Bài Chia sẻ Tin Mừng Chúa nhật thứ 16 Thường Niên Năm B 2021
Sách Thánh liên tục nhắc nhở chúng ta về sự quan tâm yêu thương không ngừng nghỉ của Thiên Chúa đối với con người. Ngài đã tạo dựng ra con người và mọi thứ cho con người được dùng trong cuộc sống. Ngài đã liên tục sai gửi các sứ giả, tiên tri của Ngài đến để chăm sóc và giáo huấn người dân của Ngài. Trong lịch sử cứu độ của Thiên Chúa, Hình ảnh người mục tử hay chăn chiên xuất hiện nhiều lần trong Tân Ước cho chúng ta thấy sự chăm sóc và quan tâm đến con người chúng ta của Thiên Chúa qua Chúa Giêsu.
Chúng ta có những hình ảnh rất phổ biến về Chúa Giêsu, đó là hình ảnh Người chăn chiên tốt lành vác một con chiên con trên vai, hay hình ảnh một Chúa Giêsu tươi cười ngồi dưới gốc cây, với một chú chiên con trên đùi. Hình ảnh người mục tử này hấp dẫn chúng ta vì giúp chúng ta thấy sự dịu dàng và lòng trắc ẩn của Chúa Giêsu. Một người chăn chiên thường đi trước bầy chiên của mình để tìm kiếm lối đi an toàn và đưa chúng đến đồng cỏ xanh tươi mát, với suối nước ngọt ngào. Chiên của Chúa đi theo Ngài, vì chúng nhận ra tiếng của Ngài, và chúng tin tưởng Ngài. Hình ảnh Chúa Giêsu như người Mục Tử Nhân Lành đang trấn an chúng ta vì chính Ngài luôn là chỗ dựa của chúng ta trên hành trình trong cuộc đời này của chúng ta. Mỗi khi chúng ta gặp nỗi khó khăn trên đường đời và phải đối mặt với những vấn đề nghiêm trọng, sự hiện diện của Chúa Giêsu, Người Mục Tử Nhân Lành này sẽ trấn an chúng ta, Ngài sẽ không bao giờ bỏ rơi chúng ta. Và chúng ta biết rằng Chúa Giêsu luôn ở ngay bên cạnh chúng ta, Ngài đang nâng đỡ và giúp chúng ta.
Trong Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy được lòng trắc ẩn và sự hiểu biết nhân bản của Chúa Giêsu đối với con người. Tin Mừng cho chúng ta biết rằng các môn đệ vừa trở về sau một sứ mệnh rao giảng Tin Mừng Cứu rỗi. Họ được sai họ đi và làm những công việc như Chúa đã làm. Các Tông đồ đã bận rộn thực hiện sứ mệnh qua việc chữa lành và công bố Tin Mừng về sự cứu rồi. Họ đã rao truyền Nước Thiên Chúa và mời gọi mọi người ăn năn sám hối, thay đổi cách sống của họ và chuẩn bị cho một nước Thiên Đàng sắp tới. Họ tiếp tục công việc của Chúa là giải phóng con người khỏi quyền lực của bóng tối và sự dữ, xức dầu và chữa lành cho các người bị bệnh tật. Họ đã thực hiệc sứ mệnh với quyền phép của thầy Giêsu, họ đã thực thi những điều mà Chúa Giêsu đã làm trong hai năm qua.
Qua đoạn tin mừng hôm nay, chúng ta có thể kết luận là các tông tồ đã thành công mỹ mãn trong sứ mệnh mà Chúa đã sai họ đi. Chúa Giêsu đã có ý thực hiện việc rút lui vào sa mạc để cho các tông đồ có khoảng thời gian yên tĩnh để nghỉ ngơi, suy ngẫm và cầu nguyện về những gì họ đã trải qua. Các tông đồ đã làm việc khó nhọc và họ xứng đáng được nghỉ ngơi để dưỡng sức và bồi bổ cho than xác. Chắc chắn Chúa Giê-su cảm thấy họ cần phải suy ngẫm về những gì họ thực sự đã nhân danh Chúa thực hiện và ‘quyền năng’ của họ thực sự đến từ đâu. Không ai có một sứ mệnh quan trọng và khẩn cấp hơn Chúa Giêsu. Tuy nhiên, Ngài biết rằng những việc quan trọng không thể hoàn thành nếu không có sự bình an trong tâm hồn. Qua các Tin Mừng cho chúng ta biết rằng vào những buổi sáng sớm, Chúa hay ra đi cầu nguyện và đôi khi Ngài dành cả đêm để cầu nguyện. Ngài muốn các môn đệ của Ngài cũng có một sự trải nghiệm tương tự.
Đoạn cuối bài tin mừng hôm nay cho chúng ta thấy, các tông đồ có lẽ rất thất vọng vì giây phút nghỉ ngơi của họ đã biến mất do đám đông người tìm đến Chúa. Có lẽ Chúa Giêsu cũng thất vọng như họ vì chính Ngài đã đưa ra ý tưởng tìm nơi yên tĩnh để nghi ngơi. Nhưng, khi nhìn thấy đám đông khổng lồ, Lòng của Chúa tràn đầy trắc ẩn và thương xót họ. Cao điểm của đoạn Tin Mừng hôm nay là khi Chúa Giêsu xuống thuyền và nhìn thấy đám đông người đang tập trung tại nơi cập bến. Chúa Giêsu cảm thấy thương xót cho họ, vì Ngài thấy họ đang bơ vơ như bầy chiên không người chăn dắt, như những người không có hướng đi, không có sự hướng dẫn, họ đang khao khát những lời nhẹ nhàng và ý nghĩa cho cuộc sống của họ. Dù mệt mỏi, Chúa Giêsu đã không quản ngại, Ngài đấn với họ và giảng dạy cho họ. Chúa không lo nghĩ đến phúc lợi cá nhân của mình mà chỉ biết quan tâm đến người khác nhiều hơn. Vì vậy, sự mong muốn của đám đông đã làm đảo lộn kế hoạch của Chúa và các tông đồ.
Hình ảnh của người chăn chiên trong Cựu ước ám chỉ đến Người lãnh đạo trong dân chúng. Người Do thái cổ đại cũng đã dùng chữ người mục tử hay chăn chiên để ám chỉ về Thiên Chúa. Thiên Chúa là đấng đã sáng tạo con người trong tình yêu. Ngài vẫn tiếp tục tiếp cận với dân riêng của Ngài để chăm sóc họ như một người mục tử tốt lành. Ngài ở đó để bảo vệ họ, dẫn họ đến những đồng cỏ xanh tốt và ở đó khi họ cần. Đó chính là lý do tại sao Chúa Giêsu đã đến thế gian là để thiết lập Nước Thiên Chúa và nắm quyền hướng dẫn dân Ngài.
Trong Chúa Giêsu, chúng ta có một nhà lãnh đạo thuộc loại độc nhất vô nhị. Ngài là người biết hướng về con người với mối quan tâm của con người, đồng thời với sự hiểu biết của Thiên Chúa. Ngài dẫn dắt mọi người chúng ta bằng cách ở bên cạnh chúng ta và đồng thời thể hiện sự quan tâm và chăm sóc của Ngài. Để quy tụ mọi người cùng hướng về Thiên Chúa là cha và Nước Trời, Chúa Giêsu đã thánh hiến mạng sống của mình trên thập giá và Ngài mong muốn những môn đệ của Ngài cũng dám hy sinh làm chứng nhân cho Ngài trước thế gian giống như Ngài đã làm. Với cái chết trên thập giá, Chúa Giêsu đã phá vỡ mọi hàng rào cản lối và chia rẽ trong thế giới con người và mở ra một con đường mới cho giáo hội đến với sự cứu rỗi. Ngày nay, qua Giáo Hội, Chúa Giêsu vẫn tiếp tục mời gọi chúng ta hãy lắng nghe tiếng người mục tử tốt lành, biết theo gót chân người loan báo Tin Mừng cứu rỗi và sứ điệp yêu thương của Chúa cho mọi người chúng ta gặp qua trong cuộc sống.
Hôm nay chúng ta hãy cầu nguyện cho Giáo hội Chúa Kitô để chúng ta có thể thực sự dấn thân theo Chúa một cách hiệu quả, có trách nhiệm hơn, có lòng nhân ái đối với tất cả mọi người và thể hiện cuộc sống của chúng ta giống như Chúa Giêsu đã sống. Chúng ta cũng hãy cầu nguyện cho các nhà lãnh đạo trên thế giới, bao gồm các bậc cha mẹ và giáo viên, những người chịu trách nhiệm về nhiều mặt ảnh hưởng đến cuộc sống của những người khác. Chúng ta hãy cầu nguyện cho những nhà lãnh đạo các quốc gia để họ có trách nhiệm lãnh đạo và giúp cho quốc gia của họ mang lại cơm no, áo ấm, hạnh phúc, tự do và những điều tốt đẹp hơn cho mọi người, nhất là những người nghèo khổ, vô gia cư. Chúng ta hãy cầu nguyện cho các nhà lãnh đạo các xí nghiệp, các nhà bào chế và các khoa học gia tìm ra và bao chế các loại thuốc để chống ngừa và tiêu diệt được cơn dịch bệnh đang hoành hành trên thế giới cách riêng cho Việt Nam thân yêu của chúng ta.
Sunday 16 Ordinary Time B
The Holy Bible constantly reminds us of the loving unbroken care of God towards human persons. He created everything for man and for his wellbeing. He sent his messengers constantly to look after his people. He is our Father, caretaker, and protector. The image of God as the shepherd of his people has a long tradition in the history of God’s people. This image of the shepherd which appears several times in the New Testament shows us the care and concern of God in Jesus. We have the popular images of Jesus the Good Shepherd carrying a sheep over his shoulders, or we have a smiling Jesus sitting under a tree, with a little lamb on his lap. This image of the shepherd appeals to us because it shows the tenderness of Jesus and his compassion. A shepherd generally walked ahead of the sheep seeking out a safe path taking them to the pastures, water, and shelter. The sheep followed him because they recognized his voice, and they trusted him. An image of Jesus as a Good Shepherd is reassuring us that he is always our support on our journey through life. When we encounter difficulties in our life’s path and face serious problems the presence of Jesus the Good Shepherd reassures us that we are not abandoned, that Jesus is supporting and holding us up. In the Gospel of today, Jesus takes pity on the people and feels that they are like the sheep without Shepherd, indicating their helplessness. In the first reading, the Prophet indicates that Judah is about to be punished and much of the blame is attributed to the leaders and kings. But God will raise up one who will be their true king. The second reading tells us that Christ by his death has brought unity and peace.
In the First Reading of today, Prophet Jeremiah has strong words for shepherds or the leaders who had been irresponsible and who let their flocks be scattered and destroyed. In the ancient world kings often accepted the title shepherd and the subjects were sheep under their care. Here Jeremiah was addressing the religious leaders of his own time and told them that they did not recognize as rulers of God’s people their first responsibility was to lead the people close to God. They did not recognize that kingship in the Promised Land had to be distinct from the kingship in the nations surrounding them. The Prophet, therefore, warned the leaders that if they did not change their policies the sheep would be scattered. However, because God has continued to be the true King and Shepherd of the people, even the ruling king Zedekiah’s misguided policies cannot destroy the kingdom entirely. Now God promises to gather the remnant of his flock out of all the lands and to raise shepherds over them to protect them. Disappointed with the priestly branch of the Levites who were called to be the shepherds, God promised through the prophet that he himself would gather the remnant of his flock out of all the lands where he had driven them into exile and he would bring them back to the land flowing with milk and honey. At that time God will appoint for them a new king, a descendant of David who will rule by the standards of heaven. Unlike Zedekiah the new king will serve God first.
In the Second Reading of today, Paul reminds the Ephesians converts that Jesus brought unity of brotherhood between the Jews and the Gentiles to form them into one family. Under the old dispensation, a Jew could not associate with a Gentile. Now Christ has brought peace to all Jews and Gentiles who accept him as their master. He broke down the barrier that divided them, a barrier symbolized by a wall in the Temple. In fact, the Temple was a building of many walls, each one marking off-limits beyond which certain people could not go. There was a wall for Gentiles, beyond that a wall for women, a wall for men, and a wall for priests. There was even a barrier into the Holy of Holies into which only the High Priest could go once a year. By his dying and shedding his blood on the cross for the entire mankind, Jesus broke down hatred and divisiveness and created a New Person and a new family not based on blood, race, nationality, gender, or class but on the love of God. Those Gentiles are no longer outsiders but they belong to God’s family. He has invited all to belong to one family, his family, with just one Father, where all are truly brothers and sisters. This is the healing that we most need to bring – to break down the walls of prejudice and help all to become one family. It is necessary that in the church there are Good shepherds, good pastors, all for the unity of the community. They are to remove all discord and division in communities.
In today’s Gospel Mark very strongly brings out the compassion and human understanding of Jesus for man. The Gospel tells us that the disciples had just returned from a missionary journey. Jesus had sent them on a mission and they had been doing the same work as their Master. The Apostles had been busy carrying out their mission and ministry of healing and proclaiming the message of repentance. They had gone to proclaim the kingdom of God and had been inviting people to change their lives and prepare to enter the Kingdom. They were liberating people from the power of the evil one and did the healing by anointing people with oil. They did with the authority of their master, what Jesus had been doing over the past two years. Now, obviously, with some pride, they report back to Jesus all they had done. They would have told him all their activities, the miracles they worked, the healing they did, and the message they had taught. Here, we see their accountability, where the apostles render complete reports to Jesus who had sent them with trust. From the tone of the passage, one could conclude that they have been very successful in their mission. This is an ironic contrast to the experience of Jesus who had just been rejected by the people of his hometown, Nazareth. Nevertheless, the ministry was a challenging one and Jesus realizes the need for the Apostles to step out of the mainstream for a moment and rest.
Mark tells us that Jesus showed great consideration towards the Apostles and suggested that they all go off to a quiet place to be by themselves alone. He invited them to retire to a desert place which in Mark indicates the symbolism of this place was both challenge and grace. One goes to the desert to rest and to be purified. Jesus would have done this withdrawal purposely, to give them some quiet time to reflect and pray on what they had experienced. It is something every person needs to do from time to time. They had worked hard and they deserved total rest to re-energize themselves. Jesus certainly felt they needed to be separated for a while to reflect on what they were really doing and where their ‘power’ really came from. He was so protective of them and so caring for them. No one had a more important and urgent mission than Jesus. Yet he knew that important things cannot be accomplished without peace of mind. Jesus too would have needed that rest for in the absence of the Apostles he was working all alone. He himself was used to spend his time in quiet. The Gospels tell us that in early mornings he went to pray and sometimes he spent the whole night in prayer. He wanted his friends also to have the same experience. While their attempt to escape to a desert place by boat was well-intended, people are portrayed as those who wanted to follow them wherever they went.
The Gospels indicate that people all the time refused to leave them alone and they followed them. Maybe the disciples were highly disappointed as their day of rest had disappeared due to the crowds. Jesus now consoled the disciples and indicated that he too wanted to be with them. Perhaps Jesus, too, was disappointed as it was he who brought the disciples out. After all, the idea of getting away was his. But, seeing the huge crowd, he was filled with compassion for them. When in the Scriptures we see Jesus often surrounded by crowds, we are not fully surprised as he was always a crowd puller, a person so attractive. The crowds and their over-enthusiasm are characteristic of Mark’s storytelling style. The irony throughout the Gospel is that those closest to Jesus do not understand and accept him while the common people and outsiders do. The climax of the passage is when Jesus disembarks from the boat and sees the huge crowd assembled there at the place of landing. When Jesus observes the people awaiting them, he sees them in a very profound way. He saw the crowds as helpless like sheep without a shepherd, people without direction, without guidance, hungry for words of light and meaning in their lives. They had no one to take care of them or protect them. Even though he was tired, Jesus immediately sat down and began to teach them. He was not worried of his personal welfare but cared more for the people. People were eager to listen to him. He spoke to them with an intensity and power that they had never before experienced.
Thus, the desire of the crowds to see Jesus and hear him speak upset their plans. They had reached the place even before they arrived by boat. He could have sent them away but again his human compassion took over. Seeing their eagerness to hear the word of God he lets them stay. The imagery used here is very popular in the Bible namely the imagery of Shepherd. Mark tells of the observation made by Jesus that they were like the sheep without the shepherd. They were the persons who needed someone to take care of them, someone to teach them about God’s love and concern. This imagery of shepherd in the Old Testament referred to the Leader of the people. The ancient Hebrews applied the metaphor of the shepherd also to God. God the creator in his love continues to reach out to his people to care for them like the good shepherd. He is there to protect them, lead them to good pastures and be there in their needs. The very reason why Jesus came to the earth was to establish the Kingdom of God and assume Leadership.
Today’s Gospel picture gives joy to anyone who considers the measure of leadership to be popular. Generally, a leader is considered as one who knows the way, goes the way and shows the way. In the ordinary world, the type of leadership varies depending on the situation, be it political, military, institutional, or sports. In Jesus, we have a leader of a unique type. He was a person who was people-oriented with human concern at the same time with divine understanding. He leads people by being with them and at the same time shows the way through his care and concern. Mark tells us that people were going and coming constantly and they had no time for anything even to eat. For Jesus, the religious leader’s life is a series of goings from the presence of people to the presence of God and back again. But he knew that there are dangers in each of the alternatives. One can spend too much time in the activities of people and thus gradually lose the vision of God.
No matter what idea we have about a good leader we will see the total application of it in Jesus. To bring together people he gave his life on the cross and he asked his disciples to sacrifice themselves just like he did. By dying on the cross, he broke all barriers and divisions in the world and opened a new way for the church. Today the church is called upon to live this call to leadership and proclaim the message of love and service to all. Hence Jesus told his disciples that with him the leadership is combined with service and he washed the feet of his disciples to prove the type of leadership he practiced. We need to pray that our Church today may be truly effective, responsible, and compassionate to all and show leadership like Jesus. At the same time, we need also to pray for other leaders in the world, including parents and teachers who are in many ways responsible for influencing the lives of others. There are political leaders who have the responsibility to lead the people to achieve a greater good. The Lord is our Good Shepherd who wishes to lead us on the right path.
It was a joyous occasion. Every member of the family and a host of special friends had gathered on the lawns of the bungalow to celebrate the parents’ wedding anniversary. As would be expected, the mother had brought out her best crockery, reserved only for occasions such as these. There was a tray full of used teacups, made of fine China with exquisite designs on them, lying on a side table. The mother signaled one of her daughters and requested her to carry it over to the kitchen. The daughter immediately obliged, but in her hurry to get the job done, she missed a step while entering the house. The crockery spilled over the tray and crashed on the floor. The girl was stunned. Her mother would kill her now, she thought, shaking with nervousness. There were tears in her eyes as she quickly collected the broken bits into the tray and went to the kitchen. Though terrified, she decided that she had to tell her mother. Putting on a brave front she went up to her mother and confessed how she had broken the treasured crockery. To her utter surprise, her mother remained calm. With a reassuring smile on her face, she simply asked, “Are you hurt?” When she replied she wasn’t, the mother said, “Then I’m not worried, dear. I can replace the crockery, but I can’t replace you!” (Fr Eugene Lobo S.J. Bangalore, India)
Opening Prayer:
Lord Jesus, I want to come away and rest with you awhile. Grant me the grace to seek you and listen to all that you try to teach me.
Encountering Christ:
Gathering with Jesus: Imagine the excitement of the disciples returning from the “mini-mission,” having gone out to teach Jesus’s message. They were excited to share their stories of the people they met, their challenges, and how they had influenced those who listened. But they were also tired from the intense activity and looked forward to just being with Jesus. What a consolation to hear Jesus say, “Come away by yourselves to a deserted place and rest a while.” With Jesus and in Jesus we find the solitude and intimacy that our hearts long for after busy activity. We can hear his invitation to come away with him, even if it is in the quiet interior of our hearts. There we can share with him all we have been experiencing.
Bringing Others to Jesus: Twice the disciples tried to have Jesus all to themselves but failed. The very people they had probably taught were flocking to him. This is a good sign and fruit of the efficacy of the disciples’ teachings. Our efforts hopefully bring others to Jesus, as well as move the heart of Jesus to act on their behalf. As disciples of Christ, we are merely intercessors, stoking people’s flames of curiosity or desire to come and see Jesus. Jesus is ready with an open heart to receive them. As more and more people arrive, Jesus’s heart is moved with pity. Rather than complain about the inconvenience, he is faithful to his mission and promptly meets their needs.
Jesus, My Shepherd: There is a dynamic that takes place with a shepherd and his flock, a way of being with one another that creates a sense of order and well-being. The sheep can graze in the pasture, protected from the wolves. They know the shepherd’s voice and thus follow him where he leads. Likewise, the shepherd looks upon his sheep, aware of their need for his guidance and protection for their well-being. Jesus is our Shepherd. He knows our deepest needs. He desires to protect and care for us. And through his voice–inspirations, and nudgings of the heart–he teaches us the way to remain in his pasture.
Conversing with Christ: Lord Jesus, Shepherd of my soul, teach me your way. Guide me and form my heart to be your disciple. I desire to find my rest with you, to share my day with you, and to receive your care, protection, and guidance.
Resolution: Lord, today by your grace I will count my blessings for the ways in which you care for me and I will listen to how you try to guide me.
No comments:
Post a Comment