Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật thứ 4 mùa Vọng Năm A
Bài Giảng Chúa Nhật Thứ Tư Mùa Vọng
Mùa Vọng sắp kết thúc
khi chúng ta thắp ngọn nến thứ tư và là ngọn nến cuối cùng trên Vòng Hoa Mùa
Vọng, và chẳng bao lâu nữa chúng ta sẽ mừng Lễ Giáng Sinh.
Trong Bài Đọc I, qua
ngôn sứ Isaia, Chúa đã khuyến khích vua Achaz rằng:
“Hãy xin Thiên Chúa, Chúa ngươi, một dấu ở dưới lòng đất hay ở trên trời cao!”
Nhưng vua Achaz thưa: “Tôi sẽ không xin, vì tôi không dám thử thách Chúa.”
Như chúng ta đã biết, vua Ahaz có thể được vinh danh là đấng quan thầy của những người hay hoài nghi. Nhưng Vua này đã không biết nương
cậy vào thiên Chúa để giúp nhà vua và dân Do thái vượt qua một cơn khủng hoảng lớn nhất trong cuộc đời của ông. Trong cuộc khủng hoảng mà vương
quốc của nhà vua phải đối mặt, vì nhà vua chỉ muốn trông cậy vào sức mạnh của mình, và ông ta thích tin tưởng vào những người
lính và kế hoạch quân sự của mình hơn.
Có lẽ chúng ta cũng giống như Vua Ahaz. Chúng ta uqas tự tin với chính mignh, chúng ta chỉ
tin tưởng vào sức mạnh và nguồn lực của chính mình, và chúng ta chỉ hướng về Thiên Chúa khi chúng ta cần, chúng coi Thiên Chúa
như một sự bảo hiểm bổ sung, như một nguồn trợ giúp mơ hồ mỗi khi chúng ta lâm cảnh khủng hoảng. Nếu chúng ta sống như thế thì đức tin của chúng ta thật là quá yếu ớt và thiếu sót.
Nếu chúng ta có
đức tin trọn vẹn hơn, chúng ta sẽ biết trông cậy vào sự hiện diện giúp đỡ vô hình của Thiên Chúa,
không chỉ trong những lúc
mà sự trợ giúp của con người làm
chúng ta thất vọng.
Đức tin
thực sự biết chấp nhận sự hiện diện thức tại của
Thiên Chúa trong mọi khoảnh khắc của cuộc sống. Đức tin này coi Thiên Chúa là một chiều kích
của tất cả những kinh nghiệm sống của chúng ta, theo nghĩa đen là Đấng Emmanuel, Thiên Chúa
ở cùng chúng ta.
Lời hứa mà ThiênChúa ở cùng chúng ta không những chỉ dành cho con người vào thời của tiên tri Isaiah, mà còn còn dành cho thời đại của của chúng ta. Ngay cả bây giờ,
dấu hiệu của sự hiện diện liên tục đó là một phụ nữ trẻ và đứa con của cô ấy,
Đức Trinh Nữ Maria và con trai của cô ấy là Chúa Giêsu. Đối với ông Giuse, việc Maria mang thai bất ngờ không phải là một dấu
hiệu để khẳng định lòng tin tưởng của ông vào Đức Maria hay vào Thiên Chúa, đó là một dấu hiệu của sự mâu thuẫn. Trong những giờ phút
tăm tối u buốn, khó nghĩ của
ông, ông đã tìm thấy Thần Khí của Thiên Chúa soi sáng cho ông. Thần Khí hay Thánh Thần dạy chúng ta không nên phán đoán theo những gì chúng ta thấy bằng
đôi mắt hay bằng những gì
chúng ta đã nghe bằng đôi tai.
Bài Phúc âm hôm nay cho chúng ta thấy rằng những dấu hiệu Chúa ban không
phải lúc nào cũng là những dấu hiệu mà chúng ta thích hay chúng ta muốn chọn cho mình. Thiên Chúa đưa ra những dấu hiệu cho những
ai biết sẵn sàng đón nhận
bóng tối của sự nghi ngờ bằng sự cởi mở và chân thành.
Một cái tên của mỗi người có thể cho chúng ta
biết điều cụ thể gì về một người? Không nhiều, thông thường. Những cái tên như Mai,
Hoa, Linh, Dũng hay Tâm rất
hữu ích để phân biệt các thành viên khác nhau trong một gia đình, nhưng những cái tên này không thể mô tả chính những người đó.
Với một số tên trong
Kinh thánh thì khác. Chẳng hạn, Áp-ra-ham có nghĩa là “Cha của một dân tộc vĩ
đại” (Gen.17:5) và Môi-sen có nghĩa là “Được giải cứu khỏi dòng nước” (XH.
2:10). Trước hết, Chúa có những cái tên đầy ý nghĩa. “Jesus” có nghĩa là “Thiên
Chúa cứu độ”, “Kitô” có nghĩa là “Đấng Thiên Chúa Xức Dầu” và tên “Emmanuel”
trong Tin Mừng hôm nay có nghĩa là “Thiên Chúa ở giữa chúng ta”.
Chúa Giêsu quan trọng
như thế nào đối với niềm tin tôn giáo của chúng ta? Hãy trung thực. Hãy đặt câu hỏi ngay trong thâm tâm, trái tim của chúng ta là Thiên Chúa giáo là gì và người ta sẽ nói gì về Thiên Chúa Giáo? Đó là một cái gì đó luôn tỏ lộ tình yêu thương vối hàng xóm cới nguòi chubg quanh của chúng ta; giữ luật; đi nhà thờ
vào chủ nhật? Bất cứ những gì đuọc đề cập về Chúa Giêsu Kitô, là trung tâm của đức tin của
chúng ta. Ông Ghandi đã từng nói,
“Ước chi các bạn là những người Thiên Chúa Giáo ghi nhớ Đấng Cứu Thế của các bạn trong lòng..”
Chúa Giêsu chia sẻ số
phận, kinh nghiệm sống và những khó khăn với chúng ta. Vào Lễ Giáng Sinh, chúng
ta sẽ tập trung vào sự đơn sơ và sự nghèo khó khi Chúa giáng sinh: Ngài là con người như thế
nào, được sinh ra bởi một phụ nữ trẻ, không phải được sinh ra với những tiện nghi sang
trọng, nhưng trong sự khó nghèo cùng độ, sinh ra trong chuồng chiên, chuồng ngựa. Điều đó cho thấy Ngài là cũng là một con người trong số chúng ta, khía cạnh con người của đấng “Emmanuel”. Tuy nhiên, phúc âm hôm nay đề cập đến nguồn gốc thiêng liêng của Chúa Giêsu. Mặc
dù Ngài có một người mẹ con người trần thế, nhưng Ngài không có một người cha trần tục, con người, nhưng Ngài được thụ thai trong lòng Trinh Nữ Maria bởi quyền năng của
Thiên Chúa.
Cách thức độc đáo này
để vào đời, với Thiên Chúa là cha, và Đức Trinh Nữ Maria là mẹ, nhấn mạnh cho chúng ta thấy Chúa
Giê-su thực sự là ai: Ngài vừa
là Thiên Chúa vừa là con người như chúng ta. Ngài là một trong chúng ta nhưng Ngài cũng là một với Thiên Chúa vĩnh cửu. Nếu điều
này có vẻ bí ẩn đối với chúng ta, thì nó hẳn đã gây bối rối cho Thánh Giuse. Ở
gần Mẹ Maria, và thấy Mẹ có thai mà không có sự can dự nào của mình, Thánh
Giuse chỉ có thể tin tưởng chấp nhận điều sứ giả của Thiên Chúa đã nói với ông,
là hài nhi đã ở trong lòng Mẹ là do quyền năng Chúa Thánh Thần. Với sự kiên
nhẫn và khiêm tốn tuyệt vời, Thánh Giuse đã chấp nhận vai trò mà Chúa đã
chọn ông, là người bảo vệ và cha nuôi của Chúa Giêsu và Đấng Cứu Rỗi của chúng ta. Mỗi người chúng ta ai cũng được mời gọi để chấp
nhận trung thành the cách này,
khi Chúa Kitô đến trong cuộc sống của chúng ta, với tư cách là “Thiên Chúa ở
cùng chúng ta”.
Sự trong trắng của
Thánh Giuse và Mẹ Maria là một thách thức đối với thời đại chúng ta khi sự
thánh thiện của hôn nhân và sự chung thủy suốt đời của đôi hôn nhân ngày nay không
còn được tôn trọng nữa. Khi chúng ta nhìn vào Thánh Giuse, hay Mẹ Maria, chúng
ta có thể thấy bản chất con người có khả năng hiện hữu và hành động như thế
nào. Cách này
cho chúng ta thấy những gì con người chúng ta có
khả năng với đức tin. Nếu chúng ta cảm thấy rằng nhân loại bị giới hạn trong đức
tin của chúng ta có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng ta, nếu chúng ta cảm
thấy rằng nhân loại bị giới hạn trong khả năng của đức tin, chúng ta chỉ cần
nhìn vào hai con người này để cho thấy chiều sâu của đức tin của con người.
Chúng ta có bao giờ
cảm thấy rằng Thiên Chúa (Maria và Giuse) đang đòi hỏi chúng ta quá nhiều không? Có bao giờ chúng ta
cảm thấy cuộc sống quá khó khăn với mình không? Có bao giờ chúng ta cảm thấy
mình đơn độc trong cuộc sống, trước những thử thách của cuộc sống đang bày ra
cho chúng ta không? Nếu thế, chúng ta chỉ cần nhìn vào đức Maria và Thánh Giuse để xem bản chất con người của
chúng ta có khả năng gì với niềm tin vào sự hiện diện của Chúa trong cuộc sống
của chúng ta. Thật ra không
có nhiều tài liệu, thông
tin lịch sử về Thánh Giuse, một người được đặt làm trung
tâm của Phúc Âm hôm nay. Đó là điều không cần thiết. Những gì chúng ta nhìn
thấy ở Thánh Giuse,
chúng ta thấy cái vẻ đẹp của một con
người, và những gì Thánh Giuse có thể
làm và sẽ
trở thành, với món quà tuyệt vời là niềm tin trong cuộc đời acura Thánh Giuse.
Khi chúng ta chuẩn bị cho Lễ Giáng Sinh, chúng ta có thể hướng về Thánh Giuse
để xin ngài giúp đỡ để chúng ta có thể chuẩn bị lòng mình trong đức tin để trở
thành máng cỏ xứng đáng đón nhận Chúa Giêsu.
4th
Sunday of Advent A
The Season of Advent is quickly coming to a close
when we light the fourth and very soon we shall celebrate Christmas.
In the First Reading, through prophet Isaiah, the Lord
asked king Ahaz: “ask a sign of the Lord your
God; let it be deep as Sheol or high as heaven. But king Ahaz said, I will not
ask, and I will not put the Lord to the test.” We know, King Ahaz would
not rely on God to help him through the greatest crisis in his life. In the
crisis facing his kingdom, he preferred to trust in his soldiers and his
military plans.
Are we much the same? Do we trust only in our own power
and resources, and turn to the true God only as an extra insurance, a vague
source of possible help in moments of crisis? But such faith is weak and
inadequate. A fuller kind of faith would see us relying on God’s invisible,
helping presence, not just in those moments when human support fails us. Real
faith accepts the reality of God in every moment of life. It sees God as a
dimension of all our experience, literally, the Emmanuel, God-with-us. The
promise that God is with us was not for Isaiah’s time only, it is for our own as well.
Even now the sign of that continuing presence is a young
woman and her child, the Virgin Mary, and her son Jesus. For Joseph the
unexpected pregnancy of Mary was not a sign to confirm his trust either in her
or God, it was a contradictory sign. In the hours of his darkness, he found the
enlightening Spirit of God, the Spirit who teaches us not to judge by what we
see with our eyes or by what we hear with our ears. This gospel shows us that
the signs God gives are not always the ones we would like to have or choose for
ourselves. He gives signs for those who
are willing to take on the darkness of doubt in openness and sincerity.
What can a name tell us about a particular person? Not
much, usually. Our names are useful for distinguishing various members of our
family, but they don’t describe the people themselves. With some Biblical names it is different. For instance,
Abraham meant “Father of a great people” and Moses meant “Rescued from the
Waters.”. Above all, our blessed Lord Jesus has names which are full of
meaning. “Jesus” means “God saves,” “Christ” means “God’s Anointed Messiah” and
the name “Emmanuel” in today’s Gospel, means “God in our midst.”
How important is Jesus for our religious belief? Be
honest. Ask the question what is the
heart of Christianity and what will people say? Something to do with loving your neighbor; keeping
the law; going to church on Sunday? Will there be any mention of Jesus Christ, who is at the
very center of our faith. Ghandi once said, “If only you Christians took your
Christ to heart..”
Jesus shares our lot, our life-experience, and our
troubles. At Christmas we will concentrate on the simplicity and poverty of Our
Lord’s birth: how human he was, born of a young woman, not in luxurious
comfort, but in the discomfort of a stable. That shows him as one of us, the human side of
“Emmanuel.” This gospel however mentions the divine origin of Jesus.
Although he has a human mother, he has not a human
father, but was conceived in Mary by the power of God. This unique way of
coming into life, with God as father, and the virgin Mary as mother, underlines
who Jesus truly is: both God and man, one of ourselves and yet one with the
eternal God. If this seems mysterious to us, it must have been baffling for St
Joseph. Close to Mary as he was, and finding her pregnant without any
involvement by him, Joseph could only accept in faith what God’s messenger told
him, that the child was in her womb by the power of the Holy Spirit.
With great patience and humility, Joseph accepted the
part for which God had chosen him, as guardian and foster-father to our Lord
and Savior. This kind of faithful acceptance is asked from each of us, when
Christ comes into our lives, as “God-with-us.”
The chastity of Joseph and Mary is a challenge to our times
when the sanctity of marriage and fidelity to one’s spouse for life are no
longer respected. When we look at
Joseph, or Mary, we can see what human nature is capable of being and doing.
They show us what we as human beings are capable of with faith.
If we feel that humanity is limited in how our
faith can affect our lives, if we feel that humanity is limited in the
possibilities of faith, we need only have to look at these two human beings to
show the depth of human faith. Do we ever feel that God is asking too much of
us? Do we ever feel that life is too difficult for us? Do we ever feel that we
are alone in life, in what the challenges of life are presenting to us? Then just look to Mary and Joseph to see what
our human nature is capable of with faith in the presence of God in our lives.
There is not a lot of historical information on the man
who is central to our Gospel today. That
is not necessary. What we see of him we see the beauty of a human being, and
what he is capable of doing and being, with the great gift of faith in his
life.
As we prepare for Christmas, we can turn to saint Joseph asking
his help so that we can prepare our hearts in faith to be worthy mangers to
receive Jesus.
Forth Sunday of Advent year A
“Joseph, son
of David, do not be afraid to take Mary your wife into your home. For it is
through the Holy Spirit that this child has been conceived in her. She will
bear a son and you are to name him Jesus, because he will save his people from
their sins.” Matthew 1:20–21
As we begin the Fourth Week of
Advent, we focus ever more directly upon the miracle that took place over 2,000
years ago. The passage quoted above presents us with the words of the angel of
the Lord who spoke to Joseph in a dream. This was one of four dreams that
Joseph had in which an angel spoke to him concerning the Christ Child.
Saint Joseph is described in
Matthew’s Gospel as “a righteous man” who was unwilling to expose his betrothed
wife, Mary, to shame. We know the story well. Mary became pregnant after being
betrothed to Joseph but before they lived together, and Joseph didn’t
understand how this happened. Mary’s virtue and goodness would have appeared to
contradict the possibility of her becoming pregnant when she did. Joseph was
planning on doing what he thought was the honorable thing. He decided to
divorce her quietly so that she would not endure public shame.
But God’s plan was so much
greater than what Joseph could initially comprehend. The Incarnation of the Son
of God within the womb of his betrothed required supernatural understanding.
And that’s what Joseph was given. Though he had a dream in which an angel spoke
to him, a dream was not enough. The dream also needed to be accompanied by the
gift of supernatural knowledge. Joseph listened in the dream and believed by
the interior revelation of faith that this incredible reality was true. This
Child was indeed conceived by the Holy Spirit within the virginal womb of his
betrothed, and Joseph accepted his God-given responsibility.
Joseph’s witness is one to
ponder and be inspired by. First, it’s essential that we ponder the story as it
happened and be inspired by God’s singularly unique plan by which He took on
our human nature. But Joseph also provides us with inspiration for our own
callings in life. Joseph inspires us to face any and every mystery in life that
we encounter with the utmost trust in God. God’s wisdom and ways are always far
beyond ours. Very often in life, God will call us to walk an unknown and
mysterious path. Life does not always make perfect sense from a purely rational
perspective. Very often, we must allow our human reason to be informed and led
by God’s supernatural plan. For each of us, this mysterious path will be
different. But if we are to walk by the same faith that Saint Joseph had, then
we must always be willing to accept the most sublime mysteries in life and
allow God’s revealing Word to clarify them.
Reflect, today, upon any way that
you feel challenged by life’s circumstances. What tempts you to doubt, to be
confused, or to feel uncertain? What is it that requires supernatural knowledge
on your part to embrace? If God the Father chose to bring forth His divine Son
in such a mysterious way, then we should not be surprised when God calls us to
embrace similar mysteries in life. Walk by faith. Be inspired by Saint Joseph.
Say “Yes” to that which God is asking of you. As you do, you will find that you
will begin to walk down the most glorious road you can walk.
Most glorious Saint Joseph, you
were a man of true righteousness and integrity. You were open to the inspired
gift of faith and chose to walk by that faith as you faced the greatest of
mysteries. Please pray for me that I may learn from you and be inspired to
imitate the life that you lived. Saint Joseph, pray for us. Jesus, I trust in
You.
Fourth Sunday of Advent Year A
“Joseph, son of David, do not be afraid to take
Mary your wife into your home. For it is through the Holy Spirit that this
child has been conceived in her. She will bear a son and you are to name him
Jesus, because he will save his people from their sins.” Matthew 1:20–21
As we begin the Fourth Week of Advent, we
focus ever more directly upon the miracle that took place over 2,000 years ago.
The passage quoted above presents us with the words of the angel of the Lord
who spoke to Joseph in a dream. This was one of four dreams that Joseph had in
which an angel spoke to him concerning the Christ Child.
Saint Joseph is described in
Matthew’s Gospel as “a righteous man” who was unwilling to expose his betrothed
wife, Mary, to shame. We know the story well. Mary became pregnant after being
betrothed to Joseph but before they lived together, and Joseph didn’t
understand how this happened. Mary’s virtue and goodness would have appeared to
contradict the possibility of her becoming pregnant when she did. Joseph was
planning on doing what he thought was the honorable thing. He decided to
divorce her quietly so that she would not endure public shame.
But God’s plan was so much
greater than what Joseph could initially comprehend. The Incarnation of the Son
of God within the womb of his betrothed required supernatural understanding.
And that’s what Joseph was given. Though he had a dream in which an angel spoke
to him, a dream was not enough. The dream also needed to be accompanied by the
gift of supernatural knowledge. Joseph listened in the dream and believed by
the interior revelation of faith that this incredible reality was true. This
Child was indeed conceived by the Holy Spirit within the virginal womb of his
betrothed, and Joseph accepted his God-given responsibility.
Joseph’s witness is one to ponder and be
inspired by. First, it’s essential that we ponder the story as it happened and
be inspired by God’s singularly unique plan by which He took on our human
nature. But Joseph also provides us with inspiration for our own callings in
life. Joseph inspires us to face any and every mystery in life that we encounter
with the utmost trust in God. God’s wisdom and ways are always far beyond ours.
Very often in life, God will call us to walk an unknown and mysterious path.
Life does not always make perfect sense from a purely rational perspective.
Very often, we must allow our human reason to be informed and led by God’s
supernatural plan. For each of us, this mysterious path will be different. But
if we are to walk by the same faith that Saint Joseph had, then we must always
be willing to accept the most sublime mysteries in life and allow God’s
revealing Word to clarify them.
Reflect, today, upon any way that you feel
challenged by life’s circumstances. What tempts you to doubt, to be confused,
or to feel uncertain? What is it that requires supernatural knowledge on your
part to embrace? If God the Father chose to bring forth His divine Son in such
a mysterious way, then we should not be surprised when God calls us to embrace
similar mysteries in life. Walk by faith. Be inspired by Saint Joseph. Say
“Yes” to that which God is asking of you. As you do, you will find that you
will begin to walk down the most glorious road you can walk.
Most glorious Saint Joseph, you were a man of
true righteousness and integrity. You were open to the inspired gift of faith
and chose to walk by that faith as you faced the greatest of mysteries. Please
pray for me that I may learn from you and be inspired to imitate the life that
you lived. Saint Joseph, pray for us. Jesus, I trust in You.
No comments:
Post a Comment