Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật thứ Tư
Mùa Chay
Tin Mừng hôm nay chúng ta nghe nói về một người mù bẩm sinh và nhờ Chúa Giêsu người mù này được thấy. Chúng ta giống như người đàn ông mù đó: chúng ta cần Chúa Giêsu giúp chưa lành chúng ta để chúng ta có thể được nhìn thấy nhìn thấy.
Thế giới hiện đại của chúng ta có một dạng mù đặc biệt. Chúng ta có kính hiển vi để nhìn những sinh vật rất nhỏ và kính viễn vọng để nhìn những vật ở rất xa, nhưng chúng ta thường không nhìn thấy những gì đang ở gần ngay chúng ta nhất. Gần đây, chúng tôi có một người bạn linh mục cùng lớp thòi còn nhỏ cho đến đại học đã bị một cơn khủng hoảng sức khỏe gần như phải trả một cái giá bằng chính mạng sống của mình. Tôi biết được chuyện thì đã muộn và cảm thấy tiếc vì đã không ở bên cạnh LM này để hỗ trợ ngày. Tôi đã cố gắng hết sức để có thể giúp ngài những gì tôi có thể làm được, nhưng qua vụ việc khiến tôi nhận ra một điều trớ trêu: Tôi biết rất nhiều về những chuyện rắc rối của tài tử trên màn ảnh những người không quen không biết, nhưng chuyện liên quan về bạn thân của mình thì tôi không biết gì cả.
Chúng ta đang sống trong một thời kỳ kỳ lạ. Chúng ta biết nhiều về những người nổi tiếng trong xã hội hơn là về những người hàng xóm bên cạnh nhà, hoặc thậm chí những người mà chúng ta gọi là "người trong gia đình" và "bạn bè". Quá nhiều thứ khiến chúng ta sao nhãng khỏi những điều thực sự quan trọng. Thánh Têrêsa Calcutta đã nói: “Tôi nghĩ thế giới ngày nay đang đảo lộn… Chúng ta không có thời gian cho con cái, không có thời gian cho nhau, không có thời gian để vui vẻ với nhau. Ngay trong nhà bắt đầu sự phá vỡ hòa bình của thế giới."
Trong Chúa nhật này, chúng ta hãy xin Chúa Giêsu chữa lành sự mù lòa của chúng ta, đặc biệt là sự mù lòa trong việc chúng ta không nhìn thấy những người thân thiết với mình. Hãy xin Chúa giúp chúng ta biết nhìn thấy chính con cái của chúng ta, những người thân trong gia đình chúng ta, những giáo dân hay đồng hương của chúng ta. Như trong bài đọc thứ nhất hôm nay nói, không phải chỉ là vẻ bề ngoài, mà là bê bối ngay trong tâm hồn.
Thật khủng khiếp khi chúng ta không nhìn thấy những người thân thiết với chúng ta, nhưng có một hình thức mù lòa thậm chí còn tồi tệ hơn nữa là chúng ta đã không thể nhìn thấy Chúa Giêsu. Người đàn ông mù bẩm sinh có rất nhiều điều để dạy chúng ta hôm nay. Nếu chúng ta chăm chú lắng nghe bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta sẽ nhận thấy rằng người mù này đà phải trải qua một tiến trình bao gồm bốn giai đoạn.
Lúc đầu, anh ta chỉ nhìn thấy "người đàn ông được gọi là Chúa Giêsu." Ông biết Chúa Giêsu như một người đồng loại. Tuy nhiên, khi những người biệt phái, kỳ lão do thái họ ép buộc anh ta, anh ta đã phải lên tiếng tuyên bố: "Ông ấy là một nhà tiên tri." Sau đó, anh ấy có một khoảnh khắc ở riêng với Chúa Giêsu. Anh ta nghe câu hỏi này: "Anh có tin Con Thiên Chúa không?" Theo như Cựu Ước, Con Người là người sẽ đến để giải quyết mọi việc bằng cách phán xét các quốc gia. (Đn 7:13-14) Người mù bẩm sinh đáp lại bằng một lời tuyên xưng đức tin sâu sắc: “Lạy Chúa, con tin.”
Trong Kinh Thánh tiếng Do thái, tước hiệu
“Chúa” thuộc về chính Thiên Chúa. Trong bài đọc I hôm nay, từ CHÚA xuất hiện
sáu lần, được viết hoa. Khi người mù bẩm sinh gọi Chúa Giêsu là “Chúa”, anh ta
đang tuyên xưng đức tin của anh một cách tối hậu. Vì lý do đó, hành động tôn
thờ tiếp theo ngay sau đó: "Anh ấy đã tôn thờ Chúa Giêsu."
Chính Chúa Giêsu đã phán, “Trước khi có Áp-ra-ham, TA chính là TA” (Jn 8:58) Người mù bẩm sinh đã nhìn thấy điều mà người khác không thấy: đó chính là Chúa Giêsu là Thiên Chúa. Như chúng ta nói trong Kinh Tin Kính, "Thiên Chúa bởi Thiên Chúa, ánh sáng bởi ánh sáng, Thiên Chúa thật bởi Thiên Chúa thật, được sinh ra không phải tạo thành, nên một với Chúa Cha."
Vì vậy, người mù bẩm sinh thực hiện bốn bước (gian đoạn) sau khi nhìn thấy Chúa Giêsu: Đầu tiên là "con người" - một người đồng loại, sau đó Chúa là một nhà tiên tri (người nói thay cho Thiên Chúa),* sau đó Chúa Giêsu là Người phán xét nhân loại ("Con Người) và cuối cùng Chúa chính là Chúa - đấng chân chính. Chúa.
Trong Chúa Nhật này chúng ta cầu xin Chúa Giêsu ban cho chúng ta được nhìn thấy: nhìn thấy những người ở bên cạnh chúng ta, trái tim của họ, không phải chỉ là cái vẻ bóng dáng ổ bên ngoài của họ, và trên hết là nhìn thấy thực tế Chúa Giêsu là ai.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa luôn sẵn sàng chữa lành và giải thoát chúng con khỏi bóng tối tội lỗi và sự lừa dối của ma quỷ. Không có bệnh tật nào, dù là về thể chất, tinh thần, cảm xúc hay thuộc linh mà Chúa Giêsu không hề đồng cảm hay chú ý tới. Tiên Tri Ê-sai đã nói tiên tri rằng “Đầy tớ đau khổ” sẽ bị bầm dập vì tội lỗi của chúng ta và nhờ đòn roi mà người đã gánh chịu đã chữa lành chúng ta, (Ê-sai 53:5). Chúa ban cho chúng ta sự tự do khỏi sự mù quáng thiêng liêng do tội lỗi và phục hồi chúng ta trở lại với sự toàn vẹn của thể xác, tâm trí, linh hồn và trái tim. Thánh Augustine, trong bài bình luận về đoạn Tin Mừng này, nhận xét: “Nếu chúng ta suy nghĩ về ý nghĩa của phép lạ này, chúng ta sẽ thấy rằng người mù trong bài Tin Mừng hôm nay chính là loài người chúng ta...Tất nhiên, chúng ta đã biết ai là “Đấng Được sai đi". Trừ khi Ngài được sai đến, thì không ai trong chúng ta sẽ được giải thoát khỏi tội lỗi."
Homily for Fourth Sunday
of Lent, Year A
Today we heard about a blind man who - through Jesus - sees. We are like that man: we need Jesus in order to see. Our modern world has a particular form of blindness. We have microscopes to see things very small and telescopes to see distant objects, but often we do not see what is closest to us. Recently a priest classmate had a health crisis that almost cost his life. I learned about it late and felt bad that I had not been there to support him. I did try to make up as best I could, but the incident made aware of an irony: I knew about Charlie Sheen's troubles, but about my friend, I knew nothing.
We live in a strange
time. We know more about celebrities than we do about next door neighbors - or
even those we call "family" and "friends." So many things
distract us from what really matters. Blessed Mother Teresa of Calcutta said:
"I think the world today is upside down. ... We have no time for our children,
we have no time for each other; there is no time to enjoy each other. In the
home begins the disruption of the peace of the world."
This Sunday we ask Jesus to heal our blindness, particularly our failure to see those close to us. Help us to see our own children, our family members, our fellow parishioners. As the first reading today says, not just the outward appearances, but the heart.
It is terrible to not see those close to us, but there is an even worse form of blindness: the failure to see Jesus. The man born blind has a lot to teach us. If you listened attentively to today's Gospel, you notice that he went through a progression that involves four stages.
At first he only sees "the man called Jesus." He knows Jesus as a fellow human. When they press him, however, he makes this declaration: "He is a prophet." Then he has a moment alone with Jesus. He hears this question: "Do you believe in the Son of Man?" In the Old Testament the Son of Man was someone who would come to set things right by judging the nations. (Dn 7:13-14) The man born blind responds with a profound profession of faith, "I do believe, Lord."
In the Hebrew Scriptures the title, "Lord," belonged to God himself. In today's first reading that the word LORD appears six times - in capital letters. When the man born blind calls Jesus, "Lord," he is making the ultimate profession of faith. For that reason, an act of adoration immediately follows: "He worshiped him."
Jesus himself said, "Before Abraham came to be, I AM." (Jn 8:58) The man born blind saw what others did not: That Jesus is God. As we say in the Creed, "God from God, light from light, true God from true God, begotten not made, one in being with the Father."
So the man born blind takes these four steps in seeing Jesus: First, "man" - a fellow human, then prophet (one who speaks for God),* then judge ("Son of Man) and finally, Lord - the one true God.
This Sunday we ask Jesus for sight: to see those near us - their heart, not just their appearance - and above all to see the reality of who Jesus is. Amen.
The Fourth Sunday of Lent (Year A) - The Holy
Drama of Grace
When Jesus heard that they had thrown him out, he found him and said, “Do you believe in the Son of Man?” He answered and said, “Who is he, sir, that I may believe in him?” Jesus said to him, “You have seen him, and the one speaking with you is he.” He said, “I do believe, Lord,” and he worshiped him. John 9:35–38
This is the conclusion to the story of the healing of the man born blind. It is the fifth of seven signs (miracles) in John’s Gospel that point to the divinity of our Lord. This healing especially confirmed Jesus’ teaching from the previous chapter: “I am the light of the world. Whoever follows me will not walk in darkness, but will have the light of life” (John 8:12). Jesus was the Light Who came to dispel all darkness, and now He illustrates this fact by opening the eyes of the blind man. This story is quite long and detailed. The details it includes makes it much more than a miracle. It is also a dramatic story revealing both the consequences of rejecting Jesus, as well as the blessings received by one who turns to Jesus in faith.
We begin with the detail that this man has been blind since birth. It was a common misconception at that time that such a birth defect might have been caused by the sins of the parents. In part, this came from a misreading of Exodus 20:5–6 in which God said that He inflicts punishment “on the children of those who hate me, down to the third and fourth generation.” Jesus makes it clear that this was not the case; this man’s blindness was a result of the natural disorder experienced by humanity as a result of original sin. If humanity had never been cast out of the Garden of Eden, disease and natural disorders would have never existed. For that reason, we should understand that we are all “blind” in the sense of being born into the state of original sin and are, therefore, in need of the grace of spiritual sight.
The healing of this man is done purely on Jesus’ initiative. This shows that God’s healing action in our lives is always His initiative. But Jesus clearly offered this man healing because He knew the man would eventually come to faith in Him, which is the far more important healing that took place in this story.
After the man is healed, a very interesting drama unfolds. The Pharisees hear of the healing and begin to interrogate the man. Afterwards, they also interrogate the man’s parents and then the man for a second time. Throughout their interrogations, two things happen. First, the Pharisees slowly become more agitated, more irrational and end by completely rejecting both this miraculous sign and Jesus Himself. The man, however, begins with what appears to be a bit of ignorance about Jesus, but as he is interrogated and challenged to explain his healing, he deepens and clarifies his convictions, ending in the deepest faith when he cries out to Jesus, “I do believe, Lord.” Then we are told that the man worshiped Jesus.
The dramatic unfolding of this story teaches us that when we are given the grace of God by hearing His holy Word spoken and witnessing His mighty hand at work, we must make a choice. Either we will respond in faith and slowly be drawn deeper into that faith, or we will rationalize it away and reject God’s saving action in our lives. It is not possible to simply remain indifferent to the Gospel when we hear it spoken or when we see its effects changing us or others.
Reflect, today, upon the two paths this sign from Heaven had on those present to this miracle. You, too, are present to this miracle through your reading of it. How will you respond? Will you imitate the Pharisees and discount the deep spiritual truths this action conveys? Or will you open yourself to the transforming power of this healing? Commit yourself to the path of this blind man. Say to our Lord, “I do believe, Lord.” Apply those words to every action of Jesus in your life and allow that faith to lead you into worship of Him Who is the Light of the World.
Jesus, Light of the World, You came to dispel the darkness caused by original sin. You came to heal our blindness and open the eyes of our souls to Your true Light. Please open my eyes so that I may see, and give me the courage I need to profess my faith in You and worship You with all my heart. Jesus, I trust in You.
March 19, 2023-Fourth Sunday of Lent
Opening Prayer:
Lord, You know how blind I am to your presence and work in my life. In this
time of prayer, I renew my faith—I believe in your enduring presence. I renew
my hope in your promise of eternal life. I love you for the work you have
already done and are continuing to do.
Encountering Christ:
1. The Works
of God: Jews of the first century commonly regarded blindness (or any
physical ailment, for that matter) as a manifestation of sin. They asked Jesus,
therefore, who it was who sinned. Jesus responded: “Neither he nor his parents
sinned; it is so that the works of God might be made visible through him.” St.
Paul recounted that the Lord once told him, “My grace is sufficient for you,
for power is made perfect in weakness” (2 Corinthians 12:9). God’s power
becomes perfectly manifest in the poverty and blindness of our human condition,
especially when we are open to his grace and his work in us.
2. The Transformation of Healing: After Christ healed the blind man, the Pharisees had trouble recognizing him: “Isn’t this the one who used to sit and beg?” The work of Christ in us, which heals and converts us, is a transformative work that can change the way others perceive us. The season of Lent is the perfect time to allow the Lord to perfect this transformation in us, but it can come at a cost. People who think they know us might be tempted to criticize us for our Lenten fasts or mortifications, claiming we’re no longer the same person. Are we willing to endure this criticism if it means transformation into Christ?
3. “Even If My Father and Mother Forsake Me…”: The transformation that Christ worked in the blind man had serious repercussions for him: people didn’t recognize him, and his own parents distanced themselves from him. “He is of age; question him,” his parents said. However, he was not totally forsaken. Jesus approached him and revealed himself to be the Son of Man. For the ex-blind man, the words of Psalm 27 came true: “Even if my father and mother forsake me, the Lord will take me in” (Psalms 27:10). We need faith to seek out Christ when friends and family seem to misunderstand or reject us.
Conversing with Christ: Lord Jesus, enlighten the eyes of my heart to see you for who you truly are: the Son of Man, the Savior of the World. Give me the strength to cling to you, even when those I love seem to reject me or distance themselves from me.
Resolution: Lord, today, by your grace, I will extend my friendship
to someone in my workplace/school who seems to be an outcast.
Tin Mừng hôm nay chúng ta nghe nói về một người mù bẩm sinh và nhờ Chúa Giêsu người mù này được thấy. Chúng ta giống như người đàn ông mù đó: chúng ta cần Chúa Giêsu giúp chưa lành chúng ta để chúng ta có thể được nhìn thấy nhìn thấy.
Thế giới hiện đại của chúng ta có một dạng mù đặc biệt. Chúng ta có kính hiển vi để nhìn những sinh vật rất nhỏ và kính viễn vọng để nhìn những vật ở rất xa, nhưng chúng ta thường không nhìn thấy những gì đang ở gần ngay chúng ta nhất. Gần đây, chúng tôi có một người bạn linh mục cùng lớp thòi còn nhỏ cho đến đại học đã bị một cơn khủng hoảng sức khỏe gần như phải trả một cái giá bằng chính mạng sống của mình. Tôi biết được chuyện thì đã muộn và cảm thấy tiếc vì đã không ở bên cạnh LM này để hỗ trợ ngày. Tôi đã cố gắng hết sức để có thể giúp ngài những gì tôi có thể làm được, nhưng qua vụ việc khiến tôi nhận ra một điều trớ trêu: Tôi biết rất nhiều về những chuyện rắc rối của tài tử trên màn ảnh những người không quen không biết, nhưng chuyện liên quan về bạn thân của mình thì tôi không biết gì cả.
Chúng ta đang sống trong một thời kỳ kỳ lạ. Chúng ta biết nhiều về những người nổi tiếng trong xã hội hơn là về những người hàng xóm bên cạnh nhà, hoặc thậm chí những người mà chúng ta gọi là "người trong gia đình" và "bạn bè". Quá nhiều thứ khiến chúng ta sao nhãng khỏi những điều thực sự quan trọng. Thánh Têrêsa Calcutta đã nói: “Tôi nghĩ thế giới ngày nay đang đảo lộn… Chúng ta không có thời gian cho con cái, không có thời gian cho nhau, không có thời gian để vui vẻ với nhau. Ngay trong nhà bắt đầu sự phá vỡ hòa bình của thế giới."
Trong Chúa nhật này, chúng ta hãy xin Chúa Giêsu chữa lành sự mù lòa của chúng ta, đặc biệt là sự mù lòa trong việc chúng ta không nhìn thấy những người thân thiết với mình. Hãy xin Chúa giúp chúng ta biết nhìn thấy chính con cái của chúng ta, những người thân trong gia đình chúng ta, những giáo dân hay đồng hương của chúng ta. Như trong bài đọc thứ nhất hôm nay nói, không phải chỉ là vẻ bề ngoài, mà là bê bối ngay trong tâm hồn.
Thật khủng khiếp khi chúng ta không nhìn thấy những người thân thiết với chúng ta, nhưng có một hình thức mù lòa thậm chí còn tồi tệ hơn nữa là chúng ta đã không thể nhìn thấy Chúa Giêsu. Người đàn ông mù bẩm sinh có rất nhiều điều để dạy chúng ta hôm nay. Nếu chúng ta chăm chú lắng nghe bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta sẽ nhận thấy rằng người mù này đà phải trải qua một tiến trình bao gồm bốn giai đoạn.
Lúc đầu, anh ta chỉ nhìn thấy "người đàn ông được gọi là Chúa Giêsu." Ông biết Chúa Giêsu như một người đồng loại. Tuy nhiên, khi những người biệt phái, kỳ lão do thái họ ép buộc anh ta, anh ta đã phải lên tiếng tuyên bố: "Ông ấy là một nhà tiên tri." Sau đó, anh ấy có một khoảnh khắc ở riêng với Chúa Giêsu. Anh ta nghe câu hỏi này: "Anh có tin Con Thiên Chúa không?" Theo như Cựu Ước, Con Người là người sẽ đến để giải quyết mọi việc bằng cách phán xét các quốc gia. (Đn 7:13-14) Người mù bẩm sinh đáp lại bằng một lời tuyên xưng đức tin sâu sắc: “Lạy Chúa, con tin.”
Chính Chúa Giêsu đã phán, “Trước khi có Áp-ra-ham, TA chính là TA” (Jn 8:58) Người mù bẩm sinh đã nhìn thấy điều mà người khác không thấy: đó chính là Chúa Giêsu là Thiên Chúa. Như chúng ta nói trong Kinh Tin Kính, "Thiên Chúa bởi Thiên Chúa, ánh sáng bởi ánh sáng, Thiên Chúa thật bởi Thiên Chúa thật, được sinh ra không phải tạo thành, nên một với Chúa Cha."
Vì vậy, người mù bẩm sinh thực hiện bốn bước (gian đoạn) sau khi nhìn thấy Chúa Giêsu: Đầu tiên là "con người" - một người đồng loại, sau đó Chúa là một nhà tiên tri (người nói thay cho Thiên Chúa),* sau đó Chúa Giêsu là Người phán xét nhân loại ("Con Người) và cuối cùng Chúa chính là Chúa - đấng chân chính. Chúa.
Trong Chúa Nhật này chúng ta cầu xin Chúa Giêsu ban cho chúng ta được nhìn thấy: nhìn thấy những người ở bên cạnh chúng ta, trái tim của họ, không phải chỉ là cái vẻ bóng dáng ổ bên ngoài của họ, và trên hết là nhìn thấy thực tế Chúa Giêsu là ai.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa luôn sẵn sàng chữa lành và giải thoát chúng con khỏi bóng tối tội lỗi và sự lừa dối của ma quỷ. Không có bệnh tật nào, dù là về thể chất, tinh thần, cảm xúc hay thuộc linh mà Chúa Giêsu không hề đồng cảm hay chú ý tới. Tiên Tri Ê-sai đã nói tiên tri rằng “Đầy tớ đau khổ” sẽ bị bầm dập vì tội lỗi của chúng ta và nhờ đòn roi mà người đã gánh chịu đã chữa lành chúng ta, (Ê-sai 53:5). Chúa ban cho chúng ta sự tự do khỏi sự mù quáng thiêng liêng do tội lỗi và phục hồi chúng ta trở lại với sự toàn vẹn của thể xác, tâm trí, linh hồn và trái tim. Thánh Augustine, trong bài bình luận về đoạn Tin Mừng này, nhận xét: “Nếu chúng ta suy nghĩ về ý nghĩa của phép lạ này, chúng ta sẽ thấy rằng người mù trong bài Tin Mừng hôm nay chính là loài người chúng ta...Tất nhiên, chúng ta đã biết ai là “Đấng Được sai đi". Trừ khi Ngài được sai đến, thì không ai trong chúng ta sẽ được giải thoát khỏi tội lỗi."
Today we heard about a blind man who - through Jesus - sees. We are like that man: we need Jesus in order to see. Our modern world has a particular form of blindness. We have microscopes to see things very small and telescopes to see distant objects, but often we do not see what is closest to us. Recently a priest classmate had a health crisis that almost cost his life. I learned about it late and felt bad that I had not been there to support him. I did try to make up as best I could, but the incident made aware of an irony: I knew about Charlie Sheen's troubles, but about my friend, I knew nothing.
This Sunday we ask Jesus to heal our blindness, particularly our failure to see those close to us. Help us to see our own children, our family members, our fellow parishioners. As the first reading today says, not just the outward appearances, but the heart.
It is terrible to not see those close to us, but there is an even worse form of blindness: the failure to see Jesus. The man born blind has a lot to teach us. If you listened attentively to today's Gospel, you notice that he went through a progression that involves four stages.
At first he only sees "the man called Jesus." He knows Jesus as a fellow human. When they press him, however, he makes this declaration: "He is a prophet." Then he has a moment alone with Jesus. He hears this question: "Do you believe in the Son of Man?" In the Old Testament the Son of Man was someone who would come to set things right by judging the nations. (Dn 7:13-14) The man born blind responds with a profound profession of faith, "I do believe, Lord."
In the Hebrew Scriptures the title, "Lord," belonged to God himself. In today's first reading that the word LORD appears six times - in capital letters. When the man born blind calls Jesus, "Lord," he is making the ultimate profession of faith. For that reason, an act of adoration immediately follows: "He worshiped him."
Jesus himself said, "Before Abraham came to be, I AM." (Jn 8:58) The man born blind saw what others did not: That Jesus is God. As we say in the Creed, "God from God, light from light, true God from true God, begotten not made, one in being with the Father."
So the man born blind takes these four steps in seeing Jesus: First, "man" - a fellow human, then prophet (one who speaks for God),* then judge ("Son of Man) and finally, Lord - the one true God.
This Sunday we ask Jesus for sight: to see those near us - their heart, not just their appearance - and above all to see the reality of who Jesus is. Amen.
When Jesus heard that they had thrown him out, he found him and said, “Do you believe in the Son of Man?” He answered and said, “Who is he, sir, that I may believe in him?” Jesus said to him, “You have seen him, and the one speaking with you is he.” He said, “I do believe, Lord,” and he worshiped him. John 9:35–38
This is the conclusion to the story of the healing of the man born blind. It is the fifth of seven signs (miracles) in John’s Gospel that point to the divinity of our Lord. This healing especially confirmed Jesus’ teaching from the previous chapter: “I am the light of the world. Whoever follows me will not walk in darkness, but will have the light of life” (John 8:12). Jesus was the Light Who came to dispel all darkness, and now He illustrates this fact by opening the eyes of the blind man. This story is quite long and detailed. The details it includes makes it much more than a miracle. It is also a dramatic story revealing both the consequences of rejecting Jesus, as well as the blessings received by one who turns to Jesus in faith.
We begin with the detail that this man has been blind since birth. It was a common misconception at that time that such a birth defect might have been caused by the sins of the parents. In part, this came from a misreading of Exodus 20:5–6 in which God said that He inflicts punishment “on the children of those who hate me, down to the third and fourth generation.” Jesus makes it clear that this was not the case; this man’s blindness was a result of the natural disorder experienced by humanity as a result of original sin. If humanity had never been cast out of the Garden of Eden, disease and natural disorders would have never existed. For that reason, we should understand that we are all “blind” in the sense of being born into the state of original sin and are, therefore, in need of the grace of spiritual sight.
The healing of this man is done purely on Jesus’ initiative. This shows that God’s healing action in our lives is always His initiative. But Jesus clearly offered this man healing because He knew the man would eventually come to faith in Him, which is the far more important healing that took place in this story.
After the man is healed, a very interesting drama unfolds. The Pharisees hear of the healing and begin to interrogate the man. Afterwards, they also interrogate the man’s parents and then the man for a second time. Throughout their interrogations, two things happen. First, the Pharisees slowly become more agitated, more irrational and end by completely rejecting both this miraculous sign and Jesus Himself. The man, however, begins with what appears to be a bit of ignorance about Jesus, but as he is interrogated and challenged to explain his healing, he deepens and clarifies his convictions, ending in the deepest faith when he cries out to Jesus, “I do believe, Lord.” Then we are told that the man worshiped Jesus.
The dramatic unfolding of this story teaches us that when we are given the grace of God by hearing His holy Word spoken and witnessing His mighty hand at work, we must make a choice. Either we will respond in faith and slowly be drawn deeper into that faith, or we will rationalize it away and reject God’s saving action in our lives. It is not possible to simply remain indifferent to the Gospel when we hear it spoken or when we see its effects changing us or others.
Reflect, today, upon the two paths this sign from Heaven had on those present to this miracle. You, too, are present to this miracle through your reading of it. How will you respond? Will you imitate the Pharisees and discount the deep spiritual truths this action conveys? Or will you open yourself to the transforming power of this healing? Commit yourself to the path of this blind man. Say to our Lord, “I do believe, Lord.” Apply those words to every action of Jesus in your life and allow that faith to lead you into worship of Him Who is the Light of the World.
Jesus, Light of the World, You came to dispel the darkness caused by original sin. You came to heal our blindness and open the eyes of our souls to Your true Light. Please open my eyes so that I may see, and give me the courage I need to profess my faith in You and worship You with all my heart. Jesus, I trust in You.
2. The Transformation of Healing: After Christ healed the blind man, the Pharisees had trouble recognizing him: “Isn’t this the one who used to sit and beg?” The work of Christ in us, which heals and converts us, is a transformative work that can change the way others perceive us. The season of Lent is the perfect time to allow the Lord to perfect this transformation in us, but it can come at a cost. People who think they know us might be tempted to criticize us for our Lenten fasts or mortifications, claiming we’re no longer the same person. Are we willing to endure this criticism if it means transformation into Christ?
3. “Even If My Father and Mother Forsake Me…”: The transformation that Christ worked in the blind man had serious repercussions for him: people didn’t recognize him, and his own parents distanced themselves from him. “He is of age; question him,” his parents said. However, he was not totally forsaken. Jesus approached him and revealed himself to be the Son of Man. For the ex-blind man, the words of Psalm 27 came true: “Even if my father and mother forsake me, the Lord will take me in” (Psalms 27:10). We need faith to seek out Christ when friends and family seem to misunderstand or reject us.
Conversing with Christ: Lord Jesus, enlighten the eyes of my heart to see you for who you truly are: the Son of Man, the Savior of the World. Give me the strength to cling to you, even when those I love seem to reject me or distance themselves from me.
No comments:
Post a Comment