Friday, July 26, 2019

Suy Niệm Bài Đọc thứ Ba Tuần thứ 15 Thường Niên


Suy Niệm Bài Đọc thứ Ba Tuần thứ 15 Thường Niên
            Nhiệm vụ quan trọng nhất của Chúa Giêsu là đến để hướng dẫn dân riêng của Ngài trước hết, như Tin Mừng đã cẩn thận chỉ dẫn cho các môn đệ và chúng ta về ơn cứu độ của Thiên Chúa. Tuy nhiên, Ngài cũng cảnh báo sự chối bỏ Thiên Chúa và tội lỗi của dân chúng trong các thành phố Chorazin, Bethsaida Capernaum. Họ còn không tin vào Thiên Chúa mặc dù Chúa Giêsu đã dành nhiều thời giờ giảng dạy và làm rất nhiều phép lạ cho họ ở đó. Nhưng họ vẫn còn nghi ngờ và thờ ơ nguội lạnh với những lời giáo huấn của Chúa. Trong thời ấy, thuật phù thủy là một hành vi phạm tội sẽ bị trừng phạt bằng cái chết. Bởi vì đó hành vi cuồng tín, gây ra sự chống đối Chúa Giêsu và giáo huấn của Ngài. Vì vậy, Chúa Giêsu đã cho họ lời cảnh báo trước để họ biết ăn năn, hối cải, tránh xa đường lối và những sự xấu xa của họ.
            Tội chối bỏ Thiên Chúa của họ còn lớn hơn cả cái tội mà dân thành Sodom đã phạm và họ sẽ bị xét xử một cách khắc nghiệt trong ngày phán xét. Chúng ta hãy tự xét mình và kiểm thảo cuộc sống của chúng ta mỗi ngày và nhất là trong ngày hôm nay, chúng ta đã làm gì, chúng ta đã chống lại Thiên Chúa bằng những việc làm, lời nói và sự suy nghĩ của chúng ta?. Tội chống lại Thiên Chúa là tội chống lại  giới răn thứ nhất cũng là điều răn lớn nhất.

Reflection
            The mission of Jesus was directed to his own people first and foremost, as the Gospels are careful to show. Yet he warns them that their response will show them to be less than the pagans whom they despise.
            Matthew was primarily writing his gospel for Jewish Christians to whom it caused great pain that pagans responded to the Good News in greater numbers than their own people. This passage demonstrates that Jesus Himself shared their amazement and sorrow at the lack of response by Israel.       Lord, grant us the grace to respond to Your Word always.


Reflection:
     Miracles may be often relegated to the realm of fairy tales and dreams, especially in the pragmatism that surrounds modern life. But the truth is, they do happen on a daily basis, but we have the tendency to be blind to them. More accurately, we have the tendency to remain unmoved. 
     A miracle is actually what happens when we see the hand of the Divine in our lives. But it is not a one way street. It requires not only God's intervention – it also involves us, as witnesses, as believers, as persons changed by the realization that God is ceaselessly reaching out to us through signs, big and small. 
      People say there can be no miracles without faith. But in today's Gospel reading about the public ministry of Christ, the miracles were there, but faith did not follow. To say that our Lord was frustrated would be an understatement.
     Jesus continues to work "miracles" in our lives every single day, hoping that his extravagant display of love will be enough to move us, draw us back to his love, and transform us into the best versions of ourselves. 
     We see many miracles of God's grace in the kind people around us, in the loving parents raising children, in the selfless works of charity and care of so many in the world today. We see God's love and holiness reflected in the lives of many.
     Have we opened our eyes and hearts to God's miracles in our lives today? How have we chosen to respond? Have we been thankful?
 

No comments:

Post a Comment