Lễ Suy Tôn Thánh Giá Ngày
14/9 Suy Niệm Tin Mừng John 3:13-17
Tại sao những người tốt
lành phải chịu đau khổ? Thiên Chúa đã không cho chúng ta được một câu
trả lời nào thỏa đáng cả. Nhưng một điều mà ai trong chúng ta biết là Thiên Chúa là Đấng đã yêu
chúng ta vô bờ, vô bến vì chính Ngài đã chấp
nhận mặc lấy thân phận con người như chúng ta, và để chia sẻ cuộc sống đau khổ trần thế với chúng ta, Ngài sẵn sàng chịu chết, chết một cách nhục nhã cho chúng ta trên cây thập giá. Thiên Chúa chắc chắc là không bao giờ vui thích chiến
tranh, không bao giờ muốn có sự cướp bóc và bóc lột giã man, không thích
khi thấy lũ lụt và bão
táp, ung thư và bệnh tật.
Chúng ta sẽ không bao giờ có thể hiểu được những bí ẩn, là tại sao những người ăn ngay, ờ
lành như chúng ta, như những người thân yêu cũa chúng ta lại phải gánh chịu những
đau khổ hay phải chết, tại sao lại có bao nhiêu người đang đau khổ trong bệnh viện, người
nghèo đói trong các công viên. Nhưng những gì chúng ta có thể
làm được bây giờ là dâng lên cho Thiên Chúa những sự đau khổ của chúng ta như là những của lễ hy sinh cao cả và đừng bao giờ để những đau khổ đó trở nên lãng phí trong tuyệt
vọng..
Bằng cách nào đó chúng ta hãy cố gắng biến đổi những đau khổ của chúng
ta có thành những hy sinh. Đó một sự khác biệt. Hy sinh là đau khổ có mục đích. Thế giới con người của chúng ta đã học được một bài học đau khổ đã từ lâu: Sự hiệp nhất hoàn hảo với một ai đó hoặc một
cái gì đó thân yêu; con người với con người, nam hay nữ, già, hay trẻ, kiến thức, hay nghệ thuật, có thể đạt được trong
điều kiện tự hiến cũng chỉ vì tình yêu.
Trong mầu nhiệm của Đạo thánh Chúa Kitô, tình yêu tự hiến đã được nêu gương trong sáng bởi chính Chúa
Giêsu qua đoạn Tin Mừng thánh Luca: "Ai muốn theo ta, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình
hằng ngày mà theo."(Lk 9:23). Một cái NẾU rất to: Nếu chúng ta muốn theo Chúa
Giêsu Kitô, nếu chúng ta muốn trở thành môn đệ của Ngài, nếu chúng ta yêu Ngài thật sự và dám chịu nhận những đau khổ vì Ngài như Ngài đã bị đau khổ, bị khạc nhổ vào mặt, bị
khinh bỉ, bị đánh đòn và bị đóng đinh cho chúng ta.
REFLECTION
Why do good people suffer? God does not give any satisfactory answer. But this much we know. A God who loved me enough to take up a human body to share my life, to die shamefully and willingly for me on a cross - this God does not take pleasure in earthquakes, and war, in floods and volcanic eruption, in cancer and massacres. We cannot unravel the mystery; why our near and dear ones, why good people die. Why all the suffering people in our hospitals. What we can do is to keep our suffering from becoming sheer waste.
Why do good people suffer? God does not give any satisfactory answer. But this much we know. A God who loved me enough to take up a human body to share my life, to die shamefully and willingly for me on a cross - this God does not take pleasure in earthquakes, and war, in floods and volcanic eruption, in cancer and massacres. We cannot unravel the mystery; why our near and dear ones, why good people die. Why all the suffering people in our hospitals. What we can do is to keep our suffering from becoming sheer waste.
How?
By transforming suffering into sacrifice. There is a difference. Sacrifice is
suffering with a purpose. Our world has long since learned a painful lesson:
Perfect oneness with someone or something beloved - man, woman, or child, music
or medicine, knowledge or art - can be achieved only in terms of self-giving,
only in terms of love. In the Christian
mystery the self-giving love was summed up by Jesus in today's Gospel: "If
you want to come after me, deny yourself, take up your cross, and follow in my
steps."(lk 9:23) A big if: If you want to come after him, if you want to
be his disciple, if you love him enough to suffer for him as willingly as he
was crucified for you.
No comments:
Post a Comment