Thursday, July 29, 2021

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy Tuần 17 Thường Niên

 Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy Tuần 17 Thường Niên

Câu chuyện về cái chết của thánh Gioan Tẩy giả là câu chuyện có tính chất chú ý nhiều đến bản tính con người. Chúng ta có thể bị thu hút bởi những câu chuyện có tính chat đầy kịch tính trong điệu nhảy của con gái bà Hêrôdiat và lời thề ngu ngốc của vua Hêrôđê và sự yêu cầu của cô gái xin cho bằng được cái đầu của ông Gioan Tẩy Giả đặt trên mâm. Đằng sau của câu chuyện là khi vua Hêrôđê đã có vợ mà còn muốn kết hôn với bà Hêrôdiat người vợ của anh trai mình. Khi làm như vậy, theo quan điểm của luật Do Thái, ông ta đã phạm hai tội trọng. Việc đầu tiên là ông ly dị người vợ trước của ông mà không có lý do chính đáng. Thứ hai là ông kết hôn với chị dâu của mình, đó là một mối quan hệ bị cấm tuyệt đối.
Ông Gioan không sợ hãi đê đứng ra chỉ trích và phê phán nhà vua vì những hành vi của nhà Vua và vì vậy ông đã bị tống giam trong tù. Những lý do cho việc làm của vua Hêrôđê thì quá phức tạp. Có thể nhà vua không thích Gioan, Nhưng trong trái tim của nha vua, ông biết rằng những gì Gioan nói là đúng. Chúng ta không ai thích được nghe nói là chúng ta đang làm điều gì đó mà sai trái; đặc biệt là nếu chúng ta đang cố gắng để đánh lừa chính bản thân là những gì chúng ta đang làm là đều tốt đẹp cả. Vua Hêrôđê biết rằng ông Gioan là một người thánh thiện và không muốn thực hiện nó, nhưng nó đã không được chuẩn bị để thừa nhận tội lỗi của mình.
Ông Gioan đã trả một cái giá quá mắc cho việc nói sự thật mà không sợ hãi. Đây là việc mà chúng ta được kêu gọi để làm, mặc dù có lẽ trong đó có đầy những tính chất quá kịch tính. Chúng ta phải lên tiếng chống lại những bất công, bóc lột và những việc sai trái ở bất cứ nơi nào mà chúng ta nhìn thấy nó. Trong cách này, chúng ta đang bắt chước không phải chỉ có thánh Gioan Tẩy Giả mà thôi, nhưng chúng ta cũng bắt chước như chính Chúa Giêsu, Người đã bị bắt, chịu khổ hình và bị giết chỉ vì đã nói lên sự thật; và chúng ta cũng có thể chắc chắn rằng Chúa Giêsu sẽ ở lại với chúng ta khi chúng ta cố gắng để làm đại sứ của Ngài trong một thế giới mà thường là thù địch với giá trị Kitô giáo.

REFLECTION
The story of the death of John the Baptist is full of human interest. We can be fascinated by the dramatic story of the dance of Herodias' daughter and Herod's foolish oath and the request of the girl to have John the Baptist's head on a platter. The background to the story is that Herod had married his brother's wife. In doing so, from the viewpoint of the Jewish law, he committed two crimes. The first was that he divorced his first wife without good reason. The second was that he married his sister-in-law, which was a prohibited relationship.
John fearlessly criticized the king for his behavior and so was thrown into prison. The reasons for Herod's conduct are complex. Maybe, he disliked John because, at heart, he knew that what John said was right. We do not like to be told that something we are doing is wrong; especially if we are trying to deceive ourselves that what we are doing is all right. Herod knew that John was a holy man and did not want to execute him, but he was not prepared to admit his guilt.
John paid the price for speaking the truth without fear. This is something that we are all called to do, though probably in less dramatic ways. We should speak up against injustice and wrongdoing wherever we see it. In this we are imitating not only John the Baptist but also Jesus himself, who was put to death for speaking the truth; and we can be sure that Jesus will be with us as we try to be his ambassadors in a world that is often hostile to Christian values.

Reflection:
"So you shall not wrong one another but you shall fear your God. . ." These were the words spoken by God to Moses but it seems Herod must have forgotten these words thinking that he shall not wrong another by giving in to the evil request because of his promise under oath to give anything to the daughter of Herodias. His fear of things of the world made him forget about the fear of being separated from God.
Yes, there are still some individuals, modern day Herods in the different sectors of our society who continue to exist pleasing others or themselves at the expense of others, causing different kinds of death in humanity. We sometimes become like Herod when we opt to follow what is pleasing in the eyes of the world and we forget about what is pleasing to God. Let us not forget about what our greatest fear should be, to be separated from God for all eternity.
Today is the Solemnity of St. Ignatius of Loyola, Priest and Founder of the Society of Jesus. Like the saints of old, Ignatius was moved to desire to be of greater service to the Lord Jesus. If he would have been asked by the Lord what he was to him, he most probably would have answered, "Lord, you are everything to me, my Lord and Savior, my King and my best friend ever."\
    Ignatius learned to know and love Jesus above all in prayer and contemplation: in the context of a loving and "intimate" friendship. Ignatius encountered Jesus who shared our humanity at his birth in Bethlehem, as Jesus grew in wisdom, age and grace before God and man in the family home and shop in Nazareth, as Jesus left Mary and home for his public life to carry out his mission, as he traversed Galilee a preaching the Good News, as he chose and taught his disciples, as he agonized in the garden and at the hands of the Roman soldiers, as he hung to his death on the cross, and as he was raised from the dead in his resurrection.
    Contemplation, prayer and friendship endeared Ignatius to the person of Jesus who as-it-were swept Ignatius off his feet and moved him to stake his whole life and being in the following and service of Jesus as his eternal King. Ignatius wished to be wherever the Lord was.
    The path of Ignatius is something we could learn from and aspire to: to know Jesus more closely, to love him more dearly and to follow and serve him with great love and generosity, "not just in words but in deeds."

No comments:

Post a Comment