Chúng ta có tin rằng Lời Chúa có quyền năng xay chuyển và biến đổi cuộc sống của Chúng ta hôm nay không? Tien tri Ê-sai nói rằng lời của Thiên Chúa giống như mưa rơi và tuyết tan, làm cho đất khô cằn mọc lên sự sống và trở nên phì nhiêu (Ê-sai 55:10-11). Lời Chúa có sức mạnh xuyên thấu tâm hồn khô khan cằn cỗi của chúng ta và biến chúng thành nguồn suối sự sống mới. Nếu chúng ta để lời Chúa bén rễ trong lòng mình, thì lời ấy sẽ biến đổi chúng ta nên giống như Thiên Chúa và Chúa sẽ ban sức mạnh cho chúng ta để chúng ta có thể bước đi trên con đường yêu thương và thánh thiện của Chúa.
Hôm nay qua Tin Mừng chúng ta nghe Chúa Dạy: “Nếu anh em tha lỗi cho người khác, thì Cha anh em trên trời cũng sẽ tha thứ cho anh em. Nhưng nếu anh em không tha thứ cho người khác, thì Cha anh em cũng sẽ không tha lỗi cho anh em.” (Mt 6:14–15) Thật là tuyệt vời, đã biết bao lần Chúa khuyên dạy chúng ta là hãy tha thứ. Phần lớn Bài giảng trên núi của Chúa Giêsu mà chúng ta đã nghe đọc các trong thánh lễ mỗi ngày suốt cả tuần liên tục kêu gọi chúng ta hãy tỏ lòng thương xót và sẵn sàng tha thứ cho người khác. Và trong đoạn cuối của bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã chỉ cho chúng ta thấy được những hậu quả của việc không biết nghe theo những lời giáo huấn của Người.
Đoạn Tin Mừng này là một phần phụ lục của kinh “Lạy Cha” ngay trước đó. Kinh Lạy Cha cho chúng ta bảy lời cầu xin, một trong số đó là “xin tha tội cho chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con.” Thật thú vị khi chúng ta nhận thức được rằng ngay sau khi Chúa Giêsu dạy chúng ta lời cầu nguyện này với bảy lời cầu xin, thì Ngài đã nhấn mạnh lại một lần nữa : “Nếu anh em tha lỗi cho người khác, thì Cha anh em trên trời cũng sẽ tha thứ cho anh em. Nhưng nếu anh em không tha thứ cho người khác, thì Cha anh em cũng sẽ không tha lỗi cho anh em.” (Mt 6:14–15) Hôm nay Chúa Giêsu muốn nhấn mạnh câu này nhằm bảo đảm với chúng ta về mức độ nghiêm trong của lời cầu xin này với Chúa Cha.
Trước tiên, Chúa Giêsu chỉ bảo chúng ta cầu xin sự tha thứ “như chúng ta đã tha thứ.” Nhưng sau đó Ngài nói rõ rằng nếu chúng ta không làm như vậy, chúng ta sẽ không được Chúa tha thứ. Điều này sẽ thúc đẩy chúng ta hết sức cố gắng để hoàn toàn tha thứ cho người khác từ tận đáy lòng mình.
Chúng ta cần tha thứ cho ai? Đôi khi, sự tha thứ có thể là một sự cố gắng khó hiểu. Hành động tha thứ trở nên khó hiểu khi cảm xúc của chúng ta không phản ánh sự lựa chọn mà chúng ta đưa ra theo ý muốn của mình. Một kinh nghiệm thông thường là khi chúng ta đưa ra sự lựa chọn trong nội tâm để tha thứ cho người khác, chúng ta vẫn cảm thấy tức giận đối với họ. Nhưng những cảm giác rối loạn này không nên để chúng ngăn cản chúng ta và chúng ta cũng không nên cho phép chúng gây ra sự nghi ngờ về những gì chúng ta cần làm. Tha thứ trước tiên là một hành động của ý chí. Đó là một sự cầu nguyện có lựa chọn để chúng ta nói với người khác rằng chúng ta không đổ lỗi cho họ. Sự tha thứ không thể giả vờ nói rằng họ đà không làm gì có tội vói chúng ta. Ngược lại, nếu ho đã không có tội thì họ đâu có cần sự tha thứ. Vì vậy, chính việc tha thứ cũng là một sự thừa nhận tội lỗi cần được tha thứ.
Khi chúng ta lựa chọn tha thứ cho người khác, mà nếu cảm xúc của chúng ta không vẫn còn bức súc,chưa thật tâm lúc đó, chúng ta hãy nên tiếp tục tha thứ cho họ ngay trong tâm hồn của chúng ta. Chúng ta hãy cầu nguyện cho họ. Chúng ta hãy cố gắng thay đổi cách chúng ta nghĩ về họ. Đừng chăm chăm suy nghĩ về những sự tổn thương mà họ đã gây ra cho chúng ta. Thay vào đó, chúng ta hãy nghĩ về phẩm giá con người của họ, tình yêu mà Chúa dành cho họ và tình yêu mà chúng ta cần phải tiếp tục nuôi dưỡng để yêu thuơng họ. Hãy tha thứ, tha thứ và tha thứ lần nữa. Đừng bao giờ dừng lại và đừng bao giờ mệt mỏi với hành động độ lượng này. Nếu chúng ta làm được điều này, chúng ta thậm chí có thể khám phá ra rằng cảm xúc và niềm đam mê của chúng ta cuối cùng đã phù hợp với sự lựa chọn mà chúng ta đã làm.
Hôm nay, chúng ta hãy suy ngẫm về bất cứ cảm giác tức giận kéo dài nào mà chúng ta trải qua. Chúng ta nên giải quyết những cảm xúc đó bằng sự lựa chọn hoàn toàn và tự do để tha thứ cho người mà đã làm chúng ta phải tức giận. Làm như vậy ngay bây giờ, sau ngày hôm nay, ngày mai và cứ tiếp tục mỗi ngày. Chúng ta phải tiếp tục tấn công chống lại sự tức giận và đắng cay bằng cách lấn át sự tức giận này bằng hành động yêu thương, tha thứ và chúng ta sẽ thấy rằng Thiên Chúa sẽ bắt đầu giải thoát chúng ta thoát khỏi gánh nặng nặng do thiếu sự tha thứ gây ra.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thế, Chúa luôn đầy lòng thương xót và tha thứ của chúng con, Chúa ban cho chúng con sự tha thứ hoàn toàn và kêu gọi chúng con cũng làm như vậy đối với người khác. Chúng con cầu nguyện xin Chúa rộng lượng với lòng thuơng xót của Chúa trong cuộc sống của chúng con. Chúng con xin lỗi Chúa vì tội lỗi và thiếu xót của chúng con và chúng con cầu xin lòng thương xót của Chúa. Để đổi lấy món quà thiêng liêng này, hôm nay chúng con cam kết với Chúa là chúng con sẽ cố gắng tha thứ cho tất cả những ai đã phạm lỗi với chúng con. Đặc biệt chúng on sẽ tha thứ cho những người mà chúng con vẫn còn tức giận. Lạy Chúa, xin giải thoát chúng con tránh khỏi những cơn giận dữ này, để chúng con có thể gặt hái những lợi ích trọn vẹn nơi lòng thương xót của Chua ngay trong cuộc sống này của chúng con. Lạy Chúa Cgieessu Thánh Thể, chúng con xin tin vào nơi Chúa. Amen,
Thursday of the Eleventh Week in Ordinary Time
Father in heaven, you have given me a mind to know you, a will to serve you, and a heart to love you. Give me today the grace and strength to embrace your holy will and fill my heart with your love that all my intentions and actions may be pleasing to you. Give me the grace to be charitable in thought, kind in deed, and loving in speech towards all.
Do you believe that God's word has power to change and transform your life today? Isaiah says that God's word is like the rain and melting snow which makes the barren ground spring to life and become abundantly fertile (Isaiah 55:10-11). God's word has power to penetrate our dry barren hearts and make them springs of new life. If we let God's word take root in our heart it will transform us into the likeness of God himself and empower us to walk in his way of love and holiness.
“If you forgive others their transgressions, your heavenly Father will forgive you. But if you do not forgive others, neither will your Father forgive your transgressions.” Matthew 6:14–15
It’s truly amazing how often our Lord exhorts us to forgive. Much of Jesus’ Sermon on the Mount, from which we have been reading all week, continually calls us to offer mercy and forgiveness to others. And in the passage above from the end of today’s Gospel, Jesus offers us the consequences of not heeding His exhortations.
This passage is a sort of addendum to the “Our Father” prayer which immediately precedes it. The Our Father prayer gives us seven petitions, one of them being “forgive us our trespasses, as we forgive those who trespass against us.” It’s interesting to note that as soon as Jesus taught us this prayer with its seven petitions, He then re-emphasized one of those petitions by stating it again as is seen in the passage quoted above. This added emphasis should assure us of the seriousness of this petition.
At first, Jesus simply tells us to pray for forgiveness “as we forgive.” But He then makes it clear that if we fail to do so, we will not be forgiven ourselves. This should highly motivate us to make every effort possible to completely forgive others from the deepest depths of our hearts.
Who do you need to forgive? Forgiveness can be a confusing endeavor at times. The act of forgiveness gets confusing when our feelings do not reflect the choice we make in our will. It is a common experience that when we make the interior choice to forgive another, we still feel anger toward them. But these disordered feelings should not deter us nor should we allow them to cause doubt in what we need to do. Forgiveness is first an act of the will. It’s a prayerful choice to say to another that you do not hold their sin against them. Forgiveness does not pretend that no sin was committed. On the contrary, if there were no sin committed, then there would be no need for forgiveness. So the very act of forgiving is also an acknowledgment of the sin that needs to be forgiven.
When you make the choice to forgive another, and if your feelings do not immediately follow after, keep forgiving them in your heart. Pray for them. Try to change the way you think about them. Do not dwell upon the hurt that they have inflicted. Think, instead, about their dignity as a person, the love God has for them and the love you must continue to foster for them. Forgive, forgive and forgive again. Never stop and never tire of this act of mercy. If you do this, you may even discover that your feelings and passions eventually align with the choice you have made.
Reflect, today, upon any lingering feelings of anger you experience. Address those feelings by the free and total choice to forgive the person with whom you are angry. Do so now, later today, tomorrow and on and on. Go on the offensive against anger and bitterness by overwhelming it with your personal act of forgiveness and you will find that God will begin to free you of the heavy burden that a lack of forgiveness imposes.
My forgiving Lord, You offer the perfection of forgiveness to me and call me to do the same toward others. I pray for Your forgiveness in my life. I am sorry for my sin and beg for Your mercy. In exchange for this holy gift, I pledge to You today to forgive everyone who has sinned against me. I especially forgive those with whom I remain angry. Free me from this anger, dear Lord, so that I may reap the full benefits of Your mercy in my life. Jesus, I trust in You.
Thursday of the Eleventh Week in Ordinary Time 2023
Opening Prayer: I come before you today, Lord, filled with worries, distractions, and concerns. So much noise surrounds me and disturbs me! I believe that you care about everything I care about and, most important, you care about me. And so I turn my attention to you, seeking to grow in wisdom and courage through hearing you speak to my heart. Blessed be your name, O Lord!
Encountering Christ:
1. The Mistakes of the Pagans: Jesus cautions us to avoid the kind of babbling prayer used by pagans. He was referring to the impersonal ritualistic practices so common in pre-Christian religions. Prayer for those religions wasn’t about a relationship with God. Prayer was simply a transaction with a higher power. To get what you wanted from the deity you were addressing, you had to make a perfect performance in your ritual of prayer and worship. If you happened to sneeze or cough in the middle of your prayer, you had to start again and go through the whole ritual flawlessly. The meaning of the many words and elaborate rituals was secondary; the simple performance of them was primary. Jesus warns us about this approach to our life of piety because our human nature has a tendency to fall into this routine and ritualism. We all have a tendency to descend into a transactional approach to God and to others. How is my prayer life? Do I just go through the motions when I go to Mass and confession? Do I “say my prayers” without really thinking about the deeper meaning behind the words? What is Jesus saying to me today?
2. The Essence of Christian Prayer: The “Our Father” is the model for all Christian prayer. In fact, the entire fourth part of the Catechism of the Catholic Church, which beautifully explains the mystery of Christian prayer, is centered around a lengthy exposition of the Lord’s Prayer. In giving us this outline of prayer Jesus reveals what is unique about Christian prayer: It unfolds in a true, interpersonal relationship between the believer and God. This comes across in the first words, “Our Father…” God is not a distant deity for Christians, but a caring, approachable, wise father. He is goodness itself–as comes across in the second line, “who art in heaven”–uncorrupted by evil or ignorance. With the gift of this prayer, Jesus wants to emphasize first and foremost that he came to extend the hand of friendship to us. Jesus is the revelation of God’s desire to be in relationship with us, and prayer is a privileged arena for developing that relationship. In fact, the Catechism actually defines Christian prayer as a relationship in explaining how the fourth part of the Catechism fits in with the first three parts: “‘Great is the mystery of the faith!’ The Church professes this mystery in the Apostles' Creed (Part One) and celebrates it in the sacramental liturgy (Part Two), so that the life of the faithful may be conformed to Christ in the Holy Spirit to the glory of God the Father (Part Three). This mystery, then, requires that the faithful believe in it, that they celebrate it, and that they live from it in a vital and personal relationship with the living and true God. This relationship is prayer.” (CCC 2558)
3. A Dangerous Obstacle: Because the essence of Christian prayer is relationship, any resentments or grudges wedged into our hearts will impede our prayer. We can’t approach God as our Father and expect to enjoy his friendship while at the same time harboring and feeding hostility to some of God’s children. This is why Jesus emphasizes forgiving others– doing our part to reconcile with them; we can’t control whether or not they do their part–as a condition for receiving forgiveness from the Lord. We are all in this together. When we became Christians we became members of God’s family, and that family is meant to include every person. If we condemn anyone by closing our hearts to them and refusing to forgive them, we are closing our hearts to God as well. Nothing impedes spiritual progress and the healing, fortifying work of God’s grace as much as unforgiveness. Even when people have severely hurt us and strictly speaking don’t deserve to be forgiven, unless we forgive them we never escape the power they have over us. Only by forgiving can we release ourselves from the grip of our pain and make room for God’s grace to heal us. Jesus doesn’t ask us to forget everything that happened, or to ignore the damage done, or even to feel warm and affectionate towards those who have hurt us. True forgiveness–forgiveness from the heart– doesn’t always transform our feelings right away. It is a decision to desire for the other person what God desires for them–that his name be hallowed and his Kingdom come in their lives–even if we cannot find the strength to do anything to help that happen except pray for them.
Conversing with Christ: Lord, I want to become an expert in prayer. I want to explore the Church’s treasury of wisdom about prayer. I want to learn to hear your voice in my heart and respond to that voice honestly, lovingly, with faith. Please help me keep my own heart clean, unchained by resentments and unworthy attachments so that I can walk joyfully with you through the grace-filled adventure of every day you give me of life here on earth.
Resolution: Lord, today by your grace I will learn something new about the great mystery of Christian prayer, and sincerely forgive any person whom I have not yet forgiven.
No comments:
Post a Comment