Wednesday, December 19, 2018

Suy niệm Chúa Nhât Thứ 4 Mùa Vọng. Năm C


Suy niệm Chúa Nhât Thứ 4 Mùa Vọng.
Mùa Giáng Sinh đến với chúng ta nhất là trong những ngày này, mọi người ai cũng chuẩn bị những món quà và được gói kỹ với niềm vui và hy vọng hay những cánh thiệp chúc mừng Giáng cũng được gửi đi và nhận lại nơi những thân hay quen biết. Bọn trẻ thì nao nức trong sự hy vọng là sẽ nhận được những món quà mà chúng hằng ao ước.  Còn có điều gì thú vị hơn trong thế giới của chúng ta hơn là những đứa trẻ đang mong chờ đêm Giáng Sinh với sự xuất hiện của ông già Noel không? Chắc chắn có: đó những phụ nữ đang mang thai đang mong chờ đứa con yêu thương bé nhỏ của mình được sinh ra an toàn và mạnh khoè.
Trong bài Tin Mừng hôm nay giới thiệu cho chúng ta hai người phụ nữ như vậy. Đó Đức Maria và bà Isave, cả hai đang hân hoan vui mừng với những dự tính và kỳ vọng cho tương lai. Đức Maria là một cô gái trẻ, mới kết hôn, đã thụ thai một cách kỳ diệu và huyền bí bởi phép Chúa Thánh Thần qua lời truyền của sứ thần Gabriel.  Isave là một người phụ nữ lớn tuổi, người m nghĩ rằng bà sẽ không còn cơ hội sinh con nữa. Thế nhưng chính bà cũng đã thụ thai một cách tự nhiên, bà cũng được cùng một sứ thần Gabriel báo tin,
Những người phụ nữ nay biết rằng không phãi chỉ có cuộc sống của họ sẽ phải thay đổi, nhưng cả thế giới sẽ được thay đổi. Khi Đức Maria thăm viếng bà Isave và chào bà, đứa bé trong lòng bà Isave đã nhận ra sự hiện diện của Đấng Thiên Sai trong lòng Đức Maria và đã nhảy mừng trong bụng mẹ. Bà Isave thì tràn ngập mừng vui khi bà nhận ra rằng đứa con của bà sẽ có một vai trò quan trọng trong kế hoạch của Thiên Chúa đối với con dân của Ngài. Cả hai người phụ nữ đều lên tiếng chúc tụng và dâng lời cảm tạ Thiên Chúa Ngài đã làm những việc kỳ diệu của Ngài nơi hai bà.
Có lẽ, để chuẩn bị những giờ phú cuối cho mùa Giáng sinh này, chúng ta có thể dành một vài phút suy ngẫm về Món quà tuyệt vời mà Thiên Chúa đã ban cho loài Người chúng ta và chúng ta hãy nên tập trung vào lòng biết ơn mà chúng ta đang còn nợ Ngài.
Dĩ nhiên, món quà Giáng Sinh tuyệt vời này chính là Ngôi Hai nhập Thể, và Chính Con Một của Thiên Chúa đã xuống thế làm người.
Nhà hiện sinh Kitô giáo Soren Kierkegaard đã kể một câu chuyện ngụ ngôn để giúp giải thích món quà này như sau: Ngày xưa có một vị vua giàu có và quyền lực. Nhà vua không bao giờ vui, bởi vì Nhà vua muốn cưới một người yêu ông và người ông yêu làm hoàng hậu của mình. Nhà vua biết rằng với địa vị của ông, ông ta có thể cưới bắt cứ người nếu ông thích Nhưng ông ta chỉ muốn cưới một người mà ông ta thật sự yêu thương và người đó cũng yêu thương ông ta thật tình. Chỉ có tình yêu thực sự mới có thể lấp đầy cái lâu đài rộng lớn, trống rỗng và cuộc sống của nhà vua.
           Thế rồi một ngày nọ, nhà vua đi kinh lý và đi qua một khu làng nhỏ, vùng quê hẻo lánh và nhà vua đã gặp một cô gái xinh đẹp, và nhà vua đã cảm thấy yêu cô thật lòng. Nhưng một vấn đề khó cho nhà vua đócô gái đó chỉ là một cô gái nhà quê, nghèo nàn, và nhà vua muốn giành được tình yêu của cô, chứ không muốn mua tình yêu của cô bằng những kim cương, bạc châu báu sự giàu sang, hay chiếm đoạt cô bằng quyần thế của ông vì nhà vua nghĩ rằng có chiếm được cô là vợ nhưng chưa chắc đã chiếm được trái tim của cô ta. Nhà vua cũng không muốn có ý nghĩ lừa dối cô gái ấy bâằng cách giả dạng người dân thường Vì nếu mối quan hệ của họ dựa trên sự lừa dối, làm sao cô ta có thể yêu nhà vua thật tình?
            Cuối cùng, Nhà vua đã từ bỏ áo bào hoàng gia, quyền lực và sự giàu sang của mình. Nhà vua quyết định đến sống ở làng bên cạnh như một người nông dân bình tường,  Nhà vua đã sống và làm việc cực khổ như những người nông dân khác trong vùng. Sau những năm tháng cực khổ với cuộc sống của người dân giả, nhà vua đã giành được trái tim của cô gái trẻ xinh đẹp đấy. Và họ đã cưới nhau và sống hạnh phúc nơi vùng quê hẻo lánh mà không một ai biết đến tung tích của nhà vua.
Sau nhiều năm hạnh phúc, nhà vua mắc bệnh, người vợ yêu thương đã chăm sóc nhà vua chu đáo tận tình và sau cùng nhà vua cũng phải chết đi như một người nông dân nghèo bình thường, nhưng trong đám tang của nhà vua, mọi người nhìn vào người vợ tuyệt vời, chu đáo đảm đang của nhà vua và họ đã nói với nhau rằng nhà vua đó đã cưới được một nữ hoàng.
            Thiên Chúa là Vua, Ngài chính là Người tình thiêng liêng. Chúng ta là đối tượng tình yêu của Ngài. Chỉ có Thiên Chúa mới yêu thương chúng ta nhiều đến nỗi Ngài đã trở thành một người như chúng ta và sống giữa chúng ta như ông vua kia để giành được tình yêu của chúng ta. Thánh Athanius, Tiến sĩ của Giáo hội, đã viết: bởi vì tình yêu lớn lao của Thiên Chúa đã dành cho chúng ta, Chúa Giêsu, Ngôi Lời của Thiên Chúa, Ngài đã trở thành con người hèn mọn như chúng ta có để biến chúng ta thành chính mình Ngài” (thánh Athanius)
       Đấy là mầu nhiệm bí ẩn làm cho chúng ta được vui mừng. Đó là cng là mầu nhiệm huyền bí khiến Đức Maria và bà Isave hân hoan vui mừng vì hai bà đã nhận ra rằng là theo cách riêng của mỗi người mà hai bà đã được chọn để trở thành phương tiện cho kế hoạch tình yêu của Thiên Chúa. Con bà Isave là Gioan Tẩy Già, đã chỉ điểm cho mọi người biết là Tình yêu của Thiên Chúa đã trở nên xác phàm. Còn Chúa Giêsu, con Đức Maria, chính là tình yêu của Thiên Chúa.
Chúng ta cũng đã được chọn đễ trở thành một phần trong kế hoạch này bởi Người yêu thương chúng ta và người kêu gọi chúng ta biến Tình yêu của Ngài thành hiện thực cho người khác. Với lòng biết ơn sâu sắc, chúng ta hãy cầu xin Chúa là Chúa tể của tình yêu, Ngài đã đến với chúng ta để chúng ta có thể đến với Chúa. Ngài đã trở thành thể chất để chúng ta có thể trở nên Thần thánh, Ngài đã ôm ấp yêu thương chúng ta bằng Tình yêu của Ngài để chúng ta có thể yêu thương người khác bằng tình yêu của chính Ngài.
            Vì thếthưa quý cụ quý ông bà và anh chị em, Thiên Chúa đã đến và ở giữa chúng ta. Ngài đã đến để đem sự bình an và tình thương cứu rỗi cho chúng ta.  Chúng ta hãy hân hoan vui mừng, nhưng chúng ta không thể chỉ hưỏng niềm vui đó một mình, mà chúng ta phải biết chia sẻ niềm vui đó với những người xung quanh, sự chia sẽ không phải là sự khoe khoang về những gì mà Thiên Chúa đã làm và đã ban cho chúng ta, nhưng là sự phục vụ với lòng quảng đại và khiêm tốn, cũng không phải là sự ghen tường hay so bì với những người khác.  Xin Chúa Hài Đồng sắp đấn chúc lành cho tất cả quý cụ, quý ông bà và anh chị em trong mùa Chúa Giáng Sinh này.

Fourth Sunday of Advent: The Excitement
            The gifts are wrapped, hopefully.  The cards are sent and received, except for those we missed.  The food for tomorrow is in the fridge.  The relatives have arrived, and Mom is trying to keep them out of the fridge.  The children are looking up the chimney, and begging Dad not to start a fire no matter how cold it gets.  With the children we are all bursting with anticipation.
            Is there anything more exciting in our world than children waiting for Santa?  Sure there is: a pregnant woman waiting for her little love to be born.    Today’s Gospel presents two such women.  Mary and Elizabeth are bursting with anticipation, with expectation.  Mary is a young girl, newly married, with a baby announced by an angel and conceived miraculously.  Elizabeth is an older woman, one who thought her chance to have a child had passed.  Her baby, conceived naturally, was also announced by an angel, the same angel in fact, Gabriel. The women knew that not just their lives would be changed, but the world would be changed. They greeted each other, and the baby within Elizabeth, the future John the Baptist, recognized the presence of the Messiah within Mary.  Elizabeth was overwhelmed with excitement as she realized that her child would have a vital role in God’s plan for His people.  Both women proclaimed their gratitude to God for working His wonders within them.
            Perhaps, as a final preparation for Christmas, we can spend a few moments reflecting on the great Gift God has given us and focus on the gratitude we owe Him. The great gift of Christmas, of course, is the gift of His Son.  The Christian existentialist Soren Kierkegaard told a parable to help explain this gift.
            Once upon a time there was a king who was rich and powerful.  The King was very unhappy, though.  He wanted a wife to be his queen.  Now a political marriage could easily have been arranged with another country but that is not what the King wanted.  He wanted someone whom he could love and who could love him. Only real love could fill his vast, empty castle and life.
            One day the King was riding through the streets of a small village kin a remote corner of the kingdom when he came upon the most beautiful girl he had ever seen.  He immediately fell in love with her.  But there was a problem: she was a peasant girl, and he wanted to win her love, not buy her love.
            One of his counselors told him to just command her to be his wife.  Any girl, especially a peasant girl, would jump at the opportunity.  But the King would not do that.  He could not command love.  Besides, for the rest of his life he would wonder if she was a loving wife or a loyal subject.
            Another counselor told the king to that he should call on the girl as her King, shower her with presents of diamonds and gold and silk gowns, and give her the opportunity to realize that he truly loved her. But the King would not do that.  For the rest of his life he would wonder if she loved him or his wealth.
            A third counselor told the king to dress as a peasant so she would not be overwhelmed, and gradually reveal his power and position until she was ready to join him in the castle.  The king did not like the thought of deceiving her.  If their relationship was based on deception, how could she ever love him?
            Finally, the King knew what he would do.  He renounced his royal robes, his power and authority.  He became a peasant in that remote village, living and working and suffering beside the other peasants.  After a number of years, he won the heart of the beautiful young girl.  He took his new wife to another village in another country, where no one could have guessed who he was.  After many years, he became sick, and his loving wife cared for him.  He died a peasant, but at his funeral the people looked at his wonderful, caring and in many ways extremely beautiful wife and said, “That man married a queen.”
            God is the King.  He is the Divine Lover.  We are the object of His love.  Only God would love so much that He would become one of us to win our love.  St. Athanasius, an early doctor of the Church, wrote, “Because of his great love for us, Jesus, the Word of God, became what we are in order to make us what he is himself.” (The Incarnation of the Word by St. Athanasius)
            This is the mystery that excites us. It is the same mystery that excited Mary and Elizabeth. They realized that they had each in their own way been chosen to be vehicles of God’s plan of love.  Elizabeth’s son, John the Baptist, would point to this Love become flesh.  Jesus, Mary’s son, would be this love.  We also have been chosen to be part of this plan by the One who loves us and who calls us to make His Love a reality for others.
            With deep gratitude we pray: Lord of all love, you have come to us so we can come to you.  You have become physical so we can become spiritual.  You have embraced us with your Love so we can embrace others with your love.  We thank you for choosing us to be part of your plan.   We thank you for allowing us to join Mary and Elizabeth in the excitement of your Coming Presence.  We ask you now to give us the strength and the courage to proclaim your Presence with our Lives.

No comments:

Post a Comment