Suy
Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Lễ Lá Năm A
Hôm
nay chúng ta bắt đầu bước vào Tuần Thánh, và Phúc Âm trong Ngày hôm nay nhấn mạnh đến những chiến thắng và thảm kịch thương
khó của Chúa Giêsu mà chúng ta đang chờ đợi để tưởng
nhớ. Trong bài Tin Mừng đầu thánh lễ, chúng ta tưởng nhớ
đến sự quanh
vinh khi Chúa bước vào Thành Giêrusalem. Chúa Giêsu đã được tiếp
rước và chào đón như một vị vua chiên thắng. Những đám người
đông đảo đổ ra đường phố để tiếp
đón Ngài, họ ca hát những lời ngợi
khen Chúa,
Họ đón mừng Đấng đã đến để cứu thế của họ; nhưng họ không biết sự cứu rỗi đó sẽ được hoàn thành như thế nào.
Chúng ta không thể tưởng tượng Chúa Giêsu đã cảm thấy như thế nào khi Ngài tiến đến gần cổng thành. Liệu Ngài có đoán được rằng Ngài sẽ bước vào trong chiến thắng qua một cửa, và Ngài sẽ trở ra khỏi thành qua một cửa
khác như một tên tội phạm sau đó vài ngày. Không biết Ngài có nhìn thấy cây
cột trụ của những cây thập giá vốn đã được dựng
sẵn trên núi sọ và sẵn sàng chờ đón việc treo Ngài trên đấy? Và Ngài có
cảm nhận ra rằng đây là nơi mà
Ngài
sẽ phải chết để đền thay tội lỗi của nhân loại?
Cho dù là ý nghĩ nào
của Ngài hay bất cứ cảm xúc nào của Ngài trong lúc này, Chúa Giêsu đang đối mặt với thành Jerusalem
trong lúc mà đoàn người lũ lượt chạy ra đường cởi áo trải trên đường đón Ngài,
họ dương cao những ngành vạn tuế tung hô Ngài như là một vị Vua trở về trong
chiến thắng và đem lại cho muôn người niềm vui hy vọng và tự do.
Có lẽ, dân
thành Jerusalem sẽ vỡ mộng khi niềm hy vọng
và tự do này quá ngắn ngủi khi người môn đệ phản bội Giuđa đã bán Ngài cho các
thầy thượng tế trong đền thờ; hay có thể là ông ta đang muốn thử Chúa Jêsus để Chúa chứng tỏ
cho mọi người biết rằng NGÀI là ai. Nhưng một lần nữa, chúng
ta không thể biết được,
khi chuyến
đến thăm các thầy thượng tế của Giuđa đã bắt đầu, những
diễn biến trong việc đưa Chúa đến nơi đồi Can vê (núi Sọ) quá nhanh và Ngài đã phải
chịu Hy Sinh và chết trên Thập giá.
Tất cả những sự việc đã bắt đầu êm ả nhẹ nhàng với bữa tiệc
ăn mừng
Lễ Vượt Qua, nhưng ngay
cả đến
bây giờ, Chúa Jêsus đã có những cảm giác tuyệt vời của sự kỳ quái; một sự điềm
tĩnh
trong sợ hãi khi Ngài đi cầu nguyện ở nơi vườn cây dầu
(Gethsemane) trong đêm hôm đó.
Một loạt tra
tấn, đánh đòn, phỉ bang và bị làm nhục giữa đám đông. Mặc
dù ngài đã cứu chữa biêt bao người khỏi bệnh tật, thế mà hôm nay, đám đông này đã yêu cầu quan Philatô
phóng thích Barabas và đóng đinh Chúa Jêsus; Chúng ta đã thấy gì đã xảy ra cho Đấng đã tận hiến cả một đời để cứu chuộc nhận loại, để đem
tình Thương của Thiên Chúa đến cho con nguời mà đã phải lãnh nhận quá nhiều những hận thù và nhục
hình?
Cuộc hành trình
cay đắng, khốn khó và đầy nhục nhã của Chúa Giêsu đi đến đồi Calvary mang cả một gánh nặng của thập giá mà Ngài đã biết
là Ngài sẽ bị đóng đinh, sự đau đớn
kéo dài của
cái chết bởi sự đóng đinh, và sự mất
mát hoàn
toàn, nhất khi Ngài cảm thấy như mình đã bị các
môn đệ và người thân tín bỏ rơi và ngay cả Thiên Chúa Cha của Ngài.
Đó là sự Chiến thắng và bi kịch, mà chúng ta đã mừng để tưởng nhớ trong
phụng vụ ...
Homily Palm Sunday Year A - Preparing for Easter
Today marks
the threshold of Holy Week - and the Gospels of the Day highlight the triumphs
and tragedies that await our commemoration.
In the first Gospel, we commemorate
the entry of Jesus into Jerusalem. He is greeted as a king. The crowds come out
to greet Him - singing His praises. They hail the One who is to save them - but
have no idea how that salvation is to be accomplished.
We cannot imagine what Jesus felt as
He approached the city gates. Did He guess that He would enter in triumph
through one gate - and leave as a condemned criminal through another a few days
later. Had He seen the uprights of the crosses which were permanently in place
- in readiness for executions? And did He sense that this was where the story
would seem to end?
Whatever His thoughts - whatever His
feelings, Jesus sets His face towards the city - and, for a time enjoys the
favor of the crowds who see in Him their hope of freedom.
Perhaps, it was disillusionment that
this freedom was too long in coming that made Judas go to the chief priests -
or perhaps, he was trying to force Jesus’ hand - to prove to them all who He
was. Again, we cannot know,
but is visit to the chief priests set in motion the chain of events that move
nightmarishly quickly to their conclusion on Calvary.
They begin gently enough with the
Passover Meal - but even now, Jesus has a great sense of foreboding - a
foreboding which turns to dread when He goes to pray in the Garden of
Gethsemane later that night.
A series of
interrogations - humiliation - torture - the crowd’s calling for the release of
Barabbas and the crucifixion of Jesus - what were these like for the One who
was at the receiving end of so much hatred and abuse?
The terrible journey to Calvary
bearing the burden of the cross to which He knew He was to be nailed - the
prolonged agony of death by crucifixion - and the utter loss as He feels
abandoned even by God....
Triumph and tragedy - commemorated in one liturgy...
No comments:
Post a Comment