Những câu cuối của bài Tin Mừng hôm nay làm cho chúng
ta cảm động vì những ý nghĩa của chúng. Gioan bước vào ngôi mộ nơi đặt xác
Jesus. Quần áo chôn còn cất ở đó, nhưng được sắp xếp gọn gàng. Ông đã thấy và đã
tin. Ông đã nhìn thấy và đã tin mà không hề ồn ào., lớn tiếng và phấn khích cho
dù sau ba ngày đầy biến động trong lúc người thầy yêu kính cũng là người
bạn của ông đã bị bắt, bị làm nhục, bị tra tấn và bị đóng đinh. Ông thấy những
người trong nhóm 12 với mình bị sốc nặng và sợ hại đến nỗi chối bỏ
cả Thầy mình hoặc im lặng hoang mang. Bất chấp tất cả, Gioan đã đặt niền
tin vào Thầy mình mà không cần tính toán hay phải suy nghĩ.
Trong bài đọc thứ nhất, Chữ “thấy” được
lặp lại ba lần trong bốn câu. Theo những cách khác nhau, Ông Gioan nói với
chúng ta rằng ông và các môn đệ của Chúa đã nhìn thấy Ngôi Lời hằng sống. Rõ
ràng là con mắt con người trần có thể có mức độ nhìn và thấy và tin tưởng.
Đấy sẽ là một bài học đáng giá để chuíng ta sống với Phúc âm của Thánh
Gioan, và chú ý tới những lần hay “tần suất” nơi chữ “thấy” được xuất
hiện và liên quan đến Chúa Giêsu và hành động của Ngài để rồi mỗi người chúng
ta theo mỗi cách để tự suy niệm và phản ứng với những gì chúng ta đã
thấy. Chúng ta có thể nói rằng Thánh Gioan là người có Đức tin mạnh nhất
trong nhóm người môn đệ được hình thành bên cạnh Chúa Giêsu.
Có lẽ đức tin yêu thương và gần như bản
năng đặc biệt của thánh Gioan đã đem lại sức mạnh để hỗ trợ các môn đệ
của Chúa được vững tin trong những giờ phút quan trọng trong giờ phút cuối
của ngày thứ Năm, thứ Sáu và thứ Bảy. Và cũng nhờ đó mà giúp họ có
được sự tự tin và có đủ sức để thành lập Giáo Hội của Chúa tại
Jerusalem và Judea và còn hơn thế nữa. Lạy Thiên trên Trời xin Chúa ban cho con có được một
đức tin vũng mạnh và cho phép chúng con thể hiện được việc đem Con của
Ngài là Chúa Giêsu chúa chúng con đến cho thế giới.
Saturday, December 27, St. John
the Apostle and Evangelist
The last words of today’s Gospel are as moving as they are
significant. John entered the tomb where Jesus’ body had been laid. The burial
clothes were there, neatly arranged. He “saw and believed.” He saw and believed
without fuss and excitement even after a tumultuous three days during which his
master and friend had been arrested, humiliated, scourged and crucified. He saw
his fellow disciples shocked into fearful denial or bewildered silence. Despite
all, he believed without long discussion and reflection.
In the first reading the word “see” is repeated three times in
four verses. In different ways John tells us that he and the disciples had seen
“the Word of life”. Obviously there can be degrees of seeing and believing. It
would be a worthwhile exercise to go through John’s Gospel and note how often the
word “see” occurs in relation to Jesus and his actions and then reflect on how
people reacted to what they had seen.
Could it be said that John was at the very believing heart of
the group which formed around Jesus?
Maybe John’s loving and almost instinctive faith provided a
steady, human support to his fellow disciples in those crucial hours of late
Thursday, Friday and Saturday and enabled them to emerge as confident and
competent founders of the Church in Jerusalem and Judea and beyond.
Heavenly Father, grant me a faith
which will enable me to show Your Son to the world.
No comments:
Post a Comment