Hôm nay Chúa Nhật Lễ Lá, ngày mà Đức Giáo Hoàng Benêdictô 16 đã gọi là "Khung cửa lớn để dẫn vào Tuần Thánh, tuần lề lễ mà Chúa Giêsu đã dọn con đường cho chính mình để hướng tới đỉnh cao của cuộc sống trần thế của Ngài" (Bài giảng tại Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới 27, 01 Tháng 4 2012) .
Đây là tuần lễ long trọng nhất trong năm của người Kitô giáo, trong tuần này chúng ta tưởng nhớ đến cuộc hành trình của Chúa chúng ta đến đền thờ Jerusalem, để hoàn tất sứ mệnh của Ngài như lời Thánh Kinh được ứng nghiệm và mở ra cho chúng ta một cảnh cửa mới cho sự sống đời đời cho nhân loại.
Khi Chúa Giêsu tiến vào Giêrusalem, Ngài đã được chào đón với nhiều nhiệt tình, và Ngài đã chấp nhận tình yêu và lòng sùng kính của những người đón tiếp Ngài.
Ngài là Vua của họ. Ngài là Đấng Messiah, và sự chào đón mà họ dành cho Ngài chỉ là một món quà nhạt nhẽo so với sự tôn thờ đích thực mà Ngài xứng đáng. Cho dù Chúa Giêsu vào Giêrusalem với sự chào đón vinh quang này, chưa đầy một tuần sau, Ngài sẽ rời Giêrusalem với cây thập giá nặng nề trên vai, Ngài vác nó ra ngoài tường thành để rồi bị đóng dinh treo trên đó và chết.
Khi chúng ta đối so sách sự tiến vào thành của Chúa Giêsu vào Chúa Nhật Lễ Lá với việc Ngài bị bắt, ngược đãi, bị xét xử trong phiên toà giả, bị vác thập giá và bị treo chết trên Thập giá, hai thái cực này dường như đối lập nhau trong gương kính. Vì trong đó có sự vui mừng và ngợi khen khi Ngài bước vào thành Gêrusalem, và sự đau buồn và sự kích động khi Ngài rời đi. Nhưng có phải hai sự kiện này đều khác nhau từ góc độ siêu nhiên? Từ quan điểm của Chúa Cha Trên trời, nhưng ngày cuối tuần này thì không gì khác hơn là tột đỉnh của điểm cuối cùng là sự vinh hiển trọn vẹn của Con Ngài. Hôm nay chúng ta nghe về Cuộc Thương Khó của Chúa Giê-su như được kể trong Tin Mừng Mác-cô. Nhưng vào thứ Sáu tuàn thánh, chúng ta sẽ nghe bài của Phúc âm về sự thương khó của thánh Gioan. Tin Mừng Thánh Mácô kể câu chuyện thương khó của Chúa một cách chi tiết rõ ràng, nhưng Tin Mừng của Thánh Gioan thì đặc biệt vì nó bổ sung thêm sự hiểu biết thiêng liêng về sự đóng đinh và cái chết của Chúa Giêsu không gì khác hơn là giờ phút vinh quang của Ngài.
Chúng ta sẽ thấy Thập giá của Ngài là ngai ân sủng mới của Ngài, và vinh quang trần thế mà Chúa Giêsu nhận được ngày nay khi Ngài tiến vào Giêrusalem sẽ được thực hiện trọn vẹn dưới góc nhìn siêu nhiên khi Ngài ngự lên Ngôi trên Thập Giá để chiếm lấy Vương quyền vĩnh cửu của Ngài.
Khi chúng ta bước vào tuần thánh, tuần lễ linh thiêng nhất trong năm, điều cần thiết là mỗi người chúng ta phải xem cuộc hành trình của Chúa Giêsu Kitô trong tuần này như sự kêu gọi chính mình vào trong cuộc sống. Chúng ta phải cùng Chúa Jesu Kitô của chúng ta tiến tới vinh quang của Thập giá.
Theo quan điểm thế gian, Thập giá không có ý nghĩa. Nhưng theo quan điểm của Chúa Cha trên trời, Thập giá không chỉ là nguồn gốc của vinh quang cao cả nhất của Con Ngài, mà Thạp Giá đó còn là con đường mà chúng ta giúp đưa chúng ta đến tới trong vinh quang với Chúa. Chúng ta phải chết với Ngài, hy sinh tất cả cho Ngài, chọn theo Ngài, và không thể kìm hãm được gì trong sự quyết tâm từ bỏ mạng sống của mình vì tình yêu. Hôm nay, chúng ta hãy suy ngẫm về những sự kiện mà chúng ta sẽ tưởng nhớ trong tuần này. Chúng ta hãy cam kết chia sẻ Thập Giá với Chúa Kitô, không phải chỉ như một sự tưởng nhớ về trí tuệ mà còn là một sự tham gia sống động. Thiên Chúa làm thế nào để kêu gọi chúng ta tiến bước trong cách hy sinh vì tình yêu? Thiên Chúa kêu gọi chúng ta can đảm đón nhận lời kêu gọi chúng ta là cho đi cuộc sống của chúng ta như thế nào? Chúng ta hãy cố gắng nhìn vào tuần này từ quan điểm của Chúa Cha trên trời và cầu nguyện rằng chúng ta cũng sẽ thấy những cách mà Thiên Chúa Cha đang kêu gọi chúng ta noi gương Con của Ngài. Chúng ta hãy ra đi và chết với Ngài, vì chính trong Thập giá của Đức Chúa Giêsu Kitô, chúng ta sẽ khám phá ra sự vinh hiển đời đời của Ngài. Chúng ta hãy cầu xin Chúa Giêsu, chúa tể của chúng ta kéo chúng ta vào cuộc khổ nạn vinh quang của Ngài, và giúp chúng ta nhìn thấy sự vinh hiển qua Thập giá của Ngài. Chúng ta hãy cầu xin Chúa Giêsu ban cho chúng ta có được những hồng ân mà chúng ta cần có để chia sẻ đầy đủ hơn về cuộc sống của Ngài và tình yêu hy sinh biến hoá của Chúa.Lạy Chúa Giêsu, chúng con tin cậy nơi Chúa.
Sunday, March 28, 2021- Palm Sunday of the Lord’s Passion (Year B)
In the Gospel before the procession into the Church, I was repeating the word of people who welcomed Jesus to Jerusalem as they cried out: “Hosanna! Blessed is he who comes in the name of the Lord! Blessed is the kingdom of our father David that is to come! Hosanna in the highest!” (Mark 11:9–10)
And then, in the Passion reading, Fr. Donahue wants me to take part of the crowd so I have to yell “crucify him, crucify him…”
I was a good guy before entering the church, now I am a bad guy.
As Jesus entered Jerusalem at the beginning of the first Holy Week, He was welcomed with much enthusiasm, and He accepted the love and devotion of those who welcomed Him. He was their King. He was the Messiah, and the welcome they gave Him was but a pale gift of the true adoration He deserved. And though Jesus entered Jerusalem with this glorious welcome, less than a week later, He would leave Jerusalem with a heavy cross on His shoulders, carrying it outside the city walls to die.
When we contrast the entrance of Jesus on Palm Sunday with His arrest, abuse, mock trial, carrying of the cross and death, these two extremes do appear to be at the opposite ends of the spectrum.
There is rejoicing and praise as He enters, and sorrow and shock as He leaves. But are these two events all that different from a divine perspective? From the perspective of the Father in Heaven, the end of the week is nothing other than the ultimate culmination of the full glory of His Son.
Today we read the long and beautiful account of the Passion of Jesus as told in Mark’s Gospel. But on Friday we will read the account of John’s Gospel.
Mark’s Gospel tells the story in clear detail, but John’s Gospel will most notably add the spiritual insight that Jesus’ crucifixion and death is nothing other than His hour of glory. We will see His Cross as His new throne of grace, and the earthly glory Jesus receives today as He enters Jerusalem will be fully realized from a divine perspective as He mounts His Throne of the Cross to take up His eternal Kingship.
As we enter into the holiest week of the year, it is essential that each of us see the journey of Christ this week as our own calling in life.
We must journey toward the glory of the Cross with our Lord. From a worldly perspective, the Cross does not make sense. But from the perspective of the Father in Heaven, the Cross is not only the source of the greatest glory of His Son, but it is also the path by which we share in that glory.
We must die with Him, sacrifice all for Him, choose to follow Him, and hold nothing back in our resolve to lay down our lives out of love.
Today, let us reflect upon the events we will commemorate this week. Let’s commit yourself to share in them, not just as an intellectual remembrance but as a living participation.
How is God calling us to step forward in a sacrificial way out of love? How is God calling us to courageously embrace our calling to give our life away?
Strive to see this week from the perspective of the Father in Heaven and pray that we will also see the ways in which the Father is calling us to imitate His Son.
Let us go and die with Him, for it is in the Cross of Jesus Christ that we will discover His eternal glory. Let’s ask our lord Jesus to draw us into His glorious Passion, and help us to see the glory of His Cross. Let’s ask Our Lord Jesus to give us the grace we need to share more fully in His life of transforming sacrificial love. Lord Jesus, we trust in You.
Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật lễ Lá. Năm B
Hôm nay Chúa Nhật Lễ Lá, ngày mà Đức Giáo Hoàng Benêdictô 16 đã gọi là "Khung cửa lớn để dẫn vào Tuần Thánh, tuần lề lễ mà Chúa Giêsu đã dọn con đường cho chính mình để hướng tới đỉnh cao của cuộc sống trần thế của Ngài" (Bài giảng tại Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới 27, 01 Tháng 4 2012) .
Đây là tuần lễ long trọng nhất trong năm của người Kitô giáo, trong tuần này chúng ta tưởng nhớ đến cuộc hành trình của Chúa chúng ta đến đền thờ Jerusalem, để hoàn tất sứ mệnh của Ngài như lời Thánh Kinh được ứng nghiệm và mở ra cho chúng ta một cảnh cửa mới cho sự sống đời đời cho nhân loại.
Khi Chúa Giêsu tiến vào Giêrusalem, Ngài đã được chào đón với nhiều nhiệt tình, và Ngài đã chấp nhận tình yêu và lòng sùng kính của những người đón tiếp Ngài.
Ngài là Vua của họ. Ngài là Đấng Messiah, và sự chào đón mà họ dành cho Ngài chỉ là một món quà nhạt nhẽo so với sự tôn thờ đích thực mà Ngài xứng đáng. Cho dù Chúa Giêsu vào Giêrusalem với sự chào đón vinh quang này, chưa đầy một tuần sau, Ngài sẽ rời Giêrusalem với cây thập giá nặng nề trên vai, Ngài vác nó ra ngoài tường thành để rồi bị đóng dinh treo trên đó và chết.
Khi chúng ta đối so sách sự tiến vào thành của Chúa Giêsu vào Chúa Nhật Lễ Lá với việc Ngài bị bắt, ngược đãi, bị xét xử trong phiên toà giả, bị vác thập giá và bị treo chết trên Thập giá, hai thái cực này dường như đối lập nhau trong gương kính. Vì trong đó có sự vui mừng và ngợi khen khi Ngài bước vào thành Gêrusalem, và sự đau buồn và sự kích động khi Ngài rời đi. Nhưng có phải hai sự kiện này đều khác nhau từ góc độ siêu nhiên? Từ quan điểm của Chúa Cha Trên trời, nhưng ngày cuối tuần này thì không gì khác hơn là tột đỉnh của điểm cuối cùng là sự vinh hiển trọn vẹn của Con Ngài. Hôm nay chúng ta nghe về Cuộc Thương Khó của Chúa Giê-su như được kể trong Tin Mừng Mác-cô. Nhưng vào thứ Sáu tuàn thánh, chúng ta sẽ nghe bài của Phúc âm về sự thương khó của thánh Gioan. Tin Mừng Thánh Mácô kể câu chuyện thương khó của Chúa một cách chi tiết rõ ràng, nhưng Tin Mừng của Thánh Gioan thì đặc biệt vì nó bổ sung thêm sự hiểu biết thiêng liêng về sự đóng đinh và cái chết của Chúa Giêsu không gì khác hơn là giờ phút vinh quang của Ngài.
Chúng ta sẽ thấy Thập giá của Ngài là ngai ân sủng mới của Ngài, và vinh quang trần thế mà Chúa Giêsu nhận được ngày nay khi Ngài tiến vào Giêrusalem sẽ được thực hiện trọn vẹn dưới góc nhìn siêu nhiên khi Ngài ngự lên Ngôi trên Thập Giá để chiếm lấy Vương quyền vĩnh cửu của Ngài.
Khi chúng ta bước vào tuần thánh, tuần lễ linh thiêng nhất trong năm, điều cần thiết là mỗi người chúng ta phải xem cuộc hành trình của Chúa Giêsu Kitô trong tuần này như sự kêu gọi chính mình vào trong cuộc sống. Chúng ta phải cùng Chúa Jesu Kitô của chúng ta tiến tới vinh quang của Thập giá.
Theo quan điểm thế gian, Thập giá không có ý nghĩa. Nhưng theo quan điểm của Chúa Cha trên trời, Thập giá không chỉ là nguồn gốc của vinh quang cao cả nhất của Con Ngài, mà Thạp Giá đó còn là con đường mà chúng ta giúp đưa chúng ta đến tới trong vinh quang với Chúa. Chúng ta phải chết với Ngài, hy sinh tất cả cho Ngài, chọn theo Ngài, và không thể kìm hãm được gì trong sự quyết tâm từ bỏ mạng sống của mình vì tình yêu.
Hôm nay, chúng ta hãy suy ngẫm về những sự kiện mà chúng ta sẽ tưởng nhớ trong tuần này. Chúng ta hãy cam kết chia sẻ Thập Giá với Chúa Kitô, không phải chỉ như một sự tưởng nhớ về trí tuệ mà còn là một sự tham gia sống động. Thiên Chúa làm thế nào để kêu gọi chúng ta tiến bước trong cách hy sinh vì tình yêu? Thiên Chúa kêu gọi chúng ta can đảm đón nhận lời kêu gọi chúng ta là cho đi cuộc sống của chúng ta như thế nào?
Chúng ta hãy cố gắng nhìn vào tuần này từ quan điểm của Chúa Cha trên trời và cầu nguyện rằng chúng ta cũng sẽ thấy những cách mà Thiên Chúa Cha đang kêu gọi chúng ta noi gương Con của Ngài. Chúng ta hãy ra đi và chết với Ngài, vì chính trong Thập giá của Đức Chúa Giêsu Kitô, chúng ta sẽ khám phá ra sự vinh hiển đời đời của Ngài. Chúng ta hãy cầu xin Chúa Giêsu, chúa tể của chúng ta kéo chúng ta vào cuộc khổ nạn vinh quang của Ngài, và giúp chúng ta nhìn thấy sự vinh hiển qua Thập giá của Ngài. Chúng ta hãy cầu xin Chúa Giêsu ban cho chúng ta có được những hồng ân mà chúng ta cần có để chia sẻ đầy đủ hơn về cuộc sống của Ngài và tình yêu hy sinh biến hoá của Chúa.Lạy Chúa Giêsu, chúng con tin cậy nơi Chúa.
Sunday, March 28, 2021From Glory to Glory
Palm Sunday of the Lord’s Passion (Year B)
Those preceding him as well as those following kept crying out:
“Hosanna! Blessed is he who comes in the name of the Lord!
Blessed is the kingdom of our father David that is to come!
Hosanna in the highest!” Mark 11:9–10
As Jesus entered Jerusalem at the beginning of the first Holy Week, He was welcomed with much enthusiasm, and He accepted the love and devotion of those who welcomed Him. He was their King. He was the Messiah, and the welcome they gave to Him was but a pale gift of the true adoration He deserved. And though Jesus entered Jerusalem with this glorious welcome, less than a week later He would leave Jerusalem with a heavy cross on His shoulders, carrying it outside the city walls to die.
When we contrast the entry of Jesus on Palm Sunday with His arrest, abuse, mock trial, carrying of the cross and death, these two extremes do appear to be at the opposite ends of the spectrum. There is rejoicing and praise as He enters, and sorrow and shock as He leaves. But are these two events all that different from a divine perspective? From the perspective of the Father in Heaven, the end of the week is nothing other than the ultimate culmination of the full glory of His Son.
Today we read the long and beautiful account of the Passion of Jesus as told in Mark’s Gospel. But on Friday we will read the account of John’s Gospel. Mark’s Gospel tells the story in clear detail, but John’s Gospel will most notably add the spiritual insight that Jesus’ crucifixion and death is nothing other than His hour of glory. We will see His Cross as His new throne of grace, and the earthly glory Jesus receives today as He enters Jerusalem will be fully realized from a divine perspective as He mounts His Throne of the Cross to take up His eternal Kingship.
As we enter into the holiest week of the year, it is essential that each of us see the journey of Christ this week as our own calling in life. We must journey toward the glory of the Cross with our Lord. From a worldly perspective, the Cross does not make sense. But from the perspective of the Father in Heaven, the Cross is not only the source of the greatest glory of His Son, but it is also the path by which we share in that glory. We must die with Him, sacrifice all for Him, choose to follow Him, and hold nothing back in our resolve to lay down our lives out of love.
Reflect, today, upon the events you will commemorate this week. Commit yourself to share in them, not just as an intellectual remembrance but as a living participation. How is God calling You to step forward in a sacrificial way out of love? How is God calling you to courageously embrace your calling to give your life away? Strive to see this week from the perspective of the Father in Heaven and pray that you will also see the ways in which the Father is calling you to imitate His Son. Let us go and die with Him, for it is in the Cross of Christ that we will discover His eternal glory.
My glorious King, You are worthy of all praise and adoration. Hosanna to You, hosanna in the highest! Draw me into Your glorious passion, dear Lord, and help me to see the glory of Your Cross. As I see its glory, give me the grace I need to share more fully in Your life of transforming sacrificial love. Jesus, I trust in You.
No comments:
Post a Comment