Chúa Nhật Thứ Hai Mùa Vọng Năm A
Chúa Nhật Thứ Hai
Mùa Vọng Năm A
Thấy
nhiều người Biệt phái và bè Sađoc đến chịu thanh tẩy, thì Thánh Gioan Tẩy Giả
bảo họ: "Nòi rắn độc, ai mách cho các ngươi trốn cơn thịnh nộ hòng đến? Hãy
sinh quả phúc đức, xứng với lòng hối cải (Mt 3:7-8)
Đây là một cuộc đụng chạm
rất khá gây cấn nhưng cũng rất thánh thiện. Cuộc gặp gỡ rất căng thẳng khi
Thánh Gioan Tẩy Giả, một người khá nổi tiếng, được kính trọng và được coi là
một nhà tiên tri vĩ đại, đã nói với những người Pharisêu và người Sađốc một
cách gay gắt. “Mày là lũ rắn độc!”. Đây không phải là cách người Pha-ri-si và
Sa-đu-sê thường được nói chuyện.
Thánh Gioan Tẩy Giả nói theo cách
này bởi vì đó là sự thật. Những nhà lãnh đạo Do thái giáo này đã không dẫn đưa bất
cứ ai đến gần Chúa mà còn gay gắt chống lại
Chúa và giáo ly của Ngài. Người ta chỉ cần suy ngẫm về tất cả những gì Thánh Gioan Tẩy Giả đã nói với những người
Pha-ri-si và người Sa-đu-sê để hiểu được là những người lãnh đạo tôn giáo này
đã trở thành loại người nào.
Vì vậy, đoạn Tin Mừng hôm nay chúng ta thấy chắc chắn là có sự xung đột dữ dội. Nhưng sự xung đột cũng rất thánh thiện. Vì sự xung đột
giữa thánh và “dòng rắn độc”. loài độc này cần phải bị trừng phạt. những người Pharisêu và người
Sađốc này cần phải bị lên án và thách
thức. Họ cần phải khiêm tốn. Và không có gì khiêm tốn hơn là sự chân thành ăn năn xám hối tội lỗi của mình một cách công khai.
Chúng ta hãy lưu ý rằng Thánh Gioan Tẩy Giả không thẳng thừng loại trừ những người Pharisêu và người
Sađốc. Nhưng thay vào đó, ngài đòi hỏi họ phải có sự ăn năn và chứng tỏ lòng
thống hối của họ. Tại sao họ cần chứng
tỏ lòng thống hối? Tại vì họ đã gây ra biết bao những thiệt hại tinh thần và tâm linh
cho dân Israel, dân riêng của Chúa vì cái tính ngạo mạn của họ, họ tự cho mình là những người công chính, nhưng họ chỉ là đám người đạo đức giả, thích vinh danh trước công chúng,
và hay lên án những người khác, v.v. Sự Thống hối đòi hỏi mọi người phải nhìn thấy những hoa trái tốt lành chân thành đuọc sinh ra từ cuộc sống nơi họ như là một dấu hiệu cho thấy họ đã có sư thay đổi. Mặc dù đây là một mệnh lệnh tối quan trọng đối với người Pha-ri-si và người Sa-đu-sê,
nhưng đó cũng là con đường giúp họ có thể nên thánh.
Đối với chúng ta cũng thế, chúng
ta có lẽ cũng chẳng khác gì những người Pharisêu và người Sađốc trong bài Tin Mừng,
chúng ta đã để mình rơi vào những cạm bẫy của ma quỷ vật chất cũng giống như người Pha-ri-si và người Sa-đu-sê, Vì thế chúng ta
cũng càn phải xám hối
những lỗi lầm của chúng ta và phải khiêm tốn thay đổi cuộc sống một cách công khai rõ ràng. Nếu chúng ta đã ráng sức đấu tranh với tính tự cao, tự đai, tự cho mình luôn đúng, hay thích chỉ trích người khác, còn coi mình là “thánh hơn người khác” hay có thái độ thích phán xét người khác, thì chúng ta rất cần một sự ăn năn, thống hối trong sự khiêm tốn và công khai.
Hôm nay chúng ta hãy suy ngẫm về những việc làm của những người Pha-ri-si và người Sa-đu-sê. Chúng ta hãy cố gắng tìm hiểu cho rõ nhưng tội lỗi của họ và lý do tại sao Thánh Gioan
Tẩy giả đã gọi họ là “loài rắn độc”. Nếu chúng ta nhìn thấy được những sự kiêu ngạo và tự cao tự đại nào của họ trong tâm hồn mình,
thì chúng ta hãy có lắng nghe lời khuyên của Thánh Gioan Tẩy Giả
hôm nay như thể những lời nói đó
đang được nói trực tiếp với chúng ta hôm nay. “Hãy sinh ra những hoa trái tốt để làm bằng chứng cho sự ăn năn của
bạn.” Chúng ta hãy cố gắng thực hiện
điều này, và Chúa sẽ giải cứu chúng ta qua món quà khiêm tốn đích thực.
Lạy Chúa, Chúa đã hạ mình khiêm tốn để đến với chúng
con và kêu gọi tất cả mọi người chúng con phải biết
ăn năn với lòng khiêm tốn và
chân thành. Xin Chúc giúp chúng con biết nhìn ra những tội lỗi và thiếu xót của chính mình và xin Chúa ban cho chúng con có lòng can đảm để không ngần ngại đối mặt với những tội lỗi xấu
xa ấy để Chúa giải cứu chúng con thoát khỏi sự ô uế đó và giúp cho chúng con được vững bước hơn trên con đường nên thánh. Lạy Chúa, chúng con tin vào Ngài.
Second Sunday of Advent (Year
A)
When he saw many of the Pharisees and Sadducees coming to his
baptism, he said to them, “You brood of vipers! Who warned you to flee from the
coming wrath? Produce good fruit as evidence of your repentance.” Matthew 3:7–8
This was both a very intense and yet very holy
encounter. It was intense in that Saint John the Baptist, who had become quite
popular and respected and was considered a great prophet, spoke harshly toward
the Pharisees and Sadducees. “You brood of vipers!” he says. This was not the
way the Pharisees and Sadducees were normally spoken to.
John speaks this way because it was the truth.
These religious leaders were not leading anyone closer to God. One only needs
to ponder all that Jesus would eventually say to the Pharisees and Sadducees to
understand what kind of people these religious leaders had become.
So this passage is certainly intense. But it
is also very holy. It is holy because this “brood of vipers” needed to be
chastised. They needed to be condemned and challenged. They needed to be
humbled. And there is nothing more humbling than sincerely repenting of one’s
sins in a public way.
Notice that John does not dismiss the leaders
outright. Rather, he requires of them “evidence” of their repentance. Why?
Because of the spiritual damage these men did to the people of Israel on
account of their pride, self-righteousness, hypocrisy, love of public honors,
condemnation of others, etc. They had so distorted the faith that the good of
their souls required public repentance. It required that everyone see sincere
good fruits flowing from their lives as a sign that they had changed. Though
this is a tall order for the Pharisees and Sadducees, it’s the way to holiness
for them.
The same is true for us. If you have allowed
yourself to fall into some of the same traps as the Pharisees and Sadducees,
then you, too, will greatly benefit from clear and humble public change. If you
have struggled with self-righteousness, a critical tongue, a “holier than thou”
attitude or a judgmental attitude toward others, then you might have great need
for a humble and public repentance.
Reflect, today, upon the Pharisees and
Sadducees. Try to understand their sin and the reason John called them a “brood
of vipers.” If you see any of their pride and self-righteousness within your
own soul, then listen to this exhortation from John the Baptist as if it were
spoken to you directly. “Produce good fruit as evidence of your repentance.” Do
this, and God will free you through the gift of true humility.
My humble Lord, You call all people to
repentance with great humility and sincerity. Please help me to see my sin and
to never shy away from facing it, so that You can free me from that filth and
set me more firmly on the path to holiness. Jesus, I trust in You.
2nd Sunday of Advent Year A
Introductory Prayer: Lord Jesus, you know all things and you govern the world
with love. I believe in you. You don’t rule with a heavy hand, but instead you
guide us gently towards you. I trust in your mercy and I know you are leading
me home to heaven day by day. You can only desire what is good for me. Thank
you. You give me the courage to say I love you, though I know my love is so
weak. I wish to make more room for you in my life, putting you above all else.
Petition: Lord, give me an insatiable thirst for you and then
quench that thirst with your close presence in my life.
1. A Message Coming
from the Desert: John the
Baptist went to the desert in order to be closer to God. The Israelites learned
to depend on God while in the desert. He gave them manna and quail to nourish
them in their hunger and sent forth water from a rock to quench their thirst.
In the desert, John the Baptist learned to depend on God, and through him the
cry would again resound to repent and make straight the paths to God. The four hundred
year silence is broken as God makes known that his kingdom is at hand.
Oftentimes, there are moments in our lives that seem like a desert, but it is
in these moments that God brings us closer to him. We should not be afraid of
experiencing dryness or difficulties in prayer because it is then when God
helps us to seek him more ardently and trust more in him.
2. Prepare the Way
of the Lord: John the Baptist
inspired numerous conversions because of his powerful spiritual lifestyle. As
part of his desert practice to achieve a closer union with God, he spent
countless hours in prayer with God, ate a meager diet and dressed in coarse
clothing. People listened to him because his entire way of life spoke to them
about God. John’s baptism helped wash away their old attitudes and ways of
thinking. By requesting his baptism they showed their decision to let God in
and purify their hearts. I must not forget that this Advent is a time to make
room for Christ to enter into my heart. I need him to be a real part of my
life. I have to let go of the old way of thinking and acting and put on Christ
in a real and visible way. Does my entire lifestyle reflect God’s presence to
others? Is prayer and union with God a priority in my life?
3. Producing Good
Fruit Is Evidence of Repentance: Through
baptism, we are committed to pursuing holiness and seeking to be more
Christ-like each day. He wishes us to collaborate actively with him in his
redemptive mission, contributing our efforts to announce and extend his Kingdom
here on earth. St Luke says, speaking of the first members of the Church who
were scattered on account of persecution, “Those who had dispersed went about
everywhere announcing the Good News of the Word” (Acts 8:4). It is my task to
preach and extend the Kingdom of Christ where I am. My basic apostolic task is
to bear witness to Christ by practicing the values, ideals and virtues of the
Gospel. How do I witness at home, to my spouse, to my children, in my work and
in my parish? Do I appreciate that my example speaks volumes? I need to feel
the urgency of fulfilling the mission that Christ has given me in my particular
state in life. When I receive Holy Communion, I receive the food I need to help
me in my mission.
Dialogue with
Christ: Lord, you chose to
become like me in order to bring me closer to you. Help me to continue to grow
in a prayerful spirit, and unite me with you so that at the end of my life I
can enjoy your presence, not just under the veil of the Eucharist, but in
person. Lord, help me to embrace a way of life which is in consonance with my
drawing nearer to you each day. So many worries, so many needless matters,
Lord, distract me from seeking a closer friendship with you. Help me to put
things in their proper perspective and value what matters to you alone. Lord,
reveal yourself to me.
Resolution: Today, on my way to or from Mass, I will consider what I
need to add or subtract from my life so that others can benefit from a better
example of Christ in me.
No comments:
Post a Comment