Suy Niệm Chúa Nhật thứ Nhất Mùa Vọng Năm A
“Chúa Giê-su nói với các môn đệ: “Bởi vì những
ngày thời Nêô thế nào, thì thời Con Người quang lâm cũng thể ấy, Vì như những
ngày trước lụt Hồng thủy, thiên hạ cứ ăn uống, cưới vợ, lấy chồng, mãi cho đến
ngày Nôê vào tàu; thiên hạ không biết gì, cho đến lúc lụt Hồng thủy đến mà cuốn
đi hết thảy, - khi Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy.”Mt 24:37–39
Chúng Ta có
tỉnh thức không? Đay là câu hỏi có ý chỉ Tâm linh. Khi chúng ta bắt đầu vào mùa
phụng vụ Mùa Vọng, chúng ta được Giáo Hội khuyến khích chúng ta nên suy ngẫm về
sự sắp đến trong tương lai của Con Thiên Chúa. Qua đoạn tin mừng này Chúa
Giê-su nói: “Vậy, hãy tỉnh thức! Vì các ngươi không biết ngày nào giờ nào Chúa
của các ngươi sẽ đến.”
Trước “ngày
Chúa của chúng ta sẽ đến,” chúng ta nên hiểu ba điều. Sự đến lần đầu của Đấng Cứu
thế rõ ràng là điều mà chúng ta suy ngẫm rõ ràng nhất trong Mùa Vọng và Lễ
Giáng Sinh. Sự hiệp nhất giữa bản chất con người với bản chất Thiên Chúa trong
Con người của Chúa Giêsu thật là đáng kinh ngạc. Nhưng điều đó đã diễn ra từ
lâu. Vì vậy, sự tái lâm của Đấng Cứu Thế mà chúng ta phải liên tục suy ngẫm là
sự đến của Ngài bởi ân sủng, từng giây phút trong mỗi ngày của cuộc sống nơi
chúng ta, một khi chúng ta đã chọn tự do dâng hiến cuộc đời mình để phục vụ
Ngài, vì sự vinh hiển của Ngài, theo ý muốn của Ngài. Khi chúng ta sống với một
khuynh hướng nội tâm mà nhờ đó chúng ta tìm kiếm sự “đến” liên tục của Ngài bằng
những ân sủng, thì chúng ta sẽ thấy rằng mình cần phải liên tục “tỉnh thức!” Nếu
không, thì chúng ta có thể chắc chắn rằng mình sẽ bỏ lỡ vô số cơ hội để trở nên
hiệp nhất với Chúa Chúa Giêsu Ki-tô Đấng Cứu Thế mỗi ngày và được sử dụng như một
công cụ của chính ân sủng đó để phục vụ và vinh danh Ngài. Nếu chúng ta không
siêng năng tập cái thói quen chú ý đến mọi sự nhắc nhở của ân sủng trong cuộc sống
của mình, thì chắc chắn chúng ta sẽ bắt đầu trở nên “buồn ngủ” và sẽ ngủ quên,
nói theo cách tâm linh.
Hôm nay,
chúng ta hãy suy ngẫm xem là chúng ta đã sẵn sàng như thế nào cho lần đến cuối
cùng mà Chúa Giêsu Cứu Thế sẽ trở lại với chúng ta trong ngày tận thế. Chúng ta
đã sẵn sàng nếu Đấng Cứu thế đến với chúng ta hôm nay chưa? Nếu không, thì
chúng ta phải nên hãy hiểu rằng việc thiếu sự chuẩn bị cho lần trở lại cuối
cùng của Chúa Ki-tô cũng có nghĩa là thiếu sự chuẩn bị để chào mừng sự hiện đến
lần đầu tiên của Ngài vào dịp Lễ Giáng Sinh từ lâu, cũng như sự hiện đến hàng
ngày của Ngài trong ân sủng, trong Thánh Thể. Chuẩn bị ngay hôm nay. Đừng cố
đợi chờ. Nếu Chúng ta biê4st chuẩn bị, Chúa sẽ biến đổi chúng ta mỗi ngày theo
những cách vinh quang ngoài sức tưởng tượng.
Lạy Chúa hằng
hữu của chúng con, Chúa đến với chúng con ngày đêm, kêu gọi, dẫn dắt chúng con
và Chúa đã mong muốn được bước vào cuộc đời của chúng con. Xin Chúa giúp chúng
con luôn chú tâm đến Chúa và luôn sẵn sàng mở lòng hoàn toàn để đón nhận ân sủng
của Chúa mong đến cho chúng con mỗi ngày. Lạy Chúa, chúng con tin vào Chúa.
`First Sunday of Advent (Year
A)
“Jesus said to his disciples:
“As it was in the days of Noah, so it will be at the coming of the Son of Man.
In those days before the flood, they were eating and drinking, marrying and
giving in marriage, up to the day that Noah entered the ark. They did not know
until the flood came and carried them all away. So will it be also at the
coming of the Son of Man.” Matthew
24:37–39
Are you awake? Spiritually speaking? As we begin the liturgical
season of Advent, we are given the future coming of the Son of God to ponder.
As this passage goes on, Jesus says, “Therefore, stay awake! For you do not
know on which day your Lord will come.”
By the “day your Lord will come,” we should understand three
things. The first coming of Christ is obviously that which we most clearly
ponder in Advent and Christmas. The unity of human nature with divine nature,
in the Person of Jesus, is truly awe-inspiring. But that already took place
long ago.
Thus, a second coming of Christ that we must continually ponder is
His coming by grace, every moment of every day of our lives, once we have
chosen to freely give our lives over to His service, for His glory, in accord
with His will. When we live with such an interior disposition by which we seek
His ongoing “coming” by grace, then we will find that we need to continually
“stay awake!” If we do not, then we can be certain that we will miss countless
opportunities to become more united to Christ every day and to be used as an
instrument of that very grace for His service and glory. If we do not
diligently build a habit of becoming attentive to every prompting of grace in
our lives, then we will, unquestionably, begin to become “drowsy” and will fall
asleep, spiritually speaking.
A wonderful measure of our daily attentiveness to the innumerable
gifts of grace given to us every day is to also consider how attentive we are
to the final and glorious coming of Christ at the end of time. Just as Jesus
explains, most people will pay little attention to this final coming, presuming
it will not even be in their lifetimes. But if you have that attitude, then you
have completely missed the point. The point is preparedness—today, tomorrow and
always. True preparedness for the final coming of Christ will not only help you
enter the mysteries of these Advent and Christmas seasons by which we ponder
the first coming of Christ, it will also help you form a habit of daily
attentiveness to grace.
Reflect, today, upon how ready you are for the final coming of
Christ at the end of time. Are you ready if Christ were to come today? If not,
understand that a lack of preparedness for the final coming also means a lack
of preparedness to celebrate His first coming at Christmas long ago, as well as
His daily comings by grace. Prepare today. Do not wait. If you do, God will
daily transform you in ways that are glorious beyond comprehension.
My ever-present Lord, You come to us, day and night, calling to
us, leading us and offering to enter our lives. Please help me to always be
attentive to You and to always open my heart fully to Your daily coming by
grace. Jesus, I trust in You.
1st Sunday of Advent
Introductory
Prayer: Lord, I know by faith
that you are here and listening to me. I count on your goodness and
friendship to sustain me now throughout this meditation and this preparation
time of Advent for your arrival at Christmas. I love you for coming among us as
a man to show us the way to heaven.
Petition: Lord Jesus, grant that I learn to make the most of my
time on earth.
1. Before the Flood: God
had seen widespread corruption in the world and decided to sweep away much of
humanity. Noah, however, found favor with God and received divine warning of an
impending disaster. He thus set about to build the ark, a project that must
have struck his neighboring desert-dwellers as strange. The flood caught the
people by surprise; only Noah and his family were prepared. So it is with the
world. The unexpected can take us by surprise. But for those who stay close to
God and listen to him, even the most unexpected events can be accepted with
serenity. Can I say the same about events in my life? Do I truly trust in God’s
providence day by day?
2. One Taken,
One Left: Death can come
like a thief in the night. On an unexpected day, a man in the field is taken
away; his companion remains. Death can snatch away any one of us in a blink of
an eye. Christ told his listeners that he came into the world "so that
they might have life and have it more abundantly" (John 10:10). But he
never told us how long our lives would be. This thought, however, shouldn’t
depress us. Rather, it should prompt us to be ever alert. There is no time like
the present to convert and turn our lives to God. More than a few souls have
thought to put off conversion "until tomorrow" — a day that never
arrived. Our Lord wants us to live the present well, and to do good in the
here-and-now. Our life is but a collection of "nows"; each
"now" is a piece of a bigger picture, like a mosaic. How am I living
the present? Am I waiting "until tomorrow" to change my ways? Do I
understand how risky that delay could be?
3. Stay Awake! Our Lord doesn’t sugarcoat his advice. He knows
that death awaits each of us and that we tend to want to ignore that reality.
"Whistling past the graveyard" is a not uncommon attitude among those
who live as if their lives were endless. But, alas, we are all pilgrims passing
through this world on the way to eternity. The best way to live each day is to
live it as if it were our last day. That means having a serious prayer life and
acting with a deep spirit of charity. If we knew that today was our last day,
how would we live it?
Conversation with Christ: Lord Jesus, your birth in Bethlehem changed the course of
the world — and the course of my life. I want to prepare myself well this
Advent for your arrival at Christmas so I can offer you a fitting birthday
gift. Help me to live each day to the full, to grow in holiness, and to keep my
gaze fixed on eternity.
Resolution: I will make a program to help me live Advent better. This
could include more prayer or even one or two weekday Masses.
No comments:
Post a Comment