Friday, April 30, 2021

Suy Niệm Thứ Năm Ngày 29 Tháng 4 năm 2021

 Suy Niệm Thứ Năm Ngày 29 Tháng 4 năm 2021

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, khi xưa Chúa đã dạy các Tông đồ cầu nguyện, và họ đã tuân theo mệnh lệnh và nghe theo lời Chúa dạy và thực hiện sứ mệnh của họ như là sứ giả của Chúa một cách chuyên cần và không biết mệt mỏi. Xin Chúa hãy giúp chúng con biết siêng năng cầu nguyện trong sự kiên trì mỗi ngày, và hôm nay trước Thánh Thể Chúa, xin Chúa giúp động viên chúng con để chúng con có thể nghe và hiểu được những lời của Chúa. Xin Chúa giúp cho chúng con biết sẵn sàng để được sai đi và làm theo ý Chúa, nhất là trong việc biết giúp đỡ những anh chị em của chúng con đang gặp những việc không may và những người đang đau khổ..
Thưa quý ÔBACE,
Khi xưa, Hai ngàn nâm trước, Chúa Jêsus đã sai các Sứ đồ của Ngài ra đi; và trên thực tế, đó là ý nghĩa của chữ "Tông đồ", Ý nghĩa của chữ Tông đổ có ý chỉ về một người được sai đi như một vị sứ giả. Họ là người duy nhất nhận được một thông điệp cho riêng họ; một thông điệp duy nhất và chỉ có một mình họ mới có thể hiểu được mà thôi, ngoài họ ra, không ai khác có thể sao chép lại hoặc có thể hiểu được ý nghĩa của Thông điệp đó.
Những người được Chúa Giêsu chọn làm tông đồ là những người đã từng được sống chung và ăn ở với Chúa Giêsu trong suốt cuộc đời của Ngài. Mặc dù hầu hết họ là những nhẹ dạ, nhát gan. Họ đã sợ sệt bỏ chạy khi Chúa Giêsu Kitô bị bắt và xét xử, nhưng họ đã ở gần đó với Ngài khi Ngài chết. Họ là những người đã có mặt nơi chôn cất Chúa và chứng kiến được cảnh ngôi mộ trống và sau đó họ nhìn thấy Chúa kitô đã sống lại từ cõi chết. Họ là nhân chứng cho sự Phục sinh. Với tư cách là nhân chứng đầu tiên của Chúa Giêsu Kitô, các Tông đồ đã được Chúa Giêsu sai đi để rao truyền Tin Mừng cho hết mọi người biết là Chúa Giêsu Kitô đã sống lại từ cõi chết và nhờ sự chết và sự Phục sinh của Ngài mà tất cả chúng ta đều được ơn cứu rỗi và thoát khỏi mọi tội lỗi.
Chính Thánh Phaolô vì đã được Chúa Phục sinh cảnh tỉnh, giác ngộ và trở lại trên đường đến Đamascus để bắt hại nhưng người tin vào Chúa. Và chính ông là người đã sốt sắng quên mình đem tin mừng Chúa Kitô Phục Sinh đến với dân ngoại và ông cũng được gọi là một trong các Tông đồ. Vì các Tông đồ đã được Chúa Giêsu sai đi, nên họ đã được những người kitô hữu tiên khởi này kính trọng như họ đã kính trọng chính Chúa Giêsu Kitô nếu như ngài đã đến với họ. Các Tông đồ là sự nối kết giữa chúng ta hay những người Kitô hữu với Chúa Giêsu Kitô. Trên thực tế, Giáo hội sơ khai đã sử dụng tiêu chuẩn này để quyết định những sách nào sẽ được đưa vào trong Tân Ước: Nếu họ tìm thấy có bằng chứng hợp lý hay cụ thể nào chứng minh được là cuốn sách đã được viết bởi một trong các Tông đồ, hoặc ít nhất là một môn đệ của Chúa Kitô đã có sự tiếp xúc với Chúa Giêsu Kitô lúc Ngài còn sống thì Giáo hội Tiên Khởi sẽ coi những cuốn sách đó là một phần trong Tân Ước. Quyền tác giả của một số cuốn sách bị nghi ngờ, và những cuốn sách đó đã không được đưa vào Tân Ước. Giáo hội sơ khai tôn trọng những lời viết trong các sách của những Tông đồ được Chúa Giêsu chọn như thể họ tôn trọng chính Chúa Giêsu đã viết trong những cuốn sách đó.
Hôm nay đây, Chúa Giêsu cũng sai chúng ta ra đi như Ngài đã sai các thánh tông đồ, mặc dù Chúng ta không phải là tông đồ chính thống giống như nhóm Mười Hai và Thánh Phaolô, nhưng chúng ta vẫn được mời gọi để làm chứng cho Chúa Giêsu kitô. Chúng ta được mời gọi để làm chứng cho tình yêu của Người trong cuộc sống của chúng ta: tất cả những điều Chúa Giêsu Kitô đã làm cho chúng ta, tất cả những ân huệ và hồng ân của Ngài đã ban tặng cho chúng ta, và những ân sủng Người đã ban cho chúng ta để giúp chúng ta biết biến đổi, sửa sai và phát triển thành những người kitô hữu tốt hơn, đạo đức hơn.
Nếu chúng ta càng theo Chúa KItô càng lâu, chúng ta càng được nghe tiếng Chúa giáo huấn trong tâm hồn và lòng trí của chúng ta, và chúng ta sớm cảm nhận ra được quyền năng của Chúa đang thể hiện trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta, và chúng ta càng có thêm chứng cớ để làm chứng cho Chúa. Chúa Giêsu Kitô hứa ban cho chúng ta tất cả những điều này vì lợi ích riêng của của người chúng ta, nhưng cũng giúp chúng ta có khả năng riêng để chúng ta có thể rao truyền tin mừng và sự Phục Sinh Chúa. Bằng cuộc sống riêng của mỗi người chúng ta, chúng ta có thể mang lại niềm hy vọng cho những người khác trên thế giới đầy dẫy những đau khổ hôm nay, và những người đang cần đến niềm hy vọng trong sự phục Sinh của Chúa Kitô!
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con cảm ơn Chúa vì tất cả những điều gì mà Chúa đã ban và làm cho chúng con. Chúng con cảm ơn Chúa vì Chúa đã cho phép chúng con thấy được rằng Chúa là Chúa thật, Và Chúa luôn luôn hiện diện ở giữa chúng con và vẫn đang làm việc trong chúng con ngày hôm nay vì Chúa mãi mãi yêu thương chúng con. Xin Chúa hãy giúp và ban cho chúng con có can đảm để chúng con trở thành tông đồ và sứ giả của Chúa cho tất cả những người đang và sẽ bước vào cuộc sống của chúng coni để họ có được niềm hy vọng và niềm vui phục sinh giống như chúng con!
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, trong lời Chúa, chúng con tìm thấy sự sống, sự thật và tự do. Xin Chúa Thánh Thể ban cho chúng con không bao giờ nghi ngờ lời của Chúa và cũng không bao giờ quên các điều răn của Chúa. Xin Chúa hãy làm tăng lên tình yêu của chúng con trong chân lý của Chúa, để chúng con có thể đón nhận Chân Lý này một cách trọn vẹn và sống theo chân lỷ của Chúa. Amen.

Opening Prayer: Lord, you taught the Apostles to pray, and they were unstoppable in their mission as your messengers. Help me to pray well now, so I can hear your words of encouragement and be sent out to help my wounded brothers and sisters.
Encountering Christ:
· Christ’s Messengers: Jesus sent out the Apostles; in fact, that is what the word “Apostle” means—someone who is sent out, a messenger. They had been given a message uniquely their own; no one else could duplicate it. They had been with Jesus during his life. Although most of them ran away, they were nearby when he died. They were witnesses of the empty tomb and then saw him risen from the dead. They were witnesses to the Resurrection. As his first-hand witnesses, the Apostles were sent out by Jesus to spread the Good News—that Jesus had risen from the dead and that through his death and Resurrection we are all saved from sin. Later, St. Paul was also called an Apostle because he saw the Risen Lord while on his way to Damascus.
· Respect: Since the Apostles were sent by Christ, they received the same respect from the early Christians as would have been given Jesus if he had come to them. The Apostles were their (and our!) link to Jesus. In fact, the early Church used this criterion to decide what books would be in the New Testament: If there was reasonable evidence that a book had been written by one of the Apostles, or at least a disciple who had contact with Jesus, the early Church considered it a part of the New Testament. The authorship of some books was in doubt, and those did not make it into the New Testament. The early Church respected the words of these messengers chosen by Jesus as if Jesus had written them himself.
· We Are Also His Messengers: Jesus also sends us. We aren’t apostles in the same way the Twelve and St. Paul were Apostles, but we are still called to bear witness to Jesus. We are called to witness to his love in our life: all the things he has done for us, all of his favors and gifts, and the graces he has given us to help us grow into better, more virtuous people. The longer we have followed him, listened to him speak in our hearts, and felt his power in our everyday life, the more we can bear witness to him. Jesus gives us all of these things for our benefit, but also so that we can also spread the good news. By our lives, we can bring hope to others in this world who need it so much!
Conversing with Christ: Lord, thank you for all the things you have done for me. Thank you for allowing me to see that you are real, that you are still working today, and that you love me. Help me be your messenger to everyone who enters my life so that they can have the same hope and joy that I have!

Meditation
Chúng ta đối xử với những người hay đối nghịch khiến chúng ta phải đau buồn hoặc tổn hại như thế nào, đặc biệt là những người thân thiết với chúng ta theo một cách nào đó? Trong bài giảng dạy cuối cùng của Chúa, Chúa Giêsu đề cập đến vấn đề trung thành và không trung thành trong các mối quan hệ giữa các môn đệ. Chúa Giê-su biết trước rằng một trong các môn đệ của ngài sẽ phản bội ngài. Sự tiên đoán và biết trước như vậy có thể khiến Chúa Giêsu tránh xa những người như vậy rất dễ dàng và bảo vệ mình khỏi bị tổn hại. Nhưng Chúa đã không làm như thế, thay vào đó, Chúa Giêsu bày tỏ tình yêu thương, sự trìu mến và lòng trung thành của Ngài với những người môn đệ thuộc về mình, thậm chí Ngài còn đối xử tốt với người mà ngài biết sẽ là “đâm sau lưng” Ngài khi có cơ hội. Chúa Giê-su đã dùng một câu thánh kinh trích dẫn từ sách Thánh Vịnh 49 mô tả hành động phản bội của người mà chúng ta thân cận nhất. Trong văn hóa thời Chúa Giêsu, ăn chung với ai đó là một cử chỉ của tình bạn và sự tin cậy. Chúa Giêsu mở rộng vòng tay Ngài trong tình bạn thân thiết cho Giuđa như thế thế mà cùng đúng vào lúc đó Giuđa đã âm thầm mưu phản bán đứng Thầy của mình. Sự kiện diễn tả việc “dơ gót chân đạp lại tôi” càng làm rõ thêm bản chất vũ phu của hành động bạo lực đáng từ chối này. Chỉ có Tình yêu và lòng trung thành mới có sự bền bỉ đến cùng.
Chúa Giêsu yêu thương các môn đệ của Ngài đến cùng và chứng tỏ lòng trung thành của ngài với họ cho đến chết trên thập tự giá. Qua cái chết và sự phục sinh của Chúa Kitô, Chúa Giêsu Kitô đã tạo ra cho chúng ta một mối quan hệ và tình tình thiết mới với Thiên Chúa. Chúa Giê-su nói với các môn đệ rằng nếu họ chấp nhận Người thì họ cũng chấp nhận Chúa Cha, Đấng đã sai Người. Nguyên tắc này áp dụng cho tất cả những ai thuộc về Chúa Giêsu Kitô, Đấng Cứu thế và những ai đã người nhân danh Ngài mà mà rao giảng Tin Mừng về nước Trời và sự cứu rỗi của Chúa Kitô. Chấp nhận sứ giả của Chúa Kitô là chấp nhận chính Chúa Giêsu Kitô. Niềm vinh dự lớn lao và trách nhiệm lớn lao của một người Kitô hữu là dám đứng lên làm chứng cho Chúa Giêsu Kitô trong thế gian. Với tư cách là môn đệ và sứ giả của Chúa Kitô (2 Cô-rinh-tô 5:20), chúng ta được kêu gọi để loan truyền tin mừng cứu rỗi của Ngài thay cho ngài. Chúng ta có sẵn sàng đứng lên để làm chứng to Tin Mừng và sự cứu rỗi của Chúa Kitô trước thập giá của Ngài với sự sỉ nhục, bị chối bỏ, bị chống đối, phỉ báng và bị đau khổ không?
Lạy Thiên Chúa Trời hằng hữu, Chúa là ánh sáng của những tâm hồn biết Chúa, Chúa là niềm vui của những tấm lòng yêu mến Chúa, và Chúa là sức mạnh của những người có ý chí phục vụ Chúa; Xin Chúa giúp cho chúng con hiểu biết về Chúa nhiều hơn, để chúng con được thân thiết với Chúa, để chúng tôi có thể thực sự yêu mến Chúa, và yêu Chúa như vậy để chúng con có thể hoàn toàn phục vụ Chúa, người mà phục vụ trong tự do hoàn hảo, trong Chúa Giêsu Kitô Chúa chúng ta. (Lời cầu nguyện của Thánh Augustinô)

Meditation:
How do you treat those who cause you grief or harm, especially those who are close to you in some way? In his last supper discourse, Jesus addressed the issue of fidelity and disloyalty in relationships. Jesus knew beforehand that one of his own disciples would betray him. Such knowledge could have easily led Jesus to distance himself from such a person and to protect himself from harm's way. Instead, Jesus expresses his love, affection, and loyalty to those who were his own, even to the one he knew would "stab him in the back" when he got the opportunity. Jesus used a quotation from Psalm 4:9 which describes an act of treachery by one's closest friend. In the culture of Jesus' day, to eat bread with someone was a gesture of friendship and trust. Jesus extends such friendship to Judas right at the moment when Judas is conspiring to betray his master. The expression lift his heel against me reinforces the brute nature of this act of violent rejection.
Love and loyalty that endure to the end
Jesus loved his disciples to the end and proved his faithfulness to them even to death on the cross. Through his death and resurrection Jesus opened a new way of relationship and friendship with God. Jesus tells his disciples that if they accept him they also accept the Father who sent him. This principle extends to all who belong to Christ and who speak in his name. To accept the Lord's messenger is to accept Jesus himself. The great honor and the great responsibility a Christian has is to stand in the world for Jesus Christ. As his disciples and ambassadors (2 Corinthians 5:20), we are called to speak for him and to act on his behalf. Are you ready to stand for Jesus at the cross of humiliation, rejection, opposition, and suffering?
Eternal God, who are the light of the minds that know you, the joy of the hearts that love you, and the strength of the wills that serve you; grant us so to know you, that we may truly love you, and so to love you that we may fully serve you, whom to serve is perfect freedom, in Jesus our Lord. (Prayer of Saint Augustine)

Reflection for Thursday 4th Week of Easter
When Jesus had washed the disciples’ feet, he said to them: “Amen, amen, I say to you, no slave is greater than his master nor any messenger greater than the one who sent him. If you understand this, blessed are you if you do it.” John 13:16–17
During this, the Fourth Week of Easter, we return to the Last Supper and will spend a few weeks considering the discourse Jesus gave that Holy Thursday evening to His disciples. The question to ask yourself today is this: “Are you blessed?” Jesus says that you are blessed if you “understand” and “do” what He teaches His disciples. So what did He teach them?
Jesus offers this prophetic action by which He took on the role of a slave by washing the disciples’ feet. His action was much louder than words, as the saying goes. The disciples were humbled by this act, and Peter, at first, refused it. There is little doubt that this humble act of service, by which Jesus lowered Himself before His disciples, made a strong impression upon them.
The worldly view of greatness is much different than the one Jesus taught. Worldly greatness is a process of elevating yourself in the eyes of others, striving to let them know just how good you are. Worldly greatness is often driven by a fear of what others may think of you, and a desire to be honored by all. But Jesus wants to be clear that we will only be great if we serve. We must humble ourselves before others, holding them and their goodness up, honoring them and showing them the deepest love and respect. By washing their feet, Jesus completely abandoned the worldly view of greatness and called His disciples to do the same.
Humility is difficult to understand at times. This is why Jesus said, “If you understand this…” He realized that the disciples, as well as all of us, will struggle with understanding the importance of humbling ourselves before others and serving them. But if you do understand humility, you will be “blessed” when you live it. You will not be blessed in the eyes of the world, but you will be truly blessed in the eyes of God.
Humility is especially accomplished when we purify our desire for honor and prestige, when we overcome all fear of being mistreated, and when, in place of this desire and fear, we desire abundant blessings upon others, even before ourselves. This love and humility is the only way to this mysterious and profound depth of love.
Reflect, today, upon this humble act of the Son of God, the Savior of the World, lowering Himself before His disciples, serving them as if He were a slave. Try to imagine yourself doing this for others. Think about various ways that you can more readily go out of your way to put others and their needs before your own. Seek to eliminate every selfish desire you struggle with and identify any fear that keeps you from humility. Understand this gift of humility and live it. Only then will you be truly blessed.
My humble Lord, You set for us the perfect example of love when You chose to serve Your disciples with great humility. Help me to understand this beautiful virtue and to live it. Free me from all selfishness and fear so that I may love others as You have loved us all. Jesus, I trust in You.

No comments:

Post a Comment