Wednesday, August 1, 2018

Suy Niệm Tin Mừng thứ Sáu tuần 17 Thường Niên


Suy Niệm Tin Mừng thứ Sáu tuần 17 Thường Niên
Trong một bài bình luận về Chúa Giêsu, thánh Gioan Kim Khẩu nói: “Dân làng Nazareth đã lấy làm khâm phục Ngài, nhưng sự ngưỡng mộ của họ không đi đến mức độ là tin vào Ngài hay đúng hơn, họ cảm như thấy ghen tị với Chúa Giêsu, như thể có nghĩa là:" Tại sao là anh ta, mà không phải là tôi”. Chúa Giêsu biết rất rõ những người này, thay vì nghe lời Chúa thì họ lại xúc phạm đến Ngài. Họ là những người thân, là bạn bè của Ngài, là hàng xóm láng giềng mà Ngài đã cảm mến, nhưng đúng ra, họ là những người mà Ngài sẽ không thể nào đem tin mừng cứu độ của Ngài đến với họ được..
Chúng ta không thể làm được phép lạ hay có thể có sự lành thánh như Chúa Kitô vì Ngài không bao giờ có đầu óc hay suy nghĩ về sự ganh tị, tuy nhiên trong một lúc nào đó, nếu chúng ta thực sự cố gắng sống đời sống Kitô hữu một cách chân chính, thì chúng ta thực sự có thể làm được. Tuy nhiên, những gì đến có thể sẽ đến, là chúng ta thường sẽ thấy là những người mà chúng ta yêu thương nhất lại là những người không bao giờ quan tâm hay muốn lắng nghe lời chúng ta. Để ứng hiệu điều này, chúng ta cũng phải nên nhớ rằng những thiếu sót thường được phát hiện rất dễ dàng hơn là những nhân đức tốt và, theo đó, những người gần gũi với chúng ta có thể tự hỏi:” những điều anh đang muốn dạy khôn cho tôi, thì anh nên phải thực hành những điều đó trước đi?”
Trong bình luận thánh Gioan Kim Khẩu nói thêm: “Hãy nhìn vào lòng tốt của Thầy: Ngài đã không trừng phạt họ vì không nghe lời Ngài, nhưng Ngài nói với họ một cách ngọt ngào: "Tiên tri có bị khinh, thì chỉ có ở nơi quê quán và nơi nhà mình thôi!" Mt 13:57). Đây là điều hiển nhiên, Chúa Giêsu có chút buồn bã nhưng dù sao Ngài vẫn tiến hành và tiếp tục đem lời Tin Mừng của Ngài đến với mọi người, cũng như Chúa Giêsu như vậy, chúng ta cũng sẽ phải biết tiếp tục rao giảng và đem Lời Chúa Giêsu đến với những người mà chúng ta yêu thương nhất là những người không muốn nghe chúng ta bằng tất cả sự yêu thương, và bằng sự tha thứ.

Reflection:
In a commentary about Jesus, St. John Chrysostom says: «The villagers of Nazareth do admire him, but their admiration does not go to the point of believing in him but, rather, of feeling envious, as if meaning: ‘Why him and not I’». Jesus knew quite well those who, instead of listening to him, took offense at him. They were his relatives, friends, neighbors He appreciated, but precisely to whom He will not be able to let them have his message of salvation.
We —that cannot work out miracles or have Christ's saintliness— will not incite envies (though, at times, if we are really trying to live as true Christians, we may actually do). However, come what may, we shall often find that those we love the most are those who could not care less about listening to us. To this effect, we must also bear in mind that shortcomings are easier to spot than virtues and, accordingly, those closer to us may wonder: —What are you trying to teach me, who used to do (or still does) this or that?
To preach or speak about God with our own people or family may be difficult but necessary. It must be said that when He was going back home, Jesus was preceded by his miracles and his word. Maybe, in our case, we may need a certain reputation for saintliness, whether at home or away, before “preaching” to those at home.
In his previous comment St. John Chrysostom adds: «Please look at the Master's kindness: He does not punish them for not listening to him but He tells them sweetly: ‘The only place where prophets are not welcome is their hometown and in their own family’» (Mt 13:57)».
It is evident Jesus would leave somewhat sadly but nonetheless He would proceed with his preaching until his word of salvation would be welcome by his own people. Likewise, we (that have nothing to forgive or oversee) will have to preach so that Jesus' word reaches those that we love but do not want to listen to us.

No comments:

Post a Comment