Suy Niệm Thứ Năm của Tuần Thứ Ba sau Phục Sinh
Lạy Chúa Giêsu thánh Thể, xin Chúa chia sẻ lời Chúa và Thánh Thể với chúng con khi chúng con đang hướng lòng về Chúa trong lời kinh nguyện chiều nay.
Chúng con cần sức mạnh và sự sống phục sinh của Chúa.
Cũng như Chúa đã tỏ sự thật về Chúa Cha cho đám đông người Do Thái khi xưa, Xin Chúa hãy mở rộng tâm hồn chúng con để đón nhận Phúc âm và giúp chúng con biết thực sự khao khát Chúa. Xin Chúa hãy biến đổi và làm cho trái tim của chúng con bùng cháy khi Chúa nói chuyện với Chúng con.
Đoạn cuối bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu nói:“ Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống”. Gioan 6:51.
Thưa quý ông bà ACE, Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy Chúa Giê-su bắt đầu khuấy động cảm xúc của một số người trong đám đông. Họ bắt đầu chế giễu Ngài vì Ngài đã nói rằng Ngài là "bánh từ trời xuống." Vì vậy, nhiều người trong số những người đã tìm kiếm Chúa Giêsu với hy vọng có được một bữa ăn miễn phí một cách kỳ diệu nữa đã bắt đầu xì xào và chế nhạo Ngài. Và kết quả là, Chúa Giêsu phải nói với họ rõ ràng hơn và gây sững sàng, ngỡ ngàng cho họ. Ngài đã đi xa hơn khi Ngài nói rằng Ngài không chỉ là “bánh hằng sống từ trời xuống” mà những ai muốn “được sống đời đời” thì phải ăn “Thịt” và uống Máu của Ngài.
Nếu chúng ta là những người trong số những người trong đám đông hôm đó, chúng ta sẽ phản ứng như thế nào trước một nói tuyên bố như vậy?
Thưa quý ÔBACE,
Nói cho cùng, Tất cả chúng ta ai cũng đều đã từng có những kinh nghiệm về sự cảm nhận hay đã thấy một sự thúc giục bên trong nội tâm của chúng ta và thúc dục chúng ta làm điều gì đó có hậu quả tốt đẹp chẳng hạn như là một sự thục dục chúng ta nên đi học một nghề chuyên môn nào đó, hay việc theo đuổi người phối ngẫu trong hôn nhân... , hay việc đi đâu đó hoặc nói chuyện với ai đó.
Và sau khi chúng ta thực hiện những sự việc đó, sau này chúng ta mới hiểu được là tại sao những việc quan trọng đó và tại sao lúc đó chúng ta đã bị lôi cuốn để thực hiện những việc làm đó.
Việc chúng ta tìm kiếm Chúa Giêsu có lẽ thậm chí còn vĩ đại, sâu sắc hơn bất cứ những điểu gì đã làm thu hút nội tâm của chúng ta.
Tâm hồn của chúng ta đã bị Chúa Giêsu Kitô thu hút. Và điều tuyệt vời nhất là Chúa Giêsu tiết lộ cho chúng ta biết rằng chính Thiên Chúa trên Trời là Cha của Ngài đang làm việc trong chúng ta khi những điều đấy xảy ra. Như Ngài đã nói trong Tin Mừng Thánh Gioan chương 6: “Không ai có thể đến với Ta, nếu Cha, Ðấng đã sai Ta, không lôi kéo người ấy.” Jn.6:44
Sự đói khát Thiên Chúa của con người chúng ta là những món quà của Chúa ban. Trái tim và bản chất con người thực sự của chúng ta là sự khao khát và vẽ vời của tâm linh. Chúng ta hãy nên cảm nhận niềm khao khát đó trong tâm hồn chúng ta và cảm ơn Chúa vì những hồng ân mà Chúa đã ban cho chúng ta.
Người Do Thái thời Chúa Giêsu hiểu rằng Thiên Chúa đã ban cho họ bánh ma-na từ trời để nuôi sống họ trong cuộc hành trình trở về miền đất hứa. Bánh gạo là thức ăn chính cho cuộc sống của con người. Chúng ta không thể sống mà thiếu thức ăn quá lâu. Bánh gạo cần có để nuôi sống chúng ta.
Nhưng cuộc sống là gì? Chúa Giêsu chắc chắn rõ ràng có ý nói đến một thứ gì đó còn quý trọng hơn là sự tồn tại vật chất đơn thuần.
Sự sống mà Chúa Giêsu nói đến trong bài Tin Mừng hôm nay được kết nối với Thiên Chúa, Đấng đã tác tạo ra con người và sự sống. Cuộc sống thực của chúng ta chính là mối quan hệ với Thiên Chúa hằng sống, mối quan hệ của sự tin cậy, tình yêu thương, sự vâng lời, sự an bình và niềm vui.
Đây là điều hiện thực mà chỉ có Chúa Giêsu mới có thể làm cho chúng ta, đó là một mối quan hệ trong tình yêu thương với Thiên Chúa, Đấng đã tạo dựng ra chúng ta vì Ngài đã quá yêu thương chúng ta. Ngoài Chúa Giêsu, không ai có thể liên hệ và bước vào kiểu sống trong mối quan hệ như thế được.
Chúng ta nên hài lòng với sự sống vật chất đơn thuần hiện tại, nhưng chúng ta phải biết khao khát cuộc sống dồi dào trong Thiên Chúa như Chúa Giêsu đã ban.
Chúa Giêsu đưa ra ba lời tuyên bố ở đây. Trước hết, Ngài đã tự hiến mình để làm của ăn thiêng liêng giúp chúng ta có được sự sống vĩnh cửu nơi Thiên Chúa.
Thứ hai, Ngài hứa tình bằng hữn của chúng ta với Ngài sẽ không bao giờ gián đoạn và chúng ta sẽ không còn phải sợ hãi vì bị từ bỏ hay đoạn tuyệt với Thiên Chúa.
Thứ ba, Ngài mang đến cho chúng ta niềm hy vọng và chúng ta được Ngài chia sẻ trong sự phục sinh của ngài.
Chúa Giêsu đã sống lại và thể xác của Ngài không bao giờ chết nữa. Những ai chấp nhận và tin vào Chúa Giêsu là Chúa và là Đấng Cứu Rỗi thì thân xác người ấy sẽ được sống lại và bất tử với Ngài khi Ngài hiện đến với thế gian trong ngày sau hết.
Tin vào Bí tích Thánh Thể, thực tế là tin vào mầu nhiệm cực thánh Chúa Kitô đấng đã chết đi để đem lại sự sống vĩnh cửu cho chúng Ta, và đấy chính là món quà hữu hình và món quà có thể thấy được qua Mình và Máu Thánh cực Quý đó chính là Mình và Máu, Linh hồn và Thần tính của Con Thiên Chúa hằng hữu, chỉ có thể xảy ra qua đức tin và sự biến đổi trong nội tâm của chúng ta.
Chúng ta hãy tin, hãy đặt niềm vui và hy vọng vào sự sống lại trong Chúa Kitô khi Ngài lại đến.
Lạy Chúa Jêsus Thánh Thể, cái chết của Ngài đã mang lại sự sống và hy vọng, cho thế gian nơi mà chỉ có tuyệt vọng và thất bại. Xin Chúa ban cho chúng con niềm hy vọng về sự sống đời đời không thể lay chuyển được, Xin ban cho chúng con niềm vui khôn tả khi biết tình yêu không bao giờ phai nhạt của Chúa, và xin ban cho chúng con đức tin vững vàng và sự vâng phục khi làm theo ý muốn của Chúa cha trên trời.
Suy Niệm Thứ Năm
tuần thứ Ba Phục Sinh
Qua bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói với
chúng ta về mối quan hệ “tay ba” (Giữa ba
người) đó mối quan hệ giữa Ngài với Đức Chúa Cha, và với chúng ta là những người
đã tin vào Chúa. Đó là một mối quan hệ của ngưòi được sai
đi, người bị thu hút, và mối quan hệ thụ động. Người Cha sai Người Con ra đi, và phản ứng của người con là vâng phục Chúa Cha hết lòng. Chúng ta đến để biết Chúa Cha
bằng cách mở rộng chính tâm hồn của mình để thu hút người
đó là Chúa Giêsu. Tự do và thụ động
đoàn kết trong công việc của Chúa Thánh Thần.
Trong
bài đọc thứ nhất Câu chuyện tuyệt vời giữa Philiphê (thầy 6, chứ
không Philiphê tông đồ) và quan thái giám người Ethiôpia đã minh họa cách Chúa
Thánh Thần hoạt động trong sự tự do, trong sự thụ động, và trong
cách mà người tín hữu hợp tác. Thánh Thần đã khích lệ
Philiphê biết sẵn sàng để ra đi và đến tất cả mọi nơi mà Chúa sai đi, cho dù là sa mạc, hay thành thị để truyền bá Tin Mừng của Chúa Kitô đã sống lại cho một người dân ngoại duy nhất!
Giống như Chúa Kitô Phục Sinh trên đường
đi Êmau (Lc 24:45),
Philiphê đã giải thích cho qua
thái giám biết về một người mà ông đang đọc về trong sách tiên tri Isaia (52:
13-53-12) chính là Đức Giêsu, Con
Thiên Chúa, người bị dân Do Thái bắt,
giết chết trên cây Thập giá và đã sống lại. Quan thái giám đã được ơn Chúa Thánh Thần cải hoá, và ông đã yêu cầu xin được chịu phép rửa.\
Chúa Thánh Thần đã dẫn chúng ta ra khỏi sa mạc và đến với nước hằng sống, từ sự
thiếu hiểu biết để đến với sự giác ngộ, từ sự vô sinh cho sự sống dồi dào. Thiên Chúa đã chủ động. Chúng ta nên để cho Thiên Chúa hướng
dẫn chúng ta trong lời cầu nguyện của chúng ta
nữa. Lạy Chúa Giêsu, Xin Chúa cho Thánh Linh của Ngài làm cho lời cầu nguyện của chúng con
thành những lời chúng con đáp lại lời Chúa. Xin giúp chúng con luôn biết tiến gần đến với trái tim của Chúa hơn.
Reflection:
Jesus speaks to us
about the triple relationship between himself, God the Father, and us
believers. It is a relationship of being sent and being attracted; a
relationship of passivity. The Father sends the Son, and the Son’s
response is total obedience to the Father. We come to know the Father by
opening ourselves to the attraction that is the Son. Freedom and passivity
unite in the working of God’s Spirit.
The story of Philip and the Ethiopian eunuch
beautifully illustrates how God’s Spirit works through freedom and passivity,
and how believers cooperate. The Spirit moves Philip to get ready to go
to, of all places, the desert, to spread the Good News to one single
gentile! Like the Risen Lord on the road to Emmaus (Luke 24:45), Philip
explains to the Ethiopian that the one whom he is reading about in Isaiah’s
prophecy (52:13-53-12) is Jesus, Son of God, who suffered, died and rose again.
The eunuch is converted and he asks to be baptized.
The Spirit leads us out of the desert to
living water, from ignorance to enlightenment, from sterility to life in abundance.
God takes the initiative. We should let God take the lead in our prayer too.
Lord Jesus, may Your Spirit make our prayer a
response to You. Draw us ever closer to Your heart.
Thursday of the Third Week of Easter
Opening Prayer: Lord Jesus, share your word and Eucharist
with me as I turn my heart to you now in prayer. I need your resurrected power
and life. Just as you opened the truth of your Father to the crowds, open the
Gospel to me and give me a true hunger for you. Make my heart burn while you
speak to me.
Encountering
Christ:
·
Drawn
Along: We
have all had the experience of feeling an internal prompting to do
something—maybe to study a profession or to pursue a spouse, to go somewhere or
speak to someone. And after doing it, we understood later why that was
important, why we were drawn. Our seeking Jesus is even greater than any of
those interior attractions. We are drawn to him. And the beautiful thing is
that Jesus reveals to us that it is God the Father himself who is at work in us
when this happens. “No one can come to me unless the Father who sent me draw
him.” Our hunger and thirst for God are themselves gifts of God. Our very heart
and nature is a divine longing and drawing! Feel that longing in your soul and
give thanks for it.
·
Listen
Up: “Everyone
who listens to my Father and learns from him comes to me.” Jesus told the
crowds to “listen.” How is God speaking in your life these days? What
situations, Scriptures, or words have caught your attention lately? Listen to
the Father there. Learn from him. Coming to Jesus starts with listening.
·
Live
Forever: “I
am the living bread that came down from heaven; whoever eats this bread will
live forever.” Jesus repeats in different ways here, and other places in
Scripture, that we will live forever. He says he will raise us up, that we will
never die. that he is going to prepare a place for us, that where he is we will
be also. Eternal life is promised by Jesus over and over again. Yet, we often
think little of heaven and eternal life. Why? Maybe because it is hard to
imagine exactly what it will be like. Let’s take some time in this meditation
to talk to Jesus about being with the Father forever. Imagine heaven–the place,
the feeling–imaging being with him and with your loved ones who have gone before
you. It is what he promises.
Conversing
with Christ: Jesus,
I long for you and desire to be you with all my heart. Your promise everlasting
life to me and all those who believe in you. Heaven will be beautiful and
peaceful and everything wonderful and fulfilling. Help me imagine the state
that surpasses all understanding and delight in the amazing joy and elation I
will feel in being with you and everyone I love in this life. Amen.
Resolution: Lord, today by your grace when I am
experiencing good things during this day, I will think to myself, “This is what
heaven will be like and much more.” I will listen to the song “I Can Only
Imagine” by MercyMe or another song that draws my thoughts to heaven.
Opening Prayer: Lord Jesus, share your word and Eucharist with me as I
turn my heart to you now in prayer. I need your resurrected power and life.
Just as you opened the truth of your Father to the crowds, open the Gospel to
me and give me a true hunger for you. Make my heart burn while you speak to me.
Encountering Christ:
1.
Drawn Along: We
have all had the experience of feeling an internal prompting to do
something—maybe to study a profession or to pursue a spouse, to go somewhere or
speak to someone. And after doing it, we understood later why that was
important, why we were drawn. Our seeking Jesus is even greater than any of
those interior attractions. We are drawn to him. And the beautiful thing is
that Jesus reveals to us that it is God the Father himself who is at work in us
when this happens. “No one can come to me unless the Father who sent me draw
him.” Our hunger and thirst for God are themselves gifts of God. Our very heart
and nature is a divine longing and drawing! Feel that longing in your soul and
give thanks for it.
2.
Listen Up: “Everyone
who listens to my Father and learns from him comes to me.” Jesus told the
crowds to “listen.” How is God speaking in your life these days? What
situations, Scriptures, or words have caught your attention lately? Listen to the
Father there. Learn from him. Coming to Jesus starts with listening.
3.
Live Forever: “I
am the living bread that came down from heaven; whoever eats this bread will
live forever.” Jesus repeats in different ways here, and other places in
Scripture, that we will live forever. He says he will raise us up, that we will
never die. that he is going to prepare a place for us, that where he is we will
be also. Eternal life is promised by Jesus over and over again. Yet, we often
think little of heaven and eternal life. Why? Maybe because it is hard to
imagine exactly what it will be like. Let’s take some time in this meditation
to talk to Jesus about being with the Father forever. Imagine heaven–the place,
the feeling–imaging being with him and with your loved ones who have gone
before you. It is what he promises.
Conversing with Christ: Jesus, I long for you and desire to be you with all
my heart. Your promise everlasting life to me and all those who believe in you.
Heaven will be beautiful and peaceful and everything wonderful and fulfilling.
Help me imagine the state that surpasses all understanding and delight in the
amazing joy and elation I will feel in being with you and everyone I love in
this life. Amen.
Resolution: Lord,
today by your grace when I am experiencing good things during this day, I will
think to myself, “This is what heaven will be like and much more.” I will
listen to the song “I Can Only Imagine” by MercyMe or another song that draws
my thoughts to heaven.
Thursday of
the Third Week of Easter
I am the living bread that came
down from heaven; whoever eats this bread will live forever; and the bread that
I will give is my Flesh for the life of the world.” John 6:51
Jesus was starting to stir up
the emotions of some within the crowd. They began to ridicule Him because He
had said that He was the “bread that had come down from heaven.” Thus, many of
those who had sought Jesus out in hopes of another miraculous free meal began
to murmur among themselves and ridicule Him. As a result, Jesus began to speak
even more clearly and shockingly. He then went even further and said that He is
not only the “living bread that came down from heaven” but that those who want
to “live forever” must also eat His “Flesh.”
How would you have reacted to
such a statement if you were among those within the crowd? Consider the fact
that you would have recently seen, with your own eyes, the miracle of the
multiplication of the loaves and fishes. Therefore, you would have realized
that Jesus was someone special, to say the least. But how would you have
reacted to this statement of Jesus, “and the bread that I will give is my Flesh
for the life of the world,” if you had heard it spoken at that time? Most
likely, your reaction would have been the same reaction that you have right now
to the teaching of the Most Holy Eucharist.
Many who heard Jesus speak this way may have thought it was a bit
of an unusual thing to say. Some would have reacted strongly, while others
would have reacted with indifference. But some would have had an entirely
different reaction. Some would have heard Jesus speak these new and shocking
words, would have realized that they did not fully understand what He meant,
but would have believed deeply on account of the gift of faith. Somehow they
would have known, in the depths of their consciences, that they did indeed need
to eat the Flesh of Him Who came down from Heaven since He was indeed the Bread
of Life.
Believing in the Eucharist, in
the fact that these tangible and visible gifts of the Sacred Host and the
Precious Blood are, in fact, the Body and Blood, Soul and Divinity of the
Eternal Son of God, can only happen through the interior and transforming gift
of faith. How else can you believe such a teaching? How else could you believe
that these words in today’s Gospel have come true? And that the reception of
the Most Holy Eucharist is the pathway to eternal life? The gift of faith in
the Most Holy Eucharist is the one and only way to understand, accept and
deeply believe what our Lord has spoken in this Holy Gospel.
Reflect, today, upon Jesus
speaking these most holy words for the first time: “…the bread that I will give
is my Flesh for the life of the world.” As you prayerfully reflect upon these
words, ponder how deeply you believe them. How deep is your faith in the Most
Holy Eucharist? The Eucharist is the fulfillment of this passage, and our
divine Lord invites you to not only believe in His holy words but to allow this
truth to transform you in ways beyond what you could ever imagine.
My Eucharistic Lord, You are
truly the Bread of Life, and all those who eat Your Flesh and drink Your Blood
will inherit eternal life. I do believe this, dear Lord. I believe that the
Most Holy Eucharist is You, Your Soul and Divinity, given to me so that I can
share in Your holy life. Give me the grace I need to deepen my faith in the
Most Holy Eucharist so that I will be drawn more fully into the joys of Your
Eternal Kingdom. Jesus, I trust in You.
Suy Niệm Thứ Năm tuần thứ Ba Phục Sinh
Bài đọc thứ nhất hôm nay, sách
Công vụ cho chúng ta biết về ông Philip một trong 6 phó tế và quan thái
giám người Ethiopia. Ông Philip ta có thể nghe được tiếng Chúa (câu 26, 29).
Ông đã vâng lời và thực hiện những gì Chúa nói với ông. Trên đường từ
Jerusalem đến Gaza (câu 26-27); ông gặp một người Êthiopia (câu 29).Ông rất
thông thạo lời Chúa, nên khi được hỏi về kinh tháng Isaiah: 7-8, ông ta có thể
giải thích đoạn kinh thánh đó liên quan đến Tin Mừng của Chúa Giêsu Kitô
(câu 35). Và ông là người đã nhiệt tình rao giảng và đêm Tin mừng đến với
mọi người (c 40) ông chính là người môn đệ truyền giáo của Chúa Kitô.
Còn người Êthiopia mặc dù là
người đạo đức theo đạo Do Thái nên đã đến Jerusalem để hành hương theo luật(c.
27). Nhưng anh ta lại khát khao Chúa, muốn đào sâu giáo lý và lời Chúa (c.
28). Thế nhưng ông vẫn không thể hấp thụ được những điều bí ẩn trong đoạn
kính thánh trong sách Isaiah (câu 31); ông đã khiêm tốn yêu cầu ông
Philiphê giải thích rõ thêm về ý nghĩa lời trong đoạn kinh thánh đó (câu
34). Sau khi ông đã hiểu được Tin mừng của Chúa Kitô, ông đã tự mình xin chịu
phép Rửa (câu 36-38).
Chúng ta phải giống như ông Philiphê,
yêu mến Chúa đủ để làm theo ý Chúa; thông biết Kinh thánh vừa đủ sâu để giải
thích cho người khác; và đủ dũng cảm để trở thành người loan báo Tin mừng Chúa
Kitô mọi lúc mọi nơi?
Chúng ta cũng phải nên giống như
người Êthiôpia biết khát khao đủ để không ngừng tìm kiếm Thiên Chúa theo
những cách khác nhau; trung thực và đủ khiêm tốn để tìm kiếm sự hướng dẫn của
người khác và làm rõ khi chúng ta cần; và có đủ can đảm, đủ rộng lượng
để biết đón nhận và được lời Chúa? Lạy Chúa, xin ban cho mọi điều chúng con
làm có thể được hướng dẫn bởi sự hiểu biết về lẽ thật của Ngài.’
Thursday
3rd Week of Easter (Acts 8:26-40; John.
6:44-51)
The passage from Acts gives us some insights on Philip and
an Ethiopian court officer. What was Philip like? He could hear God, when
God spoke (vv 26, 29). He was obedient to what God asked of him: go on a
journey from Jerusalem to Gaza (vv 26-27); and meet up with an Ethiopian (v
29). He was well-versed with the word of God, so that when he was asked
about the passage from Isaiah 53:7-8, he could link that text immediately with
“the Good News of Jesus” (v 35). And he was an enthusiastic proclaimer of
the Good News (v 40) — a missionary disciple.
What about the Ethiopian? He must have been devoted to his
Jewish faith to make a pilgrimage to Jerusalem (v 27). He must have been
thirsty for God to dig into God’s word right after his pilgrimage (v 28).
He was honest about his lack of understanding of the Isaiah passage (v 31); and
humble enough to ask for clarification (v 34). He was open to the Good News of
Jesus and submitted himself to baptism (vv 36-38).
Will we be like Philip — loving God enough to do God’s will;
knowing holy scriptures deep enough to explain it to others; and brave enough
to be a proclaimer of the Good News at all times in all places?
Will we be like the Ethiopian — thirsty enough to be
constantly seeking God in different ways; honest and humble enough to seek
guidance and clarification when we need it; and open enough to receive new
revelations from God?
Lord, grant that everything we do may be
directed by the knowledge of Your truth.
Reflection: «I am the living bread which has come from heaven»
Today, we sing to the
Lord whom we receive the glory and the triumph from. The Risen Lord presents
himself to his Church with that «I am whom I am» that identifies him as a
source of salvation: «I am the bread of life» (Jn 6:48). The community gathered
around Him who is Alive, by way of thanks, lovingly recognizes him and accepts
God's instruction, now known as the Father's teachings. Christ, immortal and
glorious reminds us again that the Father is the true protagonist of
everything. Those who listen and believe live in communion with Him who comes
from God, with the only one who has seen him and, thus, faith is the very
beginning of eternal life.
The
living bread is Jesus. It is not nourishment we assimilate for us but that
assimilates us. It makes us feel hungry for God, thirsty for listening to his
Word, which is, our heart's rejoicing and joy. The Eucharist is an anticipation
of the heavenly glory: «We divide the bread, the medicine of immortality, the
antidote we take in order not to die but to live forever in Jesus Christ»
(Saint Ignatius of Antioch). Our communion with the flesh of Christ risen must
get us used to all that comes down from Heaven, that is, to beg, receive and
assume our true condition: we are made for God and only him can fully satisfy
our hunger.
But
this living bread will not only one day make us live beyond our physical death,
but we receive it now «for the life of the world» (Jn 6:51). The Father's
design, who did not create us to die, is tied to love and faith. He demands a
present, free and personal reply to his initiative. Each time we eat from that
bread, let us go deeper into the very Love! We do not live anymore for
ourselves, we do not live anymore in error. The world is precious because there
is He who keeps on loving it to the end, because there is a Sacrifice out of
which we all benefit, even those who ignore it.
No comments:
Post a Comment