Suy Niệm Tin Mừng Thứ Nam Tuần thứ 8 TN
Qua bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu Kitô đến để gặp chúng ta. Chúng ta chẳng khác gì người mù ăn xin Bartimaeus: Người mà nghe nói có Chúa Giêsu đi ngang qua, và người mà đã không ngừng gọi danh Chúa Giêsu Kitô và xin Ngài thương xót cho đến khi Chúa dừng lại và gọi anh ta đến với Chúa. Chúng ta có thể có lợi điểm hơn hơn người mù ăn xin kia ... nhưng những cái khuyết điểm của con người yếu kém giống như người mù ăn xin kia. Chúng ta không thể nhận ra hoặc thấy Đức Kitô sống giữa anh em của chúng ta, hoặc, như thế, chúng ta đối xử với họ như chúng ta vẫn làm. Có lẽ, chúng ta không thấy những bất công trong xã hội, trong những cơ cấu tội lỗi, những gì qua đôi mắt của chúng ta, là một bình luận gay gắt kêu gọi sự cam kết của xã hội. Có lẽ chúng ta chưa hoàn toàn hiểu rằng «có niềm vui lớn hơn trong việc cho hơn là trong việc tiếp nhận»,. " Không có tình yêu to lớn bằng tình yêu Ngài dành cho chúng ta, Ngài đã hy sinh sinh tính mạng vì bạn hữu của Ngài' (Ga 15:13). Những gì đang ngăn cản chúng ta đến với Chúa: đó là những cám dỗ của thế giới này đang dẫn đưa chúng ta đến thất vọng, và những nghịch lý của Tin Mừng, sau khi những khó khăn của họ, trái cây gấu, thực hiện và cuộc sống. Chúng ta thật sự là trực quan yếu, và điều này không phải là một uyển ngữ, nhưng một thực tế đúng: ý của chúng tôi, suy yếu do tội lỗi, làm mờ sự thật trong tình báo của chúng tôi làm cho chúng ta nhận ra những gì là không phù hợp với chúng tôi.
Thursday 8th Week in Ordinary Time
Son of David, Jesus, have mercy on me!
Today, Christ comes out to meet us. We are all just like Bartimaeus: the blind beggar, by whose side Jesus passed by, and who started to call him out until the Lord stopped and called him. We may have a more advantaged name... but our human weaknesses (moral) resemble the beggar's blindness. We cannot see either that Christ lives amongst our brothers or, thus, we treat them as we do. Perhaps, we fail to see in the social injustices, in the structures of sin, what through our eyes, is a scathing call for social commitment. Perhaps we do not fully grasp that «there is more joy in giving than in receiving», that «Greater love has no one than this, that he lay down his life for his friends» (Jn 15:13). What is nitid looks obscure to us: that the mirrors of the world lead to frustration, and that the paradoxes of the Gospel, after their hardships, bear fruits, fulfillment and life. We truly are visually weak, and this is not an euphemism, but a true fact: our will, weakened by the sin, dims the truth in our intelligence making us pick out what is not suitable for us.
Solution: start calling out, like the beggar, that is, (leave the cloak behind) humbly pray «Jesus, have mercy on me!» (Mk 10:48). And shout all the louder the more they scold you, the more they discourage you, the more you get dispirited: «Many people scolded him and told him to keep quiet, but he shouted all the louder...» (Mk 10:48). To call is also to beg: «Master, let me see again!» (Mk 10:51). Solution: to grow in our faith and beyond our certitude, trust in who loved us, created us and came to redeem us and remain amongst us in the Eucharist. Pope John Paul II said the very same with the example of his life: his long hours of meditation —so many that his Secretary complained that he prayed “too much”— tell us clearly that «he who pray changes History».
Opening Prayer:
Lord Jesus, my friend and my savior, I come to you today to thank you for the gift of faith. Sometimes I am blinded by fear and yet you help me see that there is truly nothing to fear as long as I’m with you. You direct my heart and my mind towards you, and you fill me with the peace of your Spirit. Help me to grow in confidence in living my faith each day.
Encountering Christ:
A Humble Heart: Bartimaeus teaches us about humility. As Jesus passed by, he called out unreservedly, even though people were telling him to keep silent. In the depths of his heart, he was humble enough to admit he needed Jesus’s mercy to heal him. “Have pity on me,” he pleaded. Sometimes, we are so blinded by our pride that we are unable to sense how near Jesus is to us. Or we are hindered by what we think others might say. It takes humility and courage to admit that we can do nothing on our own and that we need Jesus. Only with Jesus is everything possible.
A Collaboration: When Jesus heard Bartimaeus calling for him, Jesus did a surprising thing. He didn’t walk up to Bartimaeus; rather, he asked Bartamaeus to come to him. In doing so, Jesus involved the crowd who told Bartimaeus, “Take courage, get up.” Jesus always wants us to collaborate with him. When we do our part, whatever the Holy Spirit inspires through our gifts, we allow Jesus to heal and restore those around us as he healed Bartimaeus.
The Cloak of the Past: When Bartimaeus responded to Jesus’s call, “he threw aside his cloak” and followed him. The cloak of Bartimaeus represented his old life, which he tossed aside as he “sprang up” to go to Jesus. Are we ready to set aside our past, our sin and darkness, and whatever is blinding us to the love of Jesus? He is calling us to surrender our brokenness and come to him: the source of consolation, of healing, of peace, and hope in our life.
Conversing with Christ: Dear Jesus, I humbly seek your help to let go of my past hurts and wounds in my life. I realized that I am still covered by my own cloak of darkness and that I need your light. I will take courage and follow you because I believe that only you can heal me and make all things new.
Resolution: Lord, today by your grace I will surrender my worries to you in the Eucharist, either at Mass or by making a visit to the tabernacle, if it is possible.
Suy Niệm Tin Mừng Mark 10:46-52 Thứ Năm Tuần thứ 8 TN
Theo lời cầu xin của ngưới ăn xin Mù Bartimaeus "Lạy Chúa xin cho tôi đươc thấy" người ăn xin mù nhận được ánh sáng và đã được nhìn thấy. Chúng ta có thể tưởng tượng niềm vui của ông khi Chúa Giêsu đã gọi riêng ông và hỏi ông một cách thân tình "anh muốn tôi làm gì cho anh?" Người mù rất rõ ràng những gì ông ta muốn. Cái mù lòa của ông đã khiến ông bị cô lập, khó khăn, phải đi xin ăn hàng ngày để kiếm sống. Ông đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội và bây giờ ông trân trọng những hồng ân mà ông ta đã nhận được. Không phải ông ta chỉ nhận được ánh sáng, tầm nhìn của mình nhưng ông ta cũng đã được Chúa Giêsu gọi một cách riêng. Ông ta bây giờ không còn cần chiếc áo choàng của của mình nữa ông đã bỏ lại những cái cách sống cũ của mình sau lưng và theo Chúa Giêsu trên hành trình của Ngài. Chúng ta có thể tưởng tượng được niềm vui trong tâm hồn của ông khi ông cùng đi với đôi mắt mới để nhìn tất cả những cái vẻ đẹp mà Thiên Chúa đã tạo thành. Ông ta không còn độc hành, cô đơn trên cuộc hành trình và bây giờ cuộc sống của ông đã có một mục đích và mục tiêu để sống.
Đôi khi chúng ta đánh mất mục tiêu của chúng ta trong cuộc sống. Cuộc hành trình của chúng ta thường bị mờ đi và giống như người ăn xin chúng ta trở thánh người đắm chìm trong công việc và mục tiêu trước mắt của chúng ta và quên các tiếng gọi của Chúa và theo Đức Kitô. Có lẽ bài đọc hôm nay là một lời gọi để chúng ta nhìn vào cuộc sống của chúng ta. Chúng ta đang ở đâu trong cuộc hành trình hiện tại của chúng ta? Chúng ta có thời gian để dừng lại và trân trọng sự kỳ diệu và tất cả vẻ đẹp của thiên nhiên mà Thiên Chúa đã tạo dựng? Có lẽ chúng ta cần phải lắng nghe tiếng Chúa Giêsu khi Ngài đặt câu hỏi cho chúng ta hôm nay "bạn muốn tôi làm những gì cho bạn?"
Meditation:
Have you ever encountered a once in a life-time opportunity you knew you could not pass up? Such a moment came for a blind and destitute man, named Bartimaeus. He was determined to get near the one person who could meet his need. He knew who Jesus was and had heard of his fame for healing, but until now had no means of making contact with the Son of David, a clear reference and title for the Messiah. It took a lot of "guts" and persistence for Bartimaeus to get the attention of Jesus over the din of a noisy throng who crowded around Jesus as he made his way out of town. Why was the crowd annoyed with the blind man's persistent shouts? He was disturbing their peace and interrupting Jesus' discourse. It was common for a rabbi to teach as he walked with others. Jesus was on his way to celebrate the Passover in Jerusalem and a band of pilgrims followed him. When the crowd tried to silence the blind man he overpowered them with his emotional outburst and thus caught the attention of Jesus.
This incident reveals something important about how God interacts with us. The blind man was determined to get Jesus' attention and he was persistent in the face of opposition. Jesus could have ignored or rebuffed him because he was disturbing his talk and his audience. Jesus showed that acting was more important than talking. This man was in desperate need and Jesus was ready, not only to empathize with his suffering, but to relieve it as well. A great speaker can command attention and respect, but a man or woman with a helping hand and a big heart is loved more. Jesus commends Bartimaeus for recognizing who he is with the eyes of faith and grants him physical sight as well. Do you recognize your need for God's healing grace and do you seek Jesus out, like Bartimaeus, with persistent faith and trust in his goodness and mercy?
"Lord Jesus, may I never fail to recognize my need for your grace. Help me to take advantage of the opportunities you give me to seek your presence daily and to listen attentively to your word."
No comments:
Post a Comment