Tuesday, November 21, 2023

Suy Niệm Tin Mừng thứ Năm Tuần 32 Thường Niên

 Suy Niệm Tin Mừng thứ Năm Tuần 32 Thường Niên

"Vương quốc của Thiên Chúa" đang ở ngay trong thế giới của chúng ta,  trong con người của Đức Kitô, sống và hoạt động trong lịch sử hiện đại của chúng ta. Chúng ta cần phải phải biết mở cửa tâm hồn để đón nhận ...Nước Trời đang ở trong tầm tay của chúng ta ... và cũng ở trong mọi người chúng ta. Không có lý do gì để chúng ta không thể nắm giữ được. Nước Trời của Thiên Chúa  phụ thuộc vào mỗi người chúng ta cho dù chúng ta có quyết định được tiếp xúc động  Nước Trời  và được biến đổi trong cuộc sống tập thể và cá nhân của chúng ta.
Nước Thiên Chúa là một hoạt động,  với đầy sự hy vọng  đang tham dự vào thế giới của chúng ta, ngay trong hiện tại,  ở giữa của cuộc sống bình thường của những người không có những tỳ vết. Chúng ta sẽ không bao giờ có được phương tiên tốt của kiểm tra bằng cách quan sát, và nói rằng "Những người trong hội Thánh này đang ở trong Nước Thiên Chúa.  Thuộc về giáo phái của chúng tôi "Vương quốc của Thiên Chúa được phân tán ra, nó được chia sẻ, nó im lặng, nó là tại nơi làm việc, nó là mạnh mẽ. Và nó sẽ không bao giờ bị tách gọn gàng và nhanh chóng ví dụ như 'những người được rửa tội và thực hành Công giáo "là trong!
Mỗi giáo hội có hệ thống kiểm soát chất lượng riêng của mình trở thành những vương quốc, bởi vì tất cả chúng ta chơi các trò chơi tương tự như người Do Thái giáo chơi! Tại sao không yêu mến Thiên Chúa và tha nhân của chúng ta và để phần còn lại cho Thiên Chúa? Có vô số cá nhân dường như không thuộc về bất cứ hội thánh hay tôn giáo nào nhưng họ là những người biết từ tâm, thương người, họ quên chính cho bản thân, không gian, thời gian và năng lực của họ để lo nghĩ giúp đỡ những người bị coi là bẩn cùng và thấp kém nhất". Đó không phải là một biểu hiện rõ ràng một Vương quốc của Thiên Chúa ở giữa chúng ta? Lạy Chúa, xin giúp chúng con đừng bao giờ có thể đánh mất tầm nhìn hướng vể Chúa, trong khi chúng con tìm kiếm Chúa.
 
Suy Niệm
The “Kingdom of God” is in our world — in the person of Christ, alive and active in our history. We need to be open to it...it is within  our reach...it is among you. There is no excuse for not being able to grasp it. It depends upon each one of us whether we decide to be touched by it and be transformed within our collective and personal life.  The Kingdom of God is an active, hope filled involvement in our world, in the present — in the midst of the ordinary life of the people with no special signs accompanying it. We are never going to have the luxury of verification by observation, saying “Those within this church are in the Kingdom of God. The 1 44,000 elect (Rev.7:4) belong to our denomination.” God’s Kingdom is scattered out, it is shared, it is quiet, it is at work, it is powerful. And it is never going to be subject to neat and quick separation e.g ‘those baptized and practicing Catholics’ are in!
Every church has its own quality control system for getting into the kingdom, because we are all playing the same game that Judaism played! Why not love God and our neighbor and leave the rest to God? There are countless individuals, who seemingly don’t belong to any church/religion but who give of themselves, their space and time and energy to the “lost, the last and the least”.  Isn’t this a clear manifestation of the Kingdom of God in our midst? Lord, may we never lose sight of You, in our search.
 
Wednesday of the Thirty-Second Week in Ordinary Time
Jesus said in reply, “Ten were cleansed, were they not? Where are the other nine? Has none but this foreigner returned to give thanks to God?” Then he said to him, “Stand up and go; your faith has saved you.” Luke 17:17–19
This reply from our Lord came in response to the one leper who returned to Jesus to thank Him. Ten lepers had come to Jesus, stood at a distance, cried out, “Jesus, Master! Have pity on us!” And with that, Jesus healed them all. But the heart of this healing is not as much the healing itself as it is the gratitude expressed by only one of the ten.
This Gospel relates to us that this one leper did five things to profoundly express his gratitude. He returned, glorified God, did so in a loud voice, fell at the feet of Jesus, and thanked him. What a wonderful witness for us all!
By analogy, children often take the loving care of their parents for granted. That’s why many good parents regularly remind their children to say “thank you.” In our relationship with God, we can also easily take God’s saving actions for granted. We can easily see all the grace we receive as something we deserve rather than as an infinitely merciful gift. When that happens, we become more like the other nine who failed to properly express their gratitude to Jesus.
First of all, it must be noted that expressing gratitude to God is not done because God needs these accolades. He does not depend upon our gratitude to affirm His self-worth. This is obvious. God is God, and He does not need our praise in any way. However, giving profound praise and glory to God is essential. It is essential because we need this virtue of gratitude so as to daily be reminded that all we receive from God is an unmerited gift. We cannot earn His love and grace. We do not deserve it. But He chooses to bestow it anyway out of mercy. And the only appropriate response to mercy is gratitude. Profound gratitude.
Gratitude is essential because it is the truth. We should always return to our Lord after He has graced us. We should glorify Him with much fervor, crying out to Him with passion. We should, literally and interiorly, fall on our face before Him, at His feet, and thank Him, over and over and over again. Doing so will always help us to remember the truth that everything we have and everything we are is a gift from God. An unmerited and undeserved gift of grace.
Reflect, today, upon the depth of gratitude in your own heart. Do you often act more like a spoiled and selfish child, or do you regularly perceive the graciousness of God? If you lack in any way this fullness of gratitude, then ponder this one leper. His gratitude, expressed with the fullness of passion, is the most important part of this story. In the end, he was graced far more than the other nine because his healing produced faith; and it was that faith that saved not only his body but his soul. Seek to save your soul by imitating the faith of this one holy and healed leper.
My gracious Lord, You bestow Your mercy upon me in superabundance. Without You, Jesus, I have nothing; but with You, I receive everything. May I always know and understand my need for Your grace. And as I am gifted with it, may I respond with the deepest gratitude, thus, saving my soul through faith. Jesus, I trust in You.

No comments:

Post a Comment