin
Chúng ta hãy tưởng tượng nếu Thiên thần Gabriel, Tổng lãnh thiên thần đầy vinh quang, uy nghi hầu cận trước Ba Ngôi Chí Thánh, đến với chúng ta và truyển tin cho chúng ta là chúng ta được “đầy ân sủng” và “Chúa ở cùng với chúng ta”. Nếu được như thế thì đây chính thật là một trải nghiệm khó tả và đầy cảm hứng thú vị cho chúng ta! Và qua tin mừng hôm nay thì sự kiện này chính xác là những gì đã xảy ra cho cô thiếu nữ trẻ tuổi này, đấy là Đức Trinh Nữ Maria.
Hôm nay, chúng ta vui mừng mừng lễ trọng kính để nhớ đến Ngày Truyền Tin, đây lả một sự kiện đáng kinh ngạc đã diễn ra, đánh dấu thời khắc mà Thiên Chúa đã xuống trần, mặc lấy xác thịt con người trong cung lòng đầy dẫy phước hạnh của Đức Maria.
Chúng ta nên lưu ý rằng bắt đầu hôm nay thì chúng ta có đúng chín tháng để mừng đón ngày Chúa Giáng sinh. Hôm nay Giáo Hội ban cho chúng ta ngày Lễ Trọng thể này để mời gọi chúng ta cùng đồng hành với Đức Maria trong chín tháng sắp tới để cùng với đức Maria hân hoan vui mừng về sự ra đời của Con Thiên Chúa.
Chúng ta có thể bàn nhiều về sự kiện vinh dự đáng quan trọng này. Chúng ta có thể suy ngẫm về Mẹ Maria và sự Vô nhiễm Nguyên tội của Mẹ. Chúng ta có thể suy ngẫm về những lời mà tổng lãnh Thiên Thần đã nói với đức trinh nữ Maria. Chúng ta có thể suy ngẫm về những mầu nhiệm bí ẩn xung quanh về sự việc có thai của đức Maria và cách mà Thiên Chúa đã chọn để thực hiện lời hứa của Ngài và món quà đáng kính này. Và chúng ta có thể suy ngẫm nhiều hơn nữa. Mặc dù tất cả những khía cạnh này đều đáng để chúng ta suy ngẫm và cầu nguyện, chúng ta hãy tập trung vào phản ứng của người thiếu nữ trẻ này trước lời truyền tin của tổng lãnh thiên thần Gabriel.
Trước hết qua bài tin mừng, chúng ta thấy rằng Đức Mary đã “rất đau khổ” và “suy ngẫm rất kỹ” về những lời mà Tổng lãnh thiên thần Gabriel đã nói với cô. Việc đức trinh nữ Maria gặp phải những khổ sở và đầy rắc rối và khó nói này cho chúng ta thấy rằng Đức Maria còn quá trẻ và ngây thơ, trong trắng nên đức Maria đã không có kiến thức rộng rãi về những gì mà Tổng lãnh Thiên Thần đã loan báo cho cô. Nhưng việc đức Maria cân nhắc những lời nói cũng cho chúng ta thấy được sự cởi mở của cô ấy với sự hiểu biết đầy đủ hơn vì lòng Tin với đức vâng phục Thiên Chúa của cô.
Kế đến là việc đức Maria đã kiếm được một món quà kiến thức sâu sắc hơn qua cách cô đã hỏi lại tổng lãnh Thiên thần: "Làm thế nào điều này có thể xảy ra được, vì tôi không có quan hệ với bất cứ một người đàn ông nào?"
Câu hỏi này trước hết là sự đồng ý của cô trong niềm tin vào đức tin của cô, để rồi sau đó là sự yêu cầu tìm hiểu sâu hơn về sự mặc khải này. Đức tin là khả năng đồng ý với điều mà chúng ta chưa hiểu hết, nhưng đức tin chân chính luôn luôn biết tìm kiếm sự hiểu biết sâu sắc hơn; và đây chính là điều mà đức Maria đã làm.
Sau khi được Tổng lãnh thiên thần Gabriel ban cho một điều gì đó như là sự tiết lộ thêm, Đức Maria hoàn toàn chấp nhận những gì đã được tổng lãnh Thiên Thần tỏ lộ và cô sẵn sàng tin tưởng vào những gì cô đã được nghe là tất cả những gì cô cần biết trong thời điểm đó. Và sau đó cô ấy đã đưa ra những gì đã được gọi là "sự tán thành, đồng ý" của đức Maria, như được ghi chép lại, “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Người thực hiện cho tôi như lời sứ thần nói.”
Lời cầu nguyện này của Đức Maria là lời cầu nguyện tuyệt hảo trong việc cô thực sự đã khuất phục ý muốn của Thiên Chúa, và nó cũng là hình ảnh mẫu hoàn hảo cho cách tất cả chúng ta phải đáp lại ý muốn của Thiên Chúa. Chúng ta phải xem mình có phải là người tôi tớ thực sự biết sống theo ý của Ngài, và chúng ta phải hoàn toàn đón nhận bất cứ điều gì mà Thiên Chúa muốn ở chúng ta, chúng ta phải hoàn toàn hợp nhất ý muốn của chúng ta với thánh ý muốn của Ngài.
Hôm nay, chúng ta hãy suy gẫm về những lời này của Đức Maria: “Vâng tôi là tôi tớ của Chúa. xin Chúa thực hiện cho tôi như lời sứ thần tuyền”. Thiên Chúa cũng mong muốn chúng ta thể hiện thế nào với lời cầu nguyện của chúng ta? Thiên Chúa kêu gọi chúng ta phục vụ ý muốn thánh khiết nhất của Ngài như thế nào? Chúng ta có sẵn sàng hoàn toàn đồng ý với bất cứ những điều gì mà Chúa muốn ở chúng ta không? Khi chúng ta thành tâm suy ngẫm về lời cầu nguyện này của Đức Maria, chúng ta hãy tìm cách kết hợp sự phản ứng của đức Maria với chúng ta để chúng ta cũng sẽ là tôi tớ của Thiên Chúa cao cả nhất.
Lạy Thiên Chúa Cha trên trời, Chúa đã sai Con của Ngài đến để nhập thể trong cung lòng của Đức Trinh Nữ Maria. Tổng lãnh thiên thần Gabriel đến trong vinh danh Chúa để mang đến Tin mừng này cho nhân loại. Xin Chúa cho con luôn chú ý đến những lời Chúa truyền dạy đến cho chúng con khi Chúa muốn mời gọi con tham gia vào sứ mệnh thiêng liêng của Chúa là đưa Con Chúa đến thế gian, đến với những người chung quanh của chúng con bầng những việc làm nhân đức, những lởi nói và cách sống của chúng con.
Xin Chúa dạy chúng con biết thưa cùng Chúa: Chúng con xin vâng, Lạy Chúa, chúng con xin ến để phục vụ theo ý muốn lành thánh của Chúa. Lạy Chúa, chúng con tin vào Ngài.
Solemnity of the Annunciation, March 25 -Let it Be
The angel Gabriel was sent from God to a town of Galilee called Nazareth, to a virgin betrothed to a man named Joseph, of the house of David, and the virgin’s name was Mary. And coming to her, he said, “Hail, full of grace! The Lord is with you.” Luke 1:26–28
Imagine if the Angel Gabriel, the glorious Archangel who stands before the Most Holy Trinity, were to come to you and announce to you that you were “full of grace” and that “The Lord is with you.” What an indescribable and awe-inspiring experience that would be! And yet this is exactly what happened to this young teenager, the Blessed Virgin Mary.
We celebrate today this amazing event that took place, marking the moment when God took on human flesh within her blessed womb. Note that today is nine months before Christmas. The Church gives us this Solemnity today to invite us to walk with Mary over these coming nine months so as to join her in her rejoicing over the birth of her divine Son.
Much could be said about this glorious Solemnity. We could ponder Mother Mary and her Immaculate Conception. We could ponder the very words spoken by the Archangel. We could ponder the mystery surrounding her pregnancy and the way in which God chose to set this gift into motion. And we could ponder so much more. Though all of these aspects are worth fully pondering and praying over, let’s focus upon the reaction of this young woman to the angelic announcement.
First, we read that Mary was “greatly troubled” and “pondered” these words spoken by the Archangel. Being troubled reveals that Mary did not have full knowledge of what the Archangel was revealing. But the fact that she pondered the words also reveals her openness to a fuller understanding. She then seeks a deeper gift of knowledge by asking, “How can this be, since I have no relations with a man?” This response is first an assent of belief in faith followed by a request for a deeper understanding of this revelation. Faith is the ability to assent to that which we do not fully understand, but true faith always seeks a deeper understanding—and this is what Mary did.
After being given some further revelation by the Archangel, Mary fully accepts what was revealed and trusts that what she was told was all she needed to know at that time. And then she offers what has come to be known as her “fiat.” She says, “Behold, I am the handmaid of the Lord. May it be done to me according to your word.” This fiat of Mary is her perfect prayer of surrender to the will of God, and it is also the perfect model for how we all must respond to the will of God. We must see ourselves as true servants of His will, and we must fully embrace whatsoever God asks of us, completely uniting our wills to His.
Reflect, today, upon these words of our Blessed Mother: “Behold, I am the handmaid of the Lord. May it be done to me according to your word.” How is God asking you to make this your prayer also? How is God calling you to serve His most holy will? Are you willing to fully assent to anything and everything God asks of you? As you prayerfully reflect upon this fiat of our Blessed Mother, seek to unite her response to yours so that you, too, will be a servant of the most high God.
Father in Heaven, You sent Your Son to become incarnate in the womb of the Blessed Virgin Mary. Your glorious Archangel Gabriel brought forth this Good News. May I always be attentive to the messages You send forth to me as You invite me to join in Your divine mission of bringing Your Son into the world. I say “Yes” this day, dear Lord, to serve Your most holy will. Jesus, I trust in You.
Opening Prayer:
Lord on this beautiful feast day, help me to grow in my love for Mother Mary as I reflect on her “fiat.”
Encountering Christ:
1. “Fiat”: Mary’s Fiat was “a full ‘yes,’ total, for all her life, unconditional,” said Pope Francis (Angelus, December 8, 2016). “Mary’s ‘yes’ opened the way to God among us. It is the most important ‘yes’ in history, the humble ‘yes’ that overturns the arrogant ‘no’ of the origins, the faithful ‘yes’ that cures disobedience; the willing ‘yes’ that overturns the egoism of sin,” Pope Francis added. She was full of grace and completely conformed to the Father. Mary strove at every moment to fulfill God’s will in her life. We are less perfect, but must strive to give our “yes” to God as does our Mother Mary. “Sometimes, however, we are experts in the half-yes: we are good at feigning that we do not understand what God would like and what our conscience suggests to us,” Pope Francis says (ibid.). We grow in our capacity to say “yes” by becoming full of grace. When we avail ourselves of the sacraments, adhere to our Lenten sacrifices, and love others the way Christ does, our half-yes become “fiats” for the glory of God the Father.
2. Nature of Freedom: Pope Benedict wrote that the lowest type of freedom is choosing between right and wrong. The greatest freedom is to know the grace that God gives and offer it right back to God. This is what Mary freely chose to do, to know that she had received grace beyond measure–“Hail full of grace”–and to offer it right back to God by her “fiat.” It was a choice made out of the greatest possible freedom because she was choosing to do what God desired.
3. Christ Bearers: Mary brought the God-man into this world through her “yes” to the angel. He encouraged her with the words, “Do not be afraid, Mary, you have found favor with God.” We are offered a multitude of opportunities to bring Christ into this world—to give of ourselves in kindness, to swallow our pride, and incarnate Christ through our own personal “fiat” to God’s will. When we do so, we can take the words of the angel as our own encouragement: “Do not be afraid, you have found favor with God.”
Conversing with Christ: Lord, help me to imagine this moment when you became man. Mary was alone in her house, maybe in her bedroom, and the angel appeared to her. Because of her docility and simplicity of soul, she recognized your voice deep in her soul. The conversation with the angel was a conversation with you. Her “yes” to the messenger was a “yes” to you.
Resolution: Lord, today by your grace I will ask myself in the words of Pope Francis, “Today, what ‘yes’ must I say to God? Let us think about it. It will do us good.”
Reflection
In the Gospel reading, Jesus claims that a person will never experience death if that person keeps his word. Moreover, if Jesus could make such a claim, then he also claims he will not die.
If that were true, the Jews argue, then Jesus is greater than Abraham and all the prophets who all died. Jesus makes a rebuttal to this, "As for Abrahamn, your ancestor, he looked forward to the day when I would come, and he rejoiced when he saw it."
To which the Jews countered, "You are not yet fifty years old and you have seen Abraham?" To which Jesus replies, "Truly, I say to you, before Abraham was, I am." "I am" is the name given by God to Moses at the burning bush; "I am" is God's unique name. Jesus therefore formally claims that he is not only human, but also God! Scandalized at what they considered blasphemous, "they then picked up stones to throw at him" and to kill him. "But Jesus hid himself and left the Temple."
Do you believe that God incarnated himself in Jesus? That Jesus was human he was limited, finite and imperfect; he can make mistakes; he can be angry, exasperated, suffer and die.
If you do not believe that Jesus was God Incarnate, then you are like the Jews who picked up stones to reject and kill him. If you cannot believe that Jesus was God Incarnate, then you probably cannot also accept your being human yourself?
REFLECTION
The first reading where God sealed a covenant with Abraham provides a background why the Jews consider Abraham their father. The Jews found Jesus' claim, "I say to you, before Abraham was, I am," to be blasphemy and "they picked up stones to throw at him."
The Jews claimed they knew their God: Jesus told them their knowledge of God was nothing compared to his knowledge of God his Father: "I know him and if I were to say that I don't know him, I would be a liar like you. But I know him and I keep his word."
Are we like the Jews who claimed they knew God yet refused to listen to Jesus and to recognize the signs he gave them that he was indeed from God? As Jesus said, "I know him and keep his word": if we really knew God we will also keep his word.
No comments:
Post a Comment