Suy Niệm Tin Mừng Thứ Ba sau
Lễ Hiển Linh
Thứ ba sau Epiphany: Thứ ba ngày
7 tháng 1 năm 2020 - Mk. 6: 34-44
Qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy các môn đệ đóng một vai
trò quan trọng. Mặc dù họ yêu cầu Chúa Giêsu bảo đám đông là hãy
về nhà họ đi, nhưng các
môn đệ này vẫn làm theo lời Chúa Giêsu và giúp chia sẻ những miếng ăn của mình cho
dân chúng.
Là người Mục tử nhân lành, Chúa Giêsu đã tỏ lộ mối quan tâm của Ngài giống như vị chủ chăn đối với
dân của Ngài. Hôm nay, chúng ta là những môn đệ của Chúa Giêsu chúng ta được mời gọi lắng nghe tiếng gọi của Chúa Chiên lành và đáp lại lời kêu xin xủa những người đang đau khổ, bần cùng túng thiếu xung
quanh chúng ta. Với lòng từ bi của Chúa Giêsu và tình yêu dành cho gia đình
nhân loại, chúng ta sẽ trải nghiệm được
sự phong phú của những phép
lạ Chúa sẽ làm.
Giờ đây, chúng ta được Chúa mời gọi chúng ta tiếp cận và giúp đỡ những anh chị em đang đau khổ vì thiếu thốn, đang bị
thiệt thòi, bị cưỡng đoạt tài sản và bị bóc lột cách này cách khác để họ có thể
trải nghiệm được sự an toàn,
tự do và có đủ miếng ăn, chổ ở trong triều
đại của Chúa trên trái đất này. Những việc làm
như vậy sẽ tỏ lộ được TÌNH YÊU trong bài đọc thứ nhất mà thánh Gioan đã nói: Tình yêu của Thiên Chúa dành cho tất cả
mọi người đã được thể hiện
nơi con người của Chúa Giêsu bị đóng đinh để chuộc lấy tội lỗi của chúng ta. Hôm
nay Chúa cũng muốn thách thức chúng ta và muốn xem chúng ta đã có thể tỏ lộ
tình yêu của thiên Chúa với những người chung quanh chúng ta như thế nào? Điều đó có thể biến thành sự thật như ông Gandhi từng nói, “Với người đói khát, thì Thiên Chúa sẽ hiện ra dưới hình thức là tấm bánh”. Có lẽ ông đã đọc được bài Tin Mừng hôm nay và đã trải nghiệm được lời Chúa trong cuộc sống của chính ông.
Chúng ta hãy chú
ý đến lời Chúa mời gọi chúng ta để trở thành Mục Tử cho
những người đang cần đến sự quan tâm và chia sẻ của
chúng ta về thể chất cũng
như vể những gì mà chúng ta có thể chia sẻ với họ.
Lạy Chúa
là Chúa Chiên lành, xin
giúp chúng con được nên
giống như Chúa là những
người chăn chiên biến rộng lượng,
quan tâm đến những người nghèo khổ và thiếu thốn xung quanh chúng con.
Tuesday
after Epiphany: Tuesday 7th January 2020
- Mk. 6: 34-44 (Ps Wk II)
In the ‘Multiplication of Bread’, the disciples played an
important role. Though they asked Jesus to dismiss the crowd, they followed
Jesus’ words and helped ‘feeding’ the people. Being the
Shepherd-Jesus, He revealed the shepherd-like concern for His people. Today,
we, the followers of Jesus, are called to listen to Shepherd’s call and respond
to the needy ones around us. With Jesus’ compassion and love for the human
family, we will experience the ‘miracle of abundance’.
Today, we are asked to reach out to these marginalized,
deprived and exploited brethren so that they may experience the security,
freedom and abundance of God’s reign on earth. Such actions reveal
the LOVE that the first reading talks about; God’s love for all and shown in
the person of Jesus who was crucified to take away our sins. Today
we are also challenged to see how we can reveal God’s love to people around us,
making real what M. Gandhi once said, “To a starving person God will appear in
the form of bread alone.” He would have read about the miracles of the
‘multiplication of bread’ or experienced in his own life.
Let us take heed of the call from God to be Shepherds to
those who need our attention and sharing of ourselves as well as what we can
share with them.
“Lord, help us to be like You as shepherds to the needy
ones around us.”
Suy Niệm
Tin Mừng Thứ Ba sau Lễ Hiển Linh (Marcô 6:34-44)
Một ít bánh mì và hai con cá, làm sao mà đủ để nuôi
bao nhiêu đây người?
Những năng khiếu,
tài năng và khả năng giới hạn của chúng ta sẽ không thể giúp nuôi ăn cho tất cả
những người đang đói khát và giúp cho những người rách rưới có đủ mặc ấm trong
mùa đông, hay giúp làm giảm bớt những sự bần cùng, nghèo khổ của con người một
cách hoàn toàn! Nhưng với những hồng ân và ơn sủng của Thiên Chúa sẽ đến và một
ngày nào đó sẽ không còn người đói khát, không còn những nỗi buồn, lo âu,
Không còn bệnh tật, không còn những sự nghèo hèn đói khổ.
Thiên
Chúa sẽ làm phép lạ và làm cho điều này được xảy ra mà không phải do chúng ta.
Tuy nhiên, Thiên Chúa sẽ không làm cho chúng ta những gì mà chúng ta có
thể tự làm ra được với trí thông minh và khả năng mà Chúa đã ban cho chúng ta. Vì
nhũng công việc đó là tất cả những gì trong vòng phạm vi hoạt động và khả năng
của chúng ta, chúng ta có thể chia sẻ những nguồn lực mà chúng ta có, “một vài
ổ bánh và ba con cá” với bao nhiêu người đang trong cơn đói khát, Chúng ta có
thể chia sẻ sự phong phú củaTin Mừng. Chúng ta có thể chia sẻ lòng thương xót
và sự tha thứ, như Chúa Giêsu đã làm bằng lời nói và các việc làm của chúng ta,
chúng ta có thể giúp mọi người hiểu được và đi đến chỗ mà họ có thể tin rằng họ
được yêu thương và họ đáng yêu và đáng được ấp ủ. Chúng ta có thể làm được điều
đó nếu chúng ta sẵn sàng và vui lòng chia sẻ những gì mà bản thân chúng ta đã
nhận được
Lạy Chúa, Xin Chúa giúp chúng con biết sẵn lòng đem Tin Mừng của Chúa đến
cho những người nghèo bằng tình yêu thương chân thành như Chính Chúa đã dành
cho chúng con và thương yêu chúng con.
Tuesday
after Epiphany
Some bread and some fish what
good are they when so many are hungry and need to be fed? When so many are lost
and in need of a shepherd but refuse to be shepherded, what are we to do? We
can try and send them away. We can try and distance ourselves from them and
their problems (which really are also our problems). We can despair. We can
run. Or we can love. We can love them first. And love them again. And love them
again. Which is what our God does for us over and over again.
Our
limited gifts and talents and abilities are not going to feed all the hungry or
clothe all the naked or completely alleviate poverty. But with God’s grace
there will come a day when there will be no more hunger, no more sadness, no
more illness and no more poverty. God will make it happen, not us. Yet God will
not do for us what we can do for ourselves.
It
is within our purview to share what meager resources we have, our few loaves of
bread and fish, with those who are hungry. We can share the riches of the
Gospel. We can share mercy and forgiveness. Like Jesus, by our words and
actions we can help people to understand and come to believe that they are
loved and lovable and cherished. We can do it if we will share what we
ourselves have first received. Lord,
help me to bring the Good News to the poor.
REFLECTION 2019
One of the difficulties of our Christian
journey is to have to understand the teachings of Jesus, given our limited
human capability to understand. How can we never be hungry and never be
thirsty? Even with the scientific advancements of the 21st century, there
hasn't been a discovery of a certain food or drink that can sustain us forever.
But what Jesus tells us is not about the
sustenance of the body but rather, food for the soul. What seems to be
universal is the hunger that is felt from within. We reach a time in our lives
when we search for something more.
If we allow ourselves to listen to our
souls, we embark on a journey to find that which can fill that hunger within.
And we do not have to go far. Jesus showed us the way. He said, "Whoever
comes to me shall never be hungry and whoever believes in me shall never be
thirsty."
St. Augustine expressed this hunger
hauntingly with these words: "Thou hast created us for Thyself, and our
heart is not quiet until it rests in Thee."
Let us pray that we may accept Jesus
Christ, the Bread of life, and that we accept him not just in our minds but
rather have the courage to live as he commanded us.
No comments:
Post a Comment