Andrew, Apostle
Trong Tin Mừng này, chúng ta thấy Chúa Giêsu đã tình cờ hay cố ý đi ngang làng thuyền chài và “thấy” hai anh em này đang thu dọn lưới cá và xếp dọn thuyền đánh cá của họ. Trước tiên, Chúa Giêsu “thấy” họ, rồi Ngài gọi họ. Cái nhìn “thấy” này của Chúa Giêsu thật đáng để chúng ta suy ngẫm.
Chúng ta hãy thử tưởng tượng sự việc này một
cách sâu sắc và chúng
ta nhận ra rằng Chúa Giêsu đang liên tục nhìn về phía
chúng ta với cái nhìn trong tình yêu thương thiêng liêng, và Ngài
đang tìm kiếm thời điểm mà chúng ta hướng sự chú ý đến Ngài. Cái nhìn của Chúa sẽ là cái nhìn vĩnh viễn và sâu sắc. Cái nhìn của Ngài với ánh mắt khao khát chúng ta bước theo Ngài, từ bỏ tất cả những thứ chúng ta đang làm, đang dự định dở dang để lắng nghe lời mời nhẹ nhàng của Ngài và Ngài không những muốn chúng ta chỉ đi theo Ngài mà Ngài còn muốn chúng
ta ra đi để mời gọi những người khác cùng tìm đến
Ngài cùng sánh bước với chúng ta trên hành trình đến với đức tin.
Khi
chúng ta bắt đầu Mùa Vọng này, chúng ta hãy để tiếng Chúa gọi Thánh Andrê và Thánh Phêrô trở thành tiếng Chúa gọi chính chúng ta. Chúng ta hãy cho phép mình chú ý đến Chúa
đang nhìn chúng ta, Chúa biết mọi điều về chúng ta và chúng
ta hãy chú tâm lắng nghe tiếng Chúa mời gọi chúng ta. Có lẽ Ngài đang nói với chúng ta: “Hãy theo ta…” Đây là một lời mời được thấm nhuần mọi khía cạnh trong cuộc
sống của chúng ta. Để “theo đuổi” Chúa Giêsu là bỏ lại tất cả những thứ khác, những vật chất, những ước vọng riêng của chúng ta phía sau và theo Chúa và biến việc theo Chúa thành mục đích duy nhất của cuộc đời chúng ta.
Đáng
buồn thay, nhiều người chúng ta ít chú ý hay không để ý đến
tiếng gọi này trong cuộc sống của chúng ta. Ít người nghe lời mời gọi
của Ngài và ít người đáp ứng với lời mời
gọi ấy hơn, và càng ít người đáp lại lời mời của
Chúa bằng cách từ bỏ tất cả vật
chất hay mạng sống của chúng ta. Mùa Vọng là cơ hội để một lần nữa chúng ta đánh giá sự đáp ứng của chúng ta với tiếng mời gọi của Chúa.
Đoạn
Tin Mừng ngắn hôm nay chứa
đựng tất cả sự phấn khích của sự khởi đầu của một câu chuyện phiêu lưu. Ông Anrê, người đánh cá không nghi ngờ gì đang miệt mài làm việc của người đanh cá chuyên nghiệp, đột
nhiên được kêu gọi the Chúa để sống
1 cuộc đời phi thường của một
Tông đồ: “Hãy theo ta, và ta sẽ biến các ngươi thành những tay đánh lưới người”.
Chúng ta có thể tự hỏi: Liệu
ông Andrew có hiểu được lời mời gọi này ngụ ý gì không? Có khả năng. Ông Andrê đã nhìn thấy Chúa Giê-su khi ông Gioan Baotixitat
công bố: “Đây là Chiên Con của Đức Chúa Trời,” và ông “nghe lời Ngài nói và đi
theo Chúa Giê-su” (Gn 1:36-37).
Chúa
Giêsu đã chuẩn bị cho ông từ trước để đón nhận ơn gọi “tay đánh lưới người”.
Chúa Giêsu luôn ban cho chúng ta những gì chúng ta cần để thực hiện ơn gọi của
mình.
Thánh Anrê có một vị trí đặc biệt trong lịch sử cứu độ. Ông là Tông đồ đã đưa Thánh Phêrô đến với Chúa Kitô (Ga 1:41). Ông và ông Phi-líp cũng đưa người Hy Lạp đến với Chúa Cứu Thế (Gn 12:22-32).
Trước
phép nhân bánh và cá ra nhiều, ông Andrew
đã không ngại nói ra điều hiển nhiên: “Ở đây có một cậu bé có năm chiếc bánh
lúa mạch và hai con cá; nhưng những thứ này có ích lợi gì cho nhiều người như vậy?”
(Ga 6:8-13). Tuy nhiên, có lẽ bài Tin Mừng hôm nay bộc lộ rõ nhất tính cách của
Anrê bởi vì ngay từ đầu chúng ta đã thấy tính chất tự phát đầy yêu thương của ông Andrew và niềm tin tưởng triệt để của ông vào Chúa Giêsu. Người
đánh cá này, toàn bộ sinh kế phụ thuộc vào tàu đánh cá và thiết bị đánh cá, đã
“bỏ lưới và đi theo Ngài”.
Khi
chúng ta bắt đầu Mùa Vọng này, có thể đay là
thời điểm tốt để suy ngẫm về ơn gọi ban đầu của chúng ta. Có lẽ chúng ta giống thánh Andrew; vui vẻ lưới cá và làm việc riêng cho đến khi có người
làm chứng nhân cho Thiên Chúa, và buộc chúng ta phải rời bỏ cái lưới
an toàn và đi theo Chúa Giê-su với tư cách là những tông đồ tận tụy. Hoặc có lẽ
chúng ta giống như ông Giabêđê; “ở lại” đánh cá và kiếm tiền thu nhập để hỗ trợ gia
đình và những người truyền giáo. Hay chúng ta giống như ông Phêrô, người đã nghe nói về Chúa Giêsu nhưng lại do dự, cần một
phép lạ và một lời mời gọi trực tiếp để đón nhận lời kêu gọi và đi theo Chúa
Giêsu? Dù ơn gọi của chúng ta đã bắt đầu như thế nào, chúng ta vẫn có thể biết
ơn vì lời mời gọi khi chúng ta luôn cảnh giác hướng mắt về Chúa Giêsu trong Mùa
Vọng này.
Hôm
nay, chúng ta hãy suy ngẫm về những lời Chúa Giêsu nói với chúng ta. Trước hết, chúng ta hãy suy ngẫm về câu hỏi liệu chúng ta co
dám nói “xin Vâng” với Ngài bằng tất cả sức mạnh của tâm hồn mình chưa. Thứ hai, hãy suy ngẫm
về những người mà Chúa muốn chúng ta mời tham dự vào trong cuộc hành trình đức tin
với chúng ta. Chúa Giêsu đang muốn chúng ta đi mời ai? Ai, trong cuộc sống của chúng ta, sẵn sàng đón nhận tiếng gọi của Ngài? Chúa Giêsu muốn lôi kéo ai đến với
Ngài qua chúng ta? Hãy bắt chước các thánh
Tông Đồ này khi họ nói “Vâng” với Chúa cho dù họ không hiểu ngay tất cả những điều gì đang đòi hỏi nơi họ. Chúng ta hãy nói “xin Vâng” ngay hôm nay và sẵn sàng làm tất cả những điều gì tiếp theo trong cuộc hành trình đức tin đầy vinh quang .
Feast of Saint Andrew,
Apostle
As Jesus was walking by the Sea of Galilee, he saw two brothers, Simon who is called Peter, and his brother Andrew, casting a net into the sea; they were fishermen. He said to them, “Come after me, and I will make you fishers of men.” Matthew 4:18–19
Today, we honor one of the Apostles: Saint Andrew. Andrew and his brother Peter were fishermen who would soon take on a new form of fishing. They would soon become “fishers of men,” as Jesus said. But prior to being sent on this mission by our Lord, they had to become His followers. And this happened as our Lord was first the fisher of these men.
Notice that in this Gospel, Jesus was simply walking by and “saw” these two brothers working hard at their occupation. First, Jesus “saw” them, and then He called them. This gaze of our Lord is worth pondering.
Imagine the profound truth that our Lord is continually gazing at you with divine love, looking for the moment that you turn your attention to Him. His gaze is perpetual and deep. His gaze is one that yearns for you to follow Him, to abandon all else so as to hear His gentle invitation not only to follow Him, but to then go forth and invite others on the journey of faith.
As we begin this Advent season, we must allow the call of Andrew and Peter to also become our own calling. We must allow ourselves to notice Jesus as He looks at us, sees who we are, is aware of everything about us, and then speaks a word of invitation. He says to you, “Come after me…” This is an invitation that must permeate every aspect of your life. To “come after” Jesus is to leave all else behind and to make the act of following our Lord the single purpose of your life.
Sadly, many people pay little attention to this calling in their lives. Few people hear Him speak and fewer respond, and even fewer respond with complete abandonment of their lives. The beginning of Advent is an opportunity to evaluate your responsiveness to the call of our Lord once again.
Reflect, today, upon Jesus speaking these words to you. First, ponder the question of whether you have said “Yes” to Him with all the powers of your soul. Second, reflect upon those whom our Lord wants you to invite on the journey. To whom is Jesus sending you to invite? Who, in your life, is open to His call? Who does Jesus want to draw to Himself through you? Imitate these Apostles as they said “Yes” to our Lord, even though they did not immediately understand all that this would entail. Say “Yes” today and be ready and willing to do whatever comes next on this glorious journey of faith.
My dear Lord, I do say “Yes” to You this day. I hear You calling me, and I choose to respond with the utmost generosity and abandonment to Your holy and perfect will. Give me the courage and wisdom I need to hold nothing back from You and Your divine calling in my life. Jesus, I trust in You.
Feast of Saint Andrew, Apostle
Opening Prayer: Lord God, I am only able to pray because you have given me the gift of faith. You have bid me, called me to prayer. Here I am, Lord, and I want to follow your lead. You are the Lord of my life. You are the only one worth following. Thank you for calling me to be your disciple.
Encountering Christ:
Fisher of Men: This short Gospel passage has all the excitement of the beginning of an adventure story. Andrew, the unsuspecting fisherman plying his trade, was suddenly called to the extraordinary life of an Apostle: “Come after me, and I will make you fishers of men.” Would Andrew have understood what this curious invitation implied? Possibly. Andrew had seen Jesus when John the Baptist had proclaimed, “Behold the Lamb of God,” and he “heard what he said and followed Jesus” (John 1:36-37). Jesus had prepared him ahead of time to receive his vocation as a “fisher of men.” Jesus always gives us what we need to fulfill our vocational calling.
The Great Saint: St. Andrew has a special place in salvation history. He
was the Apostle who brought St. Peter to Christ (John 1:41). He and Philip also
brought the Greeks to Christ (John 12:22-32). Before the multiplication of
loaves and fishes, Andrew was not afraid to state the obvious: “There is a boy
here who has five barley loaves and two fish; but what good are these for so
many?” ( John 6:8-13). Perhaps, though, today’s Gospel is most revealing of
Andrew’s character because we see–at the very beginning–Andrew’s loving
spontaneity and his radical trust in Jesus. This fisherman, whose whole
livelihood depended on fishing boats and equipment, "left [his] nets and
followed him.”
My Vocation: As we begin this Advent season, the Church’s “New Year,”
it can be a good time to reflect on our original calling. Perhaps we were like
Andrew; happy fishing and doing our own thing until someone gave witness to
God, compelling us to leave our safety nets and follow Jesus as dedicated
apostles. Or perhaps we were like Zebedee; staying “behind” to fish and earn an
income to support the family and the missionaries. Or are we like Peter who had
heard about Jesus but hesitated, needing a miracle and a direct invitation to
accept the call and follow Jesus? However our vocation began, we can be
grateful for the call as we vigilantly keep our eyes fixed on Jesus this
Advent.
Conversing with
Christ: Lord Jesus, grant me
the courage to follow you as St. Andrew did. Thank you for our friendship, our
story, your calling me to follow you. Please continue to help me persevere in
all you ask of me. St. Andrew, pray for us!
Resolution: Lord, today by your grace I will reach out to a
friend and do something small to be another Christ to him or her.
Trong Tin Mừng này, chúng ta thấy Chúa Giêsu đã tình cờ hay cố ý đi ngang làng thuyền chài và “thấy” hai anh em này đang thu dọn lưới cá và xếp dọn thuyền đánh cá của họ. Trước tiên, Chúa Giêsu “thấy” họ, rồi Ngài gọi họ. Cái nhìn “thấy” này của Chúa Giêsu thật đáng để chúng ta suy ngẫm.
Thánh Anrê có một vị trí đặc biệt trong lịch sử cứu độ. Ông là Tông đồ đã đưa Thánh Phêrô đến với Chúa Kitô (Ga 1:41). Ông và ông Phi-líp cũng đưa người Hy Lạp đến với Chúa Cứu Thế (Gn 12:22-32).
As Jesus was walking by the Sea of Galilee, he saw two brothers, Simon who is called Peter, and his brother Andrew, casting a net into the sea; they were fishermen. He said to them, “Come after me, and I will make you fishers of men.” Matthew 4:18–19
Today, we honor one of the Apostles: Saint Andrew. Andrew and his brother Peter were fishermen who would soon take on a new form of fishing. They would soon become “fishers of men,” as Jesus said. But prior to being sent on this mission by our Lord, they had to become His followers. And this happened as our Lord was first the fisher of these men.
Notice that in this Gospel, Jesus was simply walking by and “saw” these two brothers working hard at their occupation. First, Jesus “saw” them, and then He called them. This gaze of our Lord is worth pondering.
Imagine the profound truth that our Lord is continually gazing at you with divine love, looking for the moment that you turn your attention to Him. His gaze is perpetual and deep. His gaze is one that yearns for you to follow Him, to abandon all else so as to hear His gentle invitation not only to follow Him, but to then go forth and invite others on the journey of faith.
As we begin this Advent season, we must allow the call of Andrew and Peter to also become our own calling. We must allow ourselves to notice Jesus as He looks at us, sees who we are, is aware of everything about us, and then speaks a word of invitation. He says to you, “Come after me…” This is an invitation that must permeate every aspect of your life. To “come after” Jesus is to leave all else behind and to make the act of following our Lord the single purpose of your life.
Sadly, many people pay little attention to this calling in their lives. Few people hear Him speak and fewer respond, and even fewer respond with complete abandonment of their lives. The beginning of Advent is an opportunity to evaluate your responsiveness to the call of our Lord once again.
Reflect, today, upon Jesus speaking these words to you. First, ponder the question of whether you have said “Yes” to Him with all the powers of your soul. Second, reflect upon those whom our Lord wants you to invite on the journey. To whom is Jesus sending you to invite? Who, in your life, is open to His call? Who does Jesus want to draw to Himself through you? Imitate these Apostles as they said “Yes” to our Lord, even though they did not immediately understand all that this would entail. Say “Yes” today and be ready and willing to do whatever comes next on this glorious journey of faith.
My dear Lord, I do say “Yes” to You this day. I hear You calling me, and I choose to respond with the utmost generosity and abandonment to Your holy and perfect will. Give me the courage and wisdom I need to hold nothing back from You and Your divine calling in my life. Jesus, I trust in You.
Opening Prayer: Lord God, I am only able to pray because you have given me the gift of faith. You have bid me, called me to prayer. Here I am, Lord, and I want to follow your lead. You are the Lord of my life. You are the only one worth following. Thank you for calling me to be your disciple.
Fisher of Men: This short Gospel passage has all the excitement of the beginning of an adventure story. Andrew, the unsuspecting fisherman plying his trade, was suddenly called to the extraordinary life of an Apostle: “Come after me, and I will make you fishers of men.” Would Andrew have understood what this curious invitation implied? Possibly. Andrew had seen Jesus when John the Baptist had proclaimed, “Behold the Lamb of God,” and he “heard what he said and followed Jesus” (John 1:36-37). Jesus had prepared him ahead of time to receive his vocation as a “fisher of men.” Jesus always gives us what we need to fulfill our vocational calling.
No comments:
Post a Comment