Suy Niệm Tin
Mừng thứ Năm Tuần thứ 9 Thường niên
Qua bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu dậy chúng ta là:
Chúng được ơn cứu rỗi hay được lên thiên đàng không phải là chỉ biết tuân theo
những lề luật hay là cố né tránh những chuyện khỏi rắc rối, gây ra tội lỗi,
Nhưng chúng ta đươc Chúa đảm bảo là Chúa Kitô sẽ luôn luôn đồng hành với chúng
ta khi chúng ta đến với Ngài. Nếu chúng ta cùng chết với Ngài, chúng ta sẽ cùng
được hưởng phúc với Ngài và nếu chúng ta chịu đựng đau khổ với Ngài ta; chúng
ta sẽ cùng đồng hưởng tôn nhan Chúa trên Trời với Ngài.
Thậm chí
nếu chúng ta không trung tín với Chúa, Chúa Giêsu vẫn luôn trung tín với chúng
ta, Ngài không thể từ bỏ chính mình, và chúng ta là một phần của Ngài, Cuộc
sống của chúng ta phải sống một trong những yêu tố như yêu thương và phục vụ,
cũng giống như cuộc đời của Chúa Kitô. Trong nhiều cách dù nhỏ, hay to lớn,
chúng ta cũng phải vác thập giá của chúng ta và đi theo Chúa. Vì cuộc hành
trình đức tin của chúng ta là một trong những quan hệ với Chúa Giêsu.
Giới răn trọng
nhất mà Chúa Giêsu đã dạy cho người luật sĩ trong bài Tin Mừng hôm nay là kim
chỉ nam để hướng dẫn cuộc sống của chúng ta. Yêu Mến Thiên Chúa hết lòng, hết
sức và trên tất cả mọi thứ mà ở nơi chúng ta, và yêu những người chung quanh
như chúng ta yêu chính mình, Nếu chúng ta làm được điều đó, ngay cả những khi
chúng ta lầm nỡ, chúng ta sẽ sống, Điều này trên thực tế là luật pháp duy nhất
mà thật sự là Chúa Giêsu đã đã ban cho chúng ta; tất cả những lề luật khác, đơn thuần chỉ là
biểu hiện của một nguyên tắc cơ bản mà vũ trụ này được cai trị. Tình yêu là động lực đê cho các hành tinh,
các ngôi sao tinh tú được di chuyển trong vũ trụ của chúng ta, và vì vậy “tình
yêu” phải hiện diện trong trái tim của chúng ta, trong tâm hồn, và linh hồn.
Khi
chúng ta khép kín tâm hồn và không có tình yêu, chúng ta đã đóng cửa tâm hồn và
để Thiên Chúa ở bên ngoài. Giới răn trọng nhất này nên phải là một phần suy
niệm và kiểm thảo hàng ngày của chúng ta.
Reflection SG
Being saved or going to heaven is
far more than just obeying the rules or staying out of trouble. We are assured
that Christ walks with us as we walk with him. If we die with him, we will rise
with him; and if we endure with him; we will reign with him.
Even
if we are not faithful, Jesus is ; he cannot deny himself, and we are part of him.
Our life must be one of love and service, just as his life was. In many small
ways, and sometimes big ones, we too must take up our cross and follow him. Our
faith journey is a partnership with Jesus.
The
great commandment that Jesus gave the earnest scribe is the compass by which we
guide our life. Love God with everything that is in you, and love your neighbor
as if he or she were part of yourself. If we do that, even if we have made many
mistakes, we will live. This in fact is the only real law that Jesus gave us -
all of the other laws are merely expressions of this one fundamental principle
by which the universe is ruled. Love powers the planets and stars and all that
is in our universe, and so it must power our hearts, minds, and souls. When we shut
out love, we have shut out God. This great commandment should be part of our
daily meditation and reflection. Lord, help me to pattern my life on Your love
commandment.
REFLECTION
The segments of Mark's Gospel we read in the liturgies of the first half of this week tell of the tensions that existed between Jesus and Israel's religious and secular leaders. Some of Jesus' enemies wanted him arrested, others ridiculed him and his teaching, and still others sought to entrap him in a verbal contradiction. In today's reading, a scribe questions Jesus. Anyone familiar with the various groups that populate the Gospels, given the context, would expect the scribe to launch into another attack on Jesus. All scribes, after all, are Pharisees' men. Along with the priests and the Herodians and the Pharisee all scribes are hostile to Jesus. And so we might tend to classify a person and judge him as we would judge the group in which he belongs. But this is unjust and unfair. The scribe in today's Gospel is there not to entrap Jesus but to ask a sincere religious question of him.
The segments of Mark's Gospel we read in the liturgies of the first half of this week tell of the tensions that existed between Jesus and Israel's religious and secular leaders. Some of Jesus' enemies wanted him arrested, others ridiculed him and his teaching, and still others sought to entrap him in a verbal contradiction. In today's reading, a scribe questions Jesus. Anyone familiar with the various groups that populate the Gospels, given the context, would expect the scribe to launch into another attack on Jesus. All scribes, after all, are Pharisees' men. Along with the priests and the Herodians and the Pharisee all scribes are hostile to Jesus. And so we might tend to classify a person and judge him as we would judge the group in which he belongs. But this is unjust and unfair. The scribe in today's Gospel is there not to entrap Jesus but to ask a sincere religious question of him.
Jesus
recognizes this and treats the scribe with respect. He even praises him,
indicating that his comment on Jesus' response to his question shows him to be
a sincere person who is not far from the kingdom of God.
Jesus
could have assumed, as we might well have done, that the scribe should be
classified as his enemy. But Jesus doesn't believe in stereotypes and
prejudices. Jim Auer suggests that we ask ourselves a series of questions: "Whose goodness am I unable to
see simply because of who or what they are, what they belong to or believe in,
where they live or what they look like." The response we give to these
questions, he suggests, will tell us how close we are to the reign of God.
No comments:
Post a Comment