Suy niệm
Tin Mừng thứ Hai tuần 30 Thường Niên
Bài Phúc âm hôm nay, Chúa
Giêsu chữa người đàn bà bị quỷ ám gập lưng trong đền Thánh vào ngày Sabat không
ngoài mục đích để dậy cho người phái siêu và người do thái bài học là họ phải
giữ ngày Sabat, nhưng không phải chỉ giữ khơi khơi bằng môi bằng miệng, nhưng
họ phải biết dùng ngày nghĩ để thờ phượng Chúa và làm việc ngay lành phúc đức .
Nếu họ biết dùng ngày nghĩ để thả trâu, thả bò, thả gia súc đi ăn , đi uống
nước tại sao họ lại cấm Chúa chữa bệnh ngày sabat.. Đúng là bọn giả hình.
Còn Chúng ta thì sao, chúng ta có giữ ngày
chúa nhật như điều răn thứ ba trong mười điều răn của Chúa. Có người trong
chúng ta chẳng những không giữ xác ngày Chúa nhật mà còn không đi lễ ngày Chúa
nhật, một số chúng ta vì công ăn việc làm , điều đó có thể chập nhận được nhưng
cần phải kiếm thời gian đi dự thánh lễ Chúa Nhật , nhưng còn một số không nhỏ
trong chúng ta, có tiền có bạc rủng rỉng, chẳng phải đi làm ngày Chúa Nhật ,
nhưng thích du hí, trên các tàu con du lịch vào ngày cuối tuần.. tha hồ vui
chơi chẳng còn nhớ ngày chúa Nhật chẳng còn nhớ thánh lễ buộc trong ngày Chúa
Nhật.
Ngày Chúa Nhật là ngày của
Chúa, Chúa muốn chúng ta nghỉ ngơi có thời gian để đến với chúa, có thời giờ để
nghĩ tới Chúa, tới người anh chị em chung quanh chúng ta. Bài Phúc âm Chúa Giêsu dậy cho chúng ta thấy
ma quỷ có quyền năng , chúng có quyền phép để hành hạ thân xác và tinh thần con người chúng ta nếu chúng ta yếu
đuối hoặc để chúng tự do hành động. Nhưng quyền năng của ma quỹ chí có thể hủy
hoại con người chứ không thể gải thoát con người khỏi cảnh tù đày trong hố sâu
của tội lỗi. Thiên Chúa là người mới có quyền phép để giải thòat chúng ta khỏi
sự dữ , sự đau khổ nơi thân xác và tinh thần. Vì thế chúng ta cần siêng đến
Chúa, nhất là các ngày lễ Chúa nhật để chúng ta được thêm sức mạnh phần hồn và
phần xác qua của ăn chúa ban cho chúng ta bằng chính máu và thịt của Chúa
Giêsu. Chúng hãy để thân xác nghĩ ngơi để lời chúa đến và được lắng đọng trong
tâm hồn , để lời Chúa đem lại cho chúng bình an và tự do và không bị ràng buộc
những thèm khát cám dỗ của Satan
Reflection Monday 30th Ordinary Time Scripture:
Luke 13:10-17
Is there anything that
keeps you bound up or oppressed? Infirmity, whether physical, emotional, or
spiritual, can befall us for a variety of reasons and God can use it for some
purpose that we do not understand. When Jesus encountered an elderly woman, who
was spent of her strength and unable to stand upright, he gave her words of
faith and freedom and he restored her to health. She must have suffered much,
both physically and spiritually for eighteen years, since Jesus remarked that
Satan had bound her. How can Satan do this? The scriptures indicate that Satan
can act in the world with malice and can cause injuries of a spiritual nature,
and indirectly even of a physical nature. Satan's power, however, is not infinite.
He cannot prevent the building up of God's kingdom or reign in our lives. Jesus
demonstrates the power and authority of God's kingdom in releasing people who
are oppressed by physical and emotional sickness, by personal weakness and sin,
and by the harassment of the evil one in their lives. It took only one word
from Jesus to release this woman instantly of her infirmity. Do you believe in
the power of Jesus to release you from affliction and oppression?
The Jewish leaders were indignant that
Jesus would perform such a miraculous work on the Sabbath, the holy day of
rest. They were so caught up in their ritual observance of the Sabbath that
they lost sight of God's mercy and goodness. Jesus healed on the Sabbath
because God does not rest from showing his mercy and love, ever. God's word has
power to change us, spiritually, physically, and emotionally. Is there anything
that keeps you bound up or that weighs you down? Let the Lord speak his word to
you and give you freedom.
"Lord Jesus, you grant freedom to those who seek
you. Give me freedom to walk in your way of love and to praise and worship you
always. Show me how I can bring your mercy and healing love to those in need
around me."
No comments:
Post a Comment