Suy Niệm thứ tư Ngày 24-2020 Lễ Sinh Nhật Thánh Gian
Tẩy Giả
Thánh Gian Tẩy Giả được sinh ra
trong hoàn cảnh kỳ lạ. Khi đến lúc đặt tên
cho đứa trẻ Gioan. Những người than, hàng xóm đã tập trung trong bữa tiệc gia đình và muốn đặt tên đứa trẻ theo tên của người
cha
là Zechariah. Nhưng
bà Elizabeth không
tán thành và
bà tuyên bố rằng con trẻ phải đặt tên là Gioan
theo như lời sứ thần truyền cho ông Zachariah, thế
nhưng bà đã bị những người bà con trong thân tôđc phản đội. Họ đành gọi ông
Zechariah để hỏi ý ông, Vì ông bị Chúa phạt câm nên
ông đã xin tấm bảng và ông viết là Gioan Sau đó ông đã hết bị câm và
ca ngợi Thiên Chúa trong sự ngạc nhiên của
mọi người..
Trong Kinh thánh,
việc đặt tên của một người biểu thị vai trò và đóng góp độc nhất của người đó
cho kế hoạch cứu rỗi của Chúa. Bằng cách tách tên Thánh Gioan ra khỏi lịch sử
gia đình của mình, Người viết Tin Mừng này đã thu hút sự chú
ý của chúng ta về nguồn thiêng liêng của tên Thánh Gioan. Thánh Gioan được
hình thành nhờ sự can thiệp của Thiên Chúa, được đặt tên
theo mệnh lệnh của Thiên Chúa. Nói cách khác,
tên Gioan đích thực đã được đích thân
Chúa chọn. Và trong việc nêu tên của Thánh
Gioan, chúng ta được hướng dẫn để suy nghĩ về
ý nghĩa cá nhân của Thánh Gioan trong lịch sử. Như Tháng
Phaolô
đã cho cúng ta thấy trong bài đọc thứ hai, với Thánh
Gioan tẩy Giả, nhiệm vụ rảo giảng Tin Mừng của Chúa Giêsu bắt
đầu.
Có lẽ, hôm nay là
thời điểm tốt để chúng ta suy ngậm về tên của chính mình, cũng như về vai trò và đóng góp mà
chúng ta đang thực hiện cho kế hoạch cứu rỗi
của Thiên Chúa. Chúng
ta hãy
nhớ rằng, sự ra đời của chúng ta không phải là một sự ngẫu nhiên hay một sự kiện không
đáng kể trong con mắt của
Thiên Chúa. Chúa đưa chúng
ta
vào thế giới với một mục đích và chúng ta phải
có
trách nhiệm khám phá và hoàn thành cái nhiệm vụ
đó với
tất cả những khả năng tốt nhất của chúng ta.
Lạy Chúa, xin giúp
chúng con khám phá ra
được cá vị
trí và vai trò độc đáo của chúng con trong lịch sử làm người trong nhân loại của chúng con
Wednesday
June 24, 2020 The Nativity of St John the Baptist: - Is. 49:1-6; Lk. 1:57-66,80
John the Baptist was born under
strange circumstances. Now the time had come for his parents to name the child.
The relatives and neighbours who had gathered for the ceremony expected the
child to be named after his father, Zechariah. When Elizabeth intervened and
stated that the child’s name would be John, her proposal was met with
objection. They appealed to Zechariah. His affirmation that “His name is John”
evokes surprise and a sense of wonder.
In the Scriptures, the naming of a person
signifies his or her unique role and contribution to God’s plan of salvation.
By disassociating John’s name from his family history, the Gospel writer draws
our attention to the divine source of John’s name. John, who was conceived by
divine intervention, was named by divine mandate. In other words, John’s name
was personally chosen by God. And by stating the naming of John, we are led to
reflect on John’s personal significance in history. As Paul points out in the
second reading, with John the Baptist, the mission of Jesus begins.
Perhaps, today is a good time to
reflect on your own name, as well as on the role and contribution you are
making to God’s salvific plan. Remember, your birth was no accident or an
insignificant event in God’s eyes. God brought you into the world for a
purpose, and you have a responsibility to discover and fulfill it to the best
of your ability.
Lord, help me discover my unique place and role in history.June 24- Lễ Sinh Nhật Thánh Gioan Tẩy Giả
Tất cả chúng ta ai cũng đều bước vào cuộc đời
này với nhiều cơ hội và con đường mà chúng ta có thể thực hiện, và hầu hết mọi
sự đều được tốt đep. Thiên Chúa sẽ ban phúc lành cho chúng ta
trong bất cứ những điều gì chúng ta làm trong sự đáng kính, danh dự và tích
cực. Thiên Chúa có một số kỳ vọng nơi mỗi người chúng ta, nhưng những kỳ
vọng này được bày tỏ theo những cách khác nhau. Tuy nhiên, một vài người
đã được đánh dấu một cái gì đó rất quan trọng ngay từ lúc họ được sáng tạo. Tiên
tri Isaiah đã tiên đoán về một nhân vật sẽ được sinh ra đi trước Chúa
Giêsu để hướng dẫn không phải chỉ dân Israel mà cả các quốc gia nữa biết về
Đấng Kitô Giêsu. Nhưng không có nhiệm vụ nào là không quan trọng, và tất
cả chúng ta đều có những nhiệm vụ quan trọng mà Chúa muốn chúng ta phải
làm.
Cũng như Gioan Tẩy Giả, vai trò của Ngài là chuẩn bị con đường cho Chúa Jêsus. Sự ra đời của ông được Thiên thần của Chúa công bố, sự ra đời của ông cũng là một việc hết sức kỳ diệu, vì cha mẹ ông già và mẹ ông đã lớn tuổi hết thời kỳ có thể mang thai. Nhưng vai trò của ông được coi như có vẻ không mấy quan trọng trong ánh mắt của chúng ta, ông chỉ là người chuẩn bị cho một con đường cho một lớn hơn, đó là Chúa Giêsu. Điều đó không làm ông phải bận tâm chút nào, ông hoàn toàn hài lòng dành cả cuộc đời mình để chỉ cho mọi người về một người khác và thông báo sự hiện diện của Chúa Giêsu. Cuộc sống của Ngài không phải là về sự tự thỏa mãn mà làm theo ý muốn của Thiên Chúa.
Đây chính là một ví dụ hoàn hảo cho thời đại của
chúng ta, khi tự quảng cáo cho chính mình dường như bao giờ cũng quan trọng
hơn hết. Nhiệm vụ của chúng ta là làm theo ý muốn của Thiên Chúa, không có gì
hơn, không có kém gì. Ý muốn của Thiên Chúa là luôn muốn chúng ta phục
vụ Thiên Chúa trong những lợi ích chung và là một nguồn hy vọng và sự giúp đỡ
cho người khác.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết từ bỏ
nhữnh niềm tự hào nơi chúng con để chúng con biết khiêm tốn như thánh
Gioan, để chúng con có thể luôn luôn tìm kiếm và làm theo ý muốn của Chúa
trong mọi sự.
1. Bundle of Joy: The arrival of a new baby has been a source of joy throughout the ages. Babies are God's way of saying the world should go on. Each new child reflects a facet of the infinite beauty and mystery of God. And by teaching us patience and selflessness, the little ones help us grow in holiness. In their childlike simplicity, they show us to remain pure. Their neediness can, and should, soften our hearts. They don't even have to be our children; we can feel an obligation to help all kids since their lives enrich all of us. What have I done lately to help the little ones, born and unborn? Is there a crisis-pregnancy center that could use help? Have I spoken well of parents who are open to large families?
2. God's
Choice: For the ancient Jews a name captured, even defined, a
person's identity. So for Elizabeth to name her son "John" was
significant. It showed her recognition of God's great plan for the child. John
was in the Almighty's special care from the start. Even today, every child is
loved by God and has a destiny in the heavenly Father's plan. Each has a
vocation, a calling, in the Church. Do I appreciate the role that little ones
have in God's plans? Do I respect their dignity? Or do I try to impose my
prejudices on them? They are tomorrow's adults. How will I want them to
remember my example?
3. Loosened
Lips: Zechariah had doubted God and was struck mute. He regains
his speech only after publicly accepting God's plan and allowing his newborn
son to take the name, John. We, too, might have a bit of Zechariah in us. We
resist God, only to hit a dead end. Bad friendships, habits of serious sin,
rising despair – all of these can eat away at us. Yet, repentance is slow to
come. Why? "We think that evil is basically good," said Pope-Emeritus
Benedict XVI (December 8, 2005). "We think that we need it, at least a
little, in order to experience the fullness of being. … If we look, however, at
the world that surrounds us we can see that this is not so; in other words,
that evil is always poisonous, does not uplift human beings, but degrades and
humiliates them." Am I resisting God's plans?
Conversation
with Christ: Lord,
you have put family members and other loved ones in my life for a reason. I'm
to help them get to heaven, and they are to help me do the same. Remind me of
this truth, and especially help me not to interfere with the plans you have for
the children in my life.
Resolution: I will pray a decade of
the rosary that all my family members reach heaven.
June
24, 2020 (readings)
Solemnity
of the Birthday of St. John the Baptist Luke 1:57-66, 80
When the time arrived for Elizabeth to have her child she gave birth to a son.
Her neighbors and relatives heard that the Lord had shown his great mercy
toward her, and they rejoiced with her. When they came on the eighth day to
circumcise the child, they were going to call him Zechariah after his father,
but his mother said in reply, “No. He will be called John.” But they answered
her, “There is no one among your relatives who has this name.” So they made
signs, asking his father what he wished him to be called. He asked for a tablet
and wrote, “John is his name,” and all were amazed. Immediately his mouth was
opened, his tongue freed, and he spoke blessing God. Then fear came upon all
their neighbors, and all these matters were discussed throughout the hill
country of Judea. All who heard these things took them to heart, saying, “What,
then, will this child be?” For surely the hand of the Lord was with him. The
child grew and became strong in spirit, and he was in the desert until the day
of his manifestation to Israel.
Opening
Prayer: I
come to you today wanting to hear your voice, but knowing that at times other
voices seem to drown you out. I come to you wanting to follow where you lead
me, but knowing that I am easily tempted to go down other paths. I come to you
seeking true wisdom and courage, knowing full well that I often do foolish
things and turn away from golden spiritual opportunities. I am a bundle of
contradictions. I place myself in your presence and humbly ask you, Lord, to
teach me and heal me. You promised that everyone who searches will find; I am
searching, Lord, please help me to find in you all that I am looking for.
Encountering
Christ:
1.
The Precursor: St.
John the Baptist was the precursor to Jesus, the one sent to prepare the way
for Jesus. He bridges the Old Testament and the New Testament. He is in a sense
the fulfillment of the long tradition of patriarchs and prophets and in another
sense the first evangelist. His conception was announced miraculously to
Zechariah in the Temple, and signs and wonders accompanied his birth in today’s
Gospel. Zechariah was struck dumb when he doubted the angel’s message nine
months earlier, but now he shows his repentance and renewed faith by freely
choosing the prophesied name for his son–John–contrary to all custom and
propriety. Why so much attention on the precursor, the one who would prepare
the way for Jesus? It’s because God really wants us to recognize and accept
Jesus Christ in our lives. At the time of the incarnation, he sent John the
Baptist to open the hearts and minds of the Jewish people so that they would
have a better chance of accepting Jesus. God still does this in our lives. He
prepares us to receive the graces he wants us to experience. He is still the
Lord of history, and that means he is the Lord of our own personal histories.
Everything he does or permits in our lives has one goal: to bring us closer to
Christ, and thus closer to the fullness of life that we yearn for. Who or what
are the John the Baptists in my life? What are they saying to me? How am I
responding?
2.
The Fruits of Courage: Elizabeth
and Zechariah had to go against custom, risking the misunderstanding of their
relatives and neighbors, in order to be faithful to what God was asking of
them. The angel had told Zechariah that the promised child should be named
John— which means “God is gracious.” But Jewish custom and tradition required
parents to name their children according to names already present in the family
tree (naming them after the father or mother, the grandfather or grandmother,
or some other worthy relative). At the time of Christ, Jewish social customs
and traditions were especially important, because their country was being
occupied by a foreign invader, the Romans. Preserving their cultural identity
depended upon preserving their customs. Contradicting this custom, therefore,
meant taking a major social risk for Zechariah and Elizabeth; it meant exposing
themselves to possible isolation, stigma, and rejection. But in this case, they
knew for certain what God was asking them. Together, they acted courageously
and obeyed the Lord’s will. And the result was magnificent: healing for
Zechariah and spiritual enlightenment for the people of Israel. We are often
faced with the same predicament. God often invites us, through his
commandments, through Church teaching, or simply through insistent inspirations
given to us in the quiet of our hearts and prudently confirmed by good advice,
to go against other people’s expectations. When we are faced with those
challenges, we can ask St. Elizabeth and St. Zechariah to pray for us to find
the courage they found, so as to enjoy in our lives the magnificent fruits of
courageous obedience they experienced in theirs.
3.
John the Baptist and Me: The history of Christian spirituality sees in St. John the
Baptist, whose birthday is commemorated in today’s liturgy, a model for each
one of us. He announced Christ’s coming, pointed out Christ to those who didn’t
know or recognize him, and explained the meaning of Christ’s identity and
mission to those who didn’t understand. In art, he is most often depicted
pointing away from himself toward Jesus. This is, in a sense, every Christian’s
mission. Each one of us was, like John the Baptist, created directly by God and
given a unique personality and genius. Then, when we were baptized, we were
made partners with Christ in making his Kingdom present in this world, in
spreading the Gospel to our little corner of the globe. We do this with our
words, but also with the example of our lives and the deeds and works we
perform. All that we are and all that we do can be, in a sense, a pointing
toward Christ, a unique revelation of God’s goodness and love, an invitation to
follow Jesus’s path to a more abundant life (cf. John 10:10). And the amazing
thing is, the more we live our lives aware of and faithful to this calling, the
more we ourselves will experience that very abundance of life.
Conversing
with Christ: Thank
you, Lord, for gently but surely guiding the history of humanity according to
your plan of salvation. Thank you for sending John the Baptist and involving
him in the work of redemption. Thank you for choosing me to carry the torch of
the Christian faith and pass it on to others. You know my name—in fact, you
gave me my deepest identity, just as you did with John the Baptist. Please help
me to live each day keenly aware of who I am in your eyes, and eager to carry
out my unique life-mission through you, with you, and in you.
Resolution: Lord, today by your grace I will
reach out to someone who needs encouragement and somehow remind them that they
are not alone and that you have a wonderful dream for their lives.
No comments:
Post a Comment