Suy
Niệm Tin Mừng Thứ Hai Mùa Chay
Một chủ đề căn bản của Thánh lễ hôm nay là chúng ta không nên nhìn vào những lỗi lầm và sự thất bại của người khác mà nghĩ là họ là những có tội nên đã bị Chúa phạt như thể. Chúng ta nên nhớ là Chúa là đấng từ bi và nhân hậu NGài giàu rộng lượng và luôn ban phát tình yêu, Ngài không bao giờ phạt bất cứ một ai cả cho dù là nười táy tội lỗi nhiều đi tới đâu nữa. Vì thế mà Chúa đã dậy chúng ta là "Hãy từ bi như Cha trên trời của chúng ta là đấng từ bi" Những việc gì xảy ra trong các sánh Phúc Âm, hay là thư của các thánh Tông đồ, mặc dù là những rất đơn sơ đó là những chữ "như" đã khiến chúng ta phải suy nghĩ rất nhiều.
Khi đề cập đến Thiên Chúa, thì thực sự không bao giờ có sự so sánh, vì chúng ta không thể nào có thể so sánh được với Thiên Chúa bằng mọi cách? Nhưng chúng ta có thể dùng những thì dụ trong đó để làm những sự so sánh để giúp chúng ta có thể hiểu đúng những lý tưởng cao đẹp mà đức tin của chúng ta gọi chúng ta phải nghĩ đến lòng từ bi như là một ân sủng giúp con người sống tốt trong cái xã hội tốt dẹp.
Từ bi trong đôi mắt của Chúa Jêsus là một điều thiêng liêng và chúng ta chỉ có thể đạt được điều đó nhờ ân sủng của Thiên Chúa. "Vì" đó cũng là lời mời gọi chúng ta nên nhận ra và thấy được rằng Thiên Chúa rất nhân hậu và có lòng từ bi đối với chúng ta, và đó là lòng từ bi của Thiên Chúa sẽ dạy và cho phép chúng ta biết sống từ bi và ban cho chúng ta nguồn gốc cỗi nguồn, cơ sở và tính năng động cho hành vi từ bi của chúng ta đối với Khác.
Lạy Cha trên Trời, Xin ban cho chúng con có lòng biết thương xót và nhân từ giống như của Chúa và xin giúp chúng con biết rộng lượng để chúng con sẵn sàng, mau lẹ mang tình yêu thương của Chú đến cho người khác.
Monday 2nd Week
in Lent
An underlying theme of today’s Mass is that we should not look at the faults and failings of others as if seeking to accuse or blame them for something. “Be compassionate”, Jesus teaches us and immediately adds: “as your heavenly Father is compassionate.” Wherever it occurs in the New Testament, the little word “as” invites us to a great deal of reflection. When it refers to God it is never really a comparison, for how can we mere humans be comparable to God in any way? But it does serve as a kind of comparison in that it holds up before us an example so that we may properly understand the high ideals to which our faith calls us and, for example, never think of compassion as a mere good human social grace.
Compassion in Jesus’ eyes is a divine thing and we can only attain it by the grace of God. “As” also serves as an invitation to us to realize and experience that God is very compassionate to us, and it is this divine compassion which teaches and enables us to be compassionate and provides the origin, basis and dynamism for our own compassionate behaviour towards others.
Father in heaven, grant us your mercy and compassion and enable us to bring Your compassion to others.
Monday 2nd Week in Lent 2023
Jesus said to his disciples: “Be merciful, just as your Father is merciful. Stop judging and you will not be judged. Stop condemning and you will not be condemned. Forgive and you will be forgiven.” Luke 6:36–37
Saint Ignatius of Loyola, in his guide for a thirty-day retreat, has the retreatant spend the first week of the retreat focusing upon sin, judgment, death and hell. At first, this can seem very uninspiring. But the wisdom of this approach is that after a week of these meditations, retreatants come to a deep realization of just how much they need the mercy and forgiveness of God. They see their need more clearly, and a deep humility is fostered within their soul as they see their guilt and turn to God for His mercy.
But mercy goes both ways. It is part of the very essence of mercy that it can only be received if it is also given. In the Gospel passage above, Jesus gives us a very clear command about judgment, condemnation, mercy and forgiveness. Essentially, if we want mercy and forgiveness, then we must offer mercy and forgiveness. If we are judgmental and condemning, then we will also be judged and condemned. These words are very clear.
Perhaps one of the reasons that many people struggle with being judgmental and condemning of others is because they lack a true awareness of their own sin and their own need for forgiveness. We live in a world that often rationalizes sin and downplays the seriousness of it. That’s why the teaching of Saint Ignatius is so important for us today. We need to rekindle a sense of the seriousness of our sin. This is not done simply to create guilt and shame. It’s done to foster a desire for mercy and forgiveness.
If you can grow in a deeper awareness of your own sin before God, one of the effects will be that it is then easier to be less judgmental and condemning of others. A person who sees his sin is more apt to be merciful to other sinners. But a person who struggles with self-righteousness will most certainly also struggle with being judgmental and condemning.
Reflect, today, upon your own sin. Spend time trying to understand how ugly sin is and try to grow in a healthy disdain for it. As you do, and as you beg our Lord for His mercy, pray also that you will be able to offer that same mercy you receive from God to others. As mercy flows from Heaven to your own soul, it must then also be shared. Share the mercy of God with those all around you and you will discover the true value and power of this Gospel teaching of our Lord.
My most merciful Jesus, I thank You for Your infinite mercy. Help me to see clearly my sin so that I, in turn, may see my need for Your mercy. As I do, dear Lord, I pray that my heart will be open to that mercy so that I can both receive it and share it with others. Make me a true instrument of Your divine grace. Jesus, I trust in You.
Monday 2nd Week in Lent 2023
Opening Prayer: Lord God, your teaching challenges me. I admire the moral standard of righteousness that you demand of me, and at the same time, I recognize that it is impossible for me if you don’t help me. With you, all things are possible. Help me, God, to be merciful.
Encountering Christ:
1. Be
Merciful: In the Our Father, we ask God to forgive us our trespasses
as we forgive those who trespass against us. That is, we ask God to look at how
we treat others and deal with us accordingly. This is reminiscent of numerous
Psalms, such as Psalm 139:23-24, “Search me, O God, and know my heart…and see
if there be any hurtful way in me.” But in today’s passage, Jesus instructs us
in the reverse direction; we are to look on God, and let his actions determine
how we deal with others. “Be merciful, just as your Father is merciful.” This
is a very high bar to clear. But we can forgive because God has first forgiven
us. And we can be merciful because our Father is merciful.
2. The Two Go Hand in Hand: “Forgive and you will be forgiven.” Forgiving others and being forgiven by them would seem to be two separate affairs. Yet the Gospel assures us they are related. Most of us easily recall the vivid parable about the servant forgiven a huge sum: “When that servant had left, he found one of his fellow servants who owed him a much smaller amount. He seized him and started to choke him, demanding, ‘Pay back what you owe’” (Matthew 18:28). We decry his behavior because he tried to separate being forgiven from forgiving others. Pope Benedict XVI in Introduction to Christianity wrote, “Who would dare to assert of himself that he did not need to be tolerated by others, indeed borne up by them? And how can someone who lives on the forbearance of others himself renounce forbearing? Is it not the only gift he can offer in return, the only comfort remaining to him, that he endures just as he, too, is endured? Holiness in the Church begins with forbearance and leads to bearing up” (p. 343).
3. Overflowing: “Give and gifts will be given to you.” The words of Christ are trustworthy, and they can make us long for heaven. In heaven, Christ will give us the gift of himself. We will see him face to face, as he is. But the “good measure” of the gift of our salvation must be “worked out with fear and trembling.” There are crosses to be endured, penance to be done. These sufferings increase our desire to reach Christ. The good measure must be “packed together” and “shaken down” so that more of it can fit into our hearts. St. Ignatius of Antioch wished to be fed to the lions, if only it would enable him to see God. If we give God our best, he will give us our heart’s desire.
Conversing with Christ: Lord Jesus, your words challenge me to the utmost. I will keep my eyes on you and not fear. Give me a double portion of your amazing grace, so that I can be grace-filled toward those around me.
Resolution: Lord, today, by your grace, I will thank God for the
Sacrament of Confession and for all the mercy he has shown me through this
sacrament.
Monday 2nd Week in Lent 2020
Opening Prayer: Heavenly Father, you reveal yourself to me as the merciful giver of gifts. You yourself are that gift, and you wish to share some part of your heart with me in this time of prayer. Grant that I may enter this sacred space and time of encounter with you, and open my heart to receive the graces which you so generously give me. You are Giver, God, and I praise you for your generosity. Although it is small, I give you my heart, too, that you may fill me with yourself and give yourself to others through me.
Encountering Christ:
1. Standards: Jesus began this teaching with a telling phrase: just as. He invites us to be merciful, but not according to our own standards. He himself is that standard. It’s clear from the Old Testament, for example, that we all too easily revert to making ourselves the standard. Look at the journey of the Chosen People to the Promised Land. They constantly vacillated between following the Lord, who had chosen them and was teaching them to be his own, to looking for other gods that they could shape according to their own image. Even in the New Testament, we see this same tendency among the Twelve Apostles. The other ten were angered with James and John, for example, not so much because they wanted the seats of honor beside Jesus, but because the two brothers asked for it before they did (Mark 10:35).
2.
Just
As: The standard that Jesus
came to reveal puts our human tendencies in their place. Making our
shortsighted understanding the measuring stick doesn’t cut it in following the
Lord. Neither do our measures of human importance or value. God himself is the
measure. We are not called to forgive just once or twice, but as God forgives
us (Matthew 18:21). We are called to give, to measure out to others, with the
very measure of God; not by judging others, which leads to condemnation, but
with an open, generous heart that gives forgiveness and mercy.
3.
Mercy: Only when we experience that he alone who can judge the
world extends an outstretched hand to us in mercy; only when we experience in
our own flesh, our own life, and our personal history that the only one who
could condemn us has offered his own self in our place; only when we experience
that he, from whom all goodness flows, pours himself out in generosity and
gratuity in our hearts, not because we deserve it, but because he loves
us—indeed when we experience these things they change us truly, from within,
making us capable of giving that same love to others. We need to experience
this mercy from God daily.
Conversing with Christ: Jesus, I recognize my need for your mercy; I open
my heart and quiet my mind before you. Let me experience your gaze, your
goodness, your generosity. You truly are the Giver of gifts, Jesus, and you are
the greatest gift. Let me experience your love more deeply so that you can make
me, too, your instrument for others.
Resolution: Lord,
today by your grace I will strive to offer a real, practical expression of
mercy to someone whom I have been struggling to forgive.
Suy
Niệm Tin Mừng Thứ Hai Tuần thứ Hai Mùa Chay (Luke 6:36-38)
"Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em Ðấng nhân từ. (37) Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa lên án. Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha. ( Luke 06:36-37) Chúng ta có lòng thương xót với chính mình? Chúng ta lên án chính mình? Lời của Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay có thể áp dụng cho chúng ta. Đôi khi chúng ta tự làm khó khăn hơn cho chính bản thân mình hơn là chúng ta làm cho người khác. Một số người trong chúng ta phán xét chính mình qua gay gắt và liên tục mà không có lòng nhân hậu, thương xót chính mình.
Không là bao giờ là đủ. Không bao giờ có sự trọn vẹn. Chúng ta luôn luôn rút ngắn của những kỳ vọng rất cao ở
nơi chúng ta. Có lẽ chúng ta hoàn toàn không thực tế trong các tiêu chuẩn mà chúng ta đã đặt ra cho những hành vi và việc làm của chúng ta. Điếu này có thể là chúng ta cần phải hạ mình xuống thấp hơn, hít một hơi thật mạnh, hãy
để cho chúng ta một vài giờ tỉnh dưỡng, nghỉ
ngơi, và bắt đầu dễ dãi với chính mình ngày hôm nay.
Hãy tự hỏi này: nếu một người bạn tốt của chúng ta đã làm những điều tương tự mà chúng ta đã làm, chúng ta sẽ đối xử với người ấy một cách khắt khe và gây khó khăn cho họ? Đây là môt vài ý tưởng để chúng ta suy nghĩ hôm nay. Đó là một cái gì đó để suy nghĩ về.
Suy Niệm Tin Mừng Thứ Hai Tuần thứ
Hai Mùa Chay (Luke 6:36-38)
Hôm nay, Tim Mừng Thánh Luca cho chung ta nghe lại lời kêu gọi cua Chúa Giêsu, lời thông điệp rất ngắn ngọn nhưng -
có thể được tóm tắt trong hai điểm: một khung khổ của lòng nhân hậu và một nội dung của sự công chính.
- Thứ nhất, một khung khổ của lòng nhân hậu hay thương xót. Mệnh lệnh của Chúa Giêsu, thực sự, được chiếm ưu thế như một là quy luật và được rọi sáng xung quanh. Một tiêu chuẩn nhất định: nếu Cha chúng ta ở trên Trời có lòng thương xót , thì chúng ta, những người con của Ngài, cũng phải có lòng biết thương xót. Và Cha của chúng ta rất nhân hậu và thương xót Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em Ðấng nhân từ.
- Thứ hai, nội dung của sự công lý. Chúng ta thực sự, đã phải đối đầu với một số loại "Luật Talion", đi trực tiếp ngược lại với những điều Chúa Giêsu cấm đoán như :"Mắt đền mắt, răng đền răng". Đây là bốn giai đoạn thành công, Thiên Chúa là thầy của chúng ta, Thiên Chúa khuyên nhủ chúng ta, trước hết, là chối bỏ, sau đó, với hai khẳng định. Sự từ chối: "Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa lên án." (MK 6:37) Khẳng định: "Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha" (Mk 6: 38)
Hãy áp dụng lời Chúa hôm nay trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta, như Chúa Giêsu đã làm. Hãy kiểm tra lương tâm của chúng ta một cách rõ ràng và can đảm: nếu cách sống trong gia đình, các vấn đề văn hóa, kinh tế và chính trị của chúng ta Chúa sẽ đánh giá và lên án thế giới của chúng ta là thẩm phán và lên án thế giới, những người sẽ đứng lên trong Tòa án của mình? (Khi chúng tôi trở về nhà và đọc báo hoặc nghe tin tức, chúng tôi về cơ bản suy nghĩ của thế giới chính trị). Nếu Chúa sẽ tha thứ cho chúng tôi như chúng tôi, những người đàn ông, thường sử dụng để làm, có bao nhiêu người và các tổ chức có thể đạt hòa giải hoàn toàn?
Yếu tố thứ tư xứng đáng, tuy nhiên, một ý bổ sung, như Luật TALiON tốt, chúng tôi đang xem xét, bị vượt qua một cách nào đó. Thật vậy, nếu chúng ta cung cấp cho, thì chúng tôi được đưa ra trong các biện pháp tương tự? Nhất định không! Nếu chúng ta cho, chúng ta sẽ nhận được-chúng ta hãy lưu ý tốt của nó-«một biện pháp tốt, ép xuống, đầy đủ và chạy trên» (Lc 6:38). Và nó đang ở trong ánh sáng đó, xô lệch phúc mà chúng tôi đang cung cấp cho lực để trước. Chúng ta hãy tự hỏi: bao nhiêu tôi cung cấp cho, tôi cho đúng, tôi cung cấp cho đủ, tôi cho bằng cách chọn tốt nhất, tôi cho đầy đủ ...?
Fr. Antoni ORIOL
Today, Luke's Gospel proclaims a short and dense message —very short, indeed!— that can be summarized in two oints: a frame of mercy and a contents of justice.
Firstly, a frame of mercy. Jesus' command, indeed, prevails as a rule and shines all around. A most definite norm: if our Father in Heaven is merciful, we, as his children, ought to be merciful, too. And our Father is so merciful...! The previous verse asserts: «(...) And you will be children of the Most High, for he himself is kind to the ungrateful and the wicked» (Lk 6:35).
Secondly, a contents of justice. We are, indeed, facing some kind of “Talion Law”, the direct opposite to the one banned by Jesus («Eye for eye, tooth for tooth»). Here, in four successive moments, our Divine Teacher exhorts us, first, through two denials; later, with two affirmations. Denials: «Do not be a judge of others and you will not be judged; do not condemn and you will not be condemned». Affirmations: «forgive and you will be forgiven; give and it will be given to you». Let's apply these premises concisely to our daily's life, as Jesus does, by stopping especially on the fourth point. Let's examine, clearly and courageously, our conscience: if in family, cultural, economic and political matters Our Lord would judge and condemn our world as the world judges and condemns, who would stand up in his Tribunal? (When we get back home and read the newspaper or listen to the news, we are basically thinking of the world of politics). If Our Lord would forgive us as we, men, normally use to do, how many persons and institutions would reach full reconciliation?\
The fourth point deserves, however, an additional thought, as the good Talion Law we are considering, becomes overcome in some way. Indeed, if we give, shall we be given in the same measure? Most definitely not! If we give, we shall receive —let's take good note of it— «a good measure, pressed down, full and running over» (Lk 6:38). And it is in the light of that blessed disproportion that we are exhorted to previously give. Let's ask ourselves: how much do I give, do I give properly, do I give enough, do I give by choosing the best, do I give flly...?
Suy Niệm
Thực kho báu, "dày đặc, lắc, và chạy trên chưa! " Đấng Toàn Năng của Thiên Chúa, lời hứa của các món quà sống của Thiên Chúa chúng ta sẽ nhận lại từ Ngài nếu chúng ta cho người khác. Một trong những lời hứa tuyệt vời nhất của kinh thánh của Thiên Chúa là phúc âm của ngày hôm nay. Tình trạng của món quà rất đơn giản. "Cho" Chúa nói. Bao nhiêu? Số tiền bạn cho, biện pháp bạn sử dụng, là biện pháp tương tự sẽ được sử dụng cho bạn trong trở lại. Làm thế nào sự thật! Bạn có nhận ra rằng khi chúng tôi cung cấp, chúng tôi luôn luôn "đo-đếm rất tốt những gì chúng tôi cung cấp. ôi khi chỉ cần đồng xu đó, Như Như nhiều hơn nữa!
Bạn muốn nhận được nhiều, ép xuống, biện pháp đầy đủ, rung động với nhau như trong "dày đặc, lắc, và chạy trên "? Theo công thức của Vua Trời và Đất. Nó rất đơn giản. Cho và cho nhiều, và bạn sẽ nhận được nhiều hơn vàng trở lại. Không có thắc mắc các thánh là những người đàn ông và phụ nữ đã cho tất cả. Đổi lại, họ là vương quốc của thiên đường mà vàng và bạc chỉ là bình thường.
Reflection:
Real treasure," siksik, liglig, at umaapaw pa!" - the Almighty God, the Living God's promise of the gift we will receive back from Him if we give to others. One of the most wonderful promises of the bible from God is the gospel of today. The condition of the gift is very simple. "Give" says the Lord. How much? The amount you give, the measure you use, is the same measure that will be used for you in return. How true! Do you realize that when we give, we always "measure-counting very well what we give. Minsan barya na nga lang, bilang na bilang pa! You want to receive much, pressed down, full measure, shaken together as in "siksik talaga, umaapaw pa?" Follow the formula of the King of Heaven and Earth. It's very simple. Give and give much, and you will get more than gold back. No wonder the saints were men and women who gave all. In return, theirs was the kingdom of heaven where gold and silver is just ordinary.
Một chủ đề căn bản của Thánh lễ hôm nay là chúng ta không nên nhìn vào những lỗi lầm và sự thất bại của người khác mà nghĩ là họ là những có tội nên đã bị Chúa phạt như thể. Chúng ta nên nhớ là Chúa là đấng từ bi và nhân hậu NGài giàu rộng lượng và luôn ban phát tình yêu, Ngài không bao giờ phạt bất cứ một ai cả cho dù là nười táy tội lỗi nhiều đi tới đâu nữa. Vì thế mà Chúa đã dậy chúng ta là "Hãy từ bi như Cha trên trời của chúng ta là đấng từ bi" Những việc gì xảy ra trong các sánh Phúc Âm, hay là thư của các thánh Tông đồ, mặc dù là những rất đơn sơ đó là những chữ "như" đã khiến chúng ta phải suy nghĩ rất nhiều.
Khi đề cập đến Thiên Chúa, thì thực sự không bao giờ có sự so sánh, vì chúng ta không thể nào có thể so sánh được với Thiên Chúa bằng mọi cách? Nhưng chúng ta có thể dùng những thì dụ trong đó để làm những sự so sánh để giúp chúng ta có thể hiểu đúng những lý tưởng cao đẹp mà đức tin của chúng ta gọi chúng ta phải nghĩ đến lòng từ bi như là một ân sủng giúp con người sống tốt trong cái xã hội tốt dẹp.
Từ bi trong đôi mắt của Chúa Jêsus là một điều thiêng liêng và chúng ta chỉ có thể đạt được điều đó nhờ ân sủng của Thiên Chúa. "Vì" đó cũng là lời mời gọi chúng ta nên nhận ra và thấy được rằng Thiên Chúa rất nhân hậu và có lòng từ bi đối với chúng ta, và đó là lòng từ bi của Thiên Chúa sẽ dạy và cho phép chúng ta biết sống từ bi và ban cho chúng ta nguồn gốc cỗi nguồn, cơ sở và tính năng động cho hành vi từ bi của chúng ta đối với Khác.
Lạy Cha trên Trời, Xin ban cho chúng con có lòng biết thương xót và nhân từ giống như của Chúa và xin giúp chúng con biết rộng lượng để chúng con sẵn sàng, mau lẹ mang tình yêu thương của Chú đến cho người khác.
An underlying theme of today’s Mass is that we should not look at the faults and failings of others as if seeking to accuse or blame them for something. “Be compassionate”, Jesus teaches us and immediately adds: “as your heavenly Father is compassionate.” Wherever it occurs in the New Testament, the little word “as” invites us to a great deal of reflection. When it refers to God it is never really a comparison, for how can we mere humans be comparable to God in any way? But it does serve as a kind of comparison in that it holds up before us an example so that we may properly understand the high ideals to which our faith calls us and, for example, never think of compassion as a mere good human social grace.
Compassion in Jesus’ eyes is a divine thing and we can only attain it by the grace of God. “As” also serves as an invitation to us to realize and experience that God is very compassionate to us, and it is this divine compassion which teaches and enables us to be compassionate and provides the origin, basis and dynamism for our own compassionate behaviour towards others.
Father in heaven, grant us your mercy and compassion and enable us to bring Your compassion to others.
Jesus said to his disciples: “Be merciful, just as your Father is merciful. Stop judging and you will not be judged. Stop condemning and you will not be condemned. Forgive and you will be forgiven.” Luke 6:36–37
Saint Ignatius of Loyola, in his guide for a thirty-day retreat, has the retreatant spend the first week of the retreat focusing upon sin, judgment, death and hell. At first, this can seem very uninspiring. But the wisdom of this approach is that after a week of these meditations, retreatants come to a deep realization of just how much they need the mercy and forgiveness of God. They see their need more clearly, and a deep humility is fostered within their soul as they see their guilt and turn to God for His mercy.
But mercy goes both ways. It is part of the very essence of mercy that it can only be received if it is also given. In the Gospel passage above, Jesus gives us a very clear command about judgment, condemnation, mercy and forgiveness. Essentially, if we want mercy and forgiveness, then we must offer mercy and forgiveness. If we are judgmental and condemning, then we will also be judged and condemned. These words are very clear.
Perhaps one of the reasons that many people struggle with being judgmental and condemning of others is because they lack a true awareness of their own sin and their own need for forgiveness. We live in a world that often rationalizes sin and downplays the seriousness of it. That’s why the teaching of Saint Ignatius is so important for us today. We need to rekindle a sense of the seriousness of our sin. This is not done simply to create guilt and shame. It’s done to foster a desire for mercy and forgiveness.
If you can grow in a deeper awareness of your own sin before God, one of the effects will be that it is then easier to be less judgmental and condemning of others. A person who sees his sin is more apt to be merciful to other sinners. But a person who struggles with self-righteousness will most certainly also struggle with being judgmental and condemning.
Reflect, today, upon your own sin. Spend time trying to understand how ugly sin is and try to grow in a healthy disdain for it. As you do, and as you beg our Lord for His mercy, pray also that you will be able to offer that same mercy you receive from God to others. As mercy flows from Heaven to your own soul, it must then also be shared. Share the mercy of God with those all around you and you will discover the true value and power of this Gospel teaching of our Lord.
My most merciful Jesus, I thank You for Your infinite mercy. Help me to see clearly my sin so that I, in turn, may see my need for Your mercy. As I do, dear Lord, I pray that my heart will be open to that mercy so that I can both receive it and share it with others. Make me a true instrument of Your divine grace. Jesus, I trust in You.
Opening Prayer: Lord God, your teaching challenges me. I admire the moral standard of righteousness that you demand of me, and at the same time, I recognize that it is impossible for me if you don’t help me. With you, all things are possible. Help me, God, to be merciful.
2. The Two Go Hand in Hand: “Forgive and you will be forgiven.” Forgiving others and being forgiven by them would seem to be two separate affairs. Yet the Gospel assures us they are related. Most of us easily recall the vivid parable about the servant forgiven a huge sum: “When that servant had left, he found one of his fellow servants who owed him a much smaller amount. He seized him and started to choke him, demanding, ‘Pay back what you owe’” (Matthew 18:28). We decry his behavior because he tried to separate being forgiven from forgiving others. Pope Benedict XVI in Introduction to Christianity wrote, “Who would dare to assert of himself that he did not need to be tolerated by others, indeed borne up by them? And how can someone who lives on the forbearance of others himself renounce forbearing? Is it not the only gift he can offer in return, the only comfort remaining to him, that he endures just as he, too, is endured? Holiness in the Church begins with forbearance and leads to bearing up” (p. 343).
3. Overflowing: “Give and gifts will be given to you.” The words of Christ are trustworthy, and they can make us long for heaven. In heaven, Christ will give us the gift of himself. We will see him face to face, as he is. But the “good measure” of the gift of our salvation must be “worked out with fear and trembling.” There are crosses to be endured, penance to be done. These sufferings increase our desire to reach Christ. The good measure must be “packed together” and “shaken down” so that more of it can fit into our hearts. St. Ignatius of Antioch wished to be fed to the lions, if only it would enable him to see God. If we give God our best, he will give us our heart’s desire.
Conversing with Christ: Lord Jesus, your words challenge me to the utmost. I will keep my eyes on you and not fear. Give me a double portion of your amazing grace, so that I can be grace-filled toward those around me.
Opening Prayer: Heavenly Father, you reveal yourself to me as the merciful giver of gifts. You yourself are that gift, and you wish to share some part of your heart with me in this time of prayer. Grant that I may enter this sacred space and time of encounter with you, and open my heart to receive the graces which you so generously give me. You are Giver, God, and I praise you for your generosity. Although it is small, I give you my heart, too, that you may fill me with yourself and give yourself to others through me.
1. Standards: Jesus began this teaching with a telling phrase: just as. He invites us to be merciful, but not according to our own standards. He himself is that standard. It’s clear from the Old Testament, for example, that we all too easily revert to making ourselves the standard. Look at the journey of the Chosen People to the Promised Land. They constantly vacillated between following the Lord, who had chosen them and was teaching them to be his own, to looking for other gods that they could shape according to their own image. Even in the New Testament, we see this same tendency among the Twelve Apostles. The other ten were angered with James and John, for example, not so much because they wanted the seats of honor beside Jesus, but because the two brothers asked for it before they did (Mark 10:35).
"Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em Ðấng nhân từ. (37) Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa lên án. Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha. ( Luke 06:36-37) Chúng ta có lòng thương xót với chính mình? Chúng ta lên án chính mình? Lời của Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay có thể áp dụng cho chúng ta. Đôi khi chúng ta tự làm khó khăn hơn cho chính bản thân mình hơn là chúng ta làm cho người khác. Một số người trong chúng ta phán xét chính mình qua gay gắt và liên tục mà không có lòng nhân hậu, thương xót chính mình.
Hãy tự hỏi này: nếu một người bạn tốt của chúng ta đã làm những điều tương tự mà chúng ta đã làm, chúng ta sẽ đối xử với người ấy một cách khắt khe và gây khó khăn cho họ? Đây là môt vài ý tưởng để chúng ta suy nghĩ hôm nay. Đó là một cái gì đó để suy nghĩ về.
Hôm nay, Tim Mừng Thánh Luca cho chung ta nghe lại lời kêu gọi cua Chúa Giêsu, lời thông điệp rất ngắn ngọn nhưng -
có thể được tóm tắt trong hai điểm: một khung khổ của lòng nhân hậu và một nội dung của sự công chính.
- Thứ nhất, một khung khổ của lòng nhân hậu hay thương xót. Mệnh lệnh của Chúa Giêsu, thực sự, được chiếm ưu thế như một là quy luật và được rọi sáng xung quanh. Một tiêu chuẩn nhất định: nếu Cha chúng ta ở trên Trời có lòng thương xót , thì chúng ta, những người con của Ngài, cũng phải có lòng biết thương xót. Và Cha của chúng ta rất nhân hậu và thương xót Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em Ðấng nhân từ.
- Thứ hai, nội dung của sự công lý. Chúng ta thực sự, đã phải đối đầu với một số loại "Luật Talion", đi trực tiếp ngược lại với những điều Chúa Giêsu cấm đoán như :"Mắt đền mắt, răng đền răng". Đây là bốn giai đoạn thành công, Thiên Chúa là thầy của chúng ta, Thiên Chúa khuyên nhủ chúng ta, trước hết, là chối bỏ, sau đó, với hai khẳng định. Sự từ chối: "Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa lên án." (MK 6:37) Khẳng định: "Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha" (Mk 6: 38)
Hãy áp dụng lời Chúa hôm nay trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta, như Chúa Giêsu đã làm. Hãy kiểm tra lương tâm của chúng ta một cách rõ ràng và can đảm: nếu cách sống trong gia đình, các vấn đề văn hóa, kinh tế và chính trị của chúng ta Chúa sẽ đánh giá và lên án thế giới của chúng ta là thẩm phán và lên án thế giới, những người sẽ đứng lên trong Tòa án của mình? (Khi chúng tôi trở về nhà và đọc báo hoặc nghe tin tức, chúng tôi về cơ bản suy nghĩ của thế giới chính trị). Nếu Chúa sẽ tha thứ cho chúng tôi như chúng tôi, những người đàn ông, thường sử dụng để làm, có bao nhiêu người và các tổ chức có thể đạt hòa giải hoàn toàn?
Yếu tố thứ tư xứng đáng, tuy nhiên, một ý bổ sung, như Luật TALiON tốt, chúng tôi đang xem xét, bị vượt qua một cách nào đó. Thật vậy, nếu chúng ta cung cấp cho, thì chúng tôi được đưa ra trong các biện pháp tương tự? Nhất định không! Nếu chúng ta cho, chúng ta sẽ nhận được-chúng ta hãy lưu ý tốt của nó-«một biện pháp tốt, ép xuống, đầy đủ và chạy trên» (Lc 6:38). Và nó đang ở trong ánh sáng đó, xô lệch phúc mà chúng tôi đang cung cấp cho lực để trước. Chúng ta hãy tự hỏi: bao nhiêu tôi cung cấp cho, tôi cho đúng, tôi cung cấp cho đủ, tôi cho bằng cách chọn tốt nhất, tôi cho đầy đủ ...?
Today, Luke's Gospel proclaims a short and dense message —very short, indeed!— that can be summarized in two oints: a frame of mercy and a contents of justice.
Firstly, a frame of mercy. Jesus' command, indeed, prevails as a rule and shines all around. A most definite norm: if our Father in Heaven is merciful, we, as his children, ought to be merciful, too. And our Father is so merciful...! The previous verse asserts: «(...) And you will be children of the Most High, for he himself is kind to the ungrateful and the wicked» (Lk 6:35).
Secondly, a contents of justice. We are, indeed, facing some kind of “Talion Law”, the direct opposite to the one banned by Jesus («Eye for eye, tooth for tooth»). Here, in four successive moments, our Divine Teacher exhorts us, first, through two denials; later, with two affirmations. Denials: «Do not be a judge of others and you will not be judged; do not condemn and you will not be condemned». Affirmations: «forgive and you will be forgiven; give and it will be given to you». Let's apply these premises concisely to our daily's life, as Jesus does, by stopping especially on the fourth point. Let's examine, clearly and courageously, our conscience: if in family, cultural, economic and political matters Our Lord would judge and condemn our world as the world judges and condemns, who would stand up in his Tribunal? (When we get back home and read the newspaper or listen to the news, we are basically thinking of the world of politics). If Our Lord would forgive us as we, men, normally use to do, how many persons and institutions would reach full reconciliation?\
The fourth point deserves, however, an additional thought, as the good Talion Law we are considering, becomes overcome in some way. Indeed, if we give, shall we be given in the same measure? Most definitely not! If we give, we shall receive —let's take good note of it— «a good measure, pressed down, full and running over» (Lk 6:38). And it is in the light of that blessed disproportion that we are exhorted to previously give. Let's ask ourselves: how much do I give, do I give properly, do I give enough, do I give by choosing the best, do I give flly...?
Thực kho báu, "dày đặc, lắc, và chạy trên chưa! " Đấng Toàn Năng của Thiên Chúa, lời hứa của các món quà sống của Thiên Chúa chúng ta sẽ nhận lại từ Ngài nếu chúng ta cho người khác. Một trong những lời hứa tuyệt vời nhất của kinh thánh của Thiên Chúa là phúc âm của ngày hôm nay. Tình trạng của món quà rất đơn giản. "Cho" Chúa nói. Bao nhiêu? Số tiền bạn cho, biện pháp bạn sử dụng, là biện pháp tương tự sẽ được sử dụng cho bạn trong trở lại. Làm thế nào sự thật! Bạn có nhận ra rằng khi chúng tôi cung cấp, chúng tôi luôn luôn "đo-đếm rất tốt những gì chúng tôi cung cấp. ôi khi chỉ cần đồng xu đó, Như Như nhiều hơn nữa!
Bạn muốn nhận được nhiều, ép xuống, biện pháp đầy đủ, rung động với nhau như trong "dày đặc, lắc, và chạy trên "? Theo công thức của Vua Trời và Đất. Nó rất đơn giản. Cho và cho nhiều, và bạn sẽ nhận được nhiều hơn vàng trở lại. Không có thắc mắc các thánh là những người đàn ông và phụ nữ đã cho tất cả. Đổi lại, họ là vương quốc của thiên đường mà vàng và bạc chỉ là bình thường.
Real treasure," siksik, liglig, at umaapaw pa!" - the Almighty God, the Living God's promise of the gift we will receive back from Him if we give to others. One of the most wonderful promises of the bible from God is the gospel of today. The condition of the gift is very simple. "Give" says the Lord. How much? The amount you give, the measure you use, is the same measure that will be used for you in return. How true! Do you realize that when we give, we always "measure-counting very well what we give. Minsan barya na nga lang, bilang na bilang pa! You want to receive much, pressed down, full measure, shaken together as in "siksik talaga, umaapaw pa?" Follow the formula of the King of Heaven and Earth. It's very simple. Give and give much, and you will get more than gold back. No wonder the saints were men and women who gave all. In return, theirs was the kingdom of heaven where gold and silver is just ordinary.
No comments:
Post a Comment