Suy Niệm
Tin Mừng Lẽ Kính Thánh Tôma Tông Đồ
Chúng ta đang
sống trong một nền văn hóa mà chúng ta phải biết tất cả mọi
thứ. Nếu không có sự thật, nếu thiếu bằng chứng, thì chúng ta sẽ từ
chối không tin. Đôi khi, chúng ta cũng chẳng chịu tin ngay cả khi sự thật và bằng
chứng được bày ra trước mặt. Đôi khi chúng
ta
biết rằng đức tin đó mời gọi mọi người chúng ta phải
cam kết hoàn toàn với ơn Chúa Thánh Thần
(Dei Verbum5).
Ông Thomas từ chối tin vào sự sống lại của Chúa Giêsu khi các Tông đồ
đã nói vợi ông về cuộc gặp gỡ với Chúa khi Chúa
hiên ra với họ sau khi sống lại: “ Chúng tôi đã thấy
Chúa”
(Gioan 20:25). Nhưng lời nói của
các Tông đồ đã
không lay chuyển lòng cứng tin của ông Thomas. Ông ta biết
rằng Chúa đã chết. Có lẽ ông ta đã đến mộ Chúa Giêsu vào
ngày thứ bảy khi ông ta đã
thấy những người lính Lamã bảo vệ đóng quân ở đó và ông ta đã tưởng
rằng không có cách nào để Chúa ra khỏi ngôi mộ?
Chúng ta chắc cũng có những lý do gì để đưa ra và thuyết
phục lòng tin của chúng ta như thế?
Ông
Thomas đã nhìn thấy Chúa và nói
Chúa:“Tôi nhớ lại lời Chúa phán: phàm ai xưng Ta
ra trước mặt người đời, thì Ta cũng xưng kẻ ấy ra trước mặt Cha Ta, Ðấng ngự
trên trời.”
(Mt 10:32). Chúa đã mời gọi ông Thomas thực hiện đức
tin đó theo từng bước, từng bước một: hãy bỏ lại
sau lưng tất cả mà chấp nhận sự Phục
sinh của Chúa. Ông đã thấy Chúa Giêsu làm cho ông Lazarus sống lại, và bây giờ Ngài
mời gọi ông ta hãy tin vào sự
sống lại của Chúa Giêsu và sự hằng sống của Ngài. Chúa
là Thiên Chúa, Ngài là sự sống và sự sống thật.
Chúa Giêsu cũng đang mời gọi chúng ta
cũng giống như ông Thomas ngày xưa là hãy
tin rằng Chúa vẫn luôn sống mãi trong cuộc sống
của chúng ta.
Lạy Chúa, chúng
con muốn luôn có sự hiện diện của Chúa trong cuộc đời
của chúng con.
Phúc cho những ai chưa thấy mà tin.
Lạy Chúa chúng con không thể lên được thiên
đàng mà không có đức tin. Những lời Chúa phán với ông Thomas
đã ám chỉ những gì mà Chúa sẽ
dành cho chúng con
nếu chúng con biết đặt niểm tin của chúng con vào Chúa cho đến khi chết. Chúng con
đã chưa có sự sống khi Chúa đến trong thế giới này, nhưng ánh sáng trong lời Chúa phán
với ông Thomas, Chúng con có thêm lý do để
thực hành đức tin của chúng con và cầu nguyện như ông
Thomas đã làm: “Lạy
Chúa tôi và là Thiên Chúa của tôi! “. Chúa, mong muốn chúng con có niềm tin vào Chúa cũng giống như Chúa muốn lòng tin của ông Thomas.
Chúa Thật tuyệt vời biết
bao! Giáo lý Giáo hội Công giáo dậy chúng con
là “Trước
hết, tin là sự gắn bó bản thân của con người với Thiên Chúa; đồng thời và một
cách bất khả phân ly, tin là tự do ưng thuận tất cả chân lý mà Thiên Chúa
đã mạc khải. (Giáo lý Giáo hội Công giáo, câu 150).
Lạy Chúa
chúng con
muốn tin
theo Chúa, vì Chúa là Chúa của chúng con
và Thiên Chúa của chúng con.
Introductory Prayer: Lord Jesus, thank you for the gift of faith I received with
baptism. I believe all that you have revealed, though I recognize that my faith
is still small. I now submerge my weak faith in your overflowing goodness and
mercy, and I trust in you completely. I love you, my Lord, and my God, with all
my mind, heart, soul, and strength.
Petition: Lord, increase my faith.
1. “I Will Not Believe.” Lord, I live in a culture where I have to know everything.
If there are no facts, if I lack evidence, then I refuse to believe. At times,
Lord, even with facts and evidence in front of me, I still refuse to believe. I
know, Lord, that faith calls for man “to commit his entire self to God” (Dei
Verbum5). Thomas refuses to do this when the apostles share the exciting
news: “We have seen the Lord” (John 20:25). But their news does not correspond
to what Thomas knows. He knows that you died. Maybe he went to the tomb on
Saturday. He would have seen the guards stationed there and would have imagined
that there was no way to take you from the tomb. Do I come up with convincing
reasons not to believe? If I do, how can I answer better through faith?
2.“Do Not Be Unbelieving But
Believe.” Lord, Thomas looks at you in the
Upper Room as you say this. I recall the words: “Everyone who acknowledges me
before men, I also will acknowledge before my Father who is in heaven” (Matthew
10:32). You invite Thomas to take that step of faith: to leave behind what he
knows and to accept your Resurrection. He had seen you raise Lazarus, and now
you invite him to believe that you are forever alive. You are God, both living
and true. There in the Upper Room, you invite me, as you did Thomas, to believe
that you are alive in my life. Lord, I want you to have a strong presence in my
life.
3.“Blessed Are Those Who Have Not
Seen and Have Believed.” Lord,
I cannot make it to heaven without faith. Your words to Thomas allude to what
lies in store for me if I believe until death. I was not alive when you walked
on the earth, but in the light of what you say to Thomas, I have all the more
reason to exercise my faith and pray as Thomas did: “My Lord and my God.” You
desire my faith, Lord, just as you desired Thomas’. How great you are, Lord!
“Faith is first and foremost a personal adherence of man to God” (Catechism
of the Catholic Church, 150). I want to adhere to you, my Lord, and my God.
Conversation with Christ: Lord, I believe that you want to be the epicenter of my
life. You want to be the Lord of it. My faith is so little. Help me to increase
my faith. Give it what it needs to grow.
Resolution: Today, during the day, I will read numbers 150-152 of
the Catechism of the Catholic Church about faith, to work to increase my
faith in God.
3rd July
2014, ST THOMAS, APOSTLE Eph.
2:19-22; Ps. 116(115):1, 2 Jn.20:24-29
The world can be
a lonely place, especially in modern cities. Human community has declined in
quality and many people feel isolated and alone. Ephesians has wonderful words
of comfort; we are no longer aliens or strangers, but members of the household
of God. We have many ‘family members’ and friends — those who worship the Lord
with us. Not only that, we form a holy temple and dwelling place of God. We
should treasure one another and look for the presence of God right in our
midst. We are never alone or abandoned.
Thomas
was like so many of us. He was skeptical; perhaps he did not want to be hurt or
disappointed. It was not any easier to believe in the resurrection on the first
Easter than it is today. The Lord granted his request and gave him physical
proof that it was indeed he, risen from the dead and very much alive. But he
also gave Thomas a warning — blessed are those who have not seen and yet
believe. It is good to question and to search, but we also need to trust our
hearts and learn to discern from our own experience. Each of us is given what
we need to nurture and sustain our faith. Our biggest obstacle is fear.
Stepping into faith always requires a bit of a risk and a willingness to let go
of control. Lord, deepen my faith.
No comments:
Post a Comment