Tuesday, June 5, 2018

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Tư tuần thứ 10 Thường Niên


Suy Niệm Tin Mừng Thứ Tư tuần thứ 10 Thường Niên

            Điều đã làm cho Chúa Giêsu phải ghê tởm những biệt phái và giáo sĩ do thái đó là sự đạo đức giả của họ: vì họ dạy dân chúng một đường nhưng họ lại làm một nẻo. Với Chúa Giêsu, Ngài tinh thần tự do, cởi mở, nhưng Ngài trực tiếp đối mặt và giải quyết tất cả những tình huống tâm linh trong cuộc sống của con người bằng sự chữa lành tinh thần và thể xác, và đã dạy họ bằng những bài dụ ngôn của Ngài. Nhưng Ngài không bao giờ dùng luật pháp một cách cứng rắn để đe dọa bất cứ ai. Cái bằng chứng rõ ràng nhất là thái độ của Ngài trong khi bị cám dỗ trong sa mạc. Ngài khuyên bảo mọi người nên tiếp tục đóng thuế để cho Caesar theo như pháp luật của quốc gia. Đối với Ngài thì tinh thần Luật của Chúa là yêu thương, vì thế nó quan trọng hơn là những quy luật, những nghi thức bề ngoài như tẩy uế, làm sạch tay chân trước khi ngồi vào bàn ăn hay là những nghi thức thờ phượng của xã hội dân Do Thái bấy giờ.

            Hơn Nữa, Chúa Giêsu hy sinh mạng sống của Ngài trong sự vâng phục trung thành với Chúa Cha.
Mười Điều Răn (10 điều răn)
nhu cầu về đạo đức và là những mệnh lệnh để dậy chúng ta biết yêu mến Thiên Chúa và tha nhân đây là những điều luật cần phải siêu vượt và trổi hơn cả mọi thứ.

 

Reflection SG 2016

Having been instructed in the Jewish Torah and Rabbinical concepts of Law, the disciples would have been surprised at many of Jesus’ sayings, deeds, miracles/healings worked on the Sabbath etc. They needed to be reassured that their Master was a law-abiding Jew. Jesus' basic attitude towards the Jewish inheritance was fundamentally positive and sympathetic even though it included some criticisms of pharisaical behaviour that he considered harmful.
            The whole of the Old Testament had religious value for the Jewish/Palestinian Christians of the first century and should continue to be respected in the new era inaugurated by Jesus,
            What Jesus abhorred was hypocrisy: teaching one thing and doing another. Jesus Himself was a free spirit who directly confronted and resolved life situations in His healings and parables. But He never took the law into His own hands — as evidenced by His attitude during the temptations in the desert. He further paid His dues to Caesar, according to the law. The spirit of the Law was far more important to Him than the minute prescriptions of ceremonial cleansings and ritual worship of Judean society. Eventually, He would lay down His life in faithful obedience to the Father.
            Ethical demands such as the Decalogue (10 Commandments) and the command to love God and neighbour transcend religion and time. They remain “till heaven and earth pass away.” With the psalmist we pray: “I keep the Lord ever in my sight.”

No comments:

Post a Comment