Suy Niệm thứ Năm Tuần thứ 2 mùa Chay- March 4, 2021
Lạy Chúa
Giêsu Thánh Thể, giờ đây chúng con quỳ gối trước mắt Chúa Thánh
Thể trong giờ kinh chiều nay, xin Chúa
giúp chúng con trong lời cầu nguyện này để
chúng con biết ngày càng mở rộng trái tim của mình nhiều
hơn với Chúa để chúng con có thể bắt đầu mở
lòng với những người khác,
những người cô đơn hoạn nạn, những người đói khổ vì tất cả họ là con cái
của Chúa. Xin Chúa giúp chúng
con biết yêu họ như Chúa yêu chúng con.
Thưa
quý ÔBACE, Những sự gì
có thể giúp chúng ta, mỗi khi chúng ta gặp phải những cơn thử thách,
tai ương và hoạn nạn ập đến bất ngờ? Tiên tri Giê-rê-mia nói với chúng ta
trong bài đọc thứ nhất hôm nay: Phúc cho người tin cậy Ðức Yavê, và lấy Yavê làm chốn cậy trông. Nó vì như cây trồng bên nước, và đâm rễ bên cạnh
suối trong; nó sẽ không sợ nắng hè đến; lá của nó sẽ cứ xanh
tươi; vào năm hạn hán, nó cũng chẳng e sợ, nó sẽ không bao giờ ngưng ra trái.(Giê-rê-mi
17: 7-8).
Thiên
Chúa sẽ không chỉ là niềm an ủi của họ,
mà còn là nguồn hy vọng và niềm vui vô tận của họ. Câu chuyện ngụ ngôn của Chúa
Giê-su nói về những sự đau khổ của người nghèo khổ ăn xin Lazarô cũng cho
chúng ta thấy được một điểm tương tự. Trong câu chuyện này, Chúa Giêsu đã vẽ ra một
khung cảnh tương phản đầy kịch tính;
giàu và nghèo, thiên đường và địa ngục, lòng trắc ẩn và sự thờ ơ, hòa
nhập và loại trừ. Người đàn ông giàu có tận hưởng cuộc sống của ông ta. Ông ta
có quần áo đẹp nhất và thức ăn ngon nhất. Ông ta có rất nhiều tiền và ông ta đã
sử dụng nó cho lợi ích của riêng mình. Hãy nhớ rằng, người Do Thái tin rằng nếu
một người sống công chính, thì Thiên Chúa sẽ ban phước cho ông ta được giàu
có, có sức khỏe tốt và nhiều lợi ích khác. Có lẽ người đàn ông này đã được
bình an, và ông ta nghĩ rằng Thiên Chúa đã hài lòng về cách sống của ông ta.
Vậy mà trước cổng nhà ông, có kẻ đáng lẽ đã cướp đi sự bình an, thoải mái yên
lành của ông.
Chúng
ta cũng thấy sự đảo ngược tài sản đột ngột và đáng kể. Lazarô không phải chỉ là
một người nghèo xơ xác mà còn là một con người luôn đau bệnh, ốm yếu và
không thể tự lo được cho chính mình. Anh phải đi ăn xin những mẩu bánh
vụn để sống qua ngày. Anh ta bị "đặt" trước cổng nhà người phú
ông giàu có. Những con chó liếm vết thương lở loét của anh ta có lẽ cũng đã ngoặm
đi những mẩu bánh mà anh nhặt dưới bàn ăn của người phú hộ giàu có.
Chó trong thế giới cổ đại tượng trưng cho sự khinh miệt. Việc chịu đựng sự dày
vò của những con chó man rợ này chỉ làm tăng thêm sự khốn khó và đau khổ thêm
cho Lazarô, người đàn ông tội nghiệp.
Người đàn ông giàu có đối xử với
người ăn xin bằng sự khinh bỉ và thờ ơ, cho đến khi ông ta nhận thấy vận may
của mình bị đảo ngược vào cuối đời! Trong
chương trình cứu rỗi của Thiên Chúa, những người giàu có và luôn luôn nắm
giữ của cải và những gì họ có, đến phút cuối cùng thì họ sẽ mất hết tất
cả, trong khi đó những người rộng lượng biết chia sẻ những gì họ có,
họ sẽ nhận lại nhiều hơn gấp nhiều lần những gì họ đã cho đi.
Tên Lazarô có nghĩa là “Thiên Chúa hộ phù” của tôi. Cho dù Lazarô có một cuộc đời bất hạnh và đau khổ, nhưng anh
ta đã không mất hy vọng vào Chúa. Đôi mắt của anh ta luôn đang ngắm nhìn vào
một kho báu đang được cất giữ cho anh ta ở trên thiên đàng. Tuy nhiên, ông
phú hộ giàu có kia không thể nhìn thấy những thứ khác to lớn hơn ngoài mớ
của cải vật chất và tài sản to lớn của ông. Ông ta ấy không phải chỉ có tất
cả những thứ ông ta cần, mà ông ta còn ích kỷ dành lấy tất cả những gì ông
ta có riêng cho bản thân. Ông ta quá mải mê với những gì mình có và sở hữu mà
không để ý đến nhu cầu của những người xung quanh. Ông ta đã đánh mất Thiên
Chúa và kho báu trên trời vì ông ta quá bận tâm tìm kiếm hạnh phúc trong vật
chất của thế gian. Người giàu có chỉ biết phục vụ của cải vật chất,
thoả mãn cho bản thân của mình hơn là Thiên Chúa. Để rồi cuối cùng người
đàn ông giàu có đó, ông phú hộ đó đã trở thành một người ăn xin trong hoả
ngục!
Nhiều người trong chúng ta có cuộc sống thoải mái. Thế nhưng, Thiên Chúa có thấy nơi chúng ta bất cứ hình ảnh
nào hay những gì Ngài đã thấy ở nơi người đàn
ông giàu có trong bài Tin Mừng không? Làm thế nào để chúng ta nhận thức được những người
nghèo khổ hay thiếu thốn đang sống gần chúng ta? Có
lẽ chúng ta có thể không thấy họ trước cửa nhà hay đi qua họ mỗi khi bước vào nhà, nhưng có lẽ chúng ta đã thấy họ trên những góc đường mỗi khi chúng ta đi làm, đi học hoặc đi mau sắm.
Không ai trong chúng ta có thể chăm sóc, hay chia sẻ với tất cả những
người khó khăn trên thế giới, nhưng chúng ta chắc chắn có thể giúp hay chia sẻ phần nào cho những
người chúng ta gặp trong cuộc sống.
Trong sứ điệp Mùa Chay năm 2017 Đức Giáo Hoàng
Phanxicô đã viết: “Ladarô dạy chúng ta rằng tha nhân là một hồng ân… Dụ
ngôn này, trước hết, mời gọi chúng ta mở cửa lòng mình cho tha nhân vì mỗi
người đều là một hồng ân, dù cho người ấy là láng giềng của chúng ta hay một
người ăn xin vô danh. Mùa Chay là mùa thuận tiện để mở cửa cho tất cả những ai
đang túng quẫn và nhận ra nơi họ khuôn mặt của Chúa Kitô”.
Lạy Chúa, xin cho
chúng con luôn biết ghi sâu vào lòng lời của Đức Chúa đã nói qua miệng tiên tri
Giêrêmia: “Ta sẽ thưởng phạt ai nấy tùy theo cách nó sống và việc nó làm”; để
chúng con có cách hành xử cho đúng trong Mùa Chay thánh này.
Thưa
quý ÔBACE,
Là
người Công Giáo, Chúng ta có biết là chúng ta sẽ
tìm được niềm vui và sự tự do khi chúng ta có được Thiên Chúa là kho tàng châu
báu đích thực và bền lâu của chúng ta không? Trong thư gởi cho giáo đoàn
Do Thái, Thánh nPhaolô đã viết: Vì tất cả những ai biết đặt niềm hy
vọng và sự an toàn của họ trên thiên đàng, họ sẽ không phải thất vọng và
thua thiệt (xem Hebrews 6:19).
Lạy
Chúa Giêsu Thánh Thể, Chúa là niềm vui và là kho báu của chúng con. Xin
Chúa hãy làm cho chúng con được trở nên giàu có của cải thiên đàng và ban
cho chúng con có một tấm lòng rộng lượng để chúng con có thể chia sẻ với
người khác những kho tàng vật chất và tinh thần mà Chúa đã ban cho Chúng con.
Xin Chúa mở mắt chúng con để chúng con thấy được những người anh em đang đói khổ xung
quanh
chúng con; xin Chúa
mở
tim của chúng con để chúng con biết cảm thông với những sự bất hạnh của anh em chúng con; xin Chúa mở đôi bàn tay của chúng con để chúng con biết chia
những gì chúng có; và xin Chúa mở miệng chúng con để chúng con biết nói lời yêu
thương với anh chị em xung quanh chúng
con. Amen
Meditation:
Lord, help me in this prayer to open my heart
more and more to you so that I may begin to open it to others. They are your
children. Help me to love them as you do.
What sustains you when
trials and affliction come your way? The prophet Jeremiah tells us that whoever
relies on God will not be disappointed or be in want when everything around
them dries up or disappears (Jeremiah 17:7-8). God will not only be their
consolation, but their inexhaustible source of hope and joy as well.
We lose what we hold on to - we gain what we
give away
Jesus' parable about
the afflictions of the poor man Lazarus brings home a similar point. In this
story Jesus paints a dramatic scene of contrasts - riches and poverty, heaven
and hell, compassion and indifference, inclusion and exclusion. We also see an
abrupt and dramatic reversal of fortune.
The rich man enjoyed life. He had the finest
clothes and the best foods. He had lots of money and he used it for his own
benefit. Remember, the Jews believed that if a man was righteous, God would
bless him with riches, health, and many other benefits. Perhaps this man was at
peace, thinking that God had been pleased by the way he lived. Yet at his gate,
there was someone who should have stolen his peace away.
Lazarus was not only
poor, but sick and unable to fend for himself. He was "laid" at the
gates of the rich man's house. The dogs which licked his sores probably also
stole the little bread he got for himself. Dogs in the ancient world symbolized
contempt. Enduring the torment of these savage dogs only added to the poor
man's miseries and sufferings.
The rich man treated
the beggar with contempt and indifference, until he found his fortunes reversed
at the end of his life! In God's economy, those who hold on possessively to
what they have, lose it all in the end, while those who share generously
receive back many times more than they gave away.
Do not lose hope - God
rewards those who trust in him
The name Lazarus means God
is my help. Despite a life of misfortune and suffering, Lazarus did not
lose hope in God. His eyes were set on a treasure stored up for him in heaven.
The rich man, however, could not see beyond his material wealth and
possessions. He not only had everything he needed, he selfishly spent all he
had on himself. He was too absorbed in what he possessed to notice the needs of
those around him. He lost sight of God and the treasure of heaven because he
was preoccupied with seeking happiness in material things. He served wealth
rather than God. In the end the rich man became a beggar!
Many of us lead comfortable lives. Does God see
in us any semblance of what he saw in the rich man? How aware are we of the
poor or needy who live nearby? We may not walk over them every time we enter
our house, but perhaps we see them on our way to work or school or the
supermarket. None of us can take care of all the needy people in the world, but
we can certainly help them one at a time.
Do you know the joy
and freedom of possessing God as your true and lasting treasure? Those who put
their hope and security in heaven will not be disappointed (see Hebrews 6:19).
Lord Jesus, you are my joy and my treasure.
Make me rich in the things of heaven and give me a generous heart that I may
freely share with others the spiritual and material treasures you have given to
me.
Lord, open my eyes to see life as you see it. Show me how you
want me to use my gifts for others, and where I may be holding back. You taught
us the spiritual and corporal works of mercy and I know that these please you.
May I seize the opportunity to serve everyone in my path, according to your
holy will.
No comments:
Post a Comment