Thursday, November 10, 2022

Suy Niệm Chúa Nhật 32 Mùa Thường Niên Năm C

 Suy Niệm Chúa Nhật 32 Mùa Thường Niên Năm C

Cùng với Sách Khôn ngoan mà chúng ta đã nghe từ Chủ nhật tuần trước, 2 cuốn sách Maccabê là một trong những cuốn sách mới nhất trong Cựu ước được viết, có thể là đã được viết trong những năm cùng với thế kỷ thứ mà Chúa Giêsu đã giáng sinh.
Thông điệp của bài đọc hôm nay kể lại sự bắt bớ vì đức tin thật là đáng sợ nhưng cho chúng ta thấy Đức Tin dẫn tới sự phục sinh, bài đọc hôm nay đang hé lộ sự bí ẩn sau trong các trang sách Cựu ước và được đưa đến hiện thực qua Đức Ki-tô- Đấng có thể vượt qua tất cả những cực hình kinh khủng nhất. trong bài đọc này, chúng ta nghe một trong bảy anh em nhà Maccabê đã làm chứng cho điều này khi nói: “Thà chịu chết do tay người đời mà trông cậy Thiên Chúa sẽ cho sống lại thì hơn: Phần vua, vua sẽ không được sống lại để sống đời đời đâu".”(2 Macc 7:14).
Thư thứ hai gửi tín hữu Tê-sa-lô-ni-ca Thánh Phao-lô cũng liên quan đến sự sống lại và thời gian Chúa trở lại cuối cùng, như chúng ta có thể thấy từ phần mở đầu của bài đọc hôm nay: “ Hỡi anh em, về sự Quang lâm của Chúa [chúng ta] Ðức Yêsu Kitô là sự ta được hội ngộ với Ngài, chúng tôi xin anh em đừng vội để mình bị giao động lòng trí và kinh hoàng...” (2 Th 2: 1-2). Cả cuốn Thê-sa-lô-ni-ca Thứ nhất và Thứ hai đều phản ánh sự quá lo âu trong Giáo hội sơ khai về điều gì sẽ xảy ra vào thời điểm phục sinh và số phận của những Ki-tô giáo đã chết trước khi Đức Ki-tô sẽ trở lại.
Bài Tin mừng hôm nay đề cập trực tiếp đến niềm tin của người Kitô giáo vào sự phục sinh, qua việc chính Chúa Giê-su đang phải đối mặt với những gì mà những người Sa-đu-sê nghĩ rằng qua một câu hỏi họ có thể đánh lừa gài bẫy Chúa Giêsu trong việc làm sáng tỏ ý tưởng về người chết sẽ sống lại. Họ đặt ra cho Chúa Giê-su một kịch bản trong đó một người phụ nữ đã kết hôn với bảy anh em trai một nhà, Mỗi người em trai kế sẽ phải kết hôn với người chị dâu sau cái chết của người anh trai ruột của mình. Điều này có vẻ kỳ lạ đối với hầu hết mọi người ngày nay, nhưng những tình huống như vậy không phải là hiếm thấy trong thời cổ đại, và thậm chí còn được luật Torah đưa ra trong một số trường hợp nhất định, như chính những người Sa-đu-sê lưu ý trong câu hỏi của họ (xem Phục truyền Luật lệ Ký 25: 5-6).
Hai bài học quan trọng giúp chúng ta hiểu rõ hơn về sự phục sinh và Nước của Thiên Chúa có thể được rút ra từ câu trả lời của Chúa chúng ta với người Sa-đu-sê. Cách thứ nhất liên quan đến cách mọi người trong các nền văn hóa cổ đại nghĩ về người khác đặc biệt là người phụ nữ và người hầun thì thường được coi như “thuộc về” chồng, cha của họ, v.v. Mặc dù ngày nay khi việc nói về “sở hữu” người khác là điều ghê tởm đối với chúng ta, nhưng chúng ta vẫn có thể vô thức sa ngã. làm mồi cho chính chúng ta suy nghĩ theo cách này, ngay cả khi nói đến những người thân thiết nhất với chúng ta. Qua câu trả lời của Chúa Giêsu với người Sa-đu-sê, Chúa Giê-su cho chúng ta thấy rõ rằng là Nước của Thiên Chúa đang ở giữa các ngươi” (Lu-ca 17:21; hay câu 11:20 Chúa Giêsu nói:” Nước Thiên Chúa đã đến trên các ngươi.". Cũng như trên trời, không ai “thuộc về ai” hoặc , không ai “được ban cho”.ai khác; đúng hơn, tất cả “đều là con cái của Thiên Chúa.”
Quan trọng hơn nữa, Chúa Giê-su đã đánh bại nỗ lực của người Sa-đu-sê nhằm chế nhạo sự sống lại bằng cách nhắc họ: “ Còn người chết mà sống lại, thì Môse cũng đã mặc thị trong đoạn Bụi gai, khi ông gọi Chúa là Thiên Chúa của Abraham, Thiên Chúa của Isaac, và Thiên Chúa của Yacob. 38 Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của người sống; vì hết thảy đều sống cho Người".”(Lu-ca 20: 37-38).
Chúng ta được chia sẻ với Chúa Giê-su trong những đau khổ của cuộc sống, chúng ta hãy để niềm hy vọng được chia sẻ vào sự phục sinh của Ngài để củng cố chúng ta để chúng ta có thể vượt qua mọi trở ngại để trở thành môn đệ trung thành của Ngài, ngay cả những khi chúng ta bị chế nhạo, bắt bớ và ngay cả chính cái chết tử vì đạo.

32nd Sunday in Ordinary Tine - Year C
    The Second Book of Maccabees makes a rare appearance in the Lectionary today—it occurs only once in the three-year Sunday cycle and twice more (November 19th and 20th this year) on weekdays. Along with the Book of Wisdom which we heard from last Sunday, First and Second Maccabees are among the latest books of the Old Testament to be written, probably taking their final form within a century of the birth of Christ. The message of today’s passage recounting frightening persecution is that with faith in the resurrection—revealed inchoately in the pages of the Old Testament and brought to reality through Christ—one can overcome even the most awful torments. We hear one of the seven Maccabee brothers witness to this in saying: “It is my choice to die at the hands of men with the hope God gives of being raised up by him; but for you, there will be no resurrection to life” (2 Macc 7:14).
    The New Testament reading is drawn from the Second Letter to the Thessalonians and it, too, is concerned with the resurrection and the timing of the eventual return of the Lord, as we can see from the opening of the chapter from which today’s reading is taken: “We ask you, brothers, with regard to the coming of our Lord Jesus Christ and our assembling with him, not to be shaken out of your minds suddenly, or to be alarmed” (2 Thess 2:1-2). Both First and Second Thessalonians reflect the deep anxiety in the early Church over what would happen at the time of the resurrection and what the fate of     Christians who died before the coming of Christ would be.
The Gospel addresses Christian belief in the resurrection directly, with Jesus himself being confronted with what his opponents, the Sadducees, think is a perfect trick question making light of the idea that the dead would rise. They pose to Jesus a scenario in which a woman has been married to a sequence of seven brothers, with each respective brother being married to the woman upon the death of his older sibling. This seems bizarre to most folks today, but such situations were not uncommon in ancient times, and it was even required in certain cases by the Torah, as the Sadducees themselves note in their question (see Deut 25:5-6).
    Two key lessons which give us a better understanding of the resurrection and the Kingdom of God can be taken from our Lord’s reply to the Sadducees. The first involves the way people in ancient cultures thought about others—especially women and servants—as “belonging” to their husbands, fathers, etc. While today such talk of “possessing” other people is abhorrent to us, we nonetheless might unconsciously fall prey to thinking in this manner ourselves, even when it comes to those who are closest to us. Through his reply to the Sadducees Jesus makes it clear that in the Kingdom of God which “is in your midst” (Luke 17:21; cf. 11:20) as in heaven, no one “belongs” or “is given” to anyone else; rather, all “are children of God.”
    Even more importantly, Jesus foils the attempt of the Sadducees to mock the resurrection by reminding them: “That the dead will rise even Moses made known…when he called ‘Lord,’ the God of Abraham, the God of Isaac, and the God of Jacob: he is not God of the dead, but of the living, for to him all are alive” (Luke 20:37-38). We share with Jesus in the sufferings of life, let our hope of sharing in his resurrection strengthen us that we might overcome any obstacle to being his faithful disciples, even ridicule, persecution—and death itself.

Father Edward Mazich, O.S.B.

Sunday 32nd Ordinary Time 2022
Opening Prayer: Lord Jesus, increase my faith as a child of God. Grant that I may be a witness to others of the living God.

Encountering Christ:
1. To Be or Not to Be?: This past week we have read various Gospels in the daily Mass that have encouraged us to look at the deeper motives of our hearts as we face the final judgment and the ultimate consequences of our choices: eternal life or eternal damnation. Now the evangelist brings home the reality of eternal life by presenting the debate about the resurrection of the body. The Sadducees did not believe in the resurrection of the body and consequently, tried to trick Jesus into affirming a doctrine contrary to their own beliefs. But, as always, it backfired. Jesus cannot be played. He goes to the heart of who God is to offer an answer to their dilemma. God is the God of the living; thus, we are all called to participate in his very life.
2. The Children of This World: Marriage, a primordial and sacramental means of loving union is a mere image of what we are called to in eternity. It represents the intimate union and eternal commitment of the living God to his beloved creation—the human person. Jesus says that they do not marry in the other world, signifying that marriage is a reflection and a means to a relationship with the living God. How do our marriages and earthly commitments reflect that goal? Are we sagacious in the way that we make the most of the paths that we have chosen in light of eternity?
3. The Children of the Resurrection: It is a common doctrinal mistake for people to say that when we die we become angels. When Jesus says that we are the same as the angels, he means that we live as full persons in the afterlife. While angels are persons without bodies, however, we will be persons with our resurrected bodies. It is a mystery, but a truth revealed in Scriptures. One thing is certain: we remain children of God and we will be fully alive. This identity begins here on earth, through grace in baptism and through our participation in his life through our sacramental, spiritual, and moral lives. Let us rejoice now and act as children of our living God who calls us beyond the grave to eternal life.
Conversing with Christ: Lord Jesus, thank you for the gift of eternal life that you offer me. Help me to participate in your life here and now, so as to live the dignity and identity to which you call me as a child of God.
Resolution: Lord, today, by your grace, I will reflect on the spiritual means that I make the most of to live authentically as a child of God and resolve to renew or add a practice in earnest.

Suy niệm bài đọc Chúa Nhật Tuần 32 Thường Niên năm C 2013
Trong bài đọc thứ nhất hôm nay sách Maccabê, cho chúng ta thấy đức tin của người mẹ và bảy người con trai đã chết vì Đạo, khẳng định chắc chắn rằng có sự sống lại sau khi chết. Khi con trai thứ hai chịu tử hình, Anh ta đã nói với vua Antiochus: "Này vua ác độc, đáng bị nguyền rủa, vua thực sự có thể giết và lấy đi mạng sống của chúng tôi trong cuộc sống này, nhưng vua của vũ trụ sẽ nâng chúng tôi lên trong cuộc sống mới vĩnh cửu" Người con thứ tư cũng nói với vua: "Tôi trân trọng với những hy vọng vì Thiên Chúa sẽ nâng tôi lên, nhưng còn vua, vua sẽ không bao giờ được sống lại trong cuộc sống mai sau." Sau khi chứng kiến ​​cái chết của sáu người con của bà, người mẹ nói với con thứ bảy: "Chấp nhận cái chết để rồi với sự thương xót của Thiên Chúa, mẹ có thể giúp đem con trở lại xum vầy cùng với anh em con.
    Chúng ta có thể cảm ơn những người Sadducees hôm nay. Họ đến với Chúa Giêsu với những ý nghĩ riêng của họ. Họ tin rằng cái triết lý về sự sống lại từ cõi chết là vô lý. Chúa Giêsu đã sửa những ý tưởng sai lầm của họ. Tất cả chúng ta sẽ sống lại và được sống trong một cuộc sống mới, vĩnh cửu , trong một hình thức và một thực thể khác biệt với cuộc sống hiện tại của chúng ta . Do đó, câu hỏi khi sống lại sau cái chết, người vợ này sẽ thuộc về ai? Khi con người đã sống lại từ cõi chết, tất cả con người đều đưọc bình đảng như nhau, cũng giống như các thiên thần, không có ai thuốc về ai cả ngoại trừ Thiên Chúa. Thiên Chúa muốn mỗi người chúng ta đều được lên thiên đàng, nhưng để được lên thiên đàng, chúng ta phải sống một cuộc sống trên trái đất với sự tin tưởng vào lời hứa là thiên đường sẽ là nơi chúng ta được sống đời đời . Trong câu trả lời ngắn gọn của Ngài cho những người Sadducees, Chúa Giêsu cho chúng ta thấy được sự kiện quan trọng liên quan đến tình trạng tương lai của chúng ta.
    Trước hết, Chúa Giêsu xác định rằng tất cả những ai đã chứng minh được là mình đã xứng đáng trong khi sống trong cuộc sống này, sẽ sống lại trong sự sống đời đời. Trong cuộc sống mới, chúng ta sẽ trở nên giống như các thiên thần . Chúng ta có linh hồn tinh khiết nhưng không còn lệ thuộc vào thân xác. Chúng ta sẽ được như Thiên Thần trong đó cơ thể chúng ta sẽ trở thành linh thiêng. Chúng ta sẽ không còn bị những hạn chế như cuộc sống hiện tại của chúng ta bây giờ, khi đối tượng vật chất đơn thuần. Chúng ta sẽ không còn bị suy giảm và phân rã như chính chúng ta bây giờ. Do đó , chúng ta không còn có thể bị đau ốm hoặc bệnh tật hoặc yếu kém như bây giờ nữa..
    Thứ hai, Chúa Giêsu đã khẳng định rằng những người chết đi và được sống lại không còn chịu trách nhiệm cho cái chết nữa. Bỏ lại tất cả các thứ vật chất, trần thế để có được những niềm vui khác lớn hơn trên thiên đàng, như cái nhìn phúc lành và cùng kết hợp chặt chẽ với Chúa Giêsu Kitô, Đấng Cứu Thế của chúng ta trong sự sống lại nơi bản tính con người của Ngài. cuộc gặp gỡ với Đức Maria cùng với tất cả các thánh , bao gồm cả người thân và bạn bè của chúng ta, đó sẽ là một nguồn hạnh phúc và niềm vui cho chúng ta, biết rằng chúng ta không bao giờ có thể chết một lần nữa . Hạnh phúc và niềm vui mà chúng ta có sẽ không bao giờ chấm dứt hay kết thúc. tất cả chúng ta đã có những khoảnh khắc hạnh phúc trong cuộc sống này. những khoảnh khắc tuyệt vời như đã có, và cứ mong nghĩ rằng niềm vui hạnh phúc đó sẽ không chấm dứt quá sớm với một bóng tối bao trùm trên niềm vui của chúng ta . Ở trên Thiên Đàng, sẽ không có bóng tối để giảm bớt niềm vui và hạnh phúc của chúng ta. Khi chúng ta gặp gỡ Chúa Giêsu ở cuối cuộc hành trình của cuộc sống, chúng ta sẽ gặp một người bạn quen thuộc và yêu mến ? Hay Ngài sẽ hiện diện với chúng ta như một người xa lạ, người đến với chúng ta trong lúc bối rố và sợ hãi ?
    Câu trả lời cho câu hỏi của những người Sadducees đó nằm trong tay của chúng ta, ngay bây giờ. Với tình yêu tuyệt vời của Thiên Chúa ban cho chúng ta, Thiên Chúa cho phép chúng ta lựa chọn những gì trong cuộc gặp gỡ chung kết tuyệt vời sẽ như ý muốn. Đó là sự lựa chọn quan trọng nhất mà chúng ta sẽ phải thực hiện. Bằng chứng cụ thể nhất là Chúa Giêsu đã cho loài người chúng ta sự sống sau cái chết và sự sống lại của Ngài. Tất cả những ai tin vào Chúa Giêsu và tuyên xưng vinh danh tên Giêsu trên hết mọi danh xưng khác sẽ nhận được sự sống đời đời .

No comments:

Post a Comment