Suy Niệm đoạn kết Tin Mừng thánh Gioan (John 21:20-25) , Thứ Bẩy sau tuần
thứ 7 Phục Sinh
Trong bài đọc thứ nhất,
chúng ta được thấy Phaolô đến Rome trong xích sắt . Trong khi ở đó, Phaolô tìm cách để gặp gỡ những người La Mã gốc Do Thái để giải thích trường hợp của mình với họ. Ngay cả trong
hoàn cảnh khó khăn, Phaolô đã nắm lấy cơ
hội để rao giảng Tin Mừng
của Chúa Giêsu Kitô cho người Do Thái ở đó.
Trong đoạn kết của Tin
mừng theo Thánh Gioan hôm nay cho chúng ta thấy ông Phêrô nóng lòng muốn biết
số phận của người mộn đệ Chúa yêu, Nhưng
Chúa Giêsu nói với Phêrô là đừng quan tâm việc đó, vì việc đó chẳng có liên quan
gì tới ông ta cả, Việc của ông ta (Phêrô) là “hãy theo Chúa”. Ông Phêrô và Phaolô cà hai đều là những Tông
đồ cao cả của Chúa Kitô, Nhưng hãy coi
sự khác biệt giữa hai người:
Phaolô gặp Chúa Kitô
trên đường đến Damascus để bắt đạo, Ông đã hứa theo Chúa Kitô, Tất cả cuộc sống của ông đã mong muốn và dành cho việc rao giảng về Chúa Giêsu kitô và sự cứu rỗi của Ngài.
Mặt khác, còn Phêrô lúc nào cũng lúng túng và loạng choạng trong những ngày theo làm môn đệ của Chúa. Có những lúc chúng ta nghĩ rằng Phêrô làm
được việc, nói đúng ý Chúa thì ngay lúc ấy ông lại nói sai hoặc làm điều làm mất lòng Chúa. Tuy
nhiên, theo thời gian, nhờ ân
sủng Chúa ban, Phêrô đã lớn lên và trưởng thành trong đức tin và trở thành vị lãnh đạo thực sự của Giáo Hội ban đầu theo như ý của
Chúa.
Là môn đệ của Chúa Kitô,
chúng ta sẽ không bao giờ và không thế nào có thể giống nhau hoàn toàn,.Mỗi người chúng ta đều có cái độc
đáo riệng, có mỗi cá tính và sự suỹ nghĩ
riêng, khác nhau. Vì thế Đức Kitô mời gọi chúng ta theo Chúa vì cái bản chất riêng, hay năng khiếu riêng của mỗi người. Như vậy, chúng ta không
nên có sự so sánh giữa mình với những người
khác hoặc các sứ vụ và thiên chức
của họ. Chúa Giêsu mời gọi chúng ta theo Ngài, theo kế hoạch riêng mà Ngài dành cho mỗi người chúng ta. Chúng ta phải
dành nhiều thời giờ cầu nguyện để xin ơn Chúa thánh thần soi sáng để biết thánh
ý Chúa cho cuộc sống của chúng ta hơn là
chúng ta phải quá bận tâm để so sánh hay phân bì về những gì người khác đang làm hoặc
không làm cho
Chúa.
Reflection John
21:20-25)-
Saturday 7th Easter
In the first reading, we read how Paul arrives in chains
to Rome. While there, he makes an attempt to meet with the Roman Jews in order
to explain his case to them. Even in difficult circumstances, Paul sizes the
opportunity to preach the Good News of Jesus Christ to the Jews.
In the
Gospel passage, Peter is curious about the future of the disciple whom Jesus
loves. Jesus tells Peter not to be worried about this. As far as Peter is
concerned, he is to follow Jesus. Peter and Paul, the two great Disciples of
Christ, Yet, how dissimilar they were; Once Paul encountered Jesus on the road
to Damascus, he committed himself totally to Christ. His whole life was
consumed with the desire to proclaim Jesus and His message. Peter, on the other
hand, fumbled and stumbled his way as a disciple. Just when we think Peter gets
it right, he goes on to say or do something that upsets the Lord. However, over
time, through grace, Peter grows in maturity in the faith and becomes the true
leader he is meant to be.
As
disciples of Jesus, we are never the same. Each of us is unique because God
calls us as we are.
As such,
we are not to compare ourselves with others or their ministries. Jesus calls us
to follow Him according to the plan He has for us. We have to spend time
discerning God’s will for our lives instead of being overly concerned about
what others are doing or not doing for the Lord.
No comments:
Post a Comment