Thursday, November 10, 2022

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Ba Tuần 32 Thường Niên

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Ba Tuần 32 Thường NIên
Trong đoạn cuối bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta nghe Chúa nói "Chúng ta là những đầy tớ vô dụng. "Những lời này của Chúa Giêsu có thể như khinh thường và chỉ trích chúng ta một cách khá tiêu cực và rõ ràng là trái ngược với những điều khác mà Ngài đã dạy chúng ta. Như mọi khi, chúng ta được hiểu khá rõ ràng là khi nhận được những chỉ trích tiêu cực thì đó sẽ là những thách thức để chúng ta suy nghĩ sâu sắc hơn, cũng như giáo huấn và những việc làm sáng tỏ một cách tích cực cũng có rất nhiều thách thức lớn hơn. Chúng ta có thể diễn giải lời của Chúa Giêsu: Không nên quá ỷ y vào những ân sủng của Thiên Chúa ban cho mỗi người chúng ta. Như Thánh Phaolô đã [1 Cor 4: 7] nhắc nhở chúng ta biết rằng không có bất cứ điều gì mà Thiên Chúa đã không ban cho chúng ta được: tất cả là hồng ân và là những món quà tặng của Thiên Chúa. Vì vậy chúng ta là người phải biết ơn Thiên Chúa, chứ không phải Thiên Chúa nên biết ơn cho chúng ta.
Ở trong mức độ sâu sắc hơn và có lẽ một chút huyền bí, chúng ta nên vui mừng là chúng ta thực sự "vô dụng" trước mặt Thiên Chúa. "Sự hữu dụng” của chúng ta chắc chắn không phải là một hạng mục để giúp chúng ta thấu hiểu được mầu nhiệm sáng tạo của Thiên Chúa. Thiên Chúa dựng nên mặt trời, không khí, nước và những thứ khác trong thiên nhiên để chúng ta sử dụng, nhưng Ngài đã không tạo dựng con người chúng ta để được "sử dụng": Sự kỳ diệu lạ thường và sự cứu rỗi con người nhân loại chúng ta chứng to cho chúng ta biết là Thiên Chúa tạo dựng ra con người chúng ta vì tình yêu, với tình yêu và  đơn thuần là chỉ vì tình yêu.
Nếu chúng ta là tôi tớ của Thiên Chúa, chắc chắn có một cái gì đó mà Thiên Chúa đang đòi hỏi nơi chúng ta. Giống như một người đầy tớ trung thành, chúng ta phải chú ý tới những gì mà Thiên Chúa muốn nơi chúng ta và chúng ta phải nhanh chóng đáp ứng. Chúng ta không thể là một đầy tớ xấu hay bất trung là người lười biếng hay lưỡng lự những mệnh lệnh của ông chủ nhà. Tệ hơn nữa, chúng ta không thể phẫn nộ, từ chối những mệnh lệnh và những lời giáo huấn của Thiên Chúa, và có khi còn nghĩ rằng mình đáng được ưu đãi và đáng được nhận phần thưởng.  Điều tốt hơn hết, chúng ta thường xuyên hãy tự  hỏi chính mình "Có những điều gì  mà Thiên Chúa mà đã hay đang đòi hỏi nơi chúng ta mà chúng ta chưa thể đáp ứng?
Lạy Chúa xin ban cho chúng con ân sủng để biết cảm ơn Chúa và ngợi khen Chúa vì những sự kỳ diệu mà Chúa đã  thực hiện nơi con người chúng con.... Xin cho chúng con biết khiêm tốn để nhận biết mình chỉ là phận hèn tôi tớ của Chúa và giúp chúng con hiểu được những gì Chúa muốn nơi chúng con.
 
REFLECTION
We are useless servants.” These words of Jesus may strike us as rather negative and distinctly at odds with much else that He taught us. As always, we best understand such negative statements as challenges to deeper thinking, just as his positive and enlightening teaching also contains many great challenges. We may paraphrase Jesus’ words as: Do not take grace for granted. Paul [1Cor 4:7] reminds us that we do not have anything which has not been given us: all is grace and gift. Therefore it is we who must be grateful to God, not God who should be grateful to us. Preface IV for our ordinary weekday Eucharistic Prayer teaches us: “You have no need of our praise, yet our desire to thank you is itself your gift.
On a much deeper and perhaps somewhat mystical level, we should rejoice that we are indeed “useless” to God. “Use” is not a category to help us understand the mystery of creation. God created the sun, the air, water and the other things of nature for our use, but he did not create us for “use”: the incredible and liberating wonder of our being is that God created us out of love and simply for love.
Lord, grant us the grace to thank You and praise You for the wonder of our being.
 
Tuesday 32nd in Ordinary Time  
Opening Prayer: Lord Jesus, make my heart more like yours. Grant me the heart of a true servant of God.
Encountering Christ:
1.      Servant of God: The Catholic Church uses the term “Servant of God” when someone’s case has been opened for possible canonization, and the Church is in the first steps of investigating the person’s life and works. The title is telling. These persons are not honored for their human achievements, as great as they may be. They are evaluated for their identity before God. Any holiness is primarily God’s doing, for only God is holy. We participate in his holiness through our life of virtue. Attributing holiness to one’s self is the opposite of being a servant. It is an attempt to possess that which rightly belongs to the master.
2.      Attitude: Today’s culture decries anything that smacks of human rights violations, slavery included, and rightly so. But there is a difference between being a slave and being a servant. The former is imposed upon a person at the expense of one’s free choice. The latter can be a disposition of chosen service. It is a matter of attitude, a matter of heart. What is our attitude towards those we serve in our duty and responsibilities, in our initiatives of noble endeavors? Do we seek acknowledgment, reward, and our just due? Even if recompense is offered for one’s services, with what disposition is it received? Are we grateful to have had the opportunity to serve? Do we serve in light of our eternal goal? From what identity do we operate as we perform our daily duties? As a servant or as a master? As one who freely gives from the heart or as one who deserves to take?
3.      Useless Servants: Jesus invites us to understand our role, not to lower our self-esteem to the point of resigning ourselves. This seems like such a countercultural attitude, but the essence of the message is that we give what we have received. We participate in the work of our Creator and Redeemer. The great work of God is recapitulation: a bringing of all things under the reign of God. To effect this requires living in the truth, a humble standing in our true identity. We are God’s creation, made his children by baptism, and gifted to be able to participate in his life and work in this world. To do this, we seek to serve in a way that gives glory to God and assures that he reigns in the hearts of all. 
Conversing with Christ: Lord Jesus, grant that I may recognize the tremendous gifts I have been given and not seek to be master of them but to give them away to others. Help me be aware of my identity as a child of God and thus a servant of your great plan of salvation. Thank you for letting me participate as a useless servant in your saving work.
Resolution: Lord, today, by your grace, I will examine my attitude toward my daily duty and others I am called to serve. I will strive to be grateful for the opportunities I have to be a useless servant, participating in your mission in the world.
 
Reflection: Tuesday 32nd in Ordinary Time  
     During the time of Jesus, a servant did not have the same rights and privileges as his master. A servant knew this and he did not expect gratitude or praise for doing his work simply because it was his duty to do so.  This may seem harsh and un-Christian but this parable is teaching us the right attitude of a Christian. Jesus himself fully embodies the suffering servant who did not complain, who did not question and who was totally obedient to his Father. He did all this despite knowing he was the Son of God because he knew his mission was to suffer and die for the sins of humanity.  Similarly we must consider ourselves servants of God whom God sometimes burdens with a lot of trials. We understand that what we suffer and do as Christians help to save others and we do not ask for a reward for our sufferings. Love is the key here.  We are more than willing to suffer for those we love.  We are called to love God and our neighbor, even our enemies. In reality whenever we do God's work we experience a great spiritual peace and greater love of God.  So God does reward us for doing our duties as Christians.
     The first reading tells us concretely how to behave as Christians. St. Paul tells us as believers to teach sound doctrine, to be temperate and self-controlled, to be prudent in speech, to love and take care of our families, not to be drunkards or slanderers, and to be pure and chaste. Christianity is not just a set of beliefs; it is also meant to be practiced in our daily lives.        

No comments:

Post a Comment