Suy
Niệm Tin Mừng Chúa Nhật thứ BaPhục Sinh Năm A
Có
bao giờ chúng ta đã có được cái kinh nghiệm thiêng liêng là gặp gỡ với Chúa, và
Ngài đã hiện diện ngay ơn cạnh chúng ta, mà chúng ta vẫn không thể nhận ra được
Ngài ?
Câu chuyện hai môn đệ của Chúa đang trên
đường đến Emmaus là một sự xuất hiện Phục Sinh quen thuộc của Chúa Jêsus. Họ rời
khỏi Giêrusalem nơi họ đã từng sống chung và gần gũi với Chúa Jêsus, thế mà họ chỉ
nghĩ là người sẽ giải phóng họ khỏi sự thống trị của người Roma. Thật buồn khi
nói, Ngài đã bị xử tử và vì thế mà niềm hy vọng của họ đã tan vỡ. Đó là một
nguyên nhân của sự mất mát to lớn mà họ từng hy vọng và do đó, họ dường như muốn
bỏ đi và trở về quê để sống với đời sống cũ của họ ban đầu. Trên đường rời khỏi
Giêrusalem, Chúa Giêsu Phục Sinh, người mà họ đã không nhận ra, đi cùng họ.
Chúa Giêsu đã cảm thấy bực xức vì sự không tin của các môn đồ này. Nhưng, như mọi
khi, Ngài không bỏ cuộc. Ngài kiên nhẫn tóm tắt và giải thích những điểm nổi bật
của câu chuyện về sự cứu rỗi. Và hai người mộn đệ đang chán nãn và thất vọng này
mới nhận ra Chúa Giêsu, Thầy của họ đang hiện diên ngay ở bên họ, khi Chúa Giêsus
cầm bánh cầu nguyện và bẻ ra trước mặt họ. Họ hoàn toàn bị choáng ngợp với những
kinh nghiệm tôn giáo. Và vì đó là một sự thật, họ không thể giữ kín điều này
cho chính mình. Và vì thế mà họ đã vội vã bất chấp nguy hiểm vì đường xa và trời
tối, họ đã vội vã chạy về Jerusalem trong khi chiều đến, họ quay trở lại để
chia sẻ cái kinh nghiệm của họ được gặp gỡ Chúa trên đường với các tông đồ và họ
đã xác nhận rằng Chúa Giêsu đang sống.
Còn chúng tôi thì sao? Kinh nghiệm của
chúng ta với Chúa Phục Sinh là những gì? Chúng ta có thực sự chấp nhận rằng
Chúa Jêsus đang sống lại và hiện diện giữa chúng ta? Có những cuộc gặp nhau chạm
trán bình thường gần đây làm cho chúng
ta suy ngẫm về cuộc sống của chúng ta trong ánh sáng Phục Sinh không? Chúng ta
có dám dũng cảm làm chứng hay đưa ra một
lời khai chứng thật đã diễn ra cho chúng ta trong những khoảnh khắc đặc biệt
như vậy?
Chúng ta cầu xin Chúa Phục Sinh ban cho chúng
ta có được ân sủng của lòng dũng cảm và lòng quảng đại để biết chia sẻ kinh
nghiệm của chúng ta về Chúa Phục Sinh mặc dù việc làm của chúng ta có thể có sự
hiểu lầm, quấy rối và thậm chí là phải hy sinh cả mạng sống vì đức Tin.
‘Reflection:
When
was the last time we had a religious experience, an encounter with the Lord who
is ever present even though we may fail to recognize him? The story of the two
disciples who were on the way to Emmaus is a familiar Resurrection appearance
of Jesus. They left Jerusalem where they were in the company of Jesus whom they
thought would be the one to liberate them from foreign domination. Sad to say,
he was executed and thus their hopes were simply dashed. It was a lost cause
for them and thus, they seemed to head for where they were originally from.
Along the way away from Jerusalem, the risen Jesus, whom they were prevented
from recognizing, joins their walking. Jesus must have felt exasperated with
the unbelief of these disciples. But, as always, he never gives up. Thus, he
patiently summarizes the highlights of the story of salvation. It was only when
Jesus broke bread that these frustrated and dejected disciples were able to
realize that the Lord Jesus was with them. They were totally overwhelmed with
the religious experience. And because it was an authentic one, they could not
keep it to themselves. And so, even though Jerusalem was seven miles from
Emmaus which meant at least a two-hour walk in the dark, they went back to
share their experience with the apostles who did confirm that Jesus is alive.
`How
about us? What are our experiences with the Risen Lord? Do we really accept
that Jesus is risen and present in our midst?
Are there ordinary or earthshaking encounters recently that make us
reflect about our lives in the light of the Resurrection? How bold and generous
are we in giving testimonies of such special moments? The apostles could have
settled into being a private clique of believers and a secret society who were
privileged with the revelation of Jesus. Yet, they did not. Their public
proclamation of the Good news was central to everything they were as
Christians, that is, friends and followers of Christ. Any authentic encounter
with the Lord will bring about fruits of the Spirit that would include peace,
compassion, courage, and love.
We
pray for the grace of courage and generosity to share our experiences of the
risen Lord even though it may mean misunderstanding, harassment and even death.
No comments:
Post a Comment