Suy Niệm Tin Mừng thứ Ba tuần 3 Mùa Chay.
Theo như kinh nghiệm của con người, ai cũng biết rằng việc tha thứ không phải là chuyện dễ làm. Chúng ta hãy chịu khó suy ngẫm về bài Tin Mừng hôm nay sẽ có thể giúp cho chúng ta có được ân sủng để thay
đổi trong tâm hồn để hy vọng chúng ta có thể loại bỏ tất cả những cảm giác bệnh hoạn đang nuôi dưỡng sự thù hằn, ghen tương, và chống đối lại những người đã gây ra thù oán, hay đau khổ, và những mất mát trong quá
khứ. Việc mà chúng ta cần
chú ý đến trước tiên
là lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa.
Trong dụ ngôn hôm nay, chúng ta thấy người đầy tớ mắc nợ ông chủ của mình, đã cầu xin ông chủ nợ cho anh ta hoãn số nợ trong một thời gian, trong khi anh ta cố gắng tìm cách hoàn trả lại nợ đó. Nhưng, ông chủ nợ vì lòng nhân từ đã xoá bỏ cho
anh hoàn
toàn số nợ. Đó là tình yêu và
lòng thương xót mà Chúa đã dành cho chúng ta. "CHÚA là Ðấng từ bi nhân hậu, Người chậm giận
hờn và giàu tình thương xót.
Điểm thứ hai trong bài dụ ngôn cũng nhắc nhở chúng ta là: Lòng thương xót của
Thiên Chúa không thể ban
cho chúng ta một cách tự nhiên, nếu chúng ta không chịu tha thứ
cho một người đã làm những điều sai trái với chúng ta. Thật vậy, tương tự như thế trong bài dụ ngôn, Ông chủ nợ sẽ thu hồi sự tha
thứ, mà ông đã ban cho người tôi tớ ác độc không có khoan dung kia vì anh đã không biết tha thứ cho bạn
mình.
Mùa Chay là thời gian của sự ăn năn. Sám hối. Sự tha thứ không chỉ giới hạn trong tòa giải tội mà thôi. Nhưng sự tha thứ cần phải được rộng lượng và sẵn sàng tha thứ một cách tự do như chúng ta nhận được sự tha thứ nơi Thiên Chúa là đấng hằng thương xót chúng ta.
Tình trạng tội lỗi của
chúng ta thường là nhiều, và
nặng hơn cái giá
trị của sự tốt lành của chúng ta trên cán cân công lý của Thiên
Chúa,
nhưng Ngài đã cho chúng ta
một bí quyết đó là dùng tình thương để cân bằng. Chúng ta sẽ làm được như thế? Chúng ta sẽ không bao giờ có thể đáp trả lại lòng thương xót của Ngài đã dành cho chúng ta, nhưng chúng ta luôn
có thể đáp trả Tình Yêu của Chúa bằng những việc thương xót
người khác, những người đã đi qua cuộc sống của chúng ta.
REFLECTION
Human experience has repeatedly taught us that forgiveness is never easy.
Reflecting on today's Gospel reading may provide the grace of change
of heart that will remove any ill feelings harbored against someone who
inflicted the pain some time in the past. Consider first the infinite mercy of
God.
In
the parable, the servant who owed his master was only asking for some time to
repay his debt. Instead, the master completely wrote off what the servant owed
him. That is how much love and mercy our Father has for us. "Merciful and
gracious is the Lord, slow to anger and abounding in kindness ... As far as the
east is from the west, so far has he put our transgressions from us." (Ps
103: 8, 12).
But there is a second point in the parable.
Divine mercy cannot flow freely to a sinner who refuses to forgive one who has
wronged him. Indeed, in the same parable, the king revoked the forgiveness he
granted to the unforgiving servant. When we consider the enormity of the
distance between ourselves as ones being forgiven by God, how can we remain
unforgiving?
Tuesday
Third Week of Lent 2023
Peter approached Jesus and asked him, “Lord, if
my brother sins against me, how often must I forgive him? As many as seven
times?” Jesus answered, “I say to you, not seven times but seventy-seven
times.” Matthew 18:21–22
Forgiveness of another is
difficult. It’s much easier to remain angry. This line quoted above is the
introduction to the Parable of the Unforgiving Servant. In that parable, Jesus
makes it clear that if we want to receive forgiveness from God, then we must
forgive others. If we withhold forgiveness, we can be certain that God will
withhold it from us.
Peter may have thought that he
was being quite generous in his question to Jesus. Clearly Peter had been
considering Jesus’ teachings about forgiveness and was ready to take the next
step of offering that forgiveness freely. But Jesus’ answer to Peter makes it
clear that Peter’s concept of forgiveness greatly paled in comparison to the
forgiveness demanded by our Lord.
The parable that Jesus then
tells presents us with a man who was forgiven a huge debt. Subsequently, when
that man encountered a person who owed him a small debt, he failed to offer the
same forgiveness that was given to him. As a result, the master of that man who
was forgiven the huge debt becomes outraged and requires once again a full
payment of the debt. And then Jesus ends the parable with a shocking statement.
He says, “Then in anger his master handed him over to the torturers until he
should pay back the whole debt. So will my heavenly Father do to you, unless
each of you forgives your brother from your heart.”
Note that the forgiveness God
expects us to offer others is one that comes from the heart. And note that a
lack of forgiveness on our part will result in us being handed “over to the torturers.”
These are serious words. By “torturers,” we should understand that the sin of
not forgiving another brings with it much interior pain. When we hold on to
anger, this act “tortures” us in a certain way. Sin always has this effect upon
us, and it is for our good. It’s a way in which God constantly challenges us to
change. Thus, the only way to freedom from this interior form of torture by our
sin is to overcome that sin, and in this case, to overcome the sin of
withholding forgiveness.
Reflect, today, upon the
calling God has given to you to forgive to the fullest extent. If you still
sense anger in your heart toward another, keep working at it. Forgive over and
over. Pray for that person. Refrain from judging them or condemning them.
Forgive, forgive, forgive, and God’s abundant mercy will also be given to you.
My forgiving Lord, I thank You
for the unfathomable depths of Your mercy. I thank You for Your willingness to
forgive me over and over again. Please give me a heart worthy of that
forgiveness by helping me to forgive all people to the same extent that You
have forgiven me. I forgive all who have sinned against me, dear Lord. Help me
to continue to do so from the depths of my heart. Jesus, I trust in You.
Tuesday
Third Week of Lent 2023
Opening Prayer: Heavenly Father, I give you my distractions,
worries, and cares and entrust them to you. Grant me the ability to forgive
others so that I may live with Christ-like patience and compassion in all of my
relationships.
Encountering Christ:
1. Be Patient with Me: Jesus shows
us through this parable that, like the master of this household, he is “moved
with compassion” when we ask him to be patient with us. When we give in to our
favorite “pet sins”–those things we know we shouldn’t do but can’t seem to stop
doing–Jesus is patient. When we refuse to obey an inspiration of the Spirit,
Jesus is patient. And, if we fall into grave sin, still, Jesus is patient,
knowing that our spirit is willing but the flesh is weak. He is always nearby,
ready to forgive our sins.
2. You Wicked Servant: May we
never hear these words from the mouth of Our Lord! He gives us all the
instruction we need through his word, imbues us with talents unique to our
mission, forgives us–every single time we ask–and strengthens our resolve
through the sacraments. By his grace and with his strength, each of us is
capable of living according to his loving law so that one day the words we hear
will be, “Welcome to my father’s house, good and faithful servant.”
3. Forgive Your Brother from Your
Heart: What does Christian forgiveness demand of us? To forgive another, we
need a heart open and willing to lean on God for grace and strength. As the
adage says, “to err is human; to forgive, divine.” We can’t do it alone,
especially if the wound is deep and anger is still present. We are called to
will good for the other, to forgive him or her repeatedly as best we can
(sometimes every hour), and to trust that Our Lord’s peace will fill our hearts
as we exercise this difficult divine obedience.
Conversing with Christ: Lord Jesus, help me to be more like you.
Help me to follow your teachings, your ways, and your example to have patience
with others, especially those closest to me, because as you know, those closest
can cause the greatest hurt. Help me to forgive not seven times but seventy-seven
times.
Suy niệm Tin Mừng thứ Ba tuần thứ Ba Mùa Chay
Sự tha thứ là một chủ đề xoay vòng trong cuộc sống đức tin của chúng ta, bởi vì nó là một
trong những nền tảng của Kitô giáo, và đó cũng là một trong các nhân đức khó thực
hành nhất. Qua bài dụ ngôn này Chúa Giêsu dậy
chúng ta viết là sự Tha
Thứ là sự hằn gắn một mối quan hệ hay mối tình thân đã tan vỡ để nó có thể trở thành một mối tình thân nguyên vẹn trở lại một lần nữa. Chúng ta cầu xin Chúa cho chúng ta có
được ân sủng này mỗi
khi chúng ta khi cầu nguyện với Chúa mỗi khi đọc kinh Lạy Cha’ : ".... xin hãy tha thứ cho chúng con, cũng như
chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con..... ."
Chúng ta nên phải biết tha thứ cho nhau, nhất là
cho những người đã lỗi
phạm với chúng ta và liên tục pạm lỗi cùng chúng ta..
như Chúa Giêsu dậy ông Phêrô lả: kông phải chỉ tha bảy lần thôi
mà phải tha "bảy mươi lần bảy lần", có nghĩa là phải tha thứ
mỗi khi họ
pạm lỗi đến chúng ta, chúng ta phải tha cho họ hết, và phải hết lòng
tha cho họ và còn nhiều hơn nữa.
1. No Special Privileges: Jesus’ fellow townsmen are upset with Jesus for pointing out
that there were times in history that God showed his favor to Gentiles and not
just Jews. They are upset because they had put their security in their Jewish
heritage and the promises made to their people through the Patriarchs. They
want to think that because they are Jews, somehow God must show them more favor
than the Gentiles. We, too, can make this mistake. We think that because we
belong to this or that organization, or because we have this or that position,
somehow God must give us more attention and special privileges. Isn’t this
often the cause of indignation in our lives? We are upset when do not receive
preferential treatment. We think that we are deserving of more. Does that
indignation ever grow so strong that I try to rid myself of Christ?
2. Seeking God’s Blessings: Why did God send Elijah to help the widow in Zarephath and
Elisha to cleanse Naaman the Syrian? Surely it was not because they were more
important or holier people. God chose them because they welcomed him. The widow
in Zarephath happily went to fetch Elijah a drink of water when he asked for it
and obediently gave him the last of the food she had. Naaman repented of his
indignation and went to bathe in the Jordan as Elisha told him to do. God gives
his gifts to those who welcome him.
3. Willful Acceptance of Christ: Christ is perhaps too familiar to his townsmen. They are not
able to recognize who he really is. They are upset with the way he speaks, and
so they do not accept him. Will I accept Christ in my life? Perhaps he is too
familiar to me. I think I know who he is. Perhaps I am unwilling to accept his
teachings. Perhaps I am indignant that he has blessed others more than me. The
people of Nazareth tried to throw Jesus over a cliff, but they could not get
rid of him. Their assault was futile. Christ simply walked away. Christ cannot
be gotten rid of. Perhaps there are times in my life when I want to get rid of
Christ, but I can never destroy or blot him out of existence. He is always
there waiting for me to accept him.
Conversation with Christ: Lord,
please help me so that my ideas about how things should be will not cloud my
vision of who you are. As I prepare for the approaching Easter, help me to
purify myself of all egoism, sensuality, vanity, and pride so that I can accept
your love with an open heart.
Resolution: I
will look for an instance during the day when I can welcome Christ’s teaching
into my life.
Suy Niệm Tin Mừng thứ Ba tuần thứ 3 Mùa Chay.
Theo như kinh nghiệm của con người,
chúng ta ai cũng biết rằng việc tha thứ không phải là chuyện dễ làm. Suy niệm về bài Tin Mừng hôm nay có thể giúp cho chúng ta có được ân sủng của sự thay đổi trong tâm hồn để chúng ta có thể loại bỏ tất
cả những cảm giác bệnh hoạn đang nuôi dưỡng những
sự thù hằn và chống lại những người đã gây thù oán, hay ra gây những nỗi đau
khổ, những mất mát trong quá khứ. Việc mà chúng ta cần chú ý đến trước tiên là lòng thương xót vô biên của
Thiên Chúa.
Trong dụ ngôn hôm nay, chúng ta thấy người đầy tớ mắc nợ ông chủ của mình, đã cầu xin ông chủ nợ cho anh ta hoãn số nợ trong một thời gian, trong khi anh ta cố gắng tìm cách hoàn trả lại
nợ đó. Thế nhưng, ông chủ nợ đã xoá bỏ hoàn toàn số nợ của anh. Đó là tình yêu và lòng thương xót mà Cha của chúng ta đã dành cho chúng ta. "CHÚA là Ðấng từ bi nhân hậu, Người chậm giận và giàu tình
thương, … Như đông đoài cách xa nhau ngàn dặm, tội ta đã phạm, Chúa cũng
ném thật xa ta." (Ps
103: 8, 12)
Nhưng điểm thứ
hai trong bài dụ ngôn
cũng nhắc nhở chúng ta là: Lòng thương xót của Thiên Chúa không thể ban cho chúng ta một cách tự nhiên, nếu chúng ta không chịu tha thứ cho một người đã
làm những điều sai trái với chúng ta. Thật vậy, tương tự
như thế trong bài dụ ngôn, Ông chủ nợ sẽ thu hồi sự tha thứ, mà ông đã ban cho người tôi tớ không hề khoan nhượng, và không biết tha thứ cho bạn mình.
Mùa Chay là thời gian của sự ăn năn. Sám hối. Nhưng sự tha thứ không chỉ giới hạn trong tòa giải tội mà thôi. Nhưng sự tha thứ cần phải được rộng
lượng và sẵn sàng tha thứ một cách tự do như chúng
ta nhận được sự tha thứ nơi Thiên Chúa là
đấng hằng thương xót
chúng ta. Tình trạng tội lỗi của chúng ta thường là nhiều, và nặng hơn cái giá trị của sự tốt lành của chúng ta trên cán cân công lý của Thiên Chúa, nhưng Ngài
đã cho chúng ta một bí quyết đó là dùng tình thương để
cân bằng. Chúng ta sẽ làm được
như thế? Chúng ta sẽ không bao giờ có thể đáp trả lại lòng thương xót của Ngài
đã dành cho chúng ta, nhưng chúng ta luôn có thể đáp
trả Tình Yêu của Chúa bằng những việc thương xót người khác,
những người đã đi qua cuộc sống của chúng ta.
REFLECTION
Human experience has repeatedly taught us that forgiveness is never easy.
Reflecting on today's Gospel reading may provide the grace of change of heart
that will remove any ill feelings harbored against someone who inflicted the
pain some time in the past. Consider first the infinite mercy of God.
In the
parable, the servant who owed his master was only asking for some time to repay
his debt. Instead, the master completely wrote off what the servant owed him.
That is how much love and mercy our Father has for us. "Merciful and
gracious is the Lord, slow to anger and abounding in kindness ... As far as the
east is from the west, so far has he put our transgressions from us." (Ps
103: 8, 12).
But there is a second point in the parable. Divine mercy
cannot flow freely to a sinner who refuses to forgive one who has wronged him.
Indeed, in the same parable, the king revoked the forgiveness he granted to the
unforgiving servant. When we consider the enormity of the distance between
ourselves as ones being forgiven by God, how can we remain unforgiving?
Let’s borrow the prayer from saint Francis to
make it our prayer "Lord, make us instrument of your peace. Where there is
hatred let us sow love. Where there is injury let us sow pardon. Where there is
doubt let us sow faith. Where there is despair let us give hope. Where there is
darkness let us give light. Where there is sadness let us give joy."
(Prayer of Saint Francis of Assisi)
No comments:
Post a Comment