Suy Niệm Bài Đọc thứ Hai
sau Lễ Hiển Linh.( 1 Jn. 3:22-4:6; Mt. 4:12-17,23-25)
Trong
thư Thứ Nhất của Thánh Gioan hôm nay, đã nhắc tới bốn (4) lần nói về sự tự tin:
hai lần về sự tự tin khi đối diện với sự phán xét của Thiên Chúa ( 2:28; 4:17)
và hai lần liên quan đến sự tự tin trong lời cầu nguyện (3:21; 5:14) .Nếu chúng
ta đọc hết cả lá thư này, chúng ta sẽ thấy rõ ràng và hiểu được y của Thánh
Gioan muốn dùng nhũng lời này như một sự khích lệ cho những Kitô hữu thời
đấy hầu nuôi dưỡng họ với một đời sống tâm linh sâu đậm hơn và để thực
hiện việc này với lòng tự tin. Như thế, theo những cách khác nhau thánh Goan
muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của lòng tin chắc chắn, vững vàng và do đó sự tự
tin cần phải có cho việc bồi dưỡng đời sống tâm linh hay tinh thần của chúng ta
.
Do đó Thánh Gioan đã khá
chắc chắn về sự hiệu quả về những lời cầu nguyện của chúng ta , vì " bất
cứ điều gì chúng ta xin, chúng ta sẽ nhận được nơi đôi bàn tay của Thiên Chúa.
" (1 John 3:22) Lý do cho sự chắc chắn này đã được liên kết chặt chẽ với
đời sống luân lý mà đó là một khía cạnh không thể thiếu được trong đời sống đức
tin của con người và đó là một nền tảng không thể thiếu được trong một cuộc
sống tâm linh Kitô giáo: "Chúng ta đang giữ những gìới răn của Thiên Chúa
và làm những gì để Thiên Chúa được hài lòng qua ánh mắt của Ngài."
Tuân giữ các điều răn của
Thiên Chúa, không có nghĩa là một thái độ mang tính pháp lý cho đời sống tâm
linh: giữ các điều răn của Thiên Chúa có nghĩa là không có gì khác hơn là việc
chúng ta vẩn còn tồn tại trong Thiên Chúa và là nơi cho Thiên Chúa ngự trị, như
Thánh Gioan đã chỉ ra cho chúng ta.
Cầu nguyện đòi hỏi một
mối quan hệ thân mật với Chúa trong cùng một lúc cầu nguyện cũng còn bồi dưỡng
mối quan hệ đó bằng cách cho chúng ta thêm sức mạnh và sự thông minh sáng suốt
để làm những gì việc mà Chúa Cha luôn được làm vui lòng .
Lạy Cha ở trên trời, Xin
ban cho chúng con những ân sủng của Chúa để giúp chúng con được trở nên giống
như Chúa Giêsu, luôn luôn làm những gì để làm đẹp lòng Chúa, Cha của chúng con.
Mon 6th Jan 2020 Monday
after Epiphany
Four times in his
First Letter, St John speaks of confidence: twice about confidence when facing
God’s judgment (2:28; 4:17) and twice concerning confidence in prayer (3:21;
5:14). The whole Letter is clearly meant to be an encouragement for Christians
to foster a deeper spiritual life and to do so with confidence. Thus, in
different ways it stresses the importance of certainty, and hence of
confidence, for the fostering of our spiritual lives.
Thus
John is quite certain of the efficacy of our prayers, for “whatever we ask we
shall receive at God’s hands.” (1 John 3:22) The reason for this certainty is
closely linked with the moral life which is an indispensable aspect of the life
of faith and an inalienable foundation for a Christian spiritual life: “we are
keeping his commandments and doing what it pleasing in his sight.”
Keeping
God's commandments does not mean a legalistic attitude to the spiritual life:
keeping the commandments is nothing other than remaining in God and being a
dwelling place for God, as John goes on to point out. Prayer demands an
intimate relationship with God while at the same time fostering that
relationship through giving us the strength and wisdom to do always what is
pleasing to the Father.
Father in heaven grant us the grace to be like
Jesus, always doing what is pleasing to You.
REFLECTION
Jesus
is the only person who was born for the sole purpose of not to live but to die.
He has to die to save us. Are we living our lives the way Christians are
supposed to so that we can be saved?
We
have a responsibility to God for our brothers and sisters. Perhaps we have been
blaming not only the government, but also the Church, for not taking better
care of the physical and financial needs of the
people. Moreover, perhaps we also blame our Church leaders for not doing enough to address the spiritual needs of the people. But how are we responding to the needs of those we associate with everyday?
people. Moreover, perhaps we also blame our Church leaders for not doing enough to address the spiritual needs of the people. But how are we responding to the needs of those we associate with everyday?
Jesus
was teaching and ministering to all those who came to listen to him and he
healed all those who were brought to him. Just like Jesus, we should also be
able to touch the lives of our brothers and sisters. We have to share God's
word to every individual we get in contact with and ex tend a helping hand to
those who need our financial, moral and physical assistance. We should not
choose whom we should help. Our lives are so blessed that we should not refuse
anyone who would want to feel God's love in their lives.
How
can we allow them experience the love God has given us? How can we treat them
the way God has treated us?
No comments:
Post a Comment