Suy Niệm Tin Mừng Lễ Các Linh Hồn Ngày 2 tháng 11
Chắc chắn ai trong chúng ta
cũng có một người thân trong gia đình đã được Chúa “cất” đi. Và lúc đó là một
trong những lúc đau đớn và khó khăn nhất của chúng ta. Tuy nhiên, vào ngay ngày
hôm đó, người thân yêu của chúng ta đã
được tỉnh thức ở phía bên kia của sự
chết. Họ tỉnh dậy trong ngày vui mừng hoan hỉ. Người thân yêu của chúng ta đã
vui mừng trong sự hân hoan vui sướng, mà tiên tri Isaiah đã hát lên trong bài
đọc I: Thiên Chúa đã dỡ bỏ tất cả những tấm màn sô, hay nhữngn khăn tang trong khắp các nước, tất cả các
dân tộc; Ngài đã hủy diệt sự chết và lau đi những giọt nước mắt. Ngài là Thiên
Chúa, Đấng mà tình yêu tìm cách để cứu chúng ta.
Cuộc sống
của những người mà chúng ta yêu thương đã không kết thúc và mạng sống đó đã
không mất đi trong sự chết của họ nhưng họ đã được thay đổi trong sự sống của
Thiên Chúa. Chúng ta đã không thực sự mất đi những người chúng ta yêu thương vì
họ đã đến với sự chết, nhưng chúng ta đã đặt họ trong sự yêu thương, trong lòng
thương xót của Chúa, nơi đó, họ sẽ nghỉ ngơi trong niềm vui cho đến khi chúng
ta cũng sẽ chết đi ngay trong thế giới này được đánh thức trong niềm vui cùng
với họ. Đối với chúng ta cũng thế, cuộc sống này sẽ không bao giờ kết thúc, nhưng
đó chỉ là một sự thay đổi.
Khi chúng ta
suy niệm về bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta hãy tự hỏi: Đã có bao giờ chúng ta
đã cảm thấy chán nản, buồn bã và cô đơn
chúng ta đã mất đi một người thân? Hay chúng ta đã tìm thấy sự an ủi, sự bình
thản hơn trong bài Tin Mừng hôm nay? Qua bài Tin Mừng này, Xn Chúa giúp chúng ta
biết yêu thương và tin tưởng nơi Chúa Giêsu là Chúa của chúng ta nhiều hơn.
REFLECTION
The day a loved one dies is among the most difficult and painful times we will ever experience. On that day, however, the loved one awakens on the other side of death. He awakens to a day of exultant joy. The loved one celebrates the joy of which Isaiah sings in the first reading: God has lifted all mourning veils from all peoples; he has destroyed death and wiped away all tears. He is the God whose love seeks to save us.
The day a loved one dies is among the most difficult and painful times we will ever experience. On that day, however, the loved one awakens on the other side of death. He awakens to a day of exultant joy. The loved one celebrates the joy of which Isaiah sings in the first reading: God has lifted all mourning veils from all peoples; he has destroyed death and wiped away all tears. He is the God whose love seeks to save us.
Life
has not ended for those whom we have loved and have lost to death;
their lives have changed. We have not really lost these people
we love to death. We have placed them in the loving, merciful hands
of God where they will rest in joy until we too die to death in this
world only to awaken to the same joy that sustains them. For us too,
life will not end, it will be changed.
After reflecting on today's Gospel, let us ask ourselves:
have we ever lost a loved one that made us feel depressed, sad and lonely, but
found comfort in today's Gospel? Did the Gospel help us love and trust Jesus'
more?
REFLECTION
November 2, 2018 - ALL SOULS
Commemoration
of All the Faithful Departed
In Catholic terminology, the communion of saints exists in
the three states of the Church,
the Churches Militant, Penitent, and Triumphant.
The Church Militant
consisting of those alive on earth;
The
Church Penitent consisting of those undergoing purification in purgatory in
preparation for heaven;
And
the Church Triumphant consisting of those already in heaven.
Yesterday, we celebrate the solemnity of all
Saints in a sense the "Communion of Saints" continues today we celebrate
All Souls. Our attention will be on all who have actually finished their
earthly pilgrimages but in who there still remain some remnants of the power of
evil that are blocks to perfect happiness.
The practice of praying
for the faithful departed goes all the way back to the early Christian era when
names of the deceased were posted in places of worship so that all could pray
for them. The catacombs of Rome testify to this practice.
Purgatory is not a
physical location but a stage for the purification of souls before entrance
into God's heaven. St. Pope Gregory the Great reminds us that souls needing
purification undergo a process of further cleansing which allows them to enter
heaven. Jesus tells us that whoever blasphemes against the Holy Spirit will be
condemned (Mk 3: 29) but for lesser offenses there would be purification before
entrance into heaven. Based on Scriptural passages which speak of cleansing and
purification, the Church teaching on purification was formulated at the
Councils of Trent and Florence (CCC# 330, 331)
When we pray for the
faithful departed we simply practice what we profess in Apostles' Creed,
"I believe in the communion of saints ... the resurrection of the body."
We are all adopted sons and daughters of God. The deceased have gone ahead to
be with the Father, the Son and the Holy Spirit. While we grieve at the loss of
loved ones, we trust in Jesus' words that all who believe will be saved.
Purgatory is not some
kind of prison where one is expected to make restitution for offenses of the
past; rather purgatory provides for inward transformation to make it possible
to be united with God.
Perhaps purgatory may be
likened to a boot camp for heaven. No matter who or how we may be, boot camps
are meant to prepare us for future tasks and responsibilities. It is a time to
deepen one's relationships with the merciful and loving Father who sent his
only begotten Son so that we may have eternal life.
The celebration of All
Souls reminds the living to pray for the departed that they may rise again as
promised by Jesus to his followers.
Today, we are sinners on
earth call to the saints, who live in God's presence to come to the aid of the
souls in purgatory; those who long to break free from the earthly shackles that
cling to them still, those who yearn to be embraced fully by God's enveloping presence.
No comments:
Post a Comment