Wednesday, October 5, 2022

Suy NiệmTin Mừng Thứ Hai, tuần 27 Thường Niên.

Suy NiệmTin Mừng Thứ Hai, tuần 27 Thường Niên.
Bài Tin Mừng hôm nay nhắc nhở chúng ta về ba vấn đề: lề luật, tình yêu và cuộc sống vĩnh cửu. Vấn đề chính yếu nhất đó là tình yêu. Tình yêu có thể đưa con người đạt tới hạnh phúc vĩnh cửu, và tình yêu sẽ giúp con người chu toàn mọi lề luật. Không có tình yêu con người không thể tìm thấy sự sống đời đời. Không có tình yêu thì mọi luật lệ chỉ là một cái ách đè nặng con người.
Nếu Thiên Chúa là tất cả tình yêu thương và từ bi, vậy thì tại sao con người chúng ta còn quá nhiều đau khổ và nhiều việc xấu xa vẫn còn xảy ra trên thế giới này?
Những người vô đạo từ chối và không tin vào Chúa vì vấn đề này dường như không thể giải quyết được Nếu Thiên Chúa là tình yêu thì sự dữ và đau khổ phải bị loại bỏ ra khỏi thế giới của chúng ta dưới mọi hình thức.
Bằng nhiều cách khác nhau, Chúa Giêsu dạy chúng ta về cách sống siêu nhiên đầy thú vị, và Ngài còn cho chúng ta những suy tư để giúp chúng ta hiểu rõ hơn về việc Thiên Chúa đã đối xử với con người chúng ta trong những tình huống khác nhau, và cho phép chúng ta phát triển thêm trong việc nhận thức về sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc sống của chúng ta, và như vậy Ngài mở lòng chúng ta giúp chúng ta đón nhận chân lý và tình yêu sáng tạo của Thiên Chúa.
Như trong đoạn Tin Mừng hôm nay, Người Thông luật Do thái trong câu chuyện thật sự đã làm chúng ta ngạc nhiên về câu hỏi của Chúa Giêsu, nhưng sau khi khen ngợi ý tưởng Chúa, và rồi sau đó anh ta đã hơi bất ngờ với lời tóm tắt của Chúa Giêsu là "Anh trả lời đúng lắm. và cứ làm như vậy thì anh sẽ được sống".(Lk 10:28). Vì vậy, anh ta muốn chứng tỏ bản thân đạo đức và sự hiểu biết của mình và nên anh ta đã cố gắng để tiếp tục thảo luận. Nhưng tại thời điểm này, Chúa Giêsu đã dạy cho anh ta và tất cả chúng ta ai là láng giếng của chúng ta? Qua câu chuyện ngụ ngôn của Chúa Giêsu đã kể hôm nay, cho thấy tình yêu thương và lòng thương xót của Thiên Chúa rộng lớn như thế nào đối với mọi người, không phân biệt màu da, tôn giáo...Chúa Giê-su cho chúng ta biết gì về tình yêu thương thật sự đối với người lân cận? Trước tiên, chúng ta phải sẵn sàng giúp đỡ ngay cả khi người khác tự mang rắc rối cho mình do lỗi hoặc sơ suất của họ.
Thứ hai, tình yêu thương và sự quan tâm và việc giúp đỡ những người đang gặp khó khăn của chúng ta phải thiết thực. Có ý định tốt và thể hiện sự thương xót, cảm thông với người khác, là chưa đủ. Và cuối cùng, tình yêu của chúng ta dành cho người khác cũng phải rộng rãi và bao trùm như tình yêu của Thiên Chúa.
Thiên Chúa không loại trừ ai ra khỏi sự chăm sóc và quan tâm của Ngài. Tình yêu của Thiên Chúa là thật sự vô điều kiện. Vì vậy, chúng ta phải sẵn sàng làm điều tốt cho người khác vì lợi ích của họ, cũng như Thiên Chúa đã đối xử tốt với chúng ta. Chúa Giê-su không những chỉ dạy chúng ta cách yêu thương của Thiên Chúa, Ngài còn cho chúng ta thấy Thiên Chúa luôn sẵn sàng chia sẻ nỗi đau khổ của chúng ta và khôi phục cho chúng ta trở lại trong sự sống hạnh phúc trọn vẹn với Ngài. Chúa Giê-su đã chiến thắng tội lỗi, đau khổ và sự chết nhờ chiến thắng trên thập tự giá. Cái chết của Ngài đã mang lại cho chúng ta sự tự do không còn nô lệ cho tội lỗi và đem chúng ta đến với lời hứa ban sự sống đời đời với Thiên Chúa. Chúa Giêsu sẵn lòng chia sẻ nỗi đau khổ của chúng ta để đưa chúng ta đến nguồn ơn chữa lành đích thực và sự tự do và thoát khỏi tội lỗi và sự áp bức của ma quỷ.
Lòng trắc ẩn chân chính không chỉ xác định và cảm thông với người đang đau khổ, mà còn gánh lấy nỗi đau khổ đó cho chính mình để mang lại sư tự do và phục hồi cho người khác..
Lạy Chúa, Chúng con cần đôi mắt với lòng từ bi của Chúa hôm nay, Xin giúp chúng con biết nhìn xa hơn sự thiển cận riêng của mình. Xin Chúa đưa chúng con ra khỏi cái cái rốn vũ trũ của chính bản thân của chúng con. Và giúp chúng con nhìn thấy nhu cầu cần thiết của những người chung quanh. Xin Chúa thay đổi trái tim của chúng con, được giống như trái tim của Chúa để chúng con được thấy như Chúa đã thấy, và biết xúc động như trái tim của Chúa, để mọi hành động của chúng con được giống như Chúa. Chúng con chỉ mong có thể được như thế thôi, Lạy Chúa.

Reflection
The many different ways in which Jesus responds to people make a very interesting study and spiritually repays much reflection as it helps us to understand better how God deals with us in different situations and enables us to grow in awareness of God’s presence in our lives and so open our hearts to God's liberating truth and creative love. As in today’s Gospel passage, Jesus not infrequently answers a question by asking another question. This is not any kind of condescending pettiness but a rather effective pedagogical method: rather than receive a ready-made answer from a master, it is more profitable in general that we be formed to reflect on our own experience. The man in today’s story was obviously taken aback at Jesus’ question followed by praise and finally his somewhat abrupt summing up “Do this and you shall live”. So he wished to justify himself and tried to continue the discussion. At this point, Jesus assumed his role as a teacher and answered with the parable of the Good Samaritan.
The phrase “Good Samaritan” has entered into all our language and societies in some way — an indication that Jesus spoke deeply to human experience.
Lord, grant us the grace to reflect on Your words and our life experiences and so learn how to inherit everlasting life.

Monday 27th Ordinary Time
Opening Prayer: Dear Lord, thank you for your endless, merciful love. You invite me to imitate your generous kindness as I love my neighbor as myself. Open my heart and mind so that I am able to hear, understand, and respond to your word.

Encountering Christ:
1. Who Is My Neighbor?: In Jesus’ time, Jews and Samaritans were enemies. But, in this parable, the Samaritan came to the aid of the Jew in need. Part of loving our neighbors as ourselves is examining and possibly redefining the identities of our neighbors. St. John Paul II wrote, “A stranger is no longer a stranger for the person who must become a neighbor to someone in need, to the point of accepting responsibility for his life, as the parable of the Good Samaritan shows so clearly (Luke 10:25-37). Even an enemy ceases to be an enemy for the person who is obliged to love him (Matthew 5:38-48; Luke 6:27-35), to ‘do good’ to him (Luke 6:27, 33, 35) and to respond to his immediate needs promptly and with no expectation of repayment (Luke 6:34-35). The height of this love is to pray for one's enemy” (Evangelium Vitae 41). Are there certain people or groups of people who we consider “not our neighbor,” such as those with different political ideas, those from different countries, or those with different religious beliefs? How is Jesus calling us to reevaluate who our neighbors are?
2. Mercy Is Love in Action: There are people in this parable who harm and those who neglect; there is only one who helps. Jesus says that we should imitate the one who shows mercy to inherit eternal life. The source of this merciful love is not ourselves, but God: “We love, because he first loved us. If any one says, ‘I love God,’ and hates his brother, he is a liar; for he who does not love his brother whom he has seen, cannot love God whom he has not seen. And this commandment we have from him, that he who loves God should love his brother also” (1 John 4:19-2). How is Jesus calling us to imitate his divine mercy more closely?
3. Generous Stewardship: Jesus is clear in this teaching: love and mercy go hand in hand. The Good Samaritan saw the human dignity in the beaten man, and he ministered to him in a complete stewardship of his time, talent, and treasure. He spent his time going out of his way to care for and take the man to the inn. He offered his talent in treating his wounds with oil and wine. He spent his treasure on caring for the man, giving whatever it cost in order to ensure his complete healing. Moses taught: “...do not be hard-hearted or tightfisted toward your needy neighbor. You should rather open your hand, willingly lending enough to meet the need, whatever it may be” (Deuteronomy 15:7-8). We are called to be generous with the gifts God has given us, recognizing we are mere stewards of our time, talent, and treasure.
    Conversing with Christ: My Jesus, help me to carry out this greatest commandment each and every day. Help me repent of any biases or prejudices I have about people who are different from me. Help me see your face in the face of both those I love and the strangers I meet in my journey. May I always be helpful, kind, and obedient to your will, Lord. Soften my heart and open my hands, so I am loving and generous like you.
    Resolution: Lord, today by your grace I will discern one way that I can demonstrate an active love for you and my neighbor by doing a work of corporal or spiritual mercy today.

Monday 27th Ordinary Time 2021
Opening Prayer: You have given me the gift of this new day. Thank you, Lord. Thank you for creating me, for redeeming me, for giving me the gift of faith, for wanting to spend this time with me. I need your grace, and you deserve my praise. Help me to approach this time with you with a truly docile heart and a mind undimmed by self-centeredness and unhealthy self-absorption.

Encountering Christ:
1. Jesus Wants Us to Live: Jesus’s response to the curious scholar who correctly answered his own question should fill us with hope: Do this and you will live. A full life, a meaningful life, a fulfilling life—isn’t that the deepest desire of every human heart? Isn’t that the desire we find at the core of every other desire? All the choices we make, all the decisions and the sacrifices we make, are made because we think they will help us live life more fully, more satisfactorily, more happily. This core desire of ours is also Christ’s core desire for us: “I came that they might have life, and have it more abundantly” (John 10:10). He created us. He wrote this core desire into the depths of our souls. He wants to satisfy it. In fact, that’s why he came to earth: to give us the light and grace to know and to follow the path to a more and more fulfilling life both here on earth and forever in heaven. All we need to do is follow that path—Christ’s path. Nothing else really matters. How firmly do I believe that? How courageously am I willing to give that direction to my daily life?
2. Who Is My Neighbor?: The scholar who questioned Jesus “wished to justify himself.” He wanted to show how much he knew. He wanted to show off. He wasn’t really interested in the truth; he was interested in making a good impression. And yet, Jesus took advantage of the conversation to give the world one of his most unforgettable parables. He linked the two great loves–love for God and love for neighbor–in one great commandment, and then he clarified what he meant by “neighbor.” If we want to experience the fullness of life, all we need to do is follow this teaching of the double love. The problem comes when we run across someone who is difficult to love. Usually, that person is very close to us, as close as he was to the priest and the Levite—roads were not wide in those days, and the half-dead victim was so close that a passerby like them could easily see the color of his eyes. Only the Samaritan, the foreigner, actu ally had mercy on this man. The others ignored him, avoiding him. Of all the people close to me, the people I see and interact with every day, which ones do I truly see? All people are in need of love, of acceptance, of being treated like the children of God they truly are. And yet, how easy it is for our own fears, concerns, or preoccupations to make us blind and insensitive! Our neighbors, the people right next to us, our family members and colleagues, and yes, even perhaps our actual next-door neighbors—these are the ones who have the nearest claim on our love.
3. Our Mission Starts Here: St. Francis of Assisi didn’t start out as a saint. He started out just like we did—as a sinner with his own unique personality, inclinations, and family and social background. In fact, he was a vain and spoiled troublemaker before he welcomed God’s grace into his life. He longed to achieve fame and glory by fighting in foreign wars and becoming a great Christian knight. He set off to do just that, not once, but twice. The first time he ended up being captured by his foes and imprisoned for a year. The second time he came back quickly of his own accord, having discerned a different path. God did indeed have a great mission for this dandy of a merchant’s son, but it was a mission that began close to home—in his own hometown, in fact. He began his simple, radical living of the Gospel right there, in spite of his father’s opposition and the initial mockery of his friends and neighbors. The Franciscan revolu tion, which is still pumping out grace all over the world eight hundred years later, began in Francis’s backyard, with a leprous neighbor he met and embraced on a road close to home. Maybe God is offering something similar for us. Maybe the revolution each one of us is called to spark is right on our doorstep, just waiting for us to embrace it.
Conversing with Christ: Life seems so complicated, Lord. Can it really be as simple as you are telling me it is? To love you, to love my neighbor—is that really the path to the fullness of life that I yearn for so drastically? I know it is. You have made it so clear by your own example, the example of so many saints—and yet, here I am, still looking for another way. Free me from my fears, from my arrogance, from my ignorance! Enlighten my mind, O Lord, and strengthen my heart, so that I can give you the joy of doing your will and receiving your gift of a more abundant life.
Resolution: Lord, today by your grace I will take the time necessary to truly encounter the people you put in my path, to see them as you see them, to hear them and listen for their real needs, and offer them the balm of sincere appreciation and acceptance.

REFLECTION 2018
Jesus asked, "Which of these three made himself neighbor to the man who fell into the hands of the robbers?" So how do I make myself a neighbor to others? During the wake and burial of my mother, my sisters and I were surprised with the presence of many persons whom we did not know. Listening to their stories, we came to know that these were the persons who were helped by our mother. They came not only to condole with us but also to say thank you for the good done to them by our mother. She was a neighbor to them! Being a neighbor is to be kind, to care, to respect, to share, to listen, maybe to do little things for others but done because of LOVE. Your neighbor need not be beside you. They can come from far away, no relations to you, but when you do something good out of love for them, this makes a difference in their lives. Jesus told the teacher of the law to go and do the same - to have compassion on other people. This is the same command given to us today in this very individualistic and materialistic world where many just think of their own lives. Me first! Gone are the days when our neighbors can be three blocks away from us and yet they are cared for. How are we treating the persons around us? Let us remember that we can only enter heaven through them and with them. Our love shown in works of mercy is our passport to the Kingdom of God

No comments:

Post a Comment