Suy Niệm Tin Mừng thứ Ba tuần thứ Hai Phục Sinh
Đọc qua các Tin Mừng, chúng ta gần như tự hỏi hình như Thánh Luca đã phóng đại một chút trong sách Tông Đồ Công Vụ,
vì chúng ta đã bao giờ thấy
được một cộng đồng rất hoàn hảo và hài
hòa như chúng
ta thấy trong Tông Đồ Công Vụ? Họ cũng có những vấn đề của họ như bất cứ nhóm người nào như Thánh Phaolô cũng đã chúng ta biết. Nhưng có một điều chắc chắn là: họ biết cách để chia sẻ, Họ biết làm thế nào để đảm bảo rằng không có ai phải thiếu thốn bất cứ thứ
gì. Và họ biết cách để hỗ trợ và yêu thương nhau, Họ hoà đồng về những điều quan trọng mà
tất cả đều thân thương, Đó là sự hiệp nhất, sự hỗ trợ lẫn nhau, và chia sẻ với nhau, đó là nguồn sức mạnh lớn lao của họ.
Thiên Chúa đã có thể sống ở giữa họ
và thực hiện phép lạ nơi họ, vì họ dành chỗ riêng cho Ngài và sẵn ssàng đón nhận Chúa vào sống ngay vtrong trái tim của họ. Sự đoàn kết và chia sẻ của họ lả sinh lục và sức mạnh. Có lẽ đây là món quà lớn nhất mà chúng ta có thể chia xẻ cho những người khác và thế giới: Sự thể hiện cuộc sống của chúng ta và những gì mà con người chúng ta thực sự đã sống.
Nắm bắt thời cơ của sự việc và nói rằng "tôi đã làm" thay vì "chúng ta đã làm" chính là nguồn gốc của
nhiều vấn đề trong thế giới của chúng ta. Cái “TÔI” và tự hào chính là nguyên nhân chính gây
chia rẽ và thù hận, cũng là mối đầu của mọi tội lỗi và sự dữ.
Chúng ta không thể lý luận, mua bán, hoặc thao tác con đường của chúng ta đến với Thiên Chúa. Là một con
người bình thường chúng ta chỉ có thể đi xa hơn nữa; chúng ta không thể đi tắt. Để bước đi được xa hơn nữa đến với Thiên Chúa, chúng ta cần phải được tái sinh thêm một lần thứ hai; Đó sự giác ngộ và tái sinh qua Thánh thần.
Reflection
We almost wonder if Luke exaggerated a bit. When have you ever seen a
community so perfect and harmonious? They had their problems like any group of
human beings ;Paul keeps us well informed. But one thing is for sure: they knew
how to share. They knew how to ensure that no one was in need. And they knew
how to support and love one another and to agree on the important things that
they all held dear. It was this unity, mutual support, and sharing that was the
source of their great power.
God was able to dwell in
their midst and work miracles because they made room for Him and invited God
into their hearts. There is power and strength that comes from unity and
sharing. Perhaps this is the greatest gift we can offer others and the world:
showing in our own lives what truly human living is. Grasping at things and
saying ‘mine’ instead of ‘ours’ is the source of much of our world’s problems.
We cannot reason, buy, or
manipulate our way to God. As ordinary human beings we can only go so far; we
always fall short. To go any further, we need a second birth; enlightenment and
rebirth through the spirit.
REFLECTION 2017
Today we say that we have a shortage of
"signs" of God: miracles and extraordinary cures and happenings.
True we do not have the signs and wonders which
accompanied the ministry and preaching of Jesus and of the apostles in the early
Church.
Though we may not have such miracles and wonders,
we still see and hear about so many wonders and signs of God's saving love. We
see selfless missionaries, clerics, religious and lay, generously preaching the
Good News not only in their ordinary lives but even in far-away mission
territories. We see generous volunteers visiting the sick and the aged, those
in prison and in the slums, providing needed help and bringing hope. We have
very generous benefactors feeding the hungry, educating the youth and giving
hope to victims of violence and abuse.
Indeed there are so many signs of the Lord God
working and accompanying people and the world, if only we could read and see
them.
We pray that the Good News
be lived more and more even in our days and that we do our share of living and
preaching the Good News of Christ's salvation
No comments:
Post a Comment